Loại đột nhiên tập kích này đối với Lục Bình mà nói là quen thuộc như vậy, nhưng nguy cơ tích chứa trong đó lại là sự bén nhọn mà trước đây hắn chưa từng thấy.
Cũng may Lục Bình sớm có chuẩn bị ánh sáng màu vàng tím trên dưới và quanh thân đột nhiên chống ra bốn phía. Cùng lúc đó, thần niệm của Lục Bình giống như cuồng phong sóng lớn một cổ não vọt tới phương vị chỗ nguy cơ, do toàn lực thi triển, thậm chí ngay cả hư không đều bị thần niệm của hắn chấn động. Từng vòng một ánh sáng nối tiếp ở bốn phía hiện lên, cũng là từng đạo một linh văn tạo thành trận pháp bị thần niệm đánh vào. Vốn trận pháp không gian bí ẩn nhất thời không chỗ nào ẩn trốn trước mặt của Lục Bình.
Lúc này, không gian vốn ngay cả ánh mắt của Lục Bình đều nhìn không rõ lắm tức thì bị hắn nhìn thông suốt. Học vụ nồng đậm cũng như đen nhánh che đậy ánh mắt của Lục Bình. Mà hắc vụ đó cũng chính là phệ hồn vụ đến từ tu ma Lục Bình bất quá quen thuộc.
Quả nhiên là tu ma! Nói như thế, thứ đồ mà lúc trước mình xuyên thấu qua vách bằng đã thấy mười có chín là sự thật…
Trong lòng Lục Bình cả kinh, muốn thu hồi thần niệm đánh ra trước đó chuyển hóa thành những phương thức ứng địch đã không còn kịp nữa. Chính là một cổ phệ hồn thần thông mạnh mẽ trước đây Lục Bình chưa từng gặp đưa đến nguy cơ rất lớn cho hắn, vốn khắc chế thần niệm của tu sĩ. Mặc dù Lục Bình rất có lòng tin với thần niệm tu vi của mình, nhưng song phương lần này giao phong tất nhiên sẽ có điều tổn thương cho hắn.
Quả nhiên, thần niệm của Lục Bình dựa vào thần niệm tuyệt mạnh nhất cử đánh xơ xác phệ hồn thần thông đánh tới. Mà Lục Bình cũng cảm thấy đầu óc mình như bị đòn nghiêm trọng. Cả người mơ màng trầm trầm, phảng phất có ngàn mặt chiêng trống gõ mạnh bến tại. Hai mắt thậm chí mất đi sáng suốt, thần niệm bị tổn thương khiến cho sắc mặt của Lục Bình trong lúc nhất thời lộ ra trắng bệch như tờ giấy.
Lúc này nhất định là một lần thời cơ tuyệt cao bị thương nặng Lục Bình, nhưng đối thủ bị thần niệm của hắn cứng rắn đánh tan phệ hồn thần thông hiển nhiên cũng không quá tốt. Trong chớp mắt Lục Bình bị đờ người ra đó, liên tiếp mấy tiếng hét thảm vang lên từ trong phệ hồn hắc vụ nồng đậm. Rồi sau đó hắc vụ vốn tràn ngập toàn bộ chỗ trận pháp không gian của Lục Bình nhất thời bắt đầu rung chuyển kịch liệt. Tiếp theo ba đạo tuyền qua hiện ra với chỗ sâu của hắc vụ, sương mù dày đặc lập tức bắt đầu trở nên mỏng manh.
Lục Bình tuy rằng bị ám toán đầu óc hôn mê, nhưng trong cơ thể lập tức có một đạo bản mệnh thủy nguyên khí phản bộ. Bản mệnh thủy nguyên theo Tam Quang Thần Thủy mà luyện thành dù không thể đền bù hoàn toàn thần niệm của Lục Bình bị tổn thương trước đó, nhưng có thể khiến hắn trước tiên khôi phục thần trí, tỉnh lại từ trong thần niệm giao phong.
