Phi Kiếm Vấn Đạo

Quyển 2 - Chương 2: Giao Dịch



Y Tiêu mở miệng

– Cũng nhờ bảo vật mà tông môn ban thưởng chúng ta mới có thể chém giết thành công.

– Ta cũng chỉ là quấn lấy Thủy Thần đại yêu mà thôi.

Tần Vân cũng khiêm tốn nói:

Chuyện kiếm ý đương nhiên là giữ bí mật, người biết được càng ít càng tốt.

Mỹ phu nhân Hồng Ngọc đạo nhân lắc đầu:

– Hai người các ngươi đừng khiêm nhường nữa, chưa đạt được Tiên Thiên đã dám đi giết Thủy Thần đại yêu, đó là chuyện liều lĩnh cỡ nào cơ chứ?! Chỉ cần có chút không cẩn thận có thể sẽ phải bỏ mạng. Hai người các ngươi đều còn trẻ, tiền đồ vô lượng, dám làm loại chuyện như vầy thật khiến ta khâm phục.

Nguyên Phù cung chủ mỉm cười nói:

– Lão hủ cũng có chút khâm phục, dù sao cứu được mấy trăm vạn người của Quảng Lăng quận có thể nói là công đức vô lượng. Về phần con Thủy Viên kia lúc trên bờ thực lực ngược lại rất bình thường, chỉ là có huyết mạch Thượng Cổ Thủy Viên, một khi vào trong nước, thực lực chẳng những sẽ tăng lên mấy lần, năng lực điều khiển nước càng làm cho người tu hành chúng ta theo không kịp, chỉ với một conThủy Viên Tiên Thiên Hư Đan Cảnh đã gây ra mối họa như thế, khó trách thời thượng cổ loài Thủy Viên kia đã từng gây tai họa cho toàn thiên hạ.

– Hai người các ngươi ngồi đi, đứng đó làm gì?

Nguyên Phù cung chủ cười nói.

Tần Vân, Y Tiêu lúc này mới ngoan ngoãn ngồi xuống.

Ở trước mặt Nguyên Phù cung chủ, bọn hắn đều khiêm tốn vô cùng.

Cho dù Yên Vũ kiếm ý mà Tần Vân đắc ý nhất để trước mặt Tiên Thiên Kim Đan cảnh cũng không coi vào đâu, mỗi một Tiên Thiên Kim Đan cảnh đều phải nắm giữ được hàm ý Thiên Đạo mới thành được Kim Đan! Thậm chí phần lớn đối với cảm ngộ thiên đạo còn cao sâu hơn nhiều so với Tần Vân. Bọn họ đã tu hành qua không biết bao nhiêu năm tháng dài dằng dặc, tu luyện pháp thuật cao cấp nhất, có pháp bảo cường đại nơi tay, họ đều có thể trấn áp khí vận một phương.

Có cao nhân Tiên Thiên Kim Đan cảnh tọa trấn, mới có tư cách xưng là tông phái tu hành đứng đầu.

Nhân vật như thế này nếu giết một tên quận thủ, triều đình cũng chỉ sẽ đôi co vài câu với Tuần Thiên minh mà thôi. Trừ phi thật sự làm triều đình gắt lên nếu không triều đình cũng sẽ không dễ dàng cãi nhau với một cao nhân Tiên Thiên Kim Đan rồi trở mặt!

Mỹ phu nhân Hồng Ngọc đạo nhân cười nói:

– Con Thủy Viên kia có một viên Lưỡng Nghi Thủy Tâm Châu. Phải dựa vào Lưỡng Nghi Thủy Tâm Châu này mới có thể bố trí Lưỡng Nghi Thủy Tâm Đại Trận, cộng thêm thiên phú khống thủy của Thủy Viên, có được Lưỡng Nghi Thủy Tâm Đại Trận hoàn toàn có thể cảm ứng được hết thảy động tĩnh trong mười tám dặm xung quanh, có thể phát hiện bất kỳ sinh linh nào tiến vào, thậm chí còn có thể nhận biết ra được thực lực của sinh linh đó. Hơn nữa Lưỡng Nghi Thủy Tâm Đại Trận này là mượn nhờ hơi nước, phóng cảm ứng ra khắp trên trời dưới đất, người tu hành chúng ta cho dù muốn bay lên trời giết hắn, hắn đều có thể sớm cảm ứng được rồi lập tức trốn vào trong sông Lan Dương.

Nguyên Phù cung chủ mỉm cười nói:

– Viên Lưỡng Nghi Thủy Tâm Châu này đối với một hậu bối của ta hơi có chút tác dụng, liệu hai vị tiểu hữu có thể từ bỏ thứ mình yêu thích hay không? Đương nhiên ta cũng sẽ không chiếm tiện nghi của hai vị tiểu hữu, hai vị tiểu hữu cần đổi mấy thứ gì đó cứ việc nói.

