Sau khi giao cho đám người đến Hằng gia thu gia sản, Khải Minh bèn hỏi Hệ Thống.
“Này Hệ Thống, ta nhớ là có nhiệm vụ thu 100 người gì mà, sao không thấy bảo hoàn thành, à mà trong phần thuộc hạ của ta chỉ có ba người là thế nào?”
< Ký chủ chưa thực hiện khế ước chủ tớ với đám người họ, mà nhân tiện ký chủ cũng nên thành lập một thế lực cho mình đi.>
“À ta quên bén mất!” Khải Minh cười khổ, vậy mà quên vấn đề này.
Khải Minh trở lại không gian thuộc hạ, gọi đám người tập trung lại, sau đó Khải Minh thực hiện Khế Ước Chủ Tớ, cả đám người sau khi thực hiện khế ước xong, tu vi đều tăng, Khải Minh nhìn độ trung thành gật gật đầu, như thế cũng được đi, tuy cao nhất chỉ có 98 là Như Quỳnh, nhưng thấp nhất đều là 50, không ai dưới 50 nên cũng xem là được.
< Đinh, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, thu thế lực đầu tiên cho mình,
Phần thưởng: 10 000 Linh Thạch Hạ Phẩm.>
Trở lại phòng, Khải Minh xem xét Bản Đồ, đều hắn muốn hiện tại là tìm một chỗ để xây dựng căn cứ cho thế lực mình.
Tìm một thời gian, Khải Minh cũng phát hiện được một địa điểm khá đẹp, nơi ấy chính là một trại doanh của một dong binh đoàn nào đó, nằm ở Tây Nam Sâm Lâm, cách Thanh Dương Thành 90 dặm về phía tây nam.
Chọn được địa điểm, Khải Minh liền bảo Hồng Hài Nhi đi gọi Đại ca mình.
Một lát sau Dương Phong cùng Hồng Hài Nhi từ phía ngoài đi vào.
“Đệ gọi ta có chuyện gì?” Dương Phong nhìn Khải Minh thắc mắc.
Khải Minh nhìn Dương Phong một lúc lâu mới nói.
“Đệ sẽ chữa trị Đan điền và khôi phục linh căn cho huynh, với một điều kiện là huynh phải làm việc cho đệ.”
“Đệ, đệ có thể chữa cho huynh thật
sao.” Dương Phong kinh ngạc.
“Huynh không tin đệ.” Khải Minh ánh mắt sắt bén nói.
“Không, ta tin, nhưng còn mấy người trong tiểu đội Nam Việt.” lúc đầu Dương Phong còn nghi ngờ, nhưng nhớ lại tu vi khủng bố của đệ đệ mình liền bỏ đi ý nghĩ đó.
“Ta tự có cách sắp xếp.” Khải Minh nói rồi lấy một viên thuốc màu trắng đưa cho Dương Phong uống.
Dương Phong sau khi uống viên thuốc đó vào, cơ thể bắt đầu biến đổi không còn yếu đuối như trước mà dần lộ ra những cơ bắp mạnh mẽ, Dương Phong kiểm tra đan điền của mình rồi lắp bắp nói.
“Ta,.. ta khôi phục rồi, hơn nữa, hơn nữa tu vi ta đột phá Kim Đan rồi.”
Đan Dược Khải Minh cho Dương Phong là một loại đan dược bán nghịch thiên, giá đến 5000 điểm tích lũy, không những khôi phục toàn bộ cho Dương Phong mà dược lực còn dư của Đan Dược trực tiếp đề thăng tu vi Dương Phong, lên Kim Đan Nhất Tầng.
“Đại ca đi gọi Cao Bình, Cao Trung và Trần Quốc đến đây cho đệ.” Khải Minh hướng Dương Phong nói.
“Vậy còn Nguyệt Lan và Như Nguyệt.”
Dương Phong thắc mắc.
“Hai người đó là người của Nam Cung Gia, đệ không muốn có gắt rối”,nói xong Khải Minh nhắm mắt lại đưa thần thức vào không gian Hệ Thống.
Thấy Khải Minh nhắm mắt Dương Phong không nói gì, liền bước ra ngoài hướng tiểu viện.
Khải Minh lúc này câu thông Hệ Thống, hắn còn một lần triệu hoán Anh Hùng, một lần triệu hoán, một lần quay thưởng.
Hắn bắt đầu triệu hoán Anh Hùng trước.
“Hệ Thống, triệu hoán Anh Hùng cho
ta.”
< Đinh, tiến hành triệu hoán Anh Hùng,….>
âm thanh tiếng nhạc vang lên làm Khải Minh bất đầu có cảm giác hồi hộp.
< Đinh, chúc mừng ký chủ triệu hoán thành công 108 vị Anh Hùng Lương Sơn Bạc.>
Khải Minh thắc mắc, 108 vị Anh Hùng Lương Sơn Bạc là cái mô gì?
108 Anh Hùng Lương Sơn Bạc
Thủ Lĩnh: Thác Tháp Thiên Vương Tiều Cái
Tu vi: Thuế Phàm Cảnh Nhất Tầng
Số Lượng: 108 người
36 Kim Đan Cảnh Ngũ Tầng
72 Kim Đan Cảnh Nhất Tầng.
Thông tin thêm: là một đội quân thời nhà Tống của Trung Hoa, đã lập nên vô số chiến công lừng lẫy thời bấy giờ, như đánh bại quân Liêu và một số cuộc khởi nghĩa kháng chiến thời bấy giờ, thành viên quân Lương Sơn Bạc đặc biệt chỉ có hai sao chiếu mệnh gồm, 36 vị sao Thiên Cang và 72 vị sao Địa Sát.
