Kịch biến! Đích xác là kịch biến!.
Lúc này cho dù Lục Bình cùng với Long Hòe lão tổ đã phát giác được Tinh Không Nguyên Khí bốn phía biến hóa!
Trong tầm mắt kinh ngạc của Lục Bình, thi thể Mê Huyền Sách hóa thành tro bụi vốn đã bị phiếu tán ở hư không, lúc này từ từ tụ lại sau đó tạo thành từng đạo một dòng bụi, hội tụ đi về một phương hướng. Mà phương hướng đó chính là đất mà lúc trước đám người Hồ Điệp Tiên Tử dẫn đầu chạy tới.
Không chỉ thi thể hóa thành tro bụi, còn có Tinh Không Nguyên Khí tràn ngập trong hư không, càng thêm lấy một tốc độ trước đó chưa từng có đi tới chỗ sâu của thông đạo đại trận, thậm chí mang từng trận lưu phong gào thét.
– Nhìn nơi đó!
Theo phương hướng của Long Hòe lão tổ, Lục Bình giật mình thấy trước đó cánh tay của Giao đạo nhân chân thân bị hắn một kiếm chặt đứt lúc này cũng đang từ bên ngoài hướng vào phía trong hóa thành chùm chìm hối vụ. Rồi sau đó tạo thành từng đạo một dòng bụi chảy xuôi theo Tinh Không Nguyên Khí đi tới chỗ sâu của thông đạo đại trận.
– Đuổi theo phương hướng của những dòng bụi kia!
Hai người trong nháy mắt liền đạt thành nhất trí. Độn quang dưới chân mỗi người lập lòe đi tới chỗ sâu của thông đạo đại trận. Dọc đường họ nhìn thấy, thi thể của tu sĩ kể từ sau khi mọi người tiến vào đại trận vẫn lạc, linh bảo pháp khí bị đánh bể, lúc này đều theo lưu phong cùng Tinh Không Nguyên Khí hội tự đi tới chỗ sâu của thông đạo đại trận.
Hai người mới vừa đi bất quá bao xa, liền nghe một tiếng rống to, hộ:
– Chạy đi đâu!
Khi xoay người nhìn lại, liền thấy một đạo độn quang núi thét biển gào khổng lồ từ bên hông hư không đi tới chỗ sâu của thông đạo đại trận.
Thần niệm của hai người hết sức muốn bắt lại lịch của đạo độn quang, khi đó mới phát hiện theo thông đạo đại trận lúc này nguyên khí rung chuyển. Thần niệm của hai người không hẹn mà cùng bị trở ngại vặn vẹo, trong lúc nhất thời rốt cuộc không cách nào cảm giác được trong độn quang rốt cuộc là người nào.
Tuy nhiên một tiếng rống to mới vừa rồi cũng khiến cho Lục Bình cùng với Long Hòe lão tổ hai người nghe được là Hạng lão tổ, quả thật sau đó lại thấy một đạo độn quang rời xa xa đuổi theo sau động quang trước đó, vừa nhìn sơ hai đạo độn quang rốt cuộc cực kỳ tương tự.
– Trước mặt là Hạng đạo hữu phải không?
Long Hòe lão tổ kêu lớn. Một đạo độn quang kia quả thật ngừng lại một chút, rồi sau đó ngừng lại chờ hai người phi độn tới.
– Quả thật là Hạng đạo hữu
Ba người chắp tay làm lễ ra mắt, Long Hòe lão tổ ngờ ngợi hỏi:
– Một đạo đến quang mới vừa đi qua chẳng lẽ là…
Hạng lão tổ thần sắc buồn bã, đáp:
– Là tổ tiên Quy đạo nhân chân thân, hôm nay hiển nhiên đã bị người thao túng hết thân thể hóa thành khôi lỗi. Lão phu trước cùng tổ tiên chân thân đại chiến, còn muốn cố gắng lưu lại cụ tổ tiên chân thân. Lão phu không ngờ mới vừa bên trong thông đạo đại trận đột nhiên phát sinh biến hóa, nguyên khí cuồn cuộn hội tụ. Tổ tiên chân thân lập tức thoát khỏi lão phu khống chế đi về phía nguyên khí hội tụ, lão phu đuổi không kịp!
