<!—->Ước chừng sau một ngày một đêm, Bắc Thần cùng Giả Tuấn lần lượt từ bên trong nhập định khôi phục lại tỉnh táo. Có Nhập Đạo Nguyên Đan bổ trợ, thương thế của Giả Tuấn đã sắp khôi phục được quá một nửa. Bắc Thần lại liên tiếp ăn hai quả trứng yêu thú, cũng khôi phục được sáu phần thương thế.
– Đại ca, đồ tốt trên người huynh cũng không ít a, cho đệ một quả trứng yêu thú kia đi, đệ hấp thua một quả có thể khôi phục lại hoàn toàn trạng thái toàn thịnh.
Giả Tuấn sau khi dùng Nhập Đạo Nguyên Đan, cảnh giới cũng có tăng lên. Hắn nguyên bản lúc đầu Hóa Huyết tầng tám sơ kỳ, đã sắp nhập hóa thành Hóa Huyết tầng tám hậu kỳ.
Bắc Thần đưa tay vào trong túi trữ vật, lấy ra một quả trứng yêu thú, đưa cho Giả Tuấn. Sau đó, đưa cho Giả Tuấn vài đạo phù, một ít đan dược cùng pháp kiếm huyền khí của Miếu Hoàng.
– Mấy thứ này ngươi cầm đi, chúng ta không có thời gian chữa thương nữa. Nửa tháng trôi qua rồi, thời gian chúng ta ở lại chỗ này cũng hữu hạn. Thời gian mười ngày cuối cùng phải đi Cực Đạo Sơn.
Giả Tuấn sau khi thu lại đồ vật này nọ, gật gật đầu:
– Cực Đạo Cung ngay tại đỉnh Cực Đạo Sơn, trên Cực Đạo Sơn có vài tòa động phủ sẽ mở ra. Đệ nghe gia gia nói, căn cứ vào bọn họ suy tính, bên trong Cực Đạo Cung có rất nhiều trận pháp lợi hại đều sẽ liên tiếp bị thời gian tiêu ma thoái hóa. Lần này Cực Đạo Cung mở ra, rất có thể sẽ xuất hiện một động phủ xuất thế của Đạo Tiên cảnh giới. Về phần Cực Đạo Cung, lần này không biết sẽ xuất hiện ra bao nhiêu bảo bối.
– Lại nói tiếp, đại ca huynh che giấu thật sự thâm sâu khó lường a, thế nhưng bản thân lại chế ra một nguyên phù thứ phẩm. Phải biết rằng, đây chính là khả năng mà chế phù sư cấp cao mới có thể đạt được. Huynh hiện tại xem như là người có thể hoàn toàn phát huy ra công kích Cố Nguyên kì. Trong Cực Đạo Cung này, tuyệt đối là của quý hiếm có.
Bắc Thần cười:
– Tiến vào Cực Đạo Cung, ta tự nhiên có chuẩn bị đầy đủ, ba đạo nguyên phù thứ phẩm, đã vận dụng năm lần rồi, còn có bốn lần cơ hội xuất thủ.
Nói đến điều này, Bắc Thần không khỏi nhớ đến Điện Kiếm Miếu Hoàng. Tình huống của Miếu Hoàng bất đồng với hắn, Miếu Hoàng lợi dụng pháp thuật thêm vào pháp kiếm huyến khí thứ phẩm, đột phá cực hạn, có thể phát huy ra một kích toàn thịnh của Cố Nguyên kì. So sánh với nhau, nguyên phù thứ phẩm của Bắc Thần chung quy là thấp hơn một tầng, bằng không hắn cũng không cần liều mạng như vậy.
– Vậy phải nói Miếu Hoàng của Đạo Chân Tông kia đúng là kỳ tài, niên kỉ cũng chỉ xấp xỉ chúng ta, thế nhưng có thể ở Hóa Huyết kì tu luyện thành kiếm đạo pháp thuật, hãm hại nhiều người Nam Huyền Tông như vậy. Lần này được Tang Kiếm Miếu Phong mang đi nửa thân còn lại, không biết có thể hay không tro tàn lại cháy!
Như lời của Giả Tuấn đúng là lo lắng của Bắc Thần.
– Hiện tại lo lắng cũng vô dụng, ít nhất trong mật cạnh Cực Đạo Cung này, hắn hẳn là không thể khôi phục được. Miếu Hoàng thật là thiên tài, để cho hắn dần trưởng thành, vô cùng bất lợi với Nam Huyền Tông chúng ta.
Sau đó, Bắc Thần nhíu mày nói:
– Đạo Chân Tông lần này không đơn giản, ta thực lo lắng cho bọn sư tỷ, một Điện Kiếm Miếu Hoàng cùng Tang Kiếm Miếu Phong, đã đánh chết mười bốn đệ tử Nam Huyền Tông chúng ta. Hai vị tiểu kiếm chủ khác, Hồng Kiếm Miếu Chấn và Hắc Kiếm Miếu Thương còn không biết có con bài chưa lật nào đây!
Bắc Thần nhắc tới sư tỷ, Giả Tuấn tự nhiên nghĩ đến Chỉ Điệp của Đệ Nhị Sơn kia, người kia được xưng là mỹ nữ đệ nhất mới xuất hiện trong nhân tài của Nam Huyền Tông.
– Đại ca, đệ đã sớm nghe nói, Chỉ Điệp sư tỷ mỹ nữ đệ nhất của Nam Huyền Tông chúng ta đối với huynh đặc biệt tốt. Hai người các người có phải có một chân hay không?
Vẻ mặt Giả Tuấn đáng khinh hưng phấn đặt câu hỏi cho Bắc Thần, đáng tiếc, Bắc Thần hồi phục hắn chính là vẻ mặt ngốc nghếch, rất giống như là đang chất vất hắn, tiểu tử ngươi đang nói cái gì vậy, ta như thế nào lại nghe không hiểu!
– Đệ Tứ Sơn lần này đạt được nhiệm vụ, ta thật ra có nghe gia gia nhắc qua, hình như là đi hồ Băng Ngọc thu thập một ít băng túy.
– Thu thập băng túy, hồ Băng Ngọc nằm ngay trong vườn Linh Thực này, là một trong hai hồ lớn tạo thành vườn Linh Thực. Đừng trì hoãn nữa, chúng ta nhanh đi hồ Băng Ngọc đi.
Lấy ra bản đồ, sau khi phân rõ phương hướng, hai người Bắc Thần cùng Giả Tuấn liền một đường hướng tới hồ Băng Ngọc.
Dọc theo đường đi, Bắc Thần cùng Giả Tuấn cũng cẩn thận tham thảo bố cục của Đạo Chân Tông lần này một lần. Đương nhiên, hai người trên đường đi đồng thời không quên hấp thụ trứng yêu thú, khôi phục lại thương thế.
– Đạo Chân Tông lần này, bên ngoài là Hồng Kiếm Miếu Chấn, Hắc Kiếm Miếu Thương liên thủ, ngầm bên trong lại là Điện Kiếm Miếu Hoàng cùng Tang Kiếm Miếu Phong. Một sáng một tối, hai đạo thủ đoạn, đích thật là cao minh. Hơn nữa đồng thời bố trí sát thủ này của Điện Kiếm Miếu Hoàng, lại để cho Tang Kiếm Miếu Phong đi theo hiệp trợ. Đừng thấy Miếu Phong chỉ vì một kích của đại ca mà bị thương, thủ đoạn của hắn thật sự có lực, khẳng định không có hoàn toàn để lộ ra, vội vã rút đi, sợ là muốn tranh thủ một đường sinh cơ cho Miếu Hoàng kia.
– Điểm ấy ta cũng đã nghĩ tới rồi, Miếu Phong kia cũng là một trong mười một vị tiểu kiếm chủ của Đạo Chân Tông, thực lực mặc dù không theo kịp uy lực bùng nổ của nguyên phù thứ phẩm ta chế ra nhưng là sẽ không khinh địch bại lui như vậy. Chỉ sợ hắn còn có chuẩn bị phía sau, có thể giữ lại cho Miếu Hoàng một tàn mệnh!
– Nếu như vậy, thật đúng là tiện nghi cho tiểu tử Miếu Hoàng kia rồi. Chúng ta đi hồ Băng Ngọc trước đi, tìm được sư huynh đệ đồng môn Đệ Nhị Sơn, mọi người liên hợp lại, cũng là thời điểm nên tiến vào Cực Đạo Sơn rồi. Miếu Phong kia không đụng đến thì thôi vậy, đụng đến rồi không thể nào để cho hắn dễ dàng bỏ chạy lần nữa.
Bắc Thần gật gật đầu, cũng chỉ có thể nghĩ như thế. Nghĩ đến Triệu Phi Kính, Tôn Phi Luyện, đặc biệt là thủ đoạn của Tôn Phi Luyện, hắn cũng có tự tin nhất định. Đạo Chân Tông, cho dù bố cục có sâu xa thế nào còn không phải bị Tiểu Bắc Bá hắn dốc sức phá hủy sao.
