Nhân Dục Đạo

Chương 5: Đột phá! Hành hạ sư tôn



Đột phá! Hành hạ sư tôn.

Mười vạn năm trước, có một Thanh Thủy chịu đủ dày vò mà thê thảm chết đi. Mười vạn năm sau, cũng có một Thanh Thủy xinh đẹp đến kinh tâm động phách, nhật nguyệt vô quang, ngày ngày đơn thuần trên Thánh Dục sơn làm bạn cùng tiểu đồ đệ. Người trước không biết người sau, người sau lại càng không biết tới người trước. Nhưng tạo hoá trêu ngươi a….

Hàn Phong cũng không biết đến những thứ này, hắn đang thống khổ giãy dụa trong đau đớn. Tích lũy mười sáu năm, lại thêm hấp thu toàn bộ âm khí của sư tôn mấy ngày qua làm nguyên lực trong đan điền của hắn căng đầy, hơn xa người khác. Hắn cũng không thể ngờ rằng nhờ có “Nguyên”, nguyên lực của hắn đã được tinh luyện đè ép đạt tới một mức độ khủng bố. Nguyên lực hoá thành thực chất, liên tiếp xung khích kỳ kinh bát mạch, khai thông bế tắc, thông suốt tu vi.

Nếu như Luyện Khí kỳ là hấp thu thiên địa linh khí đồng hoá thành nguyên khí, tích tụ tại đan điền. Vậy thì Trúc Cơ kỳ chính là lợi dụng nguyên khí ấy đi khai phá kinh mạch khắp cơ thể. Luyện Khí thực chất chỉ là tiểu đạo, là bước đệm để đi trên con đường tu chân. Chỉ khi đạt được tới Trúc Cơ kỳ, nguyên lực vận chuyển toàn thân, mới có thể sử dụng thuật pháp, mới được coi là tu sĩ.

Nguyên lực càng dày càng nhiều, xung phá trúc cơ càng thêm thuận lợi, nếu như nguyên khí không đủ, quá trình xung phá sẽ bị gián đoạn. Nhẹ thì tổn thương kinh mạch, tu vi thụt lùi, tương lai xung kích càng thêm khó khăn. Còn nặng thì nguyên lực không thể khống chế, đảo loạn cơ thể, đan điền vỡ nát mà thân tử đạo tiêu.

Chính vì thế trước khi xung phá Trúc Cơ, tu sĩ thường tu luyện đến tận cùng của Luyện Khí tầng chín, lại đè ép nguyên khí cho càng thêm cô đọng tinh thuần, tránh hiện tượng nguyên lực không đủ mà tấn thăng thất bại.

Ở thời cổ đại, khi xung phá Trúc Cơ nếu là tán tu thì thường tìm nơi linh mạch dồi dào, thiên địa nguyên khí nồng đậm để kịp thời bổ sung. Còn nếu có môn phái, gia tộc thì ngoài linh mạch ra còn được trưởng bối tự tay hộ pháp. Cũng có loại đan dược như Trúc Cơ đan, giá trị cực kì sa sỉ đắt đỏ, chứa nguyên lực tinh thuần nồng đậm để chuẩn bị cho bước quá độ cực kỳ quan trọng này.

Thế nhưng kể từ sau thời đại phá diệt mười vạn năm trước, không biết vì nguyên nhân gì mà tu chân giới sụp đổ, những bậc đại năng cũng không một tiếng động mà đều sau một đêm bốc hơi khỏi nhân gian. Các tu sĩ còn sót lại đều là những tiểu bối, dù tìm mọi cách lật tung trời đất cũng không thể tra ra nguyên nhân, không có một chút dấu vết, dường như họ chưa từng tồn tại trên đời vậy. Nó trở thành thiên bí sử bí ẩn nhất mà không ai có thể giải thích được.

Thời kì ngay sau đại phá diệt, tu chân giới bước vào một giai đoạn hắc ám khủng hoảng chưa từng thấy. Không còn các bậc đại năng cao cao tại thượng thống trị nữa, hàng loạt cái tên mới nổi lên, cát cứ bốn phương, cực kỳ khoái hoạt. Có thể nói là vô pháp vô thiên, loạn đến rối tung rối mù.

