Hôm nay sắp phải chia xa Băng Thần quả thật cũng có chút buồn, giữa đêm hắn ta tỉnh giấc thần thức quét ra ngoài kiểm tra thì thấy bữa tiệc vẫn còn rất sôi động. Tiếu Hoan Hỷ và Trình Tử Tinh say ngoắc cần câu, đi đường cũng không vững.
Bạch Mẫu Đơn nằm ở bên cạnh hắn thân thể trắng sứ ẩn hiện dưới lớp chăn, hôm nay nàng thả lỏng lên uống có chút nhiều. Thể chất của nàng bình thường, vừa say rượu lại còn giao hoan với Băng Thần lâu vậy nên hiện tại đã ngất đi rồi.
Kéo chăn lại cho nàng hắn viết vài chữ để lại cho nàng sau đó đi ra ngoài tìm mấy người khác xem có gì vui không. Hai cô nàng say xỉn kia cũng làm hắn ta tương đối hiếu kỳ, với thể chất của bọn họ thì đáng lẽ không có loại rượu nào có thể làm họ say mới đúng.
Trang phục chỉnh tề sau đó hắn nhanh chóng đi ra ngoài bàn của hai người bọn họ, hắn muốn xem rốt cuộc hai người bọn họ uống gì. Lúc ra bàn Băng Thần cầm luôn bình rượu trống trơn ngửi thử thì thấy toàn những nguyên liệu hắn chưa từng biết tới.
Ngồi xuống bên cạnh Tiếu Hoan Hỷ hắn cười cười nhỏ nhẹ hỏi như đang dụ dỗ con nít:
“Nàng khi nãy uống cái gì thế?”
Tiếu Hoan Hỷ nắm lấy cổ áo của hắn ta lung lay:
“Ngươi ngốc sao, tất nhiên tỷ muội chúng ta đang uống rượu rồi chẳng lẽ còn uống cái gì khác được sao?”
Hắn ta khẽ giọng hỏi:
“Thế còn nữa không?”
Nàng hừ một tiếng rồi nói:
“Còn nữa ta cũng không cho ngươi, người xấu như ngươi khiến chúng ta bị người bàn tán không xứng uống rượu ngon.”
Băng Thần hừ một tiếng rồi nói:
“Không phải uống rượu vào xong thì muốn nói gì thì nói nhé, ta đi làm nhiệm vụ cả năm không ở trong công hội được mấy ngày sao lại khiến các ngươi mang tiếng.”
Vừa dứt lời thì hai nàng liền gục cùng một lúc, Băng Thần nắm eo hai nàng mang vào phòng riêng của mỗi người đặt xuống sau đó rời đi. Hắn bỗng nhiên cảm thấy trong nhà có nhiều vấn đề hơn bản thân nghĩ, cả hai người này trong lòng cũng có chuyện chứ không chỉ riêng Bạch Mẫu Đơn.
Hắn đi ra ngoài tìm Hạ Y để hỏi xem rốt cuộc có chuyện gì, lúc tìm được Hạ Y thì thấy nàng cũng đang uống khí thế cùng mấy người khác. Băng Thần đột nhiên lôi nàng đi ra khiến nàng cũng cảm thấy khá là bất ngờ, vẻ mặt của hắn cũng không được tốt nên nàng ngoan ngoãn đi theo.
Băng Thần tìm tới chỗ vắng người giăng kết giới cách âm rồi hỏi:
“Ta làm gì mà khiến Tiếu Hoan Hỷ và Trình Tử Tinh bị bàn tán, hai nàng khi nãy say rượu liền trách móc ta. Nhưng đến đang phạm lỗi hay không ta cũng không biết nữa, nàng biết gì thì nói cho ta nghe xem.”
Hạ Y nghe thấy liền cười đáp:
“Còn không phải tại cái công pháp song tu của huynh hay sao?”
Băng Thần càng không hiểu:
“Công pháp của ta tốt mà, tại sao lại khiến hai nàng ấy khó chịu là thế nào?”
Hạ Y kéo Băng Thần ngồi xuống rồi từ từ nói:
“Công pháp tốt với những người có quan hệ nam nữ với huynh như ta thôi, các nàng thì hoàn toàn chẳng tốt chút nào cả. Chẳng biết huynh xài công pháp gì có thể khiến các tỷ muội dễ đồng cảm và hiểu ý của nhau hơn, nhưng người không có thì lại trở lên lạc lõng.
Hai vị tiền bối ai cũng giữ chức phó hội trưởng nhưng làm cái gì cũng không thông thuận, dù sao làm việc hiểu ý nhau vẫn tốt hơn rất nhiều. Từ đánh quái trong Thiên Đạo, quản lý công hội và vô số vấn đề khác đều gặp không ít vướng mắc mà huynh không tưởng tượng được.”
Băng Thần ngạc nhiên:
“Ta tưởng với năng lực của hai người đó thì chuyện cân bằng với những người khác cũng dễ dàng mới đúng, tại sao lại khiến họ khó chịu đến mức uống say mèm. Không biết bên trong có còn nguyên do gì khác hay không, nếu có nàng nói xem ta có giải quyết được không.”
Hạ Y lắc đầu:
“Vấn đề nằm ở chính hai người bọn họ, tuy năng lực dư thừa nhưng bọn họ đã quen hơn người nay lại chỉ ngang hàng với những người các nàng coi là hậu bối sao dễ chịu được. Đặc biệt Bạch Mẫu Đơn tỷ tỷ và hai người con gái năng lực quá mức xuất chúng, đó là chưa kể Nguyệt Nga tỷ tỷ cùng mấy người khác cũng cực kỳ mạnh.