Nhưng Lục Bình tỉnh lại nhìn tình cảnh trước mắt thần sắc càng lộ vẻ khó coi. Bốn phía Lục Bình cũng không có những tu sĩ khác tiến vào thông đạo đại trận. Hắn không biết là thông đạo đại trận này vốn chính là muốn đồng thời tách ra Chân Linh tu sĩ tiến vào, hay trung gian có những người khác vì biến cố ảnh hưởng. Nhưng ba con tu ma trước mắt cũng không phải là sự tồn tại như Thiên Ma, có thể lấy phệ hồn thần thông bức ép Lục Bình thành tựu Chân Linh đến trình độ như vậy, khí tức quanh thân ba con tu ma không một con không hề cho thấy tu vi của bọn nó nữa. Đây rõ ràng là ba con tu ma đẩy tu vi lên tới cấp bậc Chân Linh!
Ba con Chân Ma Lục Bình trước đây chưa từng thấy, thậm chí từ khai thiên đến bây giờ cũng không từng xuất hiện qua!
Mà lúc này ba con Chân Ma bị Lục Bình thần niệm đánh tan phệ hồn thần thông đang thu nạp Phệ Hồn Hắc Vụ nồng đặc tràn ngập trong chỗ lối đi không gian, hiển nhiên chống đỡ tổn thương cắn trả.
Lục Bình khi đó cũng không kịp nhớ suy tư duyên cớ phát sinh đây hết thảy. Song phương ngay từ lúc Lục Bình bước vào vách bằng chớp mắt đã không chết không thôi
Lục Bình giữa phất tay, một thanh hoàng hoàng cự kiếm màu vàng tím ngang qua trong trận pháp không gian. Kiếm ý vô cùng xuyên thấu qua hư không trong nháy mắt thăng tới ba con Chân Ma.
Một đạo kiếm ý có thiên lôi làm bạn, giữa kiếm khí tung hoành thậm chí có thiên phạt khí tượng. Phệ Hồn Hắc Vụ đối mặt kiếm thuật thần thông hao nhiên bực này tựu như cùng tuyết động vào mùa hè đua nhau tan rã dưới ánh nắng chói chang. Chân Ma đối mặt với đạo kiếm ý này không cần chờ kiếm khí tiếp cận thân thể, đã sợ đến hô lên cả kinh lui vội về a phía sau. Các loại thần thông ném loạn một khí không chương pháp gì, chỉ vì làm tiêu ma rơi xuống đạo thần thông làm nó cảm thấy sợ hãi từ đáy lòng.
“Kinh Lôi kiếm quyết”, “Kinh Lôi kiếm quyết” được Lục Bình thôi diễn tới vô thượng thần thông lấy Lôi Chi Bản Nguyên do hắn lĩnh ngộ từ trong Thất Bảo Lôi Hồ làm căn cơ, dung hợp lôi kiếp đặc biệt là quan sát khí tức lúc thiên phạt của Long Hòe lão tổ, khiến cho một bộ kiếm thuật thần thông này cơ hồ trở thành dữ dằn nhất trong Lục Bình bản mệnh thần thông, cũng là thủ đoạn có thanh thế lớn nhất.
Đạo kiếm ý thứ hai dẫn động đại của thiên địa, phảng phất thiên môn động khai. Nó có hạo hạo thiên uy phủ xuống, lại có kiếm hà rũ xuống tiếp dẫn, phảng phất tiến vào thiên môn là có thể được hưởng trường sinh, trọn đời bất hủ vậy.
Chân Ma phía bên phải giọng bén nhọn kêu to. Phệ Hồn Hắc Vụ quanh thân chợt ngưng tụ. Rồi sau đó một viên huyền châu nhiễm nhiệm dâng lên từ bên trong, giữa không trung phá vỡ hư không lưu lại một đạo vụ tích màu đen, đánh tới thiên môn giữa không trung.
Nhưng kiếm hà rũ xuống lại phảng phất từng đạo một thông thiên kiếm quang đang kẹp hạo đãng thiên uy từ trên trời giáng xuống, tạo thành từng đạo một kiếm trận muốn giết trừ hết thảy tà ác của thế gian này.
