<!—->Bổ Mạch Linh Đan là Phi Sơn lão tổ cố ý chuẩn bị cho Bắc Thần. Bắc Thần tại Cực Đạo Sơn, mạnh mẽ đột phá tu vi, từ Hóa Huyết tầng bảy tiến lên Hóa Huyết tầng tám. Kinh lạc trong cơ thể của hắn, phần lớn đều bị huyết khí đi qua vài lần, miễn cưỡng bị cường hành mở ra, để lại rất nhiều ám thương.
Bổ Mạch Linh Đan này tuy chỉ là linh đan thứ phẩm, cũng là linh đan diệu dược hồi phục lại loại thương thế này. Đúng bệnh hốt thuốc, vừa lúc thích hợp.
Đương nhiên, Phi Sơn lão tổ chuẩn bị phương pháp luyện đan này cho Bắc Thần cũng có mục địch khảo giáo luyện đan thuật của Bắc Thần.
Về phần tâm đắc luyện đan hắn lưu lại, nhằm vào Bổ Mạch Linh Đan này, có giải thích chuyên môn tường tận. Phi Sơn lão tổ tin tưởng rằng dựa vào tâm tính của Tiểu Bắc Bá Nam Huyền Tông, hắn hẳn là có thể tự cân nhắc ra được. Nhân lão thành tinh, hắn lần đầu tiên nhìn thấy Bắc Thần, đã biết đứa trẻ này không phải một người cần phải lo lắng quá nhiều.
Sau khi Bắc Thần khởi động lò đầu thú, ba mươi phần tài liệu trước người toàn bộ đi ra từ trong xiêm áo. Năm phần linh thảo cấp địa, hai mươi lăm phần linh tài cấp linh, đều đã xử lý tốt trước đó rồi.
Nhắm mắt điều tức, linh lực ở trong cơ thể vận chuyển suốt một ngày dài, Bắc Thần lần nữa trợn mắt, đã là tinh thần thanh chính, nguyên khí no đủ.
Dẫn ra đan quyết, nắp lò đầu thú bay lên, miệng lò tự sinh ra một cỗ hấp lực, hút hết ba mươi phần tài liệu vào bên trong lò đan.
Ầm ầm một tiếng, nắp lò hợp lại, phong tỏa linh lực lên cả lò đan, không có một chút ít nào tán ra ngoài.
Bắc Thần lại lần nữa động đan quyết, địa phế chi hỏa trong khoảnh khắc lại sôi trào lên, ngọn lửa lao ra cao đến mấy trượng, bao vây lên cả lò đầu thú.
– Tu vi của ta, phải luyện chế linh đan thứ phẩm, nói đến có lẽ chính là hỏa khí còn không đủ đầy. Địa phế chi hỏa này dùng để luyện chế đan dược, chung quy là hạ xuống kém cỏi. Nếu là ta có một đạo luyện đan linh hỏa, cho dù có là tiên chân linh hỏa bậc phẩm dưới cấp huyền cũng sẽ không bị động như thế này. Nói không chừng vào thời điểm mấu chốt, còn phải dựa vào Liệt Diễm Phù nữa.
Trong nội tâm của Bắc Thần, sau khi phân tích một phen ưu khuyết của linh đan thứ phẩm mình có thể luyện chế, bất ngờ lại sinh ra khát vọng đối với một đạo tiên chân linh hỏa.
– Tiên chân linh hỏa a, đối với Hóa Huyết kì như ta quả thật là có thể ngộ không thể cầu. Phi Luyện thì sướng rồi, trực tiếp được ban cho một đạo linh hỏa, còn là thượng phẩm cấp huyền a!
Sau khi âm thần oán một câu, toàn bộ tâm thần của Bắc Thần lại đặt lên luyện chế Bổ Mạch Linh Đan trước mắt.
Bắc Thần bế quan luyện đan chế phù, đại chiến đệ tử ngoại môn Nam Huyền Tông cũng đúng hạn cử hành.
Đại chiến đệ tử ngoại môn chia làm ba tầng cấp, một lôi đài của Hóa Huyết sơ kỳ, một lôi đài của Hóa Huyết trung kỳ, một lôi đài của Hóa Huyệt hậu kỳ.
