Cô đã hoàn thành vai diễn rồi mà mọi người vẫn chưa hoàn hồn lại được.
Nếu không nhờ có Trắc Hàn – người đóng vai nam chính vỗ tay, thì mọi tài năng sẽ từ từ lộ ra bởi màn biểu diễn vừa rồi của Kiều Ninh.
Đạo diễn phải mất một hồi mới tỉnh táo lại, nhìn Kiều Ninh từ trên xuống dưới, phát hiện hình dáng của Kiểu Ninh có phần giống với Hạ Tiểu Tinh trong tưởng tượng của ông.
Ngoài ra, diễn xuất cũng rất tốt.
Tuy nhiên, Thẩm Điềm không trực tiếp quyết định Kiều Ninh mà yêu cầu cô quay lại và chờ thông báo.
“Quay lại và chờ thông báo.”
___________
Công ty Trần Thị…
“Cô ấy đi thử vai?”
Bạch Nghiễn không nói gì, chỉ gật đầu.
Nghe vậy, Trần Hạo Hiên hơi nheo mắt, như đang suy nghĩ gì đó.
“Cô ấy là một nghệ sĩ?”
Bạch Nghiễn vừa cô đến một nơi thử vai nào đó, và anh chỉ đoán rằng phu nhân đi thử vai.
Chính xác thì Kiều Ninh sẽ làm gì?
Anh ta hoàn toàn không biết.
“Điều tra và tìm xem cô ấy đã ký hợp đồng với công ty quản lí nào!”
Nghe đến đây, Bạch Nghiễn gật đầu.
Trong vòng vài phút, Bạch Nghiễn đã đưa thông tin về Kiều Ninh cho anh.
“Phu nhân hiện đang ký hợp đồng với một công ty giải trí trực thuộc tập đoàn Trần Thị
“
“Nhưng hôm nay hợp đồng đã hết hạn, thưa boss!”
” Phu nhân dường như không có ý định gia hạn hợp đồng.”
”?”
“Không gia hạn hợp đồng?”
Khi Trần Hạo Hiên nghe nói rằng Kiều Ninh không có ý định gia hạn hợp đồng với, anh hơi khó hiểu.
Anh nghĩ rằng ngoài công ty điện ảnh và truyền hình của mình, các công ty khác đều là rác rưởi.
Thanh Vũ là một trong những công ty môi giới hàng đầu ở đất nước Z. Không chỉ có những nghệ sĩ đã ký hợp đồng là hững nghệ sĩ hàng đầu, mà còn có cả lượng truy cập khủng và sức mạnh lớn, đương nhiên cũng có một số không phải rất tốt và chỉ có thể làm việc trong công ty..
“Cô ấy có kế hoạch ký kết với công ty mới?”
“Theo tìm hiểu của tôi, phu nhân chưa có dự định kí kết hợp đồng với công ty nào.”
Đêm.
Sau buổi thử vai, Kiều Ninh đã mời bạn của mình là An Sơ đi mua sắm, gần mười một giờ cô mới trở lại Thanh Hắc.
Nửa giờ sau, Kiều Ninh thu dọn đồ đạc đã xong nhưng cũng không thấy Trần Hạo Hiên trở về, liền chuẩn bị đi ngủ.
Nhưng cô nghe thấy tiếng Mật Ong ở tầng dưới kêu:
” Gâu gâu…”
Cô đi xuống tầng dưới để xem xét, phát hiện ra rằng Trần Hạo Hiên về.
Cô có thể cảm nhận được khí tức lạnh lẽo trên người anh..
Hai người nhìn nhau, cô nhìn anh, anh nhìn cô.
Không biết nên nói gì.
Nhất thời xấu hổ vô cùng.
“Ăn cơm chưa?”
Cuối cùng, chính Kiều Ninh là người phá vỡ sự ngượng ngùng này.
” Chưa.”
Chỉ một từ, đơn giản.
Cô cảm thấy Trần Hạo Hiên chính là đã ăn vàng từ khi còn nhỏ đến khi lớn.
Bằng không, làm sao anh có thể kiệm lời như thế.
Cô liếc nhìn thời gian.
” Có muốn ăn mì không?”
Nghe vậy, anh khẽ gật đầu.
Kiểu Ninh đi về phía nhà bếp và lấy ra quả trứng, cà chua và mì mà cô đã mua vào buổi chiều.
Sáng nay khi cô đến đây, ngay lập tức Kiều Ninh đã vào phòng bếp xem xét và cuối cùng không có thức ăn gì.
Vậy nên chiều nay đi mua sắm tiện thể cô đã đi mua đồ ăn rồi về.
Vốn dĩ cô nghĩ sẽ để sáng mai ăn, nhưng không ngờ rằng buổi tối Trần Hạo Hiên lại chưa ăn.
Mặc dù Kiều Ninh là đại tiểu thư của nhà họ Kiều, nhưng kể từ khi mẹ cô qua đời, Kiều Mẫn và mẹ của cô ta bước vào nhà họ Kiều, chỉ cần cha của cô không có ở nhà, cô thường xuyên không có thức ăn để ăn.
Kiều Ninh không có thức ăn, đã tự mình học cách nấu ăn.
Lúc đầu tiên nấu ăn, cảm giác khó có thể diễn tả bằng lời, đàn chó nhà họ Kiều miễn cưỡng cắn một miếng, tuy nhiên vì quá đói nên cô vẫn cố chịu đựng và ăn cho bằng được.
Sau đó, kỹ năng nấu nướng của cô dần dần được cải thiện.
________.
Một lúc sau, Kiều Ninh bước ra khỏi bếp với món mì trứng cà chua nóng hổi.
Trần Hạo Hiên đang ở trong phòng khách đọc tài liệu liền ngửi thấy mùi thơm, ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của Kiều Ninh.
“Anh Trần, chuẩn bị ăn thôi!”
Nghe vậy, sắc mặt Trần Hