Khải Minh trở về chỗ của mình, một lát sau tên trọng tài mới hoàn hồn lại, một nhóm người ra dọn lấy đám thi thể của tên Hằng Vô, sau đó tên trọng tài tiếp tục tuyên bố, sau đây 32 người còn lại tiếp tục rút thăm, chọn ra 16 cặp thi đấu, lần này Khải Minh đấu trận thứ ba và đối thủ là Đặng Yến Quyên, 17 tuổi, Tu vi Luyện Thể Cửu Tầng, Đại tiểu thư của Đặng gia, và là hôn thê của Khải Minh.
Cái quái gì thế, lại một gia tộc thoái hôn nữa ư, Khải Minh cười khổ, hắn biết đối thủ của mình là ai rồi, hắn cũng chả thèm quan tâm mấy trận đấu vô nghĩa này làm cái gì.
Khải Minh dùng thần thức vào không gian sủng vật thăm đám thú của mình, vào trong hắn thấy tiểu Bạch nằm một góc ngủ, còn tiểu Phong thì nằm trên đống Linh Thạch mà hắn để vào, và con mãng xà đó đâu rồi, hắn tìm xung quanh thì thấy con rắn ấy đang rúc ở một góc mà run rẩy, hắn bèn hỏi Hệ Thống thì biết là do con mãng xà ấy khi vào đây thì giở trò lão đại, kết quả bị tiểu Phong oánh cho một trận.
Khải Minh chịu thua đám yêu thú này ra hiệu cho con rắn theo mình, quay trở lại chỗ tiểu Phong.
Nhìn đám linh thạch, Khải Minh suýt chút nữa ngất, lúc nãy không để ý giờ mới thấy rõ, chả là lúc trước hắn bỏ vào đây 3000 Linh Thạch Cực Phẩm,nhưng hiện tại còn khoảng 300,trời ơi, 3 ngày ăn gần 3000 Linh Thạch, có còn muốn cho ta sống không đây.
Khải Minh hỏi Hệ Thống, thì chỉ nghe Hệ Thống nói rằng, tuy không gian thú sủng bị khóa, nhưng không gian vẫn hoạt động thời gian như hắn, nên không gian này cũng tồn tại gần ba tháng.
Khải Minh gật đầu, bất chợt hắn thắc mắc, dù là thế thì ba tháng cũng chỉ có chín mươi ngày, nó ăn một ngày chỉ một viên mà, cho dù một ngày hai hay ba viên cũng không có số lượng lớn như vậy được, Hệ Thống chỉ nói với Khải Minh là hỏi tiểu Phong sẽ rõ.
Khải Minh bực tức đi lại lay dậy tiểu Phong, bất chợt tiểu Phong lên tiếng.
” Tên nào đó, chỗ gia gia đang ngủ, có tin gia gia đá không trượt phát lào không”
Tiểu Phong trở mình, quay qua nhìn thấy Khải Minh giở giọng líu tíu nói.
” A, hóa ra là Chủ Nhân, ngài tìm ta có chuyện gì, có oánh nhau à ”
” Ngươi biết nói rồi à, được rồi vậy dễ dàng hơn, ngươi giải thích thế nào về đám Linh Thạch. ” Khải Minh khuôn mặt đáng sợ nhìn tiểu Phong hỏi.
” Linh Thạch hả, ta ăn ít quá à ” tiểu Phong nhìn Khải Minh nhe hàm răng trắng muốt cười nói.
” Ta nói là sao ngươi ăn nhiều thế, mỗi ngày một viên mà, ít ít cái củ cải, có tin ta hầm ngươi lên không, đồ phá sản ” Khải Minh tỏ vẻ tức giận.
” Cái chi rứa, là chuyện này à, là do ta lớn con nên ăn hơi nhiều ” tiểu Phong nói xong liền từ hình dạng chibi biến lớn lên thành một con ngựa với chiều cao hai mét với đôi cánh trắng muốt khổng lồ.
Khải Minh há hốc mồm, nó đã lớn thế này ư, chợt Khải Minh chuyển thành tâm trạng vui sướng, có con Pegasus này, ca mà đem đi tán gái bảo đảm ngon cơm, tốn tiền cũng đáng.
Tên: Tiểu Phong
Chủng Tộc: Thiên Thần ( Thần Thú)
Tuổi: ( méo ghi nữa)
Tu vi: Bán Thần Thú
Thông tin thêm: do ăn quá nhiều Linh Thạch Cực Phẩm nên tiến hóa thành Thần Thú, mỗi ngày sử dụng Linh Thạch Cực Phẩm tùy vào ý của nó, không có giới hạn, nó muốn ăn bao nhiêu Linh Thạch là tùy sở thích của nó.
