Vụ Hồ hạp cốc, bên trong hạp cốc có một đám tiểu yêu đang ở trong một tòa trạch viên, bọn chúng có tên nằm ngáy o… o… lại có vài tên đang ngồi uống rượu ăn thịt.
– Chúng ta ở đây canh giữ Linh quả thụ đến bao giờ? Lúc trước canh giữ có thể tùy ý ra vào hạp cốc, nhưng một năm gần đây lại cấm chúng ta rời khỏi Vụ Hồ hạp cốc! Ta đây nghẹn muốn điên rồi.
– Nhịn một chút đi, lúc này mới tháng năm, muốn rời đi cũng còn lâu lắm.
– Linh Quả thụ rốt cuộc là cái gì? Để cho các huynh đệ chúng ta ở đây trông coi lâu như vậy, ngay cả Trấn Sơn quận Hắc Phong Lĩnh Bạch Hổ Đại vương cũng đi theo trông coi?
– Bạch Hổ Đại vương đến đây là nửa tháng trước, đoán chừng cũng đã đến thời điểm mấu chốt rồi, tất cả mọi người nhịn một chút đừng làm hư mất chuyện lớn của Thủy Thần. Làm hỏng sự tình, hừ hừ, bị luyện thành ma bộc hối hận cũng đã muộn.
– Dạ dạ dạ…
Những tên tiểu yêu nghe thấy liên tục gật đầu.
Bọn hắn cũng từng nghe nói trước đây khi làm Thủy Thần tức giận sẽ bị giết chết nhưng mà hiện nay làm Thủy Thần tức giận đều bị luyện hóa thành ma bộc. Theo lời của một ít yêu quái đi theo hỗ trợ truyền lời ra, quá trình luyện hóa cực kỳ tàn nhẫn thống khổ, rất nhiều tên chịu không nỗi thống khỗ cuối cùng thân thể tan vỡ mà chết đi.
Trong một gian tĩnh thất có một bồ đoàn, một vị nam tử cường tráng đi chân trần khoanh chân mà ngồi.
Tại đây đang đốt một nén hương, mùi thơm ngào ngạt bao phủ trong tĩnh thất, trên vách tường còn treo một bức mãnh hổ hạ sơn đồ.
– Xuy xuy xuy…
Một tia khí lưu màu đen từ trên thân thể nam tử tràn ra ngoài, sau đó những khí lưu này theo lỗ mũi chạy lại vào trong cơ thể.
Tuần hoàn lặp đi lặp lại.
Hồi lâu, nam tử cường tráng mở mắt ra, đôi mắt là màu vàng con ngươi dựng thẳng, nhưng mà rất nhanh khôi phục lại thành ánh mắt người bình thường.
– Dựa theo Thủy Thần sư huynh suy tính, Thiên Niên Băng Ngọc Quả thành thục chính là vào tháng này, không nhẫn nhịn được nữa rồi.
Trong đôi mắt nam tử liền xoẹt qua một tia lãnh ý rồi hắn lập tức đứng dậy đẩy cửa ra, bên ngoài chính là một cái sân nhỏ.
Trên mặt sân đang có hai thanh búa rất to đang nằm trên mặt đất.
Nam tử cường tráng đi qua, hai bàn tay dài ra lộ bộ lông màu trắng cũng to thêm một vòng, dường như đây là một đôi móng vuốt Hổ, mỗi một tay bắt lấy một chuôi búa, cầm hai chuôi búa lên một cách đơn giản.
– Bảo bối tốt.
Nam tử cường tráng nhìn đôi đại phủ trong tay không khỏi lộ ra vẻ tươi cười:
– Làm ra một đôi búa này thật không dễ dàng.
Quả thật là không dễ dàng.
