Mà lúc này, ở bên trong sơn động ban nãy.
Gương mặt của Ân Như Tuyết lại càng như phủ lên một tầng băng sương mà nhìn lấy hang động trống rỗng không một bóng người trước mắt của mình. Nhất là khi nhìn đến dấu chân dính máu bên dưới nền đá kia, hàn khí trên người nàng lại càng thêm tỏa ra nhiều hơn. Khiến cho phía trên vách đá đều đóng lên một lớp băng mỏng đang nhanh chóng di chuyển ra xung quanh.
Nhưng là, khi ánh mắt của Ân Như Tuyết rơi vào vật thể đang nằm ở một góc trên mặt đất, nàng liền nhanh chóng nâng lên bước chân, đem vật thể đó cầm vào trong tay mà lẳng lặng quan sát.
Nó là một tấm ngọc bội màu trắng được làm bằng ngọc thạch vô cùng quý giá, ít nhất đối với phàm nhân là như vậy. Phía trên có khắc hình hai cái tiểu đồng tử đang ôm lấy hai quả đào, trên gương mặt của cả hai cũng đều tràn đầy thảo hỷ. Đây chính là kiểu ngọc bội thường được đưa tặng cho trẻ nhỏ khi vừa mới sinh ra để làm tín vật cầu mong may mắn, vui vẻ cho đứa trẻ về sau.
Lúc này, Ân Như Tuyết liền bất tri bất giác mà nhớ tới sự thống khổ và căm phẫn khi nhắc tới việc phụ mẫu bị giết kia của Huyết Minh. Sau đó, ánh mắt của nàng liền sâu thẳm mà nhìn tấm ngọc bội này mà lẳng lặng cất nó vào trong đai lưng. Xoay người liền đi khỏi sơn động.
– ————————
[ Đinh, thù hận của nam chủ: Nhan Mạc Oa đối với ký chủ +100. Điểm phản diện +200.]
[ Đinh, hảo cảm của nữ chính: Ân Như Tuyết đối với ký chủ +10. Điểm phản diện +10.]
[ Đinh, nhiệm vụ phụ tuyến 2 mở ra: Thành công tìm ra được bí ẩn bên trong U Ám Sâm Lâm.]
Ngay khi âm thanh thông báo của hệ thống vừa dứt, Huyết Minh cũng liền cùng lúc đặt chân xuống dưới nền đất ở bên ngoài của U Ám Sâm Lâm. Sau đó, hắn mới nhanh chóng đưa tay đem trận pháp xung quanh xe ngựa phá đi.
Đối với việc này, Huyết Minh không thể không cảm khái rằng, bốn tên đại hán kia quả thật là không có nói ngoa mà. Viên đạn dược kia quả thật là rất có hiệu quả, ít nhất là cho đến hiện tại ba người Lãnh Hàn vẫn còn yên ổn nằm ngủ như cũ, ngay cả một chút xê dịch cũng không có.
“Ngao” Theo âm thanh nhìn sang, chỉ thấy đàn Lôi Phong Lang lúc này dường như đang vô cùng phấn khởi mà lao nhanh về phía của Huyết Minh. Trong miệng của chúng cũng liên tục phát ra những tiếng kêu vô cùng khó hiểu.
“Làm tốt lắm.”
Nhưng bởi vì có Yêu cốt tồn tại, Huyết Minh hoàn toàn có thể nghe hiểu được lời chúng “nói”. Vì thế, hắn liền cúi người mà xoa đầu của chúng một chút, sau đó mới ra lệnh cho chúng có thể rời đi.
Theo như Lôi Phong Lang báo cáo, đám người của Hồng Lang dong binh đoàn đang nán lại tại phía đông của U Ám Sâm Lâm, bên cạnh một thung lũng lớn. Nhưng xem ra, bọn họ cũng nếm phải không ít đau khổ rồi. Bởi vì số người còn lại là chưa đến 10 người. Không giống với lời của bốn tên đại hán kia nói cho lắm.
Nhưng là không sao cả, ít người hay nhiều người cũng không có ý nghĩa gì hết. Bởi vì, bọn họ sớm muộn gì cũng chính là con mồi của Huyết Minh hắn.
Vừa suy nghĩ, Huyết Minh cũng vừa đem Vấn Hồi kính lấy ra, sau đó liền chậm rãi nhắm mắt lại, bắt đầu sử dụng nó giống như một cái la bàn. Dựa theo lời miêu tả của Lôi Phong Lang mà bắt đầu tìm kiếm phía đông của U Ám Sâm Lâm.
Không quá nửa khắc sau, Huyết Minh cũng liền nhanh chóng bắt được tín hiệu truyền đến. Vấn Hồi kính cũng lập tức làm theo ý nghĩ của hắn mà đem một vùng phía đông của U Ám Sâm Lâm bao vây lại bằng một loại kết giới trong suốt không thể nhìn thấy được bằng mắt thường. Vì thế, vô yêu thú và cây cối vẫn như cũ đung đưa, ra vào kết giới như cũ.
Lúc này đây, Huyết Minh cũng liền học theo trong trí nhớ mà truyền ma khí vào bên trong Vấn Hồi kính, chờ đợi sự việc sẽ xảy ra sau đó.
Đúng như Huyết Minh chờ đợi, một vùng trời phía đông của U Ám Sâm Lâm bỗng dưng lại bị sương đen bao phủ, che kín tầm mắt của mọi người. Nhưng kỳ lạ thay, sương đen này cũng chỉ giới hạn ở bên trong kết giới mỏng manh kia. Bên ngoài hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì cả.
Đây chính là một trong những chức năng của Vấn Hồi kính – huyễn trận. Cũng có nghĩa là tạo ra ảo giác cho người khác, người có tâm ma càng nặng, ý chí càng yếu thì ảnh hưởng của huyễn trận đối với người đó sẽ càng trở nên mạnh hơn.
Vì vậy, có thể phát hiện ra rằng, sương đen này thoạt nhìn thì giống như ma khí nhưng thực chất thì nó cũng chỉ là một loại mê huyễn mà thôi, không có tác dụng trực tiếp lên cơ thể con người.
Đương nhiên, một phần lý do cũng là bởi vì tu vi của Huyết Minh vẫn còn quá thấp. Nếu tu vi của hắn tăng cao thì hiệu quả đạt được sẽ không chỉ đơn giản là như vậy đâu.
“Quả không hổ danh là Thánh khí a. Có thể giúp ta chơi đùa thật tốt mà.”
Nhìn về một góc trời u ám phía xa, Huyết Minh liền có chút điên cuồng mà tự mình lẩm nhẩm.
[……] Ta sợ hãi a, cứu mạng~.
**Cảm ơn bạn Thắngp112 và bạn MR.Bin đã ủng hộ cho truyện nhé. Nếu có thời gian thì Nhóc nhất định sẽ bạo chương.