Chẳng lẽ, đây chính là con yêu thú cấp cao kia sao? Ý nghĩ này vừa mới loé lên, Huyết Minh liền đã trực tiếp lắc đầu phủ định. Không phải đâu, trực giác mách bảo cho hắn biết, con yêu thú này thật sự là rất yếu, căn bản không phải là đối thủ của hắn.
Nhưng là, suy đoán này cũng không ảnh hưởng đến việc Huyết Minh sử dụng Tiêu Dao Du, lặng yên không một tiếng động tiếp cận con khỉ này. Mà phảng phất như để xác nhận phán đoán của Huyết Minh, đến tận khi hắn chỉ còn cách con khỉ này chưa đến ba bước chân, nó vẫn như cũ không có một chút phát giác nào mà ngủ say.
Vì thế, Huyết Minh cũng liền không chút do dự mà vận chuyển Lôi nguyên tố, đánh ra một kích thẳng vào ngực của con khỉ này. Chỉ nghe một tiếng oanh vang lên, gần một nửa thân trên của nó đều đã bị lôi điện oanh tạc. Ngay lập tức liền bỏ mạng, ngay cả một tiếng thét thê lương cũng không kịp phát ra được.
“Như vậy liền chết rồi?”
Nhìn thấy con khỉ này cứ như vậy liền chết, Huyết Minh liền có chút kinh ngạc mà cảm khái. Sau đó mới nhanh chóng đi đến bên cạnh xác của nó, lập tức đem yêu hạch của nó nhanh chóng đào ra.
Chỉ thấy khỏa yêu hạch này chỉ to bằng ngón tay cái, có màu đỏ rực vô cùng thuần khiết. Chứng tỏ cấp bậc của con yêu thú này thật sự là rất cao, nhưng có lẽ là vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành nên kích cỡ mới nhỏ như vậy. Nhưng là, sau khi đem yêu hạch của nó quăng vào trong không gian. Huyết Minh liền không chút do dự mà lựa chọn rời đi.
Không biết vì sao, hắn cứ có cảm giác rằng nơi này rất nguy hiểm. Linh cảm mách bảo cho hắn nhất định phải mau chóng rời đi.
“Rống rống.”
“Ầm ầm.”
Nhưng là, vẫn chưa đợi Huyết Minh kịp xoay người. Mặt đất dưới chân hắn lúc này cư nhiên lại ầm ầm rung động, nói cho đúng hơn là một tòa đại sơn bên cạnh hắn đang bắt đầu dịch chuyển, khiến cho vô số cây cối cùng đất đá xung quanh đều điên cuồng sụp đổ, văng tung toé khắp nơi. Khói bụi mù mịt khiến cho Huyết Minh không thể không dừng lại bước chân mà nâng lên tay áo che lại gương mặt.
Ầm ầm, tiếng rung động làm cho Huyết Minh khó khăn mà mở ra đôi mắt. Sau đó, hắn liền đã bị tình cảnh trước mắt này làm cho kinh hãi. Có phần ngoài sức tưởng tượng của hắn.
Chỉ thấy thứ mà hắn từ đầu đến giờ cho là một tòa núi lớn cư nhiên lại là một con khỉ lớn có lông màu đen sì, khiến cho Huyết Minh không thể không nhớ đến KingKong trong một bộ phim khoa học viễn tưởng mà hắn đã từng xem trước kia.
Nhưng điểm khác biệt chính là, trên đỉnh đầu của con khỉ này có một chớp lông màu đỏ rực như lửa. Lúc này, nó đang dùng một đôi mắt đục ngầu mà nhìn hắn, liên tục hướng về phía hắn gào thét. Phảng phất như là đang chứng tỏ sự tức giận của nó.
“Hỏa Thạch Viên Hầu?”
Hỏa Thạch Viên Hầu là một con yêu thú cấp 7 thuộc hệ Hỏa và Thổ biến dị với nhau. Nhục thể của nó vô cùng cứng rắn, có thể phá hủy cả sắt đá, lực phòng ngự vô cùng kiên cố. Không những vậy, nắm đấm của nó còn mang theo nhiệt độ vô cùng kinh khủng. Mức độ khó chơi của nó thậm chí còn có thể sánh ngang với yêu thú cấp 8 sơ cấp.