Bạn Sinh Linh Bảo ngưng tụ Phệ Hồn Hắc Vụ chưa tới trước người thiện môn, liền bị thông thiên kiếm quang lật cuốn lên chặt đứt đường lui. Rồi sau đó thiên môn giữa hư không khai ích đột nhiên hóa thành một tòa kiếm trận sâm nghiệm, vây khốn huyền châu, vạn đạo kiếm khí tiêu ma trong đó. Huyền châu tả xung hữu đột nhưng thủy chung không ra được, chỉ còn lại Chân Ma bên ngoài kiếm trận lũ lũ đánh vào nhưng mãi không thể thu hồi Bạn Sinh Linh Bảo.
Thiên môn kiếm trận, Lục Bình thủy chung cho rằng một bộ vô thượng kiếm thuật thần thông này chính là quà tặng lớn nhất được Giao đạo nhân để lại cho Cẩm Lý nhất tộc, địa địa đạo đạo khai thiên kiếm thuật thần thông. Mà sau khi dung hợp Chân Linh tu sĩ không gian thần thông, một một kiếm thuật này quả thật phát huy ra uy năng vượt xa ngoài dự liệu của Lục Bình. Nó chính là kiếm thuật thần thông mượn oai thiên địa, có thể dẫn động thiên địa cộng minh nhất trong Lục Bình bản mệnh thần thông.
Đạo kiếm ý thứ ba vọt lên cao liền xông thẳng đi về phía Chân Mã chính giữa. Con Chân Ma này chính là một con thực lực mạnh mẽ nhất trong cảm giác của Lục Bình, đồng thời cũng quỷ dị nhất. Vì vậy, đạo kiếm ý thứ ba của Lục Bình cũng lộ ra bình thường không gì lạ nhất. Nó không có uy danh nổ mạnh như “Kinh Lôi kiếm quyết”, cũng không có thanh thế hao nhiên của Thiên Môn kiếm quyết”. Cả đạo kiếm ý tràn ngập chỉ có ý tĩnh mịch nồng đặc
Khai thiên tam tự kiếm quyết, “Chiến”! “Sát”! “Tử”!
Một kiếm này chính là một chữ”Chết”. Kiếm này vừa ra chính là cục diện người chết ta số. Kiếm ý tĩnh mịch xuyên thấu Phệ Hồn Hắc Vụ nồng đậm, hắc vụ đua nhau dung nhập vào trong kiếm ý, khiến cho kiếm ý tăng thêm ba phần tử ý. Nếu tu sĩ có thực lực chưa đủ, chính là nhìn một chút sợ đều phải sinh cơ trôi qua.
Chân Ma chính giữa hiển nhiên cũng đã lấy bản năng cảm nhận được nguy hiểm của một kiếm này. Trong tiếng kinh thanh gào lên ngay cả dũng khí đánh một trận cũng không, xoay người muốn chạy trốn. Nhưng mà kiếm thuật kỳ quỷ bực này thi triển ra, làm gì muốn trốn sẽ có thể dễ dàng chạy thoát.
Kiếm khí tĩnh mịch chưa tới người, Chân Ma càng trốn Phệ Hồn Hắc Vụ quanh thân càng mỏng manh, càng trốn càng cảm giác bồn nguyên sinh cơ quanh thân đang trôi qua, càng trốn tốc độ cũng càng chậm. Thậm chí tu vi cũng bắt đầu lảo đảo muốn ngã, phảng phất lập tức muốn từ cảnh giới Chân Linh ngã xuống vậy.
Nhưng Chân Ma dù sao khoảnh khắc trong lòng sợ hãi sinh ra lập tức bắt đầu chạy trốn. Ngay cả tư vị thực lực sinh cơ bị kiểm khí quỷ dị từng bước đoạt mất, thậm chí thời khắc tối hậu bị đánh rớt cảnh giới Chân Linh, nhưng đúng là vẫn trước khi kiếm khí tới người đột nhiên biến mất không thấy đầu nữa. Mà thời điểm đó Lục Bình cũng rốt cục thấy sau lưng con Chân Ma là một tòa tế đàn khổng lồ một mực bị Phệ Hồn Hắc Vụ bao phủ.