Phi Kiếm Vấn Đạo

Quyển 7 - Chương 17: Thiên thần



Tối hôm đó, mười lăm gia tộc con cháu Thần Ma cùng với mạch Vu do Hỏa Phượng nương nương, trưởng lão Thần Ma điện, Vu Thần điện chủ dẫn đầu, đi tới Anh Hùng lâu của Thần Ma điện.

Sắc trời mờ tối, trước Anh Hùng lâu, trong một cái đỉnh lớn lửa cháy hừng hực.

– Lần chiến tranh này, trưởng lão Hỏa Phượng Lân Ly chết trận. 

Đứng phía trước đám người, Hỏa Phượng nương nương nhìn Anh Hùng lâu nói với vẻ mặt nghiêm túc:

– Còn có 29 vị tộc nhân chết trận. Bọn họ sẽ ở trong Anh Hùng lâu cùng các tộc nhân chết trận trong những năm tháng trong quá khứ, tiếp tục được con cháu các thời đại của chúng ta đời đời cung phụng tế tự. Bất kể ngàn năm hay mười ngàn năm, đều vĩnh viễn không bao giờ quên bọn họ.

Tất cả tộc nhân trầm mặc. 

Tiếp theo, Hỏa Phượng nương nương dẫn đầu đi vào Anh Hùng lâu, đi theo chính là bảy vị trưởng lão Thần Ma điện bao gồm Tần Vân, Vu Thần điện chủ, tiếp phía sau là rất nhiều tộc nhân.

Tần Vân tiến vào “Anh Hùng lâu”, vừa đi vừa quan sát. Anh Hùng lâu rộng lớn nguy nga, vách điện cao tới ba mươi trượng, trên vách điêu khắc nhiều hình ảnh. Hình ảnh điêu khắc phía dưới dày đặc và đều rất nhỏ. Mỗi một hình ảnh đều có mấy dòng chữ nhỏ đơn giản miêu tả cuộc đời. Mà hình ảnh bên trên thì điêu khắc lớn hơn nhiều, văn tự miêu tả cũng tương đối nhiều hơn.

Tần Vân nhìn lướt qua. 

Bên trên có 32 hình điêu khắc lớn, mỗi hình đều là trưởng lão của Thần Ma điện.

“32 vị, cộng thêm bảy người chúng ta bây giờ, Hỏa Phượng thành từ cổ chí kim sinh ra ước chừng 39 vị Thần Ma cảnh. Chỉ có điều những người này đều đã chết trận.”

Tần Vân thầm nghĩ, hắn liếc mắt liền nhìn thấy vị cuối cùng trong 32 hình ảnh điêu khắc kia chinh là một vị mới nhất… Hỏa Phượng Lân Ly. 

“Hỏa Phượng Lân Ly: Cha ‘Hỏa Phượng Sí’, mẹ ‘Yên Nương’, còn trẻ đã lực lớn vô cùng, sở trường song chùy. Mười hai tuổi bước vào Phàm Tục cảnh tầng thứ ba, dũng mãnh hơn người, trong chiến tranh với yêu ma luôn tấn công ở phía trước. 18 tuổi lấy vợ ‘Lê Như’, có hai con… thời điểm 23 tuổi… thời điểm 39 tuổi… thời điểm 51 tuổi, một đôi đại chuỳ tung hoành vô địch trong giới phàm tục của Hỏa Phượng thành… 62 tuổi thu đồ đệ… thời điểm 80 tuổi, đạt tới Thần Ma cảnh… thời điểm 765 tuổi, trong chiến tranh, bị hai Ma Thần ‘Ác Thần’ ‘Ác Lang’ huynh đệ Hắc Thủy Đàm liên thủ giết chết.”

Cuộc đời và sự nghiệp đều ghi chép rõ.

Tần Vân yên lặng xem. 