Cho nên, hiện tại Huyết Minh cũng không thể không cảm khái rằng, hắn đúng là có số của nhân vật phản diện thật a. Xui xẻo đến như vậy kia mà. Khi nhìn đến sự tức giận của Hỏa Thạch Viên Hầu, hắn chỉ cần dùng đầu gối cũng có thể suy đoán, con khỉ ban nãy vừa bị hắn đánh chết chắc chắn là có liên quan với thứ đồ chơi này rồi.
“Rống….”
Không để cho Huyết Minh kịp suy nghĩ quá lâu, Hỏa Thạch Viên Hầu đã bắt đầu động. Da thịt của nó lúc này cũng chuyển từ màu đen sang màu đỏ, giống như một khối sắt vừa mới được nung ra. Hình thể to lớn khiến cho nó di chuyển vô cùng chậm chạp, nó vừa chuyển động thì kèm theo đó chính là địa chấn ngùn ngụt, đất cát bay tán loạn.
Nhìn thấy Hỏa Thạch Viên Hầu nâng lên nắm tay hướng về phía bản thân đánh tới, Huyết Minh liền không dám có nửa phần khinh thường mà lập tức dùng hết tốc độ để tránh né. Mặc dù nói con hỏa hầu này di chuyển rất chậm, nhưng nếu đem so với hắn mà nói thì cũng là kẻ tám lạng người nửa cân.
Chật vật tránh đi cú đấm to như thái sơn của Hỏa Thạch Viên Hầu, Huyết Minh cũng liền lập tức dùng Hy Tà kiếm chém vài nhát vào trên cổ tay của nó. Sau đó mới mau chóng lùi lại về phía sau tận vài chục trượng, Hy Tà kiếm trong tay cũng đi theo “ong ong” rung lên, chấn động đến mức bàn tay của Huyết Minh đều trở nên tê dại.
“Ầm ầm.”
“Rống rống…”
Khi nắm tay của Hỏa Thạch Viên Hầu rơi xuống mặt đất, chỉ thấy khuôn viên vài trượng xung quanh đều bị đập đến nát bấy. Mặt đất cũng bị lún sâu vào gần một thước, đất cát xung quanh đều bị sinh sinh thiêu đốt, trở thành một luồng chất lỏng đặc sệt màu đỏ rực, len lỏi giữa các khe nứt giống như mắt ma. ( dung nham.)
Bởi vì là yêu thú cấp 7 nên Hỏa Thạch Viên Hầu cũng đã bắt đầu sinh ra linh trí giống như một đứa trẻ 10 tuổi. Vì thế, ngay khi nhìn thấy con kiến nhỏ đã giết chết con mình này cư nhiên lại có thể né tránh được đòn tấn công của nó. Không những thế mà còn dám cào trầy da của nó, Hỏa Thạch Viên Hầu thật sự đã bị Huyết Minh làm cho triệt để tức giận, nó cho rằng là hắn đang muốn khiêu khích uy quyền của nó.
Mà nhìn thấy tình cảnh này, Huyết Minh cũng có một điểm hơi căng thẳng, nhưng càng nhiều thêm lại là điên cuồng cùng hưng phấn. Bởi vì một kích toàn lực của hắn cư nhiên lại chỉ có thể để cho cổ tay của con hỏa hầu này bị xước da một chút, máu cũng chỉ là lỉ rỉ chảy ra. Mặc dù chỉ là một chút máu nhưng cư nhiên lại khiến cho Hy Tà kiếm tăng lên thêm 1 cấp trở thành binh khí Địa cấp trung phẩm.
Thật mạnh, kẻ địch này thật sự rất mạnh.
Thế nhưng, chỉ cần có thể đem nó giết chết, Hy Tà kiếm của hắn rất có thể sẽ đột phá đến Thiên cấp, thậm chí là Thánh cấp. Đó là còn chưa kể đến yêu hạch cấp 7 của nó…
Nhưng là, bây giờ phải làm sao mới có thể đem nó giết chết được đây a?