Tần Vân và Y Tiêu nhìn nhau.

Lưỡng Nghi Thủy Tâm Châu được bố trí thành đại trận cũng chỉ có huyết mạch nghịch thiên như Thủy Viên mới có thể cảm ứng nhanh nhạy như vậy. Bảo vật này đối với hắn cũng chỉ tương đương với một bộ Pháp bảo bát phẩm mà thôi, hơn nữa Tần Vân cũng không dùng được.

– Nguyên Phù tiền bối, đây là Lưỡng Nghi Thủy Tâm Châu.

Tần Vân từ bên hông lấy ra Càn Khôn đại, từ trong lấy ra một hạt châu màu xanh đậm.

Sau khi Thủy Thần đại yêu chết, những bảo vật bên trong túi Càn Khôn này vẫn là do Tần Vân và Y Tiêu sau đó cẩn thận mới phân biệt ra được chín thành đồ vật trong đó, một thành còn lại bọn hắn vẫn không phân biệt được độ trân quý của nó. Dù sao lực ảnh hưởng của Thủy Thần đại yêu quá lớn, tích lũy không thua gì Tiên Thiên Thực Đan Cảnh bình thường. Ngoại trừ một cây pháp bảo lục phẩm là Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa đã lọt vào tay Y Tiêu, những bảo vật khác đều thuộc về Tần Vân.

Bảo vật Tần Vân cũng là tùy thân mang theo, cũng không dám để ở nhà.

Tần Vân lúc này dâng Lưỡng Nghi Thủy Tâm Châu lên, nói:

– Vãn bối tu luyện bản mệnh phi kiếm, cần một số vật liệu. Nếu có ‘Hàn Phách linh dịch’ hoặc là ‘Như Yên Thủy’ là tốt nhất.

Nguyên Phù cung chủ nghe xong nở nụ cười, vẫy tay một cái viên Lưỡng Nghi Thủy Tâm Châu kia đã đến trong tay, lật qua lật lại nhìn, cười nói:

– Vừa may là chỗ ta vẫn còn một chút ‘Như Yên Thủy’, thôi cho ngươi vậy.

Nói xong liền lật tay, trong tay liền xuất hiện một bình nhỏ trong suốt màu xanh biếc, từng giọt nước một trong bình đang chuyển động, càng có sương mù đang cuồn cuộn trong bình.

Ánh mắt Tần Vân sáng lên.

Bản mệnh phi kiếm của mình… Muốn đạt tới thất phẩm, yêu cầu vật thuộc tính kim cũng không cao, chỉ là số lượng nhiều! Yêu cầu vật thuộc tính thủy lại khá cao, cực kỳ khó được. Đây vẫn chỉ là thất phẩm.

Pháp bảo phân làm cửu phẩm.

Cửu phẩm bát phẩm là thường thấy nhất, càng lên cao muốn tăng lên lại càng khó khăn, Thủy Thần đại yêu có nhiều tích lũy như vậy mà Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa cũng chỉ là lục phẩm Pháp bảo! Hồng Ngọc đạo nhân tu hành hơn trăm năm, Xích Hỏa Hồ Lô của nàng cũng chỉ là Ngũ phẩm Pháp bảo.

“Vù…” Bình nhỏ xanh biếc ném qua, Tần Vân sau khi bắt lấy liền quan sát một chút rồi nói:

– Hình như Như Yên Thủy này hơi nhiều thì phải.

– Cho rồi đã cho rồi.

Nguyên Phù cung chủ cười mỉm nói.

– Ngươi cứ thu lấy đi, lão già Nguyên Phù rút một cọng lông chân còn thô hơn so với eo của ngươi đấy.

Mỹ phu nhân Hồng Ngọc đạo nhân cười nói.

Nguyên Phù cung chủ lập tức trừng mắt.

Mỹ phu nhân Hồng Ngọc đạo nhân lại che miệng cười cười.

Nguyên Phù cung chủ lại nói:

– Lần này các ngươi liều mạng cũng là vì tính mạng của vô số con dân. Cũng thôi vậy, sau này cũng đừng làm những chuyện nguy hiểm như thế nữa. Hai người các ngươi đều trẻ tuổi vô cùng, tiền đồ rất lớn. Vẫn là nhanh chóng bước vào Tiên Thiên là tốt nhất!

– Vâng.

Tần Vân và Y Tiêu cũng là ngoan ngoãn lắng nghe lời dạy dỗ.

Nguyên Phù cung chủ đứng dậy, nói:

– Được rồi, đêm nay ta còn có chuyện quan trọng phải đi ra ngoài một chuyến. Hồng Ngọc, có việc cứ tùy thời gọi ta.

Mỹ phu nhân Hồng Ngọc đạo nhân cũng đứng dậy gật đầu:

– Ngươi cũng đừng đi quá xa, ngươi cần tọa trấn Quảng Lăng đấy.

– Yên tâm, ngay trong Quảng Lăng này thôi.

Nguyên Phù cung chủ cười liền đi ra ngoài.

Vèo… vừa ra ngoài phòng, Nguyên Phù cung chủ liền hóa thành một luồng điện quang trong nháy mắt đột ngột bay ngược lên trời, xẹt qua trời cao biến mất không thấy gì nữa.

– Thân hóa lôi đình, lôi pháp tu luyện tới trình độ như vậy, quả thực không thể tưởng tượng.

Y Tiêu thấy thế nhịn không được nói nhỏ, dù sao nàng cũng tu luyện lôi pháp.

Mỹ phu nhân Hồng Ngọc đạo nhân nói:

– Năm đó Cảnh Sơn phái là đặt song song với Thần Tiêu môn các ngươi, càng là phù lục một mạch chính tông, lôi pháp cũng không kém bao nhiêu so với Thần Tiêu môn các ngươi, thuyền nát còn có ba lạng đinh, nội tình Cảnh Sơn phái vẫn là rất dày đấy. Ta cũng mệt rồi, đi nghỉ ngơi đây, trong quãng thời gian gần đây có việc cứ đến quận Thủ phủ tìm ta.

Nói xong nàng cũng đi ra ngoài.

Ba người quận thủ, Tần Vân và Y Tiêu cùng nhau đi lại trongQuận Thủ phủ.

Quận thủ đại nhân cười nói:

– Tần Vân, Y Tiêu. Hai người các ngươi thật đúng là phúc tinh của ta, giúp ta thu thập được Linh quả, lại giúp ta giết tên Thủy Thần đại yêu kia. Tuy rằng ta không có ra sức gì, nhưng Thủy Thần đại yêu đã gây tai họa cho Quảng Lăng quận hơn hai trăm năm nay lại bị diệt trong lúc ta nhậm chức. Đây chính là chiến tích to lớn, có lẽ trong vòng vài tháng nữa ta cũng sẽ được đề bạt, đến lúc đó sẽ rời khỏi Quảng Lăng.

Y Tiêu liền nói:

– Chúc mừng Ôn bá bá thăng chức.

– Chúc mừng quận thủ đại nhân thăng chức.

Tần Vân cũng liền cười nói.

Quận thủ đại nhân cười nói:

– Ha ha… Lại nói tiếp ta càng thêm hâm mộ những người tu hành như các ngươi, một người chống đỡ được một đội quân thôi đi, còn tuổi thọ thật đúng là khiến những người phàm tục như ta phải hâm mộ. Giống như Nguyên Phù tiền bối hồi nãy cũng đã sống hơn ba trăm tuổi rồi đấy.

Y Tiêu mỉm cười nói:

– Trong Quảng Lăng quận này còn có vô số người phàm tục hâm mộ Ôn bá bá đấy!

Quận thủ đại nhân cười ha hả, nói:

– Cũng đúng, dục vọng của con người là vô hạn, biết đủ là được, biết đủ là được. Y Tiêu ta cũng không nói nhiều làm gì, Tần Vân, với thân phận bây giờ của ngươi… tòa nhà mà lúc trước ta chuẩn bị cho phụ thân ngươi cũng có chút nhỏ rồi. Ta vừa chuẩn bị xong cho ngươi một tòa trạch viện, sáng sớm ngày mai để Ôn Xung dẫn ngươi qua đó! Đây coi như là món quà mà ta tặng cho ngươi trước khi đi.

Tần Vân nghe xong, cũng không cự tuyệt, liền nói ngay:

– Tần Vân xin nhận lấy vậy.

Đối với Tần phủ cũ hắn cũng rất có cảm tình, dù sao thời niên thiếu của hắn cũng đã lớn lên ở tòa nhà cũ đó, chỉ là hiện nay, không gian quả thật có chút nhỏ! Thuật phi kiếm cũng không có chỗ đủ rộng để luyện tập, sau này khi mình lớn mạnh rồi sẽ có một số đại địch, nếu hắn muốn bố trí một số đại trận bảo vệ nhà hắn lại có chút nhỏ. Cho dù quận thủ đại nhân không an bài hắn cũng sẽ tự mua lấy, dù sao trong túi Càn Khôn còn có hơn trăm vạn lượng ngân phiếu đấy.

– Ha ha.

Quận thủ nhìn Tần Vân, rồi lại nhìn Y Tiêu một cái, vỗ vỗ bả vai Tần Vân rồi quay đầu rời đi.

Hắn cảm giác được sau khi đối phó Thủy Thần đại yêu, quan hệ giữa Tần Vân và Y Tiêu rõ ràng gần gũi hơn rất nhiều.

Chẳng qua trước kia ông đã nhắc nhở qua Tần Vân một lần, dĩ nhiên sẽ không cần nói nhiều nữa.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.