Quỷ dị chính là theo sự biến mất của các bậc đại năng, thiên địa linh khí cũng có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất. Linh mạch xói mòn, tiên tuyền khô cạn, tiên dược cũng không cánh mà bay. Quy tắc thiên địa dần dần cũng bị phong bế đến không thể chịu nổi, khiến cho người ta không thể cảm nhận được nữa.

Chỉ sau trăm năm, cả tu chân giới đã điêu linh. Vì tranh giành linh mạch lẫn tài nguyên, các môn phái, gia tộc gây chiến với nhau, đánh tới thiên hôn địa ám. Đến khi nhận ra thì đã là cảnh cao thủ chết sạch. Chỉ còn lại chút ít hậu duệ kéo dài hơi tàn. Không thể tự phong bế sơn môn trong đại trận mà bảo vệ linh khí!

Lại qua năm vạn năm, thiên địa đã khó thấy một tu sĩ Nguyên Anh nào, cả đám đều chui rúc trong sơn môn mà bế quan quanh năm. Ngay cả Kết Đan cũng khó gặp được…

vạn năm sau đại phá diệt, thiên địa linh lực khô kiệt gần như sạch sẽ. Bước đi ngàn dặm cũng khó gặp một tu sĩ nào.

Chín vạn năm ngàn năm sau đại phá diệt. Trong thiên địa đã không thể tìm thấy dấu vết của tu sĩ. Phàm nhân cũng sinh sôi nảy nở càng nhiều hơn nữa, có xu thế chiếm lĩnh toàn bộ tu chân giới khi xưa.

Nhân Dục Đạo trước đây cũng là một môn phái khổng lồ, vào thời kỳ huy hoàng nhất có Hạo Thiên Tiên Quân trấn thủ, làm bá chủ một phương. Thế nhưng hôm nay cũng rơi vào cảnh điêu linh cùng cực, cả sơn môn to lớn chỉ có hai người, bước vào thời kỳ suy yếu nhất, có thể bị môn phái khác tiến công chiếm đóng bất cứ lúc nào. Hai người chỉ có thể kéo dài hơi tàn chờ kỳ tích xuất hiện.

Nếu để môn phái bị người ta tiêu diệt, số phận của Thanh Thủy có thể nghĩ…

Tạm thời không nói đến vấn đề này. Hàn Phong đang bước vào giai đoạn quan trong nhất. Nhân Dục Đạo cũng còn lại vài viên Trúc Cơ đan, tế đàn trên núi cũng có một linh mạch gần khô cạn, tất cả đều là chuẩn bị vì hắn. Thế nhưng sư tôn Thanh Thủy bị hắn chà đạp tới mê muội, chẳng kịp nói với hắn tất cả điều này, cũng không thể ngờ đến Hàn Phong sau khi hành hạ mình lại có đột phá.

Huyệt mạch môn bị nắm chặt, côn th*t vẫn cắm chặt nơi nhục hoa, toàn thân trên dưới lại bị hành hạ tới mềm nhũn nằm trên ngực Hàn Phong làm Thanh Thủy nhất thời không thể nghĩ tới hắn đang trúc cơ. Nàng chỉ cảm thấy tên tiểu tử này run rẩy nhè nhẹ, không nói một lời. Lại lầm tưởng hắn vì xuất tinh mà sung sướng tới bất động run rẩy.

Nghĩ đến đây, nàng có chút đắc ý suy nghĩ. Tiểu tử này tưởng chừng hay ho lắm, vậy mà cũng bị mình hút cho gục ngã đấy thôi. Nhất thời trong lòng sung sướng, hàm răng cắn nhẹ đầu ti đệ tử mà trách mắng khiêu khích:

“Tiểu tử thối, đã hết bài rồi sao? Thật là làm ta thất vọng a!”

“Còn tưởng dũng mãnh thiện chiến ra sao, hoá ra cũng chỉ là tiểu bối. Ta chính là sư tôn của ngươi đó rõ chưa, mau mau nhận lỗi”

“Còn dám nói trò chơi mới chỉ bắt đầu, ta nào đã thấy cảm nhận gì đâu. Haha. Yếu ớt không chịu nổi một kích!!!”

Thanh Thủy càng mắng càng cảm thấy thống khoái. Chính mình mắng nhiếc hắn như vậy, lại không dám có chút phản ứng nào cả. Chính là đang sợ hãi mình!