Nói tới chỗ này, Hạng lão tổ nhìn về phía Long Hòe lão tổ, trầm ngâm nói:
– Hôm nay tổ tiên chân thân khôi lỗi ở chỗ này, xem ra đạo hữu trước suy đoán chỉ có thể trên người Bằng đạo nhân!
Long Hòe lão tổ cùng Lục Bình tương tự cười khổ, trong tầm mắt không hiểu của Hạng lão tổ, Long Hòe lão tổ giải thích:
– Trước đó ta và Lục đạo hữu đều từng trước sau cùng chân thân khối lỗi của hai người Bằng đạo nhân, Giao đạo nhân gặp gỡ. Lão phu được Mễ Huyền Sách đạo hữu tương trợ mới đánh lui Bằng đạo nhân chân thân khối lỗi. Lục đạo hữu cũng cùng chân thân của Giao đạo nhân khôi lỗi đại chiến mấy chục hiệp.
Hạng lão tổ thấy Lục Bình gật đầu không khỏi ngẩn ngơ, lẩm bẩm nói:
– Làm sao có thể! Không phải là Bằng đạo nhân, cũng không phải Giao đạo nhân cùng Quy tổ tiên, vậy đó là ai?
Nghĩ tới đây Hạng lão tổ đột nhiên quay đầu lại hỏi:
– Khai thiên thất tổ chân thân còn có ai chưa xuất hiện?
Long Hòe lão tổ lắc đầu một cái, đáp:
– Lão phu cũng như đạo hữu vậy, vẫn luôn đeo bám cùng Bằng, Giao hai vị đạo nhân chân thân khối lỗi, những thứ khác cũng không biết. Lục đạo hữu ngược lại ra mắt những đạo tổ chân thân khác.
Không đợi Hạng lão tổ nhìn mình, Lục Bình liền đáp:
– Khai thiên thất tổ chân thân hôm nay vãn bối đã gặp được sáu cụ, chỉ còn lại có Hổ đạo nhân!
– Không thể nào!
– Không thể nào!
Long Hòe lão tổ cùng Hạng lão tổ nghe vậy cơ hồ không hẹn mà cùng nói. Lời vừa ra khỏi miệng, hai người tựa hồ cũng cảm thấy không ổn, không hẹn mà cùng ngậm miệng lại.
Lục Bình thầm nói hai người này quả thật biết chút ít gì đó, nếu không kiên quyết sẽ không phản ứng như vậy, vì vậy thuận thế hỏi:
– Sao? Khai thiên thất tổ chân thân tại hạ đã thấy sáu vị, hơn nữa mượn lực lượng của mấy vị đạo hữu còn lại chém chết Loan, Viên, Thiền ba vị lão tổ chân thân, lại chặt đứt một cánh tay của Giao đạo nhân chân thân. Khai thiên thất tổ có chân thân của sáu vị bị chế thành khối lội, còn dư lại vị Hổ đạo nhân dĩ nhiên là hắc thủ phía sau màn!
Long Hòe lão tổ cùng Hạng lão tổ lơ đãng nhìn nhau một cái, trong ánh mắt hai người hàm chứa kinh ngạc cùng kiêng ky đối với thực lực của Lục Bình, nhưng rất nhanh sau đó ẩn giấu đi.
Chỉ chốc lát sau, Long Hòe lão tố mới nói:
– Trước khi Lục đạo hữu đến, ngay trong lúc lão phu cùng Bằng, Giao hai vị đạo nhân chân thân khối lỗi đeo bám, đã từng có nói chuyện qua với người giật dây,…
Long Hòe lão tổ cũng biết được lúc này đối mặt một vị khai thiên lão tố, chính là ngay trong lúc mọi người sinh tử tồn vong, chỉ có thể chung tay đối phó cừu địch thì mới có thể vượt qua cửa ải khó khăn này. Vì vậy nói cho hai người nghe tình hình đại khái cuộc nói chuyện với nhau giữa ông ta và thanh âm nọ.
