Siêu Cấp Thần Long

Chương 47: Thần Long Nộ kinh khủng



– Thiên Long Nộ

Đảo nhỏ thanh bình với sóng biển rì rào bỗng nhiên vang lên một tiếng thét lớn. Chỉ thấy trên không lúc này xuất hiện một tên thanh niên nhân vẻ mặt anh tuấn phi phàm, trên tay hắn xuất hiện một con thất thải thần long không ngừng vũ động.

Nói thần long thì cũng có chút miễn cưỡng bởi vì “Thần Long” này còn chưa hoàn toàn thành hình, hơn nữa trên thân nó không ngừng có những chỗ thỉnh thoảng lồi ra giống như nước thép đang sôi không hề có định hình.

Mà theo tiếng hét kia vang lên hắn cũng huy động cánh tay, thất thảy thần long giống như lưu tinh từ trong tay hắn bay ra nhằm một góc tiểu đảo.

Oanh Oanh Oanh

Ngay khi Thần Long chạm vào bề mặt tiểu đảo thì một hồi tiếng nổ long trời lở đất vang lên. Thần Long sau khi chạm đất thì trực tiếp bạo tạc đem một góc của tiểu đảo hoàn toàn đánh chìm xuống biển, mà cá tòa núi nhỏ bên cạnh cũng bị gọt xuống hơn phân nữa.

– Oa uy lực thực đáng sợ.

Nhìn uy lực của vụ nổ hắn không khỏi hít một ngụm lãnh khí, hắn không ai khác chính là Phong Thiên Long bế quan tu luyện Thiên Long Nộ mấy ngày qua. Sau mấy ngày bế quan cuối cùng hắn cũng đã có thể đem bảy loại Nguyên lực cùng tích xúc, sau khi nghiên cứu thành công hắn quyết định muốn thử nghiệm một phen nên mới chui ra ngoài đánh loạn lên như vậy.

– Hắc hắc kiểu này cho dù Phá Đan trung kì cũng nhất định sẽ bị nổ cho tan xác a.

Nhìn một góc tiểu đảo bị bốc hơi hắn không khỏi lắc nhẹ đầu cảm thán. Hắn chỉ mới có thể miễn cưỡng đem bảy loại Nguyên Lực đồng thời tích xúc đã có thể gây ra động tỉnh kinh thiên như vậy rồi, thử hỏi nếu như hắn có thể đem mười bốn lại Nguyên Lực đồng thời tích xúc thì uy lực nhất định không thể tưởng tượng được.

– Long có chuyện gì hả.

Động tĩnh lớn của Thiên Long Nộ khiến cho Tuyệt Ảnh đang tu luyện cũng phải tỉnh lại, bởi vì vụ nổ lúc nãy cơ hồ đã tạo ra hẳn một trận động đất nhẹ trên cái đảo nhỏ này. Nàng vừa kêu lên xong chạy ra ngoài, nhìn tràng cảnh trước mặt nhất thời mắt nàng thành hai cái chữ O còn miệng thì thành một cái chữ U, cái cằm cơ hồ sắp chạm đất rồi.

– Chàng…chàng…chàng…

Nhìn tới nhìn lui hồi lâu nàng lắp bắp không nói ra lời, hắn vậy mà trực tiếp đem một góc đảo đập chìm xuống biển. Cho dù nàng, một Phá Đan trung kì cũng không thể nào gây ra được động tĩnh lớn như vậy nữa, huống hồ gì hắn mới chỉ là một cái Kết Đan mà thôi.

– Khụ khụ ta đang tu luyện vũ kỹ không nhịn được đánh ra thử nhưng không ngờ uy lực hơi quá hắc.

Hắn quẫn bách đưa tay gãy mũi, mặc dù trong miêu tả thì chiêu này vô cùng bá đạo nhưng mà hắn vẫn chưa luyện thuần thục, thần long chỉ mới xuất hiện chút hình dạng bên ngoài mà thôi nhưng không ngờ uy lực đã vô cùng khủng bố, tuy là vũ kỹ này không phân cấp bậc nhưng nếu xét về uy lực thì nhất định không hề thua kém Thiên Cấp vũ kỹ.