Bởi vì hai cái búa này một thanh nặng một nghìn tám trăm cân! Để luyện ra đôi thần binh lợi khí này cần rất nhiều tài liệu trân quý. Giống như Tần Vân tại Bắc Địa biên quan chinh chiến, du lịch thiên hạ, bội kiếm của hắn cũng là một thanh thần binh lợi khí, nhưng thanh kiếm kia của hắn mới nặng hơn mười cân. Mà cặp búa này mỗi thanh đều nặng một nghìn tám trăm cân chưa tính hao tổn lúc chế tạo, vì chế tạo ra một thanh búa hao tốn rất nhiều tài liệu mà hắn sưu tập khiến Bạch Hổ Đại yêu rất đau lòng.
Hắn chế tạo trước một thanh lại tiêu phí ba mươi năm khổ công sưu tập tài liệu, nện vào bao nhiêu núi vàng núi bạc, mới chế tạo ra chuôi búa thứ hai.
Cầm trên tay hai lưỡi búa, uy thế Bạch Hổ Đại yêu lập tức bất đồng so với lúc nãy. Đương nhiên hai chuôi búa này muốn trở thành pháp bảo còn kém một chút. Dù sao muốn luyện chế ra Pháp bảo, pháp môn chế tạo yêu cầu cực cao. Nhưng mà đối với Bạch Hổ Đại yêu mà nói… pháp bảo bình thường cũng không bằng hai thanh búa này.
Thích hợp mới là tốt nhất! Bạch Hổ Đại yêu vốn là vua bách thú ‘Bạch Hổ’ tu luyện thành yêu, lại càng là Tiên Thiên Đại yêu, cầm đôi phủ trên tay… Tiên Thiên Hư Đan Cảnh cao nhân nhân tộc nhìn thấy cũng biến sắc.
– Hô, hô, hô…
Bạch Hổ Đại yêu cầm lấy hai thanh đại phủ, hắn cử trọng nhược khinh vung vẫy hai thanh đại phủ cộng lại hơn ba nghìn cân.
Vụ Hồ hạp cốc.
Tần Vân, Y Tiêu, Cổ Hoài Nhân, Tiền thúc, bốn người bọn họ đều yên lặng trông coi, thời khắc đều chú ý đến cây Thiên Niên Băng Ngọc Quả Thụ bên kia.
Bỗng nhiên…
Linh quả trên cây đang có màu xanh tự nhiên liền chuyển hóa thành màu đỏ, thời gian rất ngắn vẻn vẹn trong một cái nháy mắt. Hơn nữa sau khi Linh quả chuyển hóa thành màu đỏ, mặt ngoài cũng nổi lên vầng sáng màu tím. Từ xa nhìn đến Linh Quả như một viên hồng bảo thạch cực lớn.
– Thiên Niên Băng Ngọc Quả chín rồi!
Tần Vân giật mình, Y Tiêu, Cổ Hoài Nhân, Tiền Thúc trong lòng căng thẳng.
Rốt cuộc cũng chờ đến lúc thành thục rồi.
– Tần huynh, cẩn thận.
Y Tiêu truyền âm.
– Hả…
Tần Vân trong nháy mắt lấy ra một tấm đạo phù Ẩn Thân Phù – lập tức rót chân nguyên vào thôi phát. Xuy, Ẩn Thân Phù trong nháy mắt vỡ vụn, chân nguyên trải qua phù văn đặc thù cải tạo liền trở thành một cái lồng vô hình bao phủ toàn thân, sau khi bao phủ toàn bộ… Liền hoàn toàn ẩn hình!
Trong lúc thôi phát Ẩn Thân Phù, Tần Vân đồng thời cũng thôi phát một tấm Thần Hành phù lục trong ống quần.
Thu thập Linh quả, phải nhanh! Tần Vân tự nhiên không dám lưu lại thủ đoạn.
Nói chậm chạp, kì thực Tần Vân thôi phát hai đạo Ẩn Thân Phù cùng Thần Hành phù lục cũng chỉ là sự tình trong tích tắc.
– Đi…
Tần Vân trong nháy mắt chạy như bay đến chỗ Linh Quả.
