Tiên Môn

Chương 202: Đuổi giết



“Huyết Ảnh Tu La Công của Huyết Linh Tông vô cùng khó lường. Đồ Tam Nương thân là tông chủ phu nhân, khẳng định có được toàn bộ pháp quyết của môn kỳ công này”.

“Hai trăm năm trước, Âm Thiên Chiếu chỉ tu luyện đến tầng thứ bảy đã có thể độc bá một phương, thực lực chấn nhiếp cả lục đại tông môn. Nay Đồ Tam Nương tái xuất, thật không biết bản lãnh đã luyện tới đâu…”.

Trong lúc Lăng Thanh Trúc đang âm thầm suy tính phía bên kia thì ở bên này, Đồ Tam Nương cũng biết ý mà chen vào: “Lăng đạo hữu, sao vậy? Sợ rồi à?”.

Bật cười, nàng nói tiếp, giọng điệu chê bai: “Cũng phải thôi. Huyết Ảnh Tu La Công của Huyết Linh Tông ta đã từng khiến cho đám lục đại tông môn các ngươi người người kiêng kị kia mà”.

“Tuy nhiên… Lăng Thanh Trúc, ngươi sợ cũng được, không sợ cũng tốt, bất kể cảm xúc của ngươi là gì thì kết quả của ngươi hôm nay cũng chỉ có một…. Chết!”.

Theo sau chữ “Chết!” nọ, thân ảnh Đồ Tam Nương cũng tức thì biến mất, để rồi khi lần nữa hiện ra, vị trí của nàng đã đổi từ trước mặt thành sau lưng Lăng Thanh Trúc. Với bàn tay đỏ rực huyết quang, nàng đánh ra một chưởng. 

Phản ứng không chậm, tại thời điểm một chưởng kia vừa tiếp cận thì Lăng Thanh Trúc cũng xoay người chém ra một kiếm, cuối cùng ngăn cản thành công. 

Nhưng…

Không như trước, lần này kết quả có chút sai biệt. Một chưởng Đồ Tam Nương đánh ra, nó đúng là đã bị đẩy lui; có điều, dư uy thì vẫn còn để lại…

Sau cuộc chạm trán vừa rồi, hắc kiếm của Lăng Thanh Trúc đã phát sinh vấn đề. Hết sức nghiêm trọng. Vốn đen tuyền, nay nó đã bị máu tươi xâm nhiễm, linh quang đại giảm; chưa hết, thậm chí ngay đến linh tính cũng đã trở nên bất ổn, chẳng còn tương thông nhất mực với chủ nhân được nữa. 

Đây là một kết quả cực kỳ tồi tệ dành cho Lăng Thanh Trúc.

Hắc kiếm nàng dùng há đâu là linh kiếm bình thường? Hoàn toàn trái lại, nó là một thanh kiếm có phẩm cấp rất cao, tiếp cận cả Thập đại bảo kiếm. Ấy vậy mà…

Một đòn. Chỉ một lần va chạm với huyết thủ của Đồ Tam Nương liền bị tổn hại nghiêm trọng như thế… Cái này có ý nghĩa gì? Huyết Ảnh Tu La Công của Đồ Tam Nương vô cùng đáng sợ!

]

“Chuyện này…”.

Sớm đã thoái lui, Lăng Thanh Trúc cúi nhìn thanh kiếm trong tay, cõi lòng dậy sóng. 

Nàng rất rung động. Có nghĩ thế nào nàng cũng không thể hình dung được kết quả lại là như vầy… 

Hủy đi linh kiếm của nàng chỉ bằng một lần va chạm? E rằng dù là Âm Thiên Chiếu năm đó cũng chưa chắc có được bổn sự này. 

“Không được rồi. Dựa vào tình huống trước mắt, chỉ sợ Huyết Ảnh Tu La Công của ả đã luyện tới đại thành tầng thứ bảy, hoặc thậm chí có thể đã đột phá tầng thứ tám. Ta không cách nào đủ khả năng ứng phó được…”.

Nếu bên người có mang theo Trường Sinh tiên kiếm, Lăng Thanh Trúc nói không chừng vẫn dám nghênh chiến, nhưng đáng tiếc, hiện tại Trường Sinh lại chẳng ở đây, đánh tiếp mà nói… mười mươi bị thiệt. 

Lúc này, mau chóng thoát khỏi nơi đây mới là phương án tối ưu nhất. Lăng Thanh Trúc, nàng biết. Và thực tế thì nàng thực sự đã làm như vậy. 

Sau khi vung kiếm đánh ra một chiêu toàn lực, lợi dụng tình cảnh bụi mù tán loạn, nàng đã nhanh chân bay về phía đồ nhi, đem hắn cùng đào tẩu. 

“Hừ, còn muốn chạy?”.

Đồ Tam Nương phá xong kiếm chiêu kinh nhân, nhìn theo phương hướng kẻ địch, hừ lạnh. 

Thân thể sáng lên một cách kỳ lạ, loáng cái nàng đã biến thành một đạo huyết quang đuổi theo. 

… 

Nhờ có “Tốc” kiếm quyết trong Bát Tự Kiếm Quyết và Thần Hành Bách Biến trong Cửu Lộ Phiêu Hương Kiếm Pháp mà Lăng Thanh Trúc đã thi triển được một tốc độ rất chi khủng bố, nháy mắt đã mang theo Lăng Tiểu Ngư vượt ngoài trăm dặm. 

Có điều… Lăng Thanh Trúc nhanh, Đồ Tam Nương há đâu lại chậm. Trước khi sử dụng Huyết Ảnh Tu La Công, so tốc độ, Lăng Thanh Trúc có thể nhỉnh hơn đôi chút, nhưng còn hiện tại, với việc thần công đã triển lộ thì vị trí đôi bên cũng đổi chiều rồi. Bây giờ, Đồ Tam Nương mới là người có tốc độ “nhỉnh” hơn. Khá nhiều. 

Nếu không phải vì vậy thì Đồ Tam Nương làm sao có thể đuổi kịp mau như thế. Hãy nhìn xem, chỉ trong chốc lát thì đạo huyết quang do nàng hoá thành đã tiếp cận ngay sau lưng hai sư đồ Lăng Thanh Trúc rồi a. 

“Lăng Thanh Trúc, ngươi chạy không thoát đâu!”.

“Chết tiệt!”.

Trong đời mình, kể từ khi trở thành phong chủ Trúc Kiếm Phong đến nay, Lăng Thanh Trúc nào đã bao giờ trải qua cảnh này, bị một nữ nhân ma tông đuổi giết?

Trước nay vốn chỉ có Lăng Thanh Trúc nàng bắt nạt nữ nhân khác thôi đấy!

Nội tâm vừa lo vừa bực, Lăng Thanh Trúc chửi to: “Mẹ kiếp ngươi Đồ Tam Nương!”.

“Hừ… Lại dám mắng ta…”.

Ở phía sau, Đồ Tam Nương nghe họ Lăng lớn tiếng chửi mình thì cũng cao giọng đáp trả: “Con bà ngươi Lăng Thanh Trúc!”.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.