Trên băng nguyên mênh mông, cảnh tượng tiêu điều khắp mọi nơi, vào lúc mặt trời vừa mọc ở hướng đông, vô số nhân mã tập kết, xung phong, nhuộm đen cả đường chân trời.
“Người thú đến rồi!”
Sau một tiếng cấp báo đơn giản, đợt đá tảng và ma pháp chiến lược liền bắt đầu thực hiện chức trách trên chiến trường, những tảng đá khổng lồ được bắn lên bầu trời mang theo tiếng gió rít đáng sợ, mỗi lần đá giáng xuống đất là lại lấy đi mười mấy cái mạng.
Thành Hồng Phong vốn chỉ có loại tường thành hai lớp thông thường, tuy nhiên sau khi được chư quốc đập xuống vô số tiền bạc, nơi này đã biến thành tường thành bốn tầng kiên cố, các loại thiết bị thủ thành vô số kể.
Thổ hệ ma pháp sư có lẽ không sở hữu ma pháp công kích hoa lệ và mạnh mẽ như các loại nguyên tốt khác, nhưng trên phương diện xây dựng công trình, bọn họ lại có được ưu thế khó ai sánh bằng.
Từng bức tường cao trong nháy mắt được dựng thẳng lên, sông hộ thành một mét được pháp thuật “Hóa thổ vi bùn” trực tiếp kéo rộng ra đến bảy tám mét, độc luyện kim được đổ vào đó không tính là mạnh nhưng cũng đủ để cản bước người thú.
Thành tường chí ít được kéo cao lên gấp ba lần, trên tường thành cao ngất tràn đầy xe nỏ cùng trọng pháo. Các kỵ sĩ sư thứu ở trên không liên tục tuần tra, tìm kiếm những góc chết khả có khả năng bị xuyên thủng.
Rất nhiều máy ném đá được bố trí trên tường thành, trong suốt chiều dài lịch sử, máy ném đá luôn là thứ vũ khí chiến lược khi công hoặc thủ thành, chỉ cần có đủ học giả và công tượng thì sẽ phát huy được uy lực vô cùng mạnh mẽ. Mà đá tảng từ trên không giáng xuống chẳng khác nào ‘thiên thạch thuật’, dù sao kết quả cũng là đập chết một đám.
Đơn giản, thô bạo, hữu hiệu, rẻ tiền, hiệu quả tốt, đây chính là nguyên do mà xe bắn đá trở thành vũ khí thiết yếu trên chiến trường.
Nhưng lần này, chiến đấu chỉ vừa bắt đầu mà máy ném đá đã được sử dụng. Cách xa như vậy căn bản không có khả năng tạo thành thương, tác dụng chủ yếu là để uy hiếp.
“Trên chiến trường, không có nơi nào là an toàn.”
Các thú nhân không cam lòng yếu thế, lập tức phản kích, tuy nhiên xe bắn đá có thể di động thì tầm bắn có hạn, chỉ có thể bắn được tới sát tường thành, thành quả là tạo ra một trận tro bụi cùng đá vụn, và sự chế nhạo từ quân thủ thành.
Trước đây không lâu, tất cả gỗ, đá ngoài thành đều đã bị dọn dẹp, tảng đá có thể sử dụng đều trở thành đạn dự trữ trong thành, nếu người thú muốn sử dụng xe bắn đá thì phải vận chuyển vật liệu từ xa đến.
Hiện giờ, tại cửa thành phía Tây, người Đông Lam bị phân phối đến đây, đảm nhiệm công tác thủ đang bắt đầu chuẩn bị chiến đấu. Renee được xem như lãnh đạo lâm thời, lúc này lòng bàn tay nàng đang toát đầy mồ hôi. Đây là lần thứ hai nàng gặp chiến tranh, đúng hơn là lần đầu tiên nàng đích thân ra trận.
“Chịu đựng, chịu đựng, Renee, ngươi làm được, năm đó Roland đại ca lên chiến trường còn nhỏ hơn ngươi bây giờ.”
Thế nhưng Renee không biết, trong lúc nàng đang tự động viên bản thân, không ít người hữu tâm đang lặng lẽ nhìn chằm chằm nàng, mà một ít tồn tại thì thông qua đôi mắt của nàng để nhìn trộm thế giới.
………………..
Có câu ‘lòng tốt làm hỏng việc’, ngược lại với câu trên là ý đồ xấu nhưng vô tình làm chuyện tốt. Tình cảnh Slowire hiện tại chính là như vậy.
“Kẻ khiếp nhược” Fimmel. Caso đầu hàng, trực tiếp khiến vương quốc Slowire chịu sỉ nhục, bởi vì hắn là hậu duệ Lam (trên danh nghĩa) đầu tiên trong lịch sử đầu hàng, cho nên đi cùng với sự sỉ nhục là ảnh hưởng vô cùng tích cực đối với cục diện chiến trường.
Đầu tiên, do vương thất đầu hàng, nên trên danh nghĩa, Slowire trong vòng một đêm biến thành bộ lạc phụ thuộc vào thú nhân. Nhất thời, thành chủ, lãnh chúa nhân loại đều rối bời. Tuy nhiên điểm tốt là đại quân người thú vì vậy mà vòng qua tất cả thành trấn, tiến thẳng đến thành Hồng Phong.
“Bọn chúng đầu hàng rồi, chúng ta còn đánh làm gì.”
Ảnh hưởng thứ hai là lời tuyên chiến của tinh linh.
Đúng vậy, bọn họ tuyên chiến với Slowire, vì vậy mà quan hệ minh hữu vẻn vẹn thành lập được nửa tháng liền hóa thành quan hệ thù địch.
Lần này quốc vương Tassel làm rất tuyệt, hắn chọn kẻ trực tiếp gây nên chiến tranh vừa là người St. Antonio vừa có thân phận quý tộc Kasomi công quốc, còn tên thương nhân buôn nô lệ là quý tộc Slowire, nghe nói còn có chút quan hệ Fimmel.
Thế là, mục tiêu chiến tranh lập tức khóa chặt đến vương quốc Slowire, Kasomi công quốc, ngay cả đế quốc St. Antonio cũng không thể thoát khỏi liên quan.
Kế hoạch của hắn rất tốt, chỉ cần chiến sự thuận lợi, như vậy chiến tranh có thể liên tục nâng cấp, không ngừng kích thích để chiến tranh lan rộng ra. Nếu lấy lí do là báo thù công chúa Susan – lãnh tụ phái hòa bình, vậy phái hòa bình trong nước đương nhiên không thể phản đối.
Danh tướng “Gấu đen” Anilo trong thô có tế, hơn nữa còn rất quyết đoán. Sau khi biết được sự kiện ‘lãnh tụ phái hòa bình bị thảm sát’, Anilo lập tức ngửi được mùi âm mưu, sau đó nhanh chóng xóa tên đám khốn kiếp kia ra khỏi danh sách quý tộc Kasomi, đồng thời bắt hết dòng tộc của tên đó rồi đưa cho tinh linh, kèm theo một phong thư xin lỗi vô cùng chân thành.
“….. Thảm kịch kinh hoàng, chúng ta vô cùng tiếc nuối, đồng thời tuyệt đối không nhân nhượng hung thủ, bản thân hung thủ đã bỏ mạng, hiện giờ anh em, vợ con hắn được đưa tới làm tế phẩm, an ủi Susan điện hạ trên trời linh thiêng…..”
Chuyện này quả thật rất không tử tế, cũng rất mất mặt, tuy nhiên không thể phủ nhận tác dụng của hành động này đối với tinh linh cố chấp lý lẽ. Vương quốc nhân loại hiển nhiên biết đám tinh linh ăn mềm không ăn cứng, đến chết vẫn còn sĩ diện.
“Nhà ai không có mấy đứa con cháu bất hiếu, Kasomi công quốc đã thành khẩn xin lỗi, dùng vợ con tội nhân làm tế phẩm, nếu chúng ta hành xử man rợ giống đám người thú thì sẽ ảnh hưởng không tốt đối với thanh danh vương quốc Tassel và tinh linh tộc.”
Khi tin tức này được truyền ra, phái chủ chiến vương quốc Tassel liền biết tình huống không ổn.
Tinh Linh Vương Quốc là nơi phát nguyên của chế độ chấp chính quan và nghị hội, là biểu tượng tự do, bình đẳng trong mắt thế nhân. Nhưng điểm yếu của chế độ này là vương quyền bị suy yếu trầm trọng.
Trong mắt phe chủ chiến, nếu đại bộ phận tinh linh thỏa mãn dục vọng báo thù, yêu cầu đình chỉ chiến tranh với minh hữu nhân loại, như vậy Susan “hi sinh” chẳng phải uổng phí sao? Hơn nữa kích động chiến tranh, gây mâu thuẫn với nhân loại vốn là yêu cầu từ tinh linh chư thần, kết cục đầu voi đuôi chuột như vậy hiển nhiên là tinh linh chư thần không thể chấp nhận
Các tinh linh vô cùng vô cùng muốn thể diện và danh nghĩa. chiến tranh không có đại nghĩa chẳng phải là biến thành kẻ xâm nhập tà ác sao? Tinh linh thiện lương, yêu quý hòa bình há có thể trở thành kẻ xâm nhập tà ác? Chúng ta nhất định phải là phe chính nghĩa, mục tiêu công kích của chúng ta nhất định phải là ác đồ tội ác tày trời.
Thế là, một phần tư liệu chắc như đinh đóng cột bị lật ra, trong đó có chứng cứ tinh linh bị lừa bán trong năm gần đây, bối cảnh phía sau của các đội buôn và thợ săn nô lệ tinh linh, kẻ cầm đầu hoặc là hắc thủ sau màn đều trực chỉ quý tộc và vương thất Slowire.
Trên thực tế, một khi nô lệ mậu dịch đã phát sinh, mà quốc gia lại mắt nhắm mắt mở, như vậy thượng tầng của cái quốc gia này đương nhiên không thể nào sạch sẽ.
Kết quả sau đó chính là tội lỗi thuộc về quốc vương Fimmel, nhưng nói thật, nhìn xem cả trăm tinh linh vũ cơ trong hoàng cung, ngay cả ta cũng thấy Fimmel là đúng người đúng tội.
Thế nên ở trong mắt tinh linh, bọn họ không phải đang xâm lược, bọn họ đang báo thù cùng duy trì chính nghĩa, vương quốc Slowire tội ác tày trời nhất định phải trả giá đắt, nhân loại tà ác từ đây phải bị khu ra khỏi địa bàn tinh linh quốc.
Nhưng hiện tại, các tinh linh lại gặp một chút phiền toái nhỏ. Slowire đầu hàng. Người nước Lam chưa bao giờ khuất phục thế mà lại đầu hàng? Chuyện này giống như người lùn sạch sẽ gọn gàng, người thú có tri thức và hiểu lễ nghĩa, quả thật là không thể tưởng tượng nổi.
Nếu mục tiêu hàng đầu là Slowire đầu hàng người thú, ngược lại được người thú che chở, vậy mục tiêu báo thù của tinh linh phải chăng nên hướng sang người thú? Hoặc là có nên tiếp tục báo thù hay không?
Không báo thù thì nuốt không trôi cơn giận, cũng không cách nào trả lời tinh linh chư thần. Nhưng chẳng lẽ lại nhắm mục tiêu đến kẻ thống trị Slowire – người thú để báo thù sao? Người thú vất vả lấy được chiến quả, bọn họ sẽ nguyện ý phun ra sao?
timviec taitro
“Đám người thú ngu xuẩn mọi rợ, mau giao Fimmel cùng đám thủ hạ tàn ác của hắn ra đây, như vậy chúng ta còn có cơ hội đàm….. Đợi chút, các ngươi kéo ta làm gì. A!”
Tinh linh sứ giả vẫn cứ giữ sự ngạo mạn như vậy, cuộc đàm phán đến 99% là sẽ thất bại, đây cũng là kết quả mà vị tinh linh vương nào đó cần.
“Chư vị tế sư, xin chuyển cáo cho vị đại nhân kia, ý chí của người nhất định sẽ được quán triệt.”
Ansolo. Xista. Adelban, cái tên có vẻ dài dòng này thực ra đã tóm tắt hơn mười mấy cái họ, sự tích cuộc đời hắn phi thường phong phú, danh hào lập nên không phải số ít, nhưng có một cái danh từ rất dễ dàng để hình dung hắn – tinh linh Chủ Thần.
Trật tự chư thần được tạo thành từ rất nhiều thần hệ hỗn hợp, tồn tại Chủ Thần cấp chỉ có bảy vị, bấy nhiêu đủ để chứng minh sự cường đại của hắn. Tiện thể nói luôn, chính là hắn đã trục xuất Lolth, dẫn đến Hắc ám tinh linh tập thể đọa lạc, đồng thời hắn cũng là mục tiêu báo thù số một của Heloise.
Ansolo là tinh linh Chủ Thần, thủ hộ thần của toàn bộ tinh linh tộc, ý chí của Ansolo há có thể bị làm trái? Thế là, các tinh linh trực tiếp tuyên chiến với người thú, tuyên chiến với những kẻ có “ý đồ” che chở Fimmel.
“Không hổ là tinh linh, não của bọn họ có vẻ đã ‘tiến hóa’ đến mức không thể đo lường, có lẽ tài liệu giảng dạy về tinh linh của chúng ta nên được chỉnh sửa. Hừ, đánh càng kịch liệt càng tốt, đồng quy vu tận là tốt nhất.”
Các vương quốc nhân loại được mở rộng tầm mắt, đồng thời rất nhiệt tình chờ mong nhìn thấy vở hài kịch chó cắn chó. Nhưng rất nhanh, bọn họ liền phát hiện lời tuyên chiến chỉ là thứ ngụy trang.
Người thú lần lượt từ bỏ thành trấn, chuyên tâm chuẩn bị quyết chiến, các tinh linh lập tức tiếp nhận vai trò đồ sát, đương nhiên, trong từ điển của các tinh linh cao quý không hề có từ ngữ đồ sát ô uế, bọn họ dùng mỹ danh là ‘tịnh hóa’.
Thù hận là thứ truyền nhiễm, khát máu sẽ điên cuồng khuếch tán. Rất nhanh, thẩm phán liền mất kiểm soát, thậm chí chứng cứ mơ hồ cho thấy tổ tông của một vị quý tộc có lẽ từng tham gia buôn bán nô lệ Tinh Linh, cũng đủ khiến cho cả nhà quý tộc bị treo cổ.
“Cái gì? Tổ phụ thế mà đã từng làm lính đánh thuê? Ngươi không biết hắn kiếm ăn ở đâu? Như vậy xin lỗi, ngươi không cách nào chứng minh hắn vô tội chính là có tội, mà hắn có tội chẳng khác nào ngươi có tội.”
Các mục sư tinh linh vô cùng cuồng nhiệt trong việc thẩm phán, trải qua quá trình định tội và thẩm phán của tinh linh, rất ít người được toàn thân trở ra. Ưu điểm duy nhất của tinh linh có lẽ là bọn họ tạm thời không động đến bình dân, hay phải nói không chủ động đi chém bình dân.
Chiến tranh sao có thể không thương vong. Đối với các tinh linh ưu nhã, sự nhân từ đại khái là cho các tướng sĩ thủ thành được chọn một kiểu chết không quá khó coi.
Thế là, trên tường thành treo đầu thi thể nhân loại, ánh mắt của các bình dân may mắn sống sót khi nhìn đám lỗ tai dài ngày càng ngập tràn thù hận.
“Thật đúng là tập thể phát rồ, tinh linh phương Bắc chắc chắn không thể trở lại giống như quá khứ, nói không chừng, sau hạo kiếp này, tinh linh tộc sẽ bị xóa sổ hoàn toàn.”
Ta nhìn ra được sự bi ai ẩn dưới sự cuồng nhiệt, kẻ có thể dẫn dắt ý chí mục sư chỉ có khả năng là Chân Thần. Nếu đám Chân Thần đã không để ý mặt mũi, có lẽ chính bọn họ cũng đã lâm vào điên cuồng.
Lựa chọn trước tiên ruồng bỏ trật tự chư thần, sung làm tiên phong trong thần chiến, mà trong thời đại này, tiên phong đồng nghĩa với pháo hôi. Chỉ sợ không lâu nữa, tinh linh chư thần sẽ tập thể vẫn lạc.
“Thật đúng là bữa tiệc của những kẻ phản bội.”
Bây giờ, ta kiểm tra thật kỹ phong thư viết cho một kẻ phản bội khác, lập trường của kẻ phản bội này có ảnh hưởng trực tiếp đến kết quả chiến tranh.
“Nữ sĩ Lolth thân yêu, ta là fan trung thành của ngài – Roland Lam, ngài có lẽ từng nghe được tên của ta, cá nhân ta đã sớm chờ mong nghệ thuật thẩm vấn của ngài, vẫn luôn muốn tìm cơ hội lĩnh giáo ngài một chút (tỉnh lược 5000 chữ vuốt mông ngựa)… Ngài chắc hẳn đã nghe nói những chuyện phát sinh gần đây, ta đang có một cái đề nghị nho nhỏ…”