Khải Minh kinh ngạc, trở thành Thần Thú luôn á, ghê vậy, nhưng ghê nhất là chuyện nó sử dụng Linh Thạch không sớm thì muộn cũng có ngày phá sản a.
” Chủ Nhân không cần quan tâm vấn đề Linh Thạch của ta, chỉ cần chủ nhân cho ta biết chỗ nào có nhiều Linh Thạch thì ta tự đi lấy a ” tiểu Phong tiếu tiếu nhìn Khải Minh.
” Thế chẳng phải là đi cướp sau ” Khải Minh lại bắt đầu có thêm một con hàng lầy lội nữa.
Khải Minh méo thèm nói chuyện với tên điên ấy nữa, quay qua con rắn nói, từ nay ngươi tên là tiểu Xà nhé, hai ngươi không được ăn hiếp nó đấy, Khải Minh vừa nói vừa nhìn tiểu Phong và tiểu Bạch.
” Tiểu Xà xin cảm ơn chủ nhân ” tiểu Xà im lặng nãy giờ cũng rốt cục lên tiếng, xét về tu vi yêu thú ở đây chí ít nó cũng là yêu thú Bát Giai, cũng có thể nói được rồi.
Khải Minh gật đầu, toan định ra ngoài thì tiểu Phong liền lên tiếng.
” Chủ Nhân, cho ta ra ngoài với, ở đây chán chết đi được ”
” Được, nhưng ngươi hứa với ta không được gây rắc rối ” Khải Minh suy nghĩ một lát bèn nói, hắn cũng không biết, sau khi con hàng này ra ngoài sẽ gây ra cái quái gì.
” Được, ta hứa ” tiểu Phong biến trở lại thành hình dạng chibi gật gật đầu.
Khải Minh nhìn tiểu Phong suy nghĩ cái gì đó rồi thu thần thức trở về, trở lại Khải Minh liền gọi tiểu Phong ra, vừa xuất hiện tiểu Phong vui mừng bay vòng quanh Khải Minh.
Sự xuất hiện của tiểu Phong thu hút rất nhiều ánh mắt hiếu kỳ, nhất là của đám nữ nhân, tiểu Phong quá ư là dễ thương với hình dạng này cho nên dễ dàng thu hút được người khác.
Lúc này cũng là đến trận đấu của Khải Minh và Yến Quyên, lên lôi đài Khải Minh nhìn thiếu nữ trước mặt.
Nàng có một vóc dáng cũng được cho là nghiêng nước nghiêng thành, vẻ xinh đẹp của nàng thì cũng xấp xỉ Ánh Tuyết, nhưng khí chất của nàng thì có vẻ chững chạc hơn, dáng vẻ của nàng giống một nữ tử bình thường hơn là một tiểu thư đài cát.
” Chào ngươi, dù ta biết không đánh lại ngươi,nhưng ta muốn thử xem thực lực của ta đến đâu ” Nàng nhìn Khải Minh, khuôn mặt nhu hoà nói.
Khải Minh không nói gì, chỉ chấp tay hướng về phía Yến Quyên nở nụ cười.
” Ta xin thất lễ ” nói xong Yến Quyên rút kiếm lao về phía Khải Minh, Khải Minh lấy ra Gậy Như Ý phiên bản thu nhỏ, cỡ hai gang ra, đỡ lấy kiếm thức của nàng.
Sau một hồi đánh nhau, Yến Quyên tung ra vô số chiêu thức, nhưng điều được Khải Minh nhẹ nhõm đỡ lấy, một lúc sau nàng dừng lại.
” Ta thua rồi, cám ơn ngươi đã thủ hạ lưu tình ” nói xong nàng bước xuống lôi đài.
Khải Minh chỉ cười cười, rồi cũng về chỗ của mình, hắn không nói gì, cũng không biết nói gì, cứ tưởng nàng sẽ như tiểu thư Hằng gia mà từ hôn, ai ngờ, uổng công ta soạn cho cả một kịch bản dài cho việc này, Khải Minh trở lại chỗ, mấy trận chiến sau cũng kết thúc, rồi đám người lại tiếp tục bốc thăm, 16 người 8 cặp đấu, Khải Minh đấu trận đầu tiên và đối thủ lại là một vị thiếu gia nào đó của Diệp gia, Diệp Vũ Phương.