Nếu so với bọn họ thì hai tiền bối cũng không hơn là bao, riêng Bạch Mẫu Đơn tỷ tỷ quản lý công hội thật sự kinh khủng. Tốc độ xử lý vấn đề to nhỏ phải nói là thần tốc, đã thế còn được tỷ muội khác phối hợp nhịp nhàng càng trở nên nhanh chóng.”
Băng Thần tiếp thu thông tin sau đó hỏi lại:
“Thế là do hai người năng lực không bằng, phối hợp có chút khó khăn nên bị mọi người bàn tán có đúng hay không?”
Hạ Y thở dài một hơi sau đó gật đầu:
“Huynh cũng biết trong công hội chúng ta thiên kiêu chi tử rất nhiều, ánh mắt của họ cũng vô cùng sắc bén. Cùng một cấp bậc cao tầng sẽ bị mang ra để so sánh bất cứ lúc nào, sự tự tôn của họ không cho phép bọn họ thua ai cả.
Bạch Mẫu Đơn tỷ tỷ có thể khiến bọn họ nể phục thì không nói, những người khác cũng được đánh giá hơn thì họ chịu không được. Huynh đứng ở chỗ cao chắc cũng hiểu được cảm giác của hai người bọn họ lúc này đúng không?”
Băng Thần nghĩ tới mình rồi lại nghĩ tới các nàng liền gật đầu sau đó hỏi:
“Trình Tử Tinh có phải cũng gặp tình trạng tương tự có phải hay không?”
Hạ Y hơi do dự rồi gật đầu, Băng Thần chép miệng:
“Biết vậy là được rồi, nàng uống ít thôi còn đi nghỉ.”
Nàng mỉm cười với hắn một cái:
“Huynh muốn làm gì thì làm đi, các tỷ muội ở bàn vẫn đang chờ ta, huynh nghỉ ngơi sớm chút để ngày mai còn truyền tống tới Siêu cấp vi diện. Loại truyền tống trận này muốn giữ cân bằng ở trong đấy sẽ rất mất sức, dù sao tu vi của huynh và cô nàng kia vẫn còn chưa đạt chuẩn.”
Trong phòng Trình Tử Tinh và Tiếu Hoan Hỷ ngồi uống trà với nhau, vẻ mặt hơi chút hồng hồng nhưng rõ ràng vô cùng tỉnh táo. Điều này chứng tỏ bộ dạng say khướt của hai nàng khi nãy là giả bộ ra, hai nàng tất nhiên có mục đích để làm như thế.
Vấn đề Hạ Y nói là thật nhưng bọn họ ngại ngùng trong việc mở miệng, nghĩ mãi cũng ra cách giả say rượu nói lung tung. Với tính cách của Băng Thần đương nhiên sẽ đi tìm hiểu xem chuyện như thế nào, sau đó hắn ta nhất định sẽ giải quyết ngay lập tức.
Trình Tử Tinh suy nghĩ một chút rồi hỏi Tiếu Hoan Hỷ:
” Sư phụ nghĩ cách này chắc chắn có tác dụng hay không?”
Tiếu Hoan Hỷ cười mỉm đầy tự tin:
“Ngươi cứ yên tâm đi, Băng Thần sẽ giải quyết bởi tính cách của hắn ta chính là như thế. Hắn dễ gì rời đi nếu trong nhà còn cả đống vấn đề, nên ta nghĩ ngay trong tối hôm nay hắn ta sẽ tìm cách giải quyết ngay lập tức.”
Trình Tử Tinh hơi lo lắng hỏi:
“Sư phụ có nghĩ hắn ta sẽ ” ấy ấy ” chúng ta hay không, cách xử lý đó là phương pháp khả dĩ nhất rồi còn gì?”
Tiếu Hoan Hỷ lắc lắc ngón tay:
“Làm nhiệm vụ bận như thế hắn ta làm sao có thể đủ thời gian để vừa sửa đổi cho thức thứ mười của Thần Nữ Như Hoa Kiếm. Càng không thể nào sáng tạo xong hai thức tiếp theo của Tử Tinh Vô Ảnh Cước được, hắn nhất định sẽ không tùy tiện đụng vào chúng ta đâu.”
Trình Tử Tinh thở dài nói:
“Tốt nhất là như ngươi nghĩ, ta bây giờ về phòng trước kẻo đệ tử của ngươi trở về thì lại nghi ngờ. Với lại ta cũng lo lắng Băng Thần tìm tới thì không biết phải giải thích như thế nào, lúc đó xấu hổ chết mất.”
Tiếu Hoan Hỷ hơi rùng một cái tự thì thào:
“Lúc này nói ra mấy lời kia thật là nhảm nhí.”
Nàng rùng mình một cái sau đó leo lên giường nằm ngủ ngon lành. Tô Anh cùng phòng với Trình Tử Tinh nàng lại cùng phòng với Băng Thiên Hậu.
Băng Thiên Hậu thường túc trực bên cạnh Băng Mai nên phòng này gần thường chỉ có người rảnh rỗi như nàng nằm một mình thôi. Thế nên nàng có thể yên tâm ngủ ngon mà không lo bị người khác làm phiền.