Lại nhìn về phía một vài bức hình nhỏ trong số hình đầy rẫy kia, mỗi một người đều là hậu duệ của Thần Ma, một số rất ít là ‘Vu’. Cả vách điện Anh Hùng lâu rất cao rất lớn, tự nhiên còn giữ lại một khoảng trống lớn chưa ghi chép gì.

Bên trong Anh Hùng lâu hoàn toàn tĩnh lặng, cho dù muốn nghị luận, cũng đều là truyền âm. Dường như nói chuyện là bất kính đối với những anh hùng này.

Những anh hùng này là Nhân tộc. 

Chín thành lớn cửa Nhân tộc đều có Thần Ma điện, trong Thần Ma điện đều có Anh Hùng lâu.

“Tại sao, càng ngày ta càng cảm thấy đây là một thế giới chân thật vậy chứ?”

“Giấc mộng trăm năm, là mộng? Hay là chân thật?” 

Tần Vân nhìn những hình ảnh trên vách tường này, tâm hồn đều rung động:

“Ở quê hương của ta, thời kỳ thượng cổ cũng có rất nhiều cho tộc nhân của Nhân tộc hy sinh, có phải còn được cung phụng? Tế tự hay không? Ít nhất ta chưa nghe nói qua.”

“Hả?” 

Bỗng nhiên Tần Vân có điều phát giác, bên người xuất hiện một vị nam nhân khôi ngô tóc rối bù. Y yên lặng nhìn hết thảy trên vách tường, nhưng tộc nhân khác ở xung quanh lại tựa hồ như không nhận ra sự hiện hữu của y, thậm chí ngẫu nhiên có người đi qua bên cạnh, thân thể đều đụng chạm tới nam nhân khôi ngô này, lại giống như đụng phải không khí vậy.

– Không ngờ lại chết trận nhiều đồng tộc như vậy.

Nam nhân khôi ngô nhẹ giọng nói nhỏ. 

Tần Vân nhìn y, cảm thấy rất giống với một nhân vật ghi chép trong hồ sơ, không khỏi trong lòng cả kinh:

– Ngài là Toại…

Nam nhân khôi ngô nhìn Tần Vân: 

– Ta là Toại Cổ.

– Kỳ Võ Tần Vân, bái kiến Thiên Thần Toại Cổ.

Tần Vân liền thi lễ, nhưng ở trong mắt tộc nhân chung quanh, Tần Vân cũng đã biến mất, đồng thời bọn họ còn không cảm thấy kỳ quái chút nào. 

– Ta nghe Hỏa Phượng nói chuyện của ngươi, cho nên đến đây. Trước đó đã hàn huyên một lúc lâu tại chỗ ở của Hỏa Phượng, đều đã nói cùng các Tiên Thiên Thần Ma khác, cũng định ra chuyện của ngươi rồi.

Nam nhân khôi ngô cười nhìn Tần Vân nói:

– Đi thôi, chúng ta ra ngoài nói kỹ hơn. 

– Dạ.

Tần Vân đi theo.

Thiên Thần Toại Cổ. 

Sau khi Tần Vân trở thành Thần Ma cảnh, mới biết lực lượng của Nhân tộc hiện nay.

Chỉnh thể của mạch ‘Vu’ còn yếu nhược, có rất ít người đạt tới Vu Thần cảnh. Trong chín tòa thành lớn, bất kỳ tòa nào cũng chỉ có một hai người ‘Vu Thần cảnh’. Còn lực lượng Thần Ma tương đối mạnh hơn, trong Tiên Thiên Thần Ma, có một vị tên là ‘Toại Cổ’, là một vị Tiên Thiên Thần Ma đản sinh ra sớm nhất. Ông ta cũng là một vị Tiên Thiên Thần Ma mạnh nhất.