Thanh Thủy chung quy cũng rất đơn thuần. Nàng mặc dù đã trăm tuổi, thế nhưng vì một số biến cố mà thời gian tiếp xúc với ngoại nhân của nàng ngắn ngủi không đáng kể, lịch duyệt gần như con số không. Nhất thời chỉ có thể đắc ý mà quy hết trách nhiệm về mình.

Hàn Phong mặc dù đang trong giờ khắc quyết định, thế nhưng vẫn thu hết tất cả biến hoá xung quanh vào trong lòng. Hắn nhếch mép cười, sư tôn ngang bướng càng làm cho hắn không chút cố kị mà lập kế hoạch. Thời điểm hắn đột phá thành công chính là lúc sư tôn phải thần phục!

Âm dương đồ trong đan điền Hàn Phong xoay tròn mạnh mẽ, toả ra nguyên khí tinh thuần dường như vô tận. Mỗi một tấc da thịt đều được tắm rửa trong nguyên lực, cải tạo thể chất tiến tới phương hướng gần đạo hơn.

Khí tức Hàn Phong điên cuồng tăng lên, chỉ sau ba tức thời gian, hắn đã đột phá bức tường Luyện Khí. Bước chân vào Trúc Cơ sơ kỳ, nguyên lực cũng không hề khô kiệt mà càng là dữ dội xung phá cảnh giới trung kỳ.

Đến giờ phút này thì dù có ngốc đến đâu, Thanh Thủy cũng cảm nhận thấy được. Nàng không thể tin nổi đệ tử ngay tại đây xung phá Trúc Cơ. Lập tức cực kỳ lo lắng nhìn khuôn mặt thống khổ của hắn kêu lớn.

“Hàn Phong, mau thả tay, ta giúp ngươi hộ pháp!”

Tiếng kêu xen lẫn nét tức giận. Tiểu từ này luôn là như vậy, vô pháp vô thiên, luôn làm theo ý mình. Cực kỳ ương ngạnh cố chấp, nàng là mặc dù là sư phụ, thế nhưng trong nhiều vấn đề cũng chỉ là cô hầu nhỏ của hắn. Cũng không hiểu hắn lấy từ đâu ra sự bá đạo ấy nữa.

Thanh Thủy dù sao cũng là Phong thân fhậu kỳ, nàng có thừa biện pháp để xem xét. Từ mi tâm Thanh Thủy bùng lên một luồng hồn lực hùng hậu, nhất thời tràn về phía đan điền Hàn Phong, xâm nhập vào trong.

“A! Đây là…?!!!!”

Nhìn thấy âm dương đồ lơ lửng nơi đan điền Hàn Phong, Thanh Thủy hoảng sợ cực độ, đôi mắt mở lớn tràn ngập sự khó tin.

“Có thể nào? Âm dương nhị khí minh bạch… Đứa nhỏ này…”

Giờ phút này Thanh Thủy cũng không thể can thiệp nữa rồi, nàng chỉ biết thở dài, hi vọng Hàn Phong có thể vượt qua. Âm dương nhị khí minh bạch, theo như điển tịch của sư môn ghi lại. Năm đó chỉ có Hạo Thiên tổ sư là đạt được. Lại còn là khi lão nhân gia người thành danh rồi mới tu luyện tới.

Chính bản thân Thanh Thủy cũng là chưa thể đạt tới. Trong điển tịch cũng ghi rõ, mỗi người tu luyện Thánh Dục Quyết đều có một cách khác nhau để chạm tới cảnh giới này, người sau không thể đi theo người trước. Chính nàng cũng không hề biết tổ sư lão nhân gia người làm sao luyện thành.

“Vấn đề này, về sau hãy hỏi cho rõ. Hàn Phong ngươi phải cố gắng, đừng để dục vọng làm ảnh hưởng căn cơ!”

Hàn Phong điên cuồng dùng nguyên lực trùng kích, cảnh giới của hắn nhanh chóng tăng lên tới trúc cơ hậu kỳ, rồi trúc cơ đại viên mãn. Nguyên lực vẫn nồng đậm tích lũy, âm dương đồ ẩn ẩn có xu thế hoá rắn, kết thành kim đan.

Thanh Thủy trái tim đã nhảy lên tới tận cổ, có nên can thiệp hay không. Cảnh giới một khi tăng lên quá nhanh, về sau sẽ rất khó để có thành tựu.

Tuy nhiên nàng cũng coi thường tâm trí của Hàn Phong. Hắn sau ba nhịp thở đứng trên cảnh giới giả đan, chỉ là để cảm nhận một chút thực lực trước đây chưa từng có, không chút do dự bắt đầu điên cuồng nén ép nguyên lực về lại đan điền. Hơi thở của hắn nhanh chóng tụt xuống trúc cơ sơ kỳ, sau đó lại tăng lên đến trúc cơ hậu kỳ. Hàn Phong gầm lên một tiếng, Thánh Dục Quyết ngược chiều vận chuyển. Nhất thời Nguyên lực trong cơ thể lại bị nén ép mạnh mẽ, ổn định tại cảnh giới trúc cơ trung kỳ.

Thanh Thủy thở dài một hơi, khích lệ nhìn đệ tử. Hàn Phong luôn đem đến cho nàng những bất ngờ. Chỉ nhìn việc hắn có thể dễ dàng thoát khỏi ác niệm khi quán đỉnh, đến việc có thể áp chế khi cảnh giới tăng lên cũng thể hiện phần nào tâm trí của hắn. Tên đệ tử này của nàng rất thích hợp tu đạo, cũng rất sáng tạo trong chuyện ấy….

“Chết tiệt, tại sao ta lại có suy nghĩ như vậy chứ! Chẳng lẽ lại muốn hùa theo tiểu tử này!”

Nghĩ đến đây, Thanh Thủy có chút chột dạ nhìn đệ tử. Chính mình vừa mới buông lời khiêu khích dâm tặc này, không biết hắn sẽ làm gì mình. Trong lòng đấu tranh dữ dội, nên phản kháng hay là nên phối hợp với hắn đây? Không ngờ lại xuất hiện chút chờ mong.

Hàn Phong sau khi đột phá dần từ trong nhập định tỉnh lại, hắn cảm thụ Nguyên lực cuồn cuộn chảy trong kinh mạch, cơ thể tràn đầy sức lực thì cũng có chút sung sướng. Nhưng để hắn càng phấn chấn hơn chính là thân thể sau khi trải qua Trúc Cơ tẩy lễ lại càng thêm cường tráng, ác long phía dưới càng thêm cứng rắn, lại lớn lên một vòng.

“Ư ư ư….”

Người cảm thụ sự thay đổi rõ hơn cả lại chính là Thanh Thủy. Nàng rên rỉ yêu kiều gục xuống. Phía dưới động hoa, côn th*t kia đang dần lớn lên nhanh chóng, bắt đầu nong rộng âm đ*o nhỏ bé của nàng ra. Chưa cần ác long đâm tới, đã lấp đầy lấy thân thể của nàng.

Hàn Phong cười tà nhìn sư tôn, hắn cao ngạo thốt lên:

“Sư tôn người chưa cảm thấy gì sao? Tại sao run rẩy như vậy? Hahahaha, trò chơi giờ mới chỉ bắt đầu thôi!!!”

Hắn cũng không thèm đợi nàng van xin, há miệng phun ra một ngụm tinh khí bản nguyên lên phân thân. Tức thì phân thân sắp tiêu tán lại trở nên ngưng thực rõ ràng. Ác long kia đang ỉu xìu chợt ngõng cao đầu dậy, há miệng gào thét đầy hung dữ.

Thanh Thủy thấy cảnh này thì sợ hãi thiếu chút ngất xỉu. Tiểu pháp thuật dục hoả phân thân này chỉ là tiểu đạo, Luyện Khí kỳ thì triển ra tối đa duy trì được hai canh giờ là tự động tan biến. Thế nhưng nếu để cho tu sĩ Trúc Cơ thi triển, thời gian tồn tại của phân thân sẽ tồn tại cực kỳ lâu dài. Chỉ cần liên tục bổ xung Nguyên Lực, pháp thuật sẽ liên tục được duy trì. Nếu để tên này vừa ra vào phía dưới, vừa tiếp tục nhét côn th*t vào miệng mình, nàng có khả năng hỏng mất.

“Hàn Phong ngươi muốn làm gì, đừng tới đây!”

Hàn Phong nghe vậy cuồng tiếu.