Về phần Hóa Huyết đỉnh phong, tổng cộng chỉ có ba người Phi Chiến, Phi Tỉ, Phi Phác, cũng sẽ không cần phải tỷ thí. Ba người này, từ sau khi trở về từ mật cảnh Cực Đạo Cung, lần lượt tiến vào trạng thái bế quan, nghĩ đến đột phá Cố Nguyên kì. Hóa Huyết đỉnh phong vốn đã là một kì quá độ, rất ít có người sẽ dừng lại ở cảnh giới này quá nửa năm.
Thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang, đan phù khí trận, đạo pháp quy nguyên!
Mười sáu sơn của Nam Huyền Tông, gần vạn đệ tử ngoại môn Hóa Huyết kì, từng đôi chém giết, đích thật là thập phần náo nhiệt. Đệ tử truyền nhân do hai viện, ba điện này bí mật bồi dưỡng cũng đều xuất hiện, bắt đầu tham dự vào các trận đấu.
Giả Tuấn, Triệu Phi Kính, Tôn Phi Luyện, ba người đều tự đại, nổi bật hơn người, thắng được thứ tự tương đối tốt.
Bất đồng với Cực Đạo Cung, một kích toàn lực Cố Nguyên kì đã là tồn tại đỉnh phong rồi. Trên đại chiến đệ tử ngoại môn Nam Huyền Tông, đủ loại sự việc nhiều hình dạng liên tiếp xuất hiện cùng nhau.
Có đệ tử tông môn, trực tiếp lấy ra huyền khí trung phẩm, đánh bại đệ tử tu vi cao hơn bản thân một cấp bậc. Còn có đệ tử, miễn cưỡng ở trên lôi đài bố trí ra một tòa linh trận, thủ lôi đài, ai đều không làm được gì. Cũng có đệ tử, kéo bè kết phái, khiêu khích lẫn nhau, luân chiến từ xa, quấy rầy người khác, để cho người của nhóm mình lên hạng.
Đương nhiên, có vài đệ tử cấp cao Hóa Huyết tầng chín, thực lực không tầm thường, nội tình hùng hậu, cũng không phải dễ đối phó.
Làm cho tất cả đệ tử ngoại môn Nam Huyền Tông ngoài ý muốn chính là Tiểu Bắc Bá Đệ Tứ Sơn bá đạo phi thường, luôn luôn yêu thích trò vui, lần này từ đầu đến cuối đều không có xuất hiện ở trên đại chiến tông môn.
Các loại đồn đãi cũng bắt đầu phát triển khắp bốn phía, cái gì bản thân bị trọng thương, cái gì được thiên đại ưu đãi bế quan xử lý, cái gì luyện công tẩu hỏa nhập ma, cái gì được lão tổ cảnh giới Đạo Tiên mang đi tài bồi rồi, cái gì bị lão tổ tông môn khác ra tay diệt sát…
Mặt kệ bên ngoài dị nghị thế nào, phát triển ra sao, thẳng đến khi đại chiến tông môn chấm dứt, thứ tự sắp xếp của các đệ tử đã định rồi, tưởng thưởng phong phú cũng đã thưởng ra, Bắc Thần cũng vẫn không có xuất hiện qua.
Mà lần này, đệ tử của chính Đệ Tứ Sơn cũng không có ra mặt giải thích cái gì. Chính bọn họ cũng không biết là xảy ra việc gì, chỉ biết là Bắc Thần vẫn còn ở trong tu luyện thất, ngoài cửa vẫn treo lệnh từ chối tiếp khách, đã muốn treo được hơn một tháng rồi.
Lần này đại chiến của đệ tử ngoại môn, Đệ Tứ Sơn có thể nói là đại bại nặng nề. Lôi đài của Hóa Huyết hậu kỳ trực tiếp là một khoảng không, không ai tham gia.
Chỉ Điệp sau khi trở về từ Cực Đạo Cung, liền bế quan không đi ra, Bắc Thần lại bị Lục Quỳnh hạ cấm lệnh, bốn người Phi Ca lại được Ngải Sơn lão tổ mang đi, đến nay tình hình thế nào vẫn là không rõ. Này đây, Đệ Tứ Sơn Nam Huyền Tông thực lực cường hãn, đại chiến tông môn lần này, thu hoạch lại thường thường.
Một ngày này, Giả Tuấn kêu lại cả hai người Phi Kính và Phi Luyện.