Thiên Cấp a, loại vũ kỹ bậc bày cho dù trong Long Tộc cũng là hàng hiếm lạ rồi, huống hồ lại còn là vũ kỹ đặc thù dành cho Long Tộc lại càng hy hữu hơn. Bởi vì chiêu thức của Long Tộc phần lớn là dùng bản thể mà đánh nhau, cùng với một vài Thiên Phú Truyền Thừa qua huyết mạch còn về vũ kỹ thường chỉ có bậc đại năng giả mới có thể Sáng tạo ra.

Nhưng mà Thiên Cấp vũ kỹ cũng không phải loại dễ chơi, cụ thể là hiện tại hắn mặc dù mới chỉ luyện ra được một cái Long ảnh mơ hồ nhưng bên trong Đan Điền Ngũ hành Nguyên Lực cơ hồ đã bị rút cạn rồi. Cũng may là hắn không phải chỉ tu luyện có Ngũ hành Nguyên Lực mà còn chín hệ khác chèo chống chứ nếu không với mức độ tiêu hao như vậy thì hắn đã trực tiếp ngất đi rồi.

– Hắc lại có thêm một con bài tẩy nữa, so với Tịch Diệt Chỉ thì chiêu này coi bộ dễ xài hơn nhiều.

Hắn nhìn lại uy lực của Thiên Long Nộ không khỏi trong lòng một trận đắc ý. Tịch Diệt Chỉ được xem như một con bài chưa lật của hắn về uy lực thì không phải bàn rồi, nhưng mà khuyết điểm trí mệnh là tiêu hao hầu như toàn bộ Nguyên Lực của bản thân hắn, nếu không thể đánh chết đối phương thì hắn chắc chắn sẽ thành con cá nằm trên thớt mặc cho người ta chém.

Nhưng chiêu này thì khác, chỉ tiêu hao toàn bộ Ngũ hành Nguyên Lực hắn vẫn còn có thể dựa vào chín loại Nguyên Lực còn lại mà đánh nhau.

– Ảnh Nhi nàng tu luyện Trường Hà Thiên Ma Độc tới đâu rồi?

Sau khi bình ổn khí tức bản thân một chút hắn mới quay lại hỏi Tuyệt Ảnh.

– Môn độc công này hết sức thâm ảo, lại thêm muội không thường xuyên dùng độc nên hiện cũng chỉ miễn cưỡng tham ngộ được một chút da lông bên ngoài mà thôi.

Nàng cũng nhanh chóng từ trong kinh ngạc khôi phục lại, nghe hắn hỏi thì có chút thất vọng nói ra. Nàng tu vi cao hơn hắn, lại cùng hắn tu luyện nhưng hắn đã có thể đánh ra một chiêu kinh khủng như vậy còn nàng lại chỉ mới ngộ ra được chút da lông bên ngoài nên không khỏi sinh ra cảm giác thất vọng.

– Hắc nàng không cần lo thời gian còn nhiều cứ từ từ tham ngộ, bây giờ nàng cũng nên cùng Long Đại gia tham khảo chút chuyện nhân sinh nào.

Hắn sao không nhìn ra nét thất vọng của nàng cơ chứ, hắc hắc cười một tiếng hắn nhanh chóng đến bên cạnh nàng, vòng tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng chui vào trong Động phủ.

Nàng bị hắn ôm lấy không khỏi nội tâm một trận thẹn thùng khiến cho khuôn mặt xinh đẹp nhanh chóng đỏ ửng như phát sốt. Cảm nhận khí tức nam tử mạnh mẽ phả vào khiến cho người ngọc không khỏi tâm hưu chạy loạn, nhớ đến chuyện hôm trước(chuyện gì mấy đh tự hiểu) nhất thời không dám ngẩn mặt lên, chỉ có thể đem thân thể nhỏ nhắn rút vào trong ngực hắn.

Ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực hắn cũng không nhịn được mà dục hỏa đại thịnh, cảm nhận mùi thơm từ thân thể mềm mại của nàng khiến tiểu huynh đệ hắn nhanh chóng cứng rắn lên, trong khi đó hai tay hắn cũng không chịu thành thật, một tay giữ lấy eo thon, một tay trượt xuống kiều đồn nãy nở của nàng nhẹ nhàng xoa nắn khiến nàng cất tiếng rên khẽ.

Mặc dù đường từ bên ngoài vào trong Động phủ rất ngắn chỉ chừng trăm thước, với tu vi của hắn hiện tại chỉ cần vài chục giây đã có thể đến nơi nhưng lại bị hắn tận lực kéo chậm khiến cho đoạn đường này đi gần chục phút.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.