“Sư tôn a sư tôn người đã quên chính mình nói gì sao? Ta sẽ cho nàng hưởng thụ truyệt kỹ mới của ta! Lên cho ta!”

Thanh Thủy sợ hãi nhắm nghiền hai mắt, đôi môi đỏ mọng mím chặt, nhất quyết không chịu hé ra. Phân thân tiến tới nâng cằm nàng lên, dùng côn th*t quất liên tiếp lên khuôn mặt xinh đẹp nàng. côn th*t to lớn “phạch phạch” vụt tới, cực kỳ kích dục.

Thanh Thủy quyết tâm không hé miệng, mặc kệ hắn dùng vật kia khi nhục mình, miễn sao chính mình được bảo đảm là tốt rồi. Nàng thầm nghĩ tên này mới bao nhiêu tuổi, tâm hồn dù biến thái cũng đâu thể vượt qua Thánh Dục sơn chứ? Không ngờ lại mơ hồ có chút chờ mong.

Thế nhưng Thanh Thủy đã coi thường Hàn Phong. Nửa ngày sau không thấy côn th*t tiếp tục vụt tới, Thanh Thủy có chút tò mò hé đôi mắt ra nhìn. Bất ngờ không thấy phân thân trước mặt nữa.

Thể nhưng cảm giác nhột nhạt dưới kiều đồn truyền tới làm Thanh Thủy giật mình, cơ thể vô lực rên rỉ co giật. Pt kia không ngờ bắt lấy kiều đồn của mình nâng lên, banh rộng ra hai bên. Nàng có thể cảm nhận được một vật vừa mềm vừa nhớp nháp, lại nóng cháy quỷ dị đang quét tới quét lui trên…. cúc hoa của mình.

Hàn Phong hôm nay chính là muốn chơi chết nàng! Hắn và phân thân tâm ý tương thông. Bản tôn sau khi vận lực cẩn thận đã lại nhịp nhịp nhẹ nhàng vào nhục hoa của nàng, còn phân thân đang ôm lấy kiều đồn sư tôn, miệng áp vào khe rãnh chính giữa, cái lưỡi không chút cố kị liếm ngoáy vào cúc hoa sư tôn!

“Ư ư ư… Huhu…. Ư ư….!”

Thanh Thủy bị kích thích run rẩy toàn thân. Khoái cảm khác lạ truyền tới làm nàng nói không lên lời. Chỉ có thể gục xuống ngực Hàn Phong rên rỉ, kiều đồ vểnh lên cao hứng chịu những cú dập như vũ bão vào hạ thân, d*m thủy tuôn trào. Cúc hoa lại bị vật lạ kia ma sát chọc ngoáy, vừa buồn vừa sung sướng.

Thanh Thủy há hốc đôi môi đỏ mọng, cổ họng phát ra thanh âm như dã thú bị thương, ư ử rên rỉ. Nàng cố hết sức mở miệng tác động vào đệ tử:

“Tiểu tử…. Ư ư ư… Mau…. Mau ngừng lại…. Ohhh….”

“Nơi đó…. Ư ư… Huhu… Không sạch sẽ…..”

Hàn Phong nghe vậy cười rộ lên đầy thích thú. Hắn càng đóng mạnh hơn vào nhục hoa, cái lưỡi ẩm ướt cũng càng thêm điên cuồng liếm láp chọc ngoáy, làm cúc hoa có xu hướng nở ra, cơ thịt mềm nhũn.

“Sư tôn ngươi đừng lừa ta. Haha. Người đã có năm mươi năm hấp thu linh lực mà không ăn uống gì, chỉ một vài lần hiếm hoi mới sử dụng chút ít linh dược. Cớ sao cúc hoa lại không sạch sẽ. Ta thấy đây chính là sư tôn ngài vì ta mà chuẩn bị. Hahaha….”

Thanh Thủy nghe vậy tuyệt vọng, hắn… Hắn muốn làm gì?

Hàn Phong chính là biến thái, ác ma, hắn cực kỳ tự hào! Phân thân chẳng những quỷ dị kích thích huyệt động thứ hai, cái lưỡi lại càng là quét qua hai mép thịt đang ngậm lấy nhục côn kia mà vơ vét lấy d*m thủy, bôi lên cúc hoa, nhất thời làm nó nở rộng, vừa mềm vừa ẩm ướt trơn trượt.

