Trần Linh đứng trước bàn làm việc, cười mỉa mai: “Cho nên các người quyết định đem tôi ra làm bia đỡ đạn?”
“Vốn dĩ chuyện này do cô làm, gì mà làm bia đỡ đạn cho chúng tôi? Cô làm trợ lý bên cạnh Tư Duệ hai năm rồi, chẳng lẽ không học được cái gì gọi là cẩn thận, dè dặt sao? Dùng tài khoản của mình đi xúi giục người hâm mộ, não cô để đâu rồi?”
Dương Lan Hương lạnh lùng giải thích và rất không hài lòng với thái độ của Trần Linh.
“Vậy bà nghĩ mấy người hâm mộ kia không có não sao? Tôi tạo tài khoản phụ nói chuyện với bọn họ sẽ có ai tin?”
“Cô… Ai bảo cô đi trả thù cô ta?”
Dương Lan Hương vẫn muốn nói gì đó thì lại bị Thẩm Minh Quốc không kiên nhẫn ngắt lời.
“Được rồi, bà bớt nói lại đi.” Sau đó ông ta thoáng trầm ngâm rồi mới nhìn Trần Linh, thở dài một hơi nói:
“Biết là trong lòng cô không thoải mái, nhưng cô làm việc không cẩn thận cũng là thật, ra mặt sắp xếp một chút chuyện này coi như qua.
Trần Linh lại cười lạnh lùng.
Nhưng cô ta có thể làm làm gì chứ?
Chỉ dựa vào một đứa vô danh tiểu tốt như cô ta, sao có thể bám víu ôm đùi bọn họ được.
Cũng không phải cô ta bị ức hiếp!
Nếu không phải bản thân Thẩm Tư Duệ quá tức giận, cô ta cũng không nhiều chuyện để người khác trút giận thay Thẩm Tư Duệ như vậy!
Cuối cùng vẫn là Trần Linh thừa nhận tất cả, tất cả mọi chuyện đều do cô ta tự làm, Thẩm Tư Duệ không biết chuyện này.
Nhưng cô ta cũng nói rồi, ban đầu chỉ muốn trút giận thay Thẩm Tư Duệ, không bảo bọn họ đi giết người.
Sau đó làm thế nào là chuyện của bọn họ, không liên quan đến cá nhân cô ta.
Trần Linh cố gắng hết sức tẩy trắng cho mình.
Thẩm Tư Duệ vẫn là cô công chúa đáng yêu không biết gì cả, sau đó Lam Vận chính thức đăng tin nói rõ để tất cả người hâm mộ bình tĩnh lại, cũng bổ sung việc hai đại ngôn nước ngoài bị hủy hợp đồng.
Thẩm Tư Duệ phải trả giá nghiêm trọng vì người hâm mộ mất trí!
Nhưng trong buổi họp báo lại tự nhiên thoải mái bày tỏ mình không tính toán.
Thậm chí còn cảm ơn người hâm mộ ủng hộ và bảo vệ cô ta, nhưng sau này gặp chuyện thì phải bình tĩnh, đừng kích động v.v…
Trong lúc nói chuyện, trên gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lộ ra vẻ mệt mỏi và tiều tụy, khiến mọi người vô cùng đau lòng.
Người hâm mộ của Thẩm Tư Duệ không điên cuồng bàn luận nữa, sóng gió trên mạng cũng dần lắng xuống.
Cuộc chiến trên mạng cũng dần im, Thẩm Tư Duệ thất bại nghiêm trọng nhất.
Tuy cuối cùng cố gắng cứu vãn được, nhưng hai đại ngôn đã mất đi không lấy lại được.
Mà càng nan giải hơn là bên cục cảnh sát, hình như dù thế nào cũng muốn để mấy người kia trả giá!
Vì mấy phụ huynh náo loạn, công ty chỉ có thể tạm thời sắp xếp luật sư động viên họ.
Tập đoàn tài chính Bạc thị, Du Văn đang tổng kết chuyện lần này.
“Ông chủ, trách nhiệm của hung thủ trực tiếp sẽ truy cứu đến cuối cùng, bên phía Lam Vận đưa một trợ lý nhỏ gánh vác tất cả, Thẩm Tư Duệ mất hai đại ngôn nước ngoài, bây giờ Lam Vận có luật sư cho một số hung thủ trực tiếp… ”
Bạc Hàn Xuyên cúi đầu xử lý tài liệu trong tay, giọng lạnh lùng:
“Vụ kiện không thể thắng?”
“Có thể thắng!” Luật sư bên cạnh lập tức trả lời.
“Vậy thì tốt.”
Còn người nhà Thẩm…
Bây giờ chưa rõ tình cảm người phụ nữ kia đối với nhà họ Thẩm nhiều hay ít…
“Ông chủ, nghe thím Trương nói, cô Thẩm rất thích trang viên Thịnh Cảnh, hay ngồi trên cỏ bên bờ hồ ăn trưa.”
Bạc Hàn Xuyên nãy giờ không ngẩng đầu cuối cùng cũng dừng động tác trong tay, trong đôi mắt đen lóe lên ý cười nhàn nhạt.
“Thích thì tốt.”
Mặt Du Văn không cảm xúc.
Ha ha, mùi chua của tình yêu!
“Vì cổ Thẩm quá thích trang viên nên cô ấy không biết chuyện trên mạng hôm nay!”
Nếu đã muốn nghe chuyện của cô Thẩm như vậy thì anh ta nói nhiều thêm vài câu.
Bạc Hàn Xuyên hơi nheo mắt, sau đó gật đầu, thờ ơ nói:
“Vậy gỡ tin tức trên mạng xuống hết đi, tránh để cô thấy được sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng.”
“Vâng!”
Ha ha, chuyện này náo động lớn như vậy, nói gỡ là gỡ, đúng là vị chua của tình yêu!