Ông ta trách trời thương dân. Ông ta là sinh linh đầu tiên của phương thiên địa này được sinh ra. Ông ta cũng ôm lòng tò mò đối với mọi sự của vạn vật. Ông ta nghiên cứu lửa, sấm sét, núi đá, bùn đất… 

Ông ta là người dẫn dắt của Nhân tộc, là lãnh tụ trong Tiên Thiên Thần Ma.

Cuối cùng ông ta cũng đột phá đến Thiên Thần cảnh, cũng là một vị Thiên Thần duy nhất được sinh ra của Nhân tộc một phương này.

Tần Vân đi theo Thiên Thần Toại Cổ ra ngoài. Trong đám người trong Anh Hùng lâu cũng có các trưởng lão khác, cũng có mấy người chú ý tới Tần Vân đi ra ngoài với nam nhân khôi ngô từ xa xa.

– Đó là? Toại Cổ?

Phàm tục bị ảnh hưởng nhìn không thấy, các trưởng lão thì nhìn thấy. 

“Thiên Thần Toại Cổ gặp Tần Vân? Cũng đúng, Tần Vân còn cách thành tựu tầng thứ ba cũng không xa.”

Các trưởng lão thầm nghĩ.

Bên trong một khu vườn yên tĩnh của Thần Ma điện, Hỏa Phượng nương nương sớm đã ở nơi này, Thiên Thần Toại Cổ dẫn Tần Vân đi tới đây.

– Toại Cổ đại ca, Tần Vân, các người đều ngồi đi.

Hỏa Phượng nương nương cười nói. 

Thiên Thần Toại Cổ, Tần Vân cũng đều tùy ý ngồi trên tảng đá lớn ở một bên. Tảng đá lớn bóng loáng, dường như thường xuyên có người ngồi.

Hỏa Phượng nương nương cười nói:

– Tần Vân. Toại Cổ đại ca vừa biết tin tức của ngươi, liền dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến đây. Một là hiếu kỳ về ngươi, hai là càng trọng yếu hơn, là không muốn xảy ra bất kỳ chuyện bất ngờ nào. Dù sao e rằng hiện tại các Ma Thần cùng với Vực Ngoại Ma Thần sau lưng bọn họ đều rất muốn giết ngươi. Hiện tại ngươi còn chưa đột phá đến tầng thứ ba, ám sát còn có mấy phần hy vọng. Nếu đợi ngươi đột phá đến tầng thứ ba, muốn ám sát thì gần như không có khả năng… Cho nên muốn ám sát, sẽ trong vòng mười năm gần đây. Mười năm này, có khả năng xảy ra ám sát bất cứ lúc nào. 

– Yên tâm đi.

Thiên Thần Toại Cổ nhìn Tần Vân cười nói:

– Có ta ở Hỏa Phượng thành, bọn chúng không có cơ hội đâu. 

Tần Vân liền nói:

– Cảm tạ Thiên Thần Toại Cổ.

– Huyết mạch Tiên Thiên Thần Ma chúng ta đã sinh sôi nảy nở trong các thời đại của Nhân tộc. 

Thiên Thần Toại Cổ cảm khái nói:

– Chúng ta cũng coi như là tổ tiên của Nhân tộc rồi, đương nhiên phải tận lực che chở cho con cháu đời sau. Chỉ có điều kết cục cuối cùng của cuộc chiến tranh này sẽ như thế nào, rốt cuộc người nào sẽ trở thành chủ nhân của một phương thế giới này… hết thảy còn rất khó nói. Hiện tại Nhân tộc ta vẫn còn yếu thế, chỉ có thể dựa vào Vu trận trong thành trì để phòng thủ.

Tần Vân, Hỏa Phượng nương nương đều gật đầu. 

Giờ này đích xác họ ở vào thế yếu.

Trong cấp bậc Phàm tục, lực lượng yêu ma chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, gấp trăm lần so với Nhân tộc.

Thần Ma cảnh, có các Tiên Thiên Thần Ma tương trợ, mới có thể chống chọi cho tới bây giờ. 