Một bên Y Tiêu, chủ tớ Cổ Hoài Nhân đều là trơ mắt nhìn Tần Vân ngay trước mặt ẩn thân biến mất, nhưng mà Y Tiêu cùng với Tiền Thúc tại khoảng cách cực gần đều là có thể cảm ứng được bên cạnh có một người tồn tại, hơn nữa pháp nhãn của Tiền Thúc cũng có thể quan sát được sinh mệnh khí tức của Tần Vân.
Ẩn Thân Phù, chủ yếu là khiến cho mọi người xung quanh không thể nhìn thấy bằng mắt thường!
– Hoài Nhân chuẩn bị tiếp ứng, mọi người chuẩn bị động thủ.
Tiền Thúc truyền âm nói trịnh trọng vô cùng.
Cổ Hoài Nhân có chút trong lòng hốt hoảng, mặt ngoài còn có thể duy trì một chút bình tĩnh, ngay lập tức truyền âm nói:
– Tiền thúc, lát nữa làm như thế nào?
– Làm như thế nào? Tần công tử thu thập được Linh quả, tự nhiên giúp hắn chạy trốn khỏi Vụ Hồ hạp cốc này, tóm lại chúng ta đợi Y cô nương hạ lệnh, một khi hạ lệnh trốn, chúng ta liền lập tức mau chóng chạy trốn. Yên tâm đi, cái Vụ Hồ hạp cốc này yêu quái mặc dù nhiều khoảng hơn trăm tên! Y cô nương cùng Tần công tử trốn thoát cũng không khó. Hơn nữa ta sẽ còn thời khắc thiếp thân bảo hộ ngươi. Ngươi cũng phải nhớ kỹ sử dụng chuôi pháp khí của ngươi một cách cẩn thận, chuôi này pháp khí này của ngươi cũng có một chút uy lực đấy.
Yêu quái lão bộc truyền âm.
– Ừ ừ, biết rõ.
Cổ Hoài Nhân ngay lập tức truyền âm đáp.
Trong lúc đó phía bên kia.
Tần Vân cũng không dám đi về phía trước một cách cuồng bạo, vì nếu như gây ra tiếng động sẽ bị yêu quái phát hiện.
– Hô.
Hắn tận lực thu liễm khí tức, lặng yên không một tiếng động hướng Thiên Niên Băng Ngọc Quả Thụ tiến đến. Không gây một chút tiếng động, hắn chỉ vận dụng ba thành tốc độ của mình.
Bên cạnh Thiên Niên Băng Ngọc Quả Thụ, đang có hơn mười tên yêu quái trông coi một cách buồn chán.
Bỗng nhiên một tên yêu quái ngửi thấy mùi thơm, nghi hoặc quay đầu nhìn về phía quả thụ bên cạnh, khi thấy Linh quả kia đã đỏ, hơn nữa mặt ngoài hiện ra vầng sáng màu tím, tên tiểu yêu hai mắt lập tức trợn tròn xoe, liền nói:
– Mau nhìn mau nhìn, Linh quả thành thục rồi.
Đám tiểu yêu đang ngủ gà ngủ gật, nghe xong đều giật mình, tất cả quay đầu sang nhìn.
– Thành thục rồi.
– Linh quả chín rồi.
Đám tiểu yêu ngửi được mùi thơm của linh quả không kìm lòng muốn hái xuống thử một miếng.
Nhưng vừa nghĩ tới hậu quả sau khi ăn, liền không dám suy nghĩ nhiều.
– Linh quả này cuối cùng cũng thành thục rồi, thời gian chúng ta ở đây chịu khổ cuối cùng cũng chấm dứt.
– Các ngươi chờ ở đây, ta đi bẩm báo Bạch Hổ Đại vương.
Mười tên tiểu yêu vô cùng vui mừng, lập tức một tên tiểu yêu hướng trạch viện mà chạy đi báo tin.