Hạng lão tổ nghe được Long Hòe lão tổ không ngờ lại có thể cùng hai vị đạo nhân khối lối mạnh mẽ nhất đối kháng thời gian dài như vậy, trong ánh mắt thoáng qua một đạo sắc thái khó hiểu, ngoài miệng lại nói:
– Như vậy xem ra là Hổ đạo nhân có khả năng nhỏ nhất. Hổ đạo nhân chính là cô gái, mà đạo hữu nghe là giọng nam. Hơn nữa từ lời nói của đối phương hết sức chê bai Giao đạo nhân mà xét, đương nhiên là Bằng đạo nhân có khả năng lớn nhất. Nhưng đạo hữu trước thấy Chân Linh chi thân thật là Bằng đạo nhân sao?
Long Hòe lão tổ đáp:
– Có lẽ bởi vì một ít nguyên nhân không biết tên, vị lão tổ sống sót đã bỏ thân thể, hơn nữa bị vây chỗ nào đó trong thông đạo đại trận. Đây cũng là duyên cớ từ khai thiên đến bây giờ lão ta chỉ có thể phía sau màn thao túng mà không thể hiện thân. Nếu không, lấy hai của khai thiên thất tổ, phương thiên địa này sinh linh sống chết đã sớm thao túng nơi tay, cần gì phải làm huyền hư như vậy.
Hạng lão tổ cũng nói:
– Chính là đạo lý này. Nếu thật như vậy, vị đạo nhân bị vây nơi đây tất nhiên thực lực đại tổn, đó có lẽ cũng là một chỗ sinh cơ duy nhất của bọn ta ở.
Trong lòng Lục Bình âm thầm cười lạnh, nếu nói là có ai có thể biết được một hai bí ẩn trong thông đạo đại trận, chỉ sợ cũng chỉ có hai người trước mắt, có lẽ còn phải cộng thêm vị Hồ Điệp Tiên Tử thần bí kia. Tiền đồ nguy cấp, Lục Bình chỉ đành phải âm thầm cảnh giác, trừ địch thủ không biết, sợ rằng phải có đề phòng với người chung quanh.
Nghĩ tới đây, Lục Bình thản nhiên cười một tiếng, nói:
– Chúng ta ở chỗ này bỗng suy đoán, thông đạo đại trận chỗ sâu kịch biến, có lẽ chân tướng ngay trước mắt. Chúng ta đi nhìn xem một chút không phải là ổn rồi sao?
Hạng lão tổ cười một tiếng “ha ha”, nói:
– Phải phải, bọn ta cần gì về rắn thêm chân như vậy!
Long Hòe lão tổ cũng nói:
– Là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi. Tuy nhiên chúng ta tốt nhất làm hết sức tập trung đạo hữu còn dư lại để phòng bất trắc!
– Phải nên như vậy!
Lục Bình gật đầu nói.
Trong lúc ba người nói chuyện, độn quang dưới chân cũng không chậm, lại đột nhiên nghe sau lưng truyền tới tiếng động lớn, theo sát đó một đạo độn quang làm dấy lên trong không gian sự chấn động kịch liệt đã truyền tới trước một bước.
Ba người kinh hãi, chia ra tránh né về các phương hướng bất đồng. Rồi sau đó họ thấy một đạo độn quang màu bạch kim quét qua từ đường thẳng lúc trước ba người phi độn, một đường tung hoành ngang dọc vọt tới chỗ sâu của thông đạo đại trận.
Hai mắt của Lục Bình lập lòe, liền nghe cách đó không xa Hạng lão tổ kinh hô:
– Là Hồ đạo nhân, khôi lỗi đó chính là Hổ đạo nhân chân thân!