Xem đến đây Khải Minh cũng chả biết nói gì, một lúc triệu hoán liền 108 người, cái này có hơi quá không, Khải Minh liền câu thông Hệ Thống vì số lượng người quá nhiều nên đưa vào Hệ Thống Thuộc Hạ.
Khải Minh liền tiếp tục triệu hoán.
< Đinh, tiến hành triệu hoán ngẫu nhiên.>
Lúc này Khải Minh không còn tâm trạng hồi họp nữa rồi, vừa có 108 Anh Hùng Lương Sơn Bạc kia mà, không là 109 chứ.
< Chúc mừng ký chủ triệu hoán thành công Zed, đến từ Liên Minh Huyền Thoại.>
Hệ Thống vừa dứt thông báo khiến Khải Minh mém chút té.
“Gì cơ, mi vừa nói gì Hệ Thống, sao lại có Zed ở đây vậy?”
< Hệ Thống đã từng nói là có thể ngẫu nhiên triệu hoán các vị là Thần, là Ma, là, Thánh,….. ở bất kì vị diện nào mà, vị diện Liên Minh Huyền Thoại cũng không ngoại lệ.> Hệ Thống trả lời làm Khải Minh sững sốt, vậy là ta cũng có thể triệu hoán Yasuo, Sona, Tôn Ngộ Không, Phật Tổ,…. vân vân và mây mây luôn à.
Khải Minh không thèm nghĩ nữa, hắn xem thông tin của Zed.
Tên: Zed ( Chúa Tể Bóng Đêm)
Tu vi: Thần Nhân Cảnh Cửu Tầng
Thông tin thêm, là một trẻ mồ côi nhưng được Kusho,một trưởng lão của hội Kinkou nhận nuôi, hắn cố gắng nỗ lực rèn luyện, nhưng dẫu vậy cảm xúc của hắn lại thua Shen,cho nên từ đó hắn sinh ra câm hận, một lần tình cờ hắn có được Cấm Thuật, sức mạnh bóng đêm, từ đó hắn trở thành Chúa Tể Bóng Đêm ( hazz, Zed ta ít chơi nên ta tóm tắt gọn thôi nhé).
Xem xong thông tin, Khải Minh thắc mắc, Thần Nhân Cảnh là gì, cảnh giới này thấy lạ à nha.
< Trên Phá Hư Cảnh là Thần Thai Cảnh, tiếp nữa là Thần Nhân Cảnh, kế đó là Thần Phá Cảnh và cũng chính thức thoát khỏi cảnh giới Bán Tiên, đạt Bán Thần là Bán Hư Cảnh.> Hệ Thống giải đáp thắc mắc của Khải Minh.
Hắn nghe đến đây liền có cảm giác đau đầu, cái đậu xanh nó, gì mà Bán Tiên rồi Bán Thần, rối cả não a.
Đang trong lúc tập trung suy nghĩ thì từ đằng sau lưng Khải Minh, một thân ảnh xuất hiện trong bóng đêm, tiến sát Khải Minh.
“Xin chào chủ nhân, Zed có mặt” tiếng nói ấy có phần rùng rợn, như là tiếng của ma quỷ đến từ địa ngục.
“Cái ông bà cha mẹ, đậu xanh, ngươi muốn hù ta chết hả, cái cách xuất hiện của ngươi có ngày làm ta giật mình chết đấy, tim ta yếu a.” Khải Minh giật mình, quay lại thấy một thân ảnh đang mặt một bộ giáp, nhìn bộ giáp với nhìn chiếc mặt nạ hắn liền biết đấy là Zed, gì chứ kiếp trước ta đánh Zed cũng thông thạo bảy a, không nhận ra ngươi nên đập đầu vào gối chết đi cho rồi.
Khải Minh lắc đầu nhìn ra ngoài, vì lúc này đang có 4 người đang đi tới, à mà Hồng Hài Nhi đâu rồi ta, hắn nhìn dáo dác tìm Hồng Hài Nhi.
Bốn người đi vào, là Dương Phong và ba người của tiểu đội Nam Việt.
“Chào mọi người, chắc lúc ta tham dự thi đấu ở phủ thành chủ, ba người cũng có mặt theo dõi đi.” Khải Minh dừng lại nhìn bọn họ, thấy ba người gật đầu Khải Minh nói tiếp.
“Ta không dài dòng nữa, ta muốn thu ba ngươi làm thuộc hạ, ý các ngươi thế
nào.”
Sau lời của Khải Minh, ba người nhìn nhau rồi tên Cao Bình bước ra nói.
“Bọn ta chấp nhận!” thấy thực lực của Khải Minh ở Đại Hội nên ba người liền quyết định đồng ý, những kẻ tha phương như bọn họ luôn muốn tìm một thế lực, một chủ nhân mạnh, đây là cơ hội.
Khải Minh không nói gì đưa tay ra lập Khế Ước Chủ Nô.
Lập xong khế ước, Khải Minh đứng lên khuôn mặt nghiêm túc nói.
“Từ hôm nay các ngươi phải luôn trung thành với ta, phản bội là chết ”
Lí do hắn không thu thuộc hạ mà chỉ bảo Dương Phong làm việc cho mình, chính là hắn không muốn Đại ca làm thuộc hạ cho mình.