Ba người này, trong đại chiến tông môn lần này, thứ tự sắp xếp nằm ở hai mươi người đứng đầu. Phi Luyện lại dựa vào vài món huyền khí, cường thế xong lên hạng chín. Ba người đều lấy được tưởng thưởng phong phú, tâm tình đều không tồi.
Ba người Giả Tuấn bao một gian mật thất, sau khi ngồi xuống, Giả Tuấn nhìn nhìn bốn người, thần bí nói:
– Biết đại ca của ta vì sao không có tới tham gia đại chiến tông môn không?
Bộ dáng của Giả Tuấn làm như biết được nguyên do trong đó, hai người Phi Kính, Phi Luyện đều cảm thấy hứng thú rồi. Bọn họ cũng âm thầm buồn bực, dựa vào tính tình của Bắc Thần, đại chiến tông môn xác định vững chắc không thể nào ít đi thân ảnh của hắn. Không nghĩ tới tỷ thí đã đến ngày mười lăm rồi, hắn vẫn là không thấy xuất hiện.
Giả Tuấn thần bí cười cười, thấp giọng nói:
– Mật Châu, Đệ Tứ Sơn phái đại ca của ta đi Mật Châu!
Mật Châu, kia chính là chiến trường hai tông Nam Huyền Tông và Đạo Chân Tông khai chiến a. Hơn nữa Mật Châu lại tiếp giáp Thú Sơn, là một địa phương thập phần hung hiểm. Đệ Tứ Sơn thế nhưng lại phái Bắc Thần tiến vào Mật Châu, này không phải là để hắn đi chịu chết sao?
– Giả láo toét, tin tức này của ngươi có thể tin được không, Mật Châu hiện tại cũng không phải là địa phương tốt, Tiểu Bắc Bá hắn cho dù cả người là sắt, tới nơi đó rồi cũng sẽ bị mài đến không còn gì!
– Mập mạp chết tiệt nhà ngươi thì biết cái gì, ta nghe gia gia ta nói, chiến đấu cấp cao của chỗ Mật Châu đó cơ bản là đã phân ra thắng bại. Đạo Chân Tông đã có dấu hiệu rút lui khỏi Mật Châu, kế tiếp là ngăn cản về phía đầu não Thú Sơn, sẽ thuộc về trên tay Nam Huyền Tông chúng ta. Ngươi ngẫm lại đồ vật tốt trên Thú Sơn kia đi, với tính tình của đại ca ta, có thể nào không có ý tưởng gì sao. Ta hôm nay gọi hai người các ngươi đến đây, chính là thương lượng một chút. Chúng ta thời điểm nào nên đi qua đó, vừa không cần hao phí sức lực vẫn có thể thu được chút ưu đãi nào đó từ chỗ của đại ca đây!
– Tiểu tử ngươi thật là tinh quái, nếu làm cho Tiểu Bắc Bá biết được, nhất định sẽ lột một tầng da của ngươi!
– Chúng ta đi cũng là giúp đỡ đại ca của ta, đặc biệt là Phi Luyện sư huynh. Ngươi muốn đi, đại ca của ta xác định vững chắc có thể cười đến rớt răng. Thú Sơn mênh mông kia, thiên tài địa bảo có bao nhiêu a, có thể sử dụng để tăng cường luyện khí gì đó, sợ là xếp thành đống rồi!
Đối với điểm này, Triệu Phi Kính cùng Tôn Phi Luyện thập phần đồng ý. Nếu Đạo Chân Tông kia phải rút ra khỏi Mật Châu, vậy cả Mật Châu kia sẽ rơi vào tay của Nam Huyền Tông.
Quặng mỏ Mật Châu chiếm được, cả Mật Châu, tài nguyên thật phong phú, lại tiếp giáp Thú Sơn, kì thực chính là một địa phương tốt để tu chân thám hiểm, khó mà có được a.
Bắc Thần một khi tiến vào Mật Châu, sau khi đại chiến kết thúc, thế nào cũng được cử đến một địa phương để trú ngụ. Đến lúc đó, cả người bọn họ cùng đi qua, giúp đỡ hắn không nói, bốn người hợp lại với nhau, không chừng còn có thể làm ra một phen sự nghiệp nữa.
– Giả Tuấn nói không tồi a, chính là vào lần này, sợ là có một đoạn thời gian không thể về được. Ta phải về chuẩn bị một phen, luyện khí gì đó cũng đều phải mang đi mới được!