Phân thân dựng người thẳng dậy, hắn quỳ sau lưng sư tôn. Bản tôn Hàn Phong cũng là biết phối hợp, rút côn th*t trong âm đ*o nàng ra, nhất thời d*m thủy không còn chốt chặn, ào ào tuôn chảy. Phân thân cũng thức thời dùng ác long nhanh chóng đút vào, nắc mấy cái tới lút cán.

Đóng nhục côn vào mấy cái tới lút cán, phân thân lại rút ra, bản tôn ngay lập tức chiếm chỗ, không để cho âm đ*o nàng nghỉ ngơi nửa tức thời gian.

Thanh Thủy chỉ còn biết vô lực thụ động tiếp nhận, cảm giác có hai côn th*t thay phiên chăm sóc làm nàng sướng tên người. Đôi môi đỏ mọng cuốn lấy miệng bản tôn,nhiệt tình liếm mút. Động tác cuejc kỳ dâm đãng.

Phân thân kê đầu côn th*t đã đẫm d*m thủy ngay trước cúc hoa sư tôn, nhẹ nhàng dùng đầu côn cọ sát lên xuống. Thanh Thủy lại cảm thấy một vật nóng ấm kích thích, nhất thời sung sướng rên hừ hừ. Nàng ngây thơ không biết, giông bão đang tới gần.

“Ư ư….. Uhm uhm…. Phụp…. A?… Agggggggggg!”

“Hàn Phong ngươi làm gì…. Ahhhh…….. Huhu…..”

Phân thân cười tà ác sung sướng. Hắn chính là chơi cho sư tôn mềm nhũn vô lực, dục tiên dục tử lên tận mây xanh, lợi dụng nàng mất tập trung mà ấn đầu côn th*t vào.

Cúc hoa Thanh Thủy lại càng nhỏ hơn âm đ*o kia, lại bó sát kinh người. Trong khi nhục côn Hàn Phong lại to lớn dữ tợn, đầu côn càng là phình to hung ác. Hắn cũng phải cố hết sức mới có thể nhét đầu ác long kia vào.

“Huhu… Hàn Phong ngươi là ác ma…. Huhu…. Lại hành hạ người ta như vậy… Ư ư uhm….”

Thanh Thủy rên rỉ tránh móc, hạ thân dường như bị chẻ đôi làm nàng đau đớn khó tả. Thế nhưng rơi vào tai Hàn Phong thế nào cũng nghe ra mùi vị chờ mong lẫn khiêu khích trong ấy. Hắn cũng hơi ngừng lại, bốn tay vũ động xoa nắn khắp thân thể sư tôn không chừa một tấc da thịt nào. Nhất là bầu nhũ hoa co giãn kinh người kia lại càng là được chăm sóc đặc biệt. Bốn tay cùng nắn bóp biến nó thành đủ thứ hình dạng. Kiều đồn cũng bị phân thân vỗ mấy cái, đỏ ửng in lên mấy dấu tay.

“Huhu… Ư ư ư… Huhu… Ohh…. Uhmmm….”

Sau thời gian ngắn ngủi để sư tôn thích ứng. Hàn Phong bắt đầu nhịp nhẹ nhàng vào nhục hoa nàng, phân thân cũng bắt đầu tiến công sâu hơn. Dù sao đầu xuôi đuôi lọt, áclong lớn nhất phần đầu, nó đã xâm nhậm được, tất nhiên thân thể cũng có thể chui vào. Từng chút nhích tới.

“Uhmmm…. Uhmm… Ư ư….”

Thể chất Thanh Thủy bây giờ mới bày ra sự khủng bố của nó. Các cơ nhục co giãn kinh người, mềm mại như nước bao vây lấy hai ác long mà mút chặt chẽ, không ngờ cúc hoa kia lại từng chút một nuốt chửng lấy côn th*t phân thân, dần dần lút tận cán!

“Lô đỉnh thể” thủy thuộc tính, giờ phút này được bày ra toàn bộ.

Khuôn mặt Thanh Thủy đã dại ra, miệng tròn há hốc không thể tưởng tượng. Hai mắt nàng sớm đã phủ đầy sương mù, chớp chớp mê li. Thân thể cũng đỏ hồng những rặng mây, kì dị chuyển động, cọ sát, miệng liên tục phát ra thanh âm như mèo kêu. Nhìn qua cực kì kích dục, cực kì làm người ta muốn chà đạp hành hạ.