Bắc Thần tin tưởng, đệ tử này nọ Nam Huyền Tông đều sẽ có thủ đoạn cuối cùng, không chỉ có riêng một mình hắn mới như vậy. Huống chi còn có sư huynh sư tỷ tu vi Hóa Huyết tầng chín đỉnh phong. Tới Cực Đạo Sơn này, có bọn họ chủ trì đại cục, hội hợp lại đệ tử tông môn, cũng không sợ tính kế của Đạo Chân Tông.
Hồ Băng Ngọc, là một trong hai linh hồ của vườn Linh Thực này. Hai hồ nước này, một là hồ Băng Ngọc, một là hồ Viêm Ngọc, một thủy một hỏa, một âm một dương, duy trì điều hòa thiên địa nguyên khí trụ cột bên trong vườn Linh Thực này.
Trong hồ Băng Ngọc, băng túy thừa thãi. Băng túy căn cứ năm tháng bất đồng, có cấp linh, cấp địa, cấp chân, cấp thiên đều có cấp bậc bất đồng, là một loại linh túy thập phần khó có được.
Bắc Thần phỏng chừng nhiệm vụ bọn Chỉ Điệp nhận được sẽ không phải chỉ là thu thập cấp linh hay là cấp địa, hơn phân nửa là băng túy ngàn năm cấp chân. Về phần băng túy vạn năm cấp thiên, kia chính là linh vật tiên trân trong truyền thuyết, bình thường khó gặp được.
– Giả Tuấn ngươi nói bọn sư tỷ có thể hay không đã thu thập xong băng túy tự mình tiến đến Cực Đạo Sơn rồi?
Giả Tuấn biết Bắc Thần quan tâm sẽ bị loạn, kiên nhẫn giải thích:
– Sẽ không, băng túy trong hồ Băng Ngọc này nào có dễ dàng thu thập như vậy. Đừng nói yêu thú ẩn giấu hàng năm trong hồ nước, chính là tranh đấu của hàng loạt tông môn, cũng sẽ không dễ dàng vượt qua. Phỏng chừng như đệ nghĩ, mấy ngày nay, chính là thời điểm số lượng băng túy bị thu thập, chúng ta vội vàng thêm trợ giúp, có thể nhanh chóng giúp đỡ một chút.
Bắc Thần gật gật đầu, lấy ra một đạo Phi Hành Phù, sau khi dán lên người, cấp tốc đi trước.
Giả Tuấn thấy Bắc Thần gia tốc, cũng lấy ra Phi Hành Phù trên người mình, thêm vào trên thân. Lại nói tiếp, bên trong túi trữ vật của Miếu Hoàng Bắc Thần mang theo, bổ sung một nhóm phù phẩm chất cũng không tồi. Trong đó có năm tấm Phi Hành Phù trung đẳng, giải quyết khẩn cấp cho Bắc Thần.
Chỉ riêng đệ tử của Nam Huyền Tông, Miếu Hoàng đã chém chết liên tiếp mười bốn người, đồ vật hắn lấy được cũng không ít.
Nửa ngày sau, Bắc Thần cùng Giả Tuấn chạy tới chung quanh hồ Băng Ngọc. Cả hồ Băng Ngọc, phạm vi hơn mười dặm, bốn phía bờ hồ, sinh trưởng rất nhiều linh thảo cùng bụi cây cổ thụ chịu rét giỏi.
Trắng xóa một vùng, thế giới lạnh băng, cùng với rét lạnh nghênh diện đến tận xương cốt, làm cho Bắc Thần không tự giác được rùng mình một cái.
– Hồ Băng Ngọc này đẹp thì đẹp thật, nhưng thật sự quá lạnh, đối với người giống như ta, người hàng năm sinh hoạt ở Nam vực, không tốt lắm, rõ ràng là vận mệnh xung khắc!
Giả Tuấn ở một bên, đã lạnh đến run người, thấp giọng nói thầm thì, dù sao cũng là trọng thương mới khởi sắc, khí hư huyết nhược trong cơ thể, tương đối không thể chịu nổi đông lạnh.
Bắc Thần lấy ra hai quả trứng yêu thú, cùng với Giả Tuấn mỗi người một quả, dùng để giảm bớt băng hàn. Luân phiên tiêu hao, linh đản yêu thú bên trong túi trữ vật không sai biệt lắm đã thấy đáy.
– Đúng là tu vi vẫn còn không đủ, nếu là chúng ta có tu vi Cố Nguyên kì, chỉ là hàn băng cũng không đáng nhắc tới!