Trong bản tính của Tôn Phi Luyện, cũng là một người nhiệt huyết tiêu sái. Để cho hắn vẫn đứng ở tông môn tinh nghiên luyện khí thuật, tuyệt đối là làm nhiều công ít.
Luyện khí đại sư bên trong chỗ Tu Viện đó, cũng là thấy được điểm này, mới phóng hắn tiến vào bên trong mười một sơn, hơn nữa ở chỗ Luyện Khí Các còn được treo một chức vị.
Thời điểm ba người Giả Tuấn bí mật chuẩn bị tiến đến Mật Châu, Bắc Thần đang luyện chế Bổ Mạch Linh Đan, cũng tiến vào thời khắc mấu chốt nhất.
Liên tiếp ba lò linh đan đều là phế đan, không chỉ không đánh tan đi tin tưởng của Bắc Thần, ngược lại lại khơi dậy một cỗ ý chí chiến đấu của hắn.
Lò Bổ Mạch Linh Đan thứ tư nghênh đón thời khắc ngưng đan cuối cùng, Bắc Thần không chút do dự nào, thân thủ lập tức đánh ra một đạo Liệt Diễm Phù. Một đạo Liệt Diễm Phù, sau khi dung nhập vào bên trong địa phế chi hỏa, hai bên tăng cường thêm, hóa thành hỏa nguyên lực nóng rực, toàn bộ xâm nhập vào bên trong lò đầu thú.
Cả lò đầu thú này chịu được cực nóng, ong ong chấn động lên.
Bắc Thần nhấn vào đan điền của chính mình, một cỗ linh lực tinh thuần phun tới, trực tiếp tiến nhập vào bên trong địa hỏa trận. “Phanh” một tiếng, ngọn lửa bạo liệt, nhiệt độ nâng cao.
Bổ Mạch Linh Đan liên tiếp thất bại ba lượt, rốt cục ở lò thứ tư được Bắc Thần luyện chế ra hai viên.
Linh đan so sánh với nguyên đan có chỗ độc đáo, ít nhất, mỗi một viên linh đan, mặt ngoài đan dược đều sẽ có linh văn.
Hai viên Bổ Mạch Linh Đan Bắc Thần luyện chế này, linh văn trên đó chính là văn lộ tuyết hoa tinh tế tỉ mỉ,nhìn thấy thập phần khiến người khác yêu thích.
Không kịp vui vẻ vì tăng lên luyện đan thuật của bản thân, Bắc Thần lại không chút do dự nào, bốc lên một viên Bổ Mạch Linh Đan, lập tức nuốt vào bụng.
Trong nháy mắt linh đan tiến vào miệng hóa thành một đạo linh quang, từ trong miệng của Bắc Thần chấn động vào bên trong đan điền. Sau đó, Bắc Thần rõ ràng nhận thấy được một cỗ dược lực nóng rực, bắt đầu lao ra trong đan điền, tiến vào bách hài kinh lạc của tự thân.
Nguyên bản tu vi tăng lên mạnh mẽ, kinh lạc trở nên buông lỏng thưa thớt. Sau khi được linh dược tu bổ, bắt đầu trở nên kiên cường dẻo dai. Lực lượng mạnh mẽ, phát ra từ trong kinh lạc huyết mạch của Bắc Thần.
Bên trong đan điền khí hải của Bắc Thần, một cỗ khí tức màu đen bắt đầu xuất hiện, hóa thành máu đen bị dược lực bức ra bên ngoài cơ thể.
Sau khi liên tiếp dùng hai viên Bổ Mạch Linh Đan, ngoài thân của Bắc Thần bất ngờ lại xuất hiện một tầng chất sừng màu đen.
Hóa ra một đạo thanh thủy, sau khi tẩy trừ thân mình một lần, Bắc Thần cảm thấy được thần thanh khí sảng, toàn thân thoải mái đi rất nhiều.
Linh lực bên trong vận chuyển một vòng, Bắc Thần cũng nhận thấy được trì trệ lúc trước, bây giờ đã thông thuận đi rất nhiều.
– Theo ta phỏng chừng, nếu lại dùng thêm hai viên Bổ Mạch Linh Đan nữa, cơ bản có thể thanh trừ hoàn toàn thương thế bên trong cơ thể của ta!
Lấy ra linh tài lò thứ năm, Bắc Thần lập tức bắt đầu một vòng luyện chế Bổ Mạch Linh Đan mới.