Nơi hạ thân Thanh Thủy, hai côn th*t to lớn cắm ngập tân cán, đóng sâu vào cơ thể nàng. Bản tôn Hàn Phong nằm dưới, côn th*t hướng lên, phân thân lại ôm lấy lưng Thanh Thủy, ác long cắm ngập vào cúc hoa của nàng. Thanh Thủy bị hai tên vạm vỡ kẹp vào giữa, thân hình nàng mỏng manh tan chảy, run rẩy co giật.

“Uhm uhm…. Ư ư…. Hàn Phong… Mau mau cứu ta…. Chơi ta đi…. Dừng lại…. Ư ư….”

Thanh Thủy giờ phút này đã mơ hồ không rõ, miệng liên tục rên rỉ vô thức. Hàn Phong nghe thấy những lời này, côn th*t bắt đầu chuyển động ra vào. Từ sau nhìn tới. Hai ác long to lớn đen bóng, một đâm sâu trong nhục hoa đỏ hồng, một chinh chiến nơi cúc hoa bó sát. Cả ai đều được mút chặt lấy, ra vào ra vào, d*m thủy ướt đẫm.

Hai đầu ác long chuyển động càng lúc càng nhanh. Đến cuối cùng gần như cái máy khâu, đóng phầm phập vào đôi động huyệt của Thanh Thủy, mỗi cú đều là sâu tới lút cán, xuyên thấu trời xanh. Nhìn chúng thấp thoáng liên tục bơm thịt vào cơ thể Thanh Thủy khiến cho nam nhân trong thiên hạ đều muốn đẩy tên tốt số kia ra mà đem côn th*t của bản thân ra hành hạ nàng!

“Uhm… Uhmm.. ohhhhh…”

Thanh Thủy bị kẹp chặt lấy bởi hai núi thịt, hạ thân lại bị hai côn th*t liên tục ra vào, nhất thời làm nàng có cảm giác bị bơm căng, cơ thể muốn nổ tung. Cực âm huyệt bị kích thích dữ dội, truyền ra điện mang rồi bùng nổ. Thanh Thủy đã thất thân.

Cơ thể nàng co giật liên hồi, run rẩy nhuyễn động. Trực tiếp từ trong khoái cảm ngất đi. Để mặc thân thể bị hai ác long chà đạp.

Hàn Phong lúc này cũng sướng khoái phát điên. Cúc hoa sư tôn ấm áp kinh người, lại bóp chặt lấy côn th*t mà mút mát. Hai côn th*t liên tục ra vào, lại cảm tưởng như tầng ngăn cách cực kì mỏng manh, có thể cảm nhận thấy sau vách thịt kia là một hung vật khác. Cả hai đầu ác long như so bì nhau, đóng liên tiếp vào cơ thể Thanh Thủy.

“Phạch phạch phạch phạch…”

Cả căn phòng chỉ còn lại tiếng ót ót của côn th*t ma sát vào thành huyệt động, tiếng nhóp nhép của d*m thủy, tiếng da thịt va chạm vào nhau cùng tiếng hừ hừ vô thức của Thanh Thủy.

Cũng không biết qua bao lâu, Thanh Thủy từ trong mơ hồ tỉnh lại, hạ thân vẫn là hai ác long đang điên cuồng đóng sâu vào bên trong. Nàng lại rên rỉ vô lực mấy tiếng, hạ thân co rút, d*m thủy trào ra, đạt cực khoái mà ngất đi.

Cứ mỗi khi tỉnh lại, Thanh Thủy lại bị hai đầu ác long vùi dập đến ngất xỉu, cũng không biết bao lâu, khi cả cơ thể nàng đã tê rần vì khoái cảm, nàng bị người ta dựng dậy. Trong mơ hồ, nàng bị hai vật to lớn cùng đâm vào trong miệng, buộc nàng phải liếm mút sạch sẽ. Rồi lại nghe thấy loáng thoáng ai đó hô lên “phân thân thứ hai, hiện!”

Lần này, Thanh Thủy trực tiếp vì sợ hãi mà ngất đi…

:))~

Mai ta thi học kỳ, không có chương mới, hơn 4000 chữ hôm nay, các đạo hữu xơi tạm:))~


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.