Giả Tuấn một miệng lớn hút vào đản dịch chứa hỏa nguyên lực, gật đầu tán thành nói:
– Đại ca, tu vi của đệ sợ rất nhanh sẽ đột phá lên Hóa Huyết tầng chín. Không phải đệ nói quá, trong một năm này đệ khẳng định có thể tiến vào cảnh giới Cố Nguyên kì. Đến lúc đó hai người chúng ta lại đấu một trận thế nào?
Bắc Thần không chút yêu thương liếc mắt xem thường hắn:
– Đấu một trận đấu một trận, cho dù ngươi thắng, cũng vẫn phải gọi ta là đại ca, không gọi ta liền đánh ngươi!
Bắc Thần nâng tay phải lên, Giả Tuấn phẫn nộ rụt cả cổ lại, thúc giục thân pháp, xem xét bốn phía của hồ Băng Ngọc.
Bốn phía hồ Băng Ngọc, bởi vì không ai để ý, trạng thái rất là tự nhiên. Rất nhiều bụi cây, băng thạch, cổ mộc mọc hỗn loạn, hỗn độn không chịu nổi. Còn địa thế bốn phía hồ Băng Ngọc, cũng là thập phần phức tạp, sơn cốc, hà cốc, than đồ, mật lâm phân bố rải rác hỗn độn bên trong.
Bởi vì hồ Băng Ngọc này, bốn phía thiếu đi rất nhiều cấm chỉ không trọn vẹn. làm cho rất nhiều yêu thú thuộc tính băng hàn may mắn còn tồn tại lại, tiếp tục sinh tồn ở trong nơi này.
Bắc Thần đi theo phía sau Giả Tuấn, ven đường cũng có thể nhìn thấy một vài yêu thú hàn băng cấp thấp.
Sốt ruột hội hợp với bọn Chỉ Điệp, Bắc Thần cũng không có tâm tư săn giết yêu thú, thu thập linh thảo linh túy, ngay lập tức chạy đi.
– Giả Tuấn, ngươi có biết băng túy bình thường làm sao hình thành không. Trong hồ Băng Ngọc mờ mịt hơn mười dặm này, chúng ta không thể cứ như mèo mù vớ phải chuột chết đi?
– Đại ca huynh yên tâm, căn cứ vào ghi lại của Nam Huyền Tông chúng ta, có ba nơi sẽ có băng túy cấp cao hình thành. Đệ phỏng chừng Chỉ Điệp sư tỷ các nàng sẽ đi vào trong băng cốc thu thập, huynh bay theo đệ là được, chỉ nửa canh giờ nữa sẽ đi ra.
Lấy ra bản đồ của chính mình, ngưng mi tinh tế thẩm tra đối chiếu qua một lần, Bắc Thần hỏi:
– Băng cốc này, trên bản đồ của ta như thế nào lại không biểu thị. Chẳng lẽ tông môn chuẩn bị bản đồ này cho chúng ta, còn phân ba sáu chín loại?
Giả Tuấn phi hành về phía trước, tự phân biệt phương hướng rõ ràng, cũng không quay đầu lại, trực tiếp trả lời:
– Đó là khẳng định rồi, huynh nghĩ xem, nếu tông môn đều cho mỗi đệ tử như nhau, đều là bản đồ Cực Đạo Cung đầy đủ mà Nam Huyền Tông nắm giữ. Vậy tùy tiện chết đi một người, bí mật này nọ không phải đều sẽ bị tiết lộ ra ngoài sao? Cho nên nói là, bản độ trên tay mỗi đệ tử chúng ta cũng không phải thực đầy đủ, tác dụng cũng không giống nhau. Tỷ như phần bản đồ trên tay đại ca kia, chính là ghi lại vị trí địa lý đại khái cùng với một ít tin tức trụ cột bên trong mật cảnh của Cực Đạo Cung, không có giá trị gì!
Bắc Thần nghe vậy gật gật đầu, tuy rằng trong lòng có điểm quái dị nhưng là có thể nhận ra suy tính của tông môn.
Rất nhanh, Bắc Thần cùng Giả Tuấn đi ra cuối đoạn của băng cốc. Nhìn về xa xa, ánh mắt hai người đều nhíu lại. Một thanh âm đấu pháp vang lên, truyền ra từ chỗ sâu trong băng cốc. Hiển nhiên là có người bên trong đang đấu pháp kịch liệt.
Không dám dừng lại chút nào, Bắc Thần Giả Tuấn thúc giục, đi vào chỗ sâu trong Đoạn Băng Cốc.
Thời điểm chiến cuộc hiện ra trước mắt, Bắc Thần tức giận trợn mắt lên, ô phát mở rộng, nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức vọt vào vòng chiến.
– Tiện nhân, ngươi muốn chết?