– Cho nên mỗi lần sinh ra một Thần Ma cường đại, lại càng trọng yếu hơn.

Thiên Thần Toại Cổ nhìn Tần Vân nói:

– Mỗi khi có nhiều thêm một vị Thần Ma cảnh tầng thứ ba, tình trạng Nhân tộc ta sẽ khá hơn một chút. Có thể có nhiều hơn ba bốn vị, Nhân tộc ta có thể ngang sức ngang tài với Yêu Ma tộc. 

Hỏa Phượng nương nương cũng gật đầu:

– Nếu như Tần Vân ngươi có thể trở thành vị Thiên Thần thứ hai, liên thủ với Toại Cổ đại ca, Nhân tộc ta có hai Thiên Thần, thì tình thế sẽ không giống nhau, Nhân tộc ta sẽ chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.

– Vị Thiên Thần thứ hai ư? 

Tần Vân cả kinh.

– Thế nào, không có lòng tin à?

Thiên Thần Toại Cổ nói: 

– Ngươi mới 24 tuổi, có thể thành Thần Ma cảnh tầng thứ ba. Với tiềm lực của ngươi, hoàn toàn có hy vọng trở thành vị Thiên Thần thứ hai. Hơn nữa từ khi khai thiên lập địa đến nay mới hơn vạn năm, ngươi thành tựu Thiên Thần còn không tính là khó khăn quá lớn. Nếu không, tiếp theo trên năm vạn năm, mười vạn năm nữa, linh khí thiên địa sẽ ngày càng mỏng manh… Đến lúc đó muốn thành tựu Thiên Thần sẽ càng khó hơn. Thiên địa trợ lực yếu hơn, đối với yêu cầu của ‘Đạo’ sẽ càng ngày càng cao.

– Càng về sau, muốn thành Thiên Thần thì càng khó.

– Thậm chí ta dự đoán tương lai, đừng nói là Thiên Thần, chỉ là Thần Ma cảnh tầng thứ nhất, đều sẽ khó hơn rất nhiều rất nhiều so với hiện tại. 

Tần Vân gật đầu.

“Đúng”

Đúng là sẽ càng ngày càng khó. Thời điểm ở quê hương mình, đối ứng với Thần Ma cảnh tầng thứ nhất, là Tiên Nhân Ma Thần hay La Hán bình thường nhất, yêu cầu đối với cảnh giới liền cao đến mức khoa trương. Tầng mức yêu cầu về Nhập đạo thấp hơn một chút, nhưng đều rất khó có được sự trường sinh. Về phần ‘Thiên Thần’? Đích xác so với thời kỳ đầu của thời thượng cổ, còn khó hơn không biết gấp bao nhiêu lần. 

“Thời đại thượng cổ, linh khí thiên địa nồng đậm, các loại dị chủng thượng cổ sinh ra, thậm chí gia súc trong thiên địa trực tiếp mang thai sinh ra Tiên Thiên Thần Ma, sinh ra liền sánh ngang Thần Ma cảnh tầng thứ ba.”

Tần Vân thầm nghĩ:

“Chỉ cần đạt được cấp Ý cảnh Thiên đạo, là có thể bước vào Thần Ma cảnh. Quả thật so với quê hương, dễ dàng hơn nhiều, nhiều lắm.” 

– Ngươi còn rất trẻ, tiềm lực cũng rất lớn.

Thiên Thần Toại Cổ nói:

– Nhất định phải nhanh chóng trở thành Thiên Thần, định yên cơ sở của Nhân tộc ta. Ta ấn định cho ngươi một loạt kế hoạch tu hành, yêu cầu đối với ngươi chỉ có một… trong vòng mười ngàn năm, trở thành Thiên Thần. 

Tần Vân sửng sốt.

Ta ở thế giới này chỉ có 50 năm là phải ‘Tỉnh Mộng’ a. Lấy đâu ra mười ngàn năm cho mình có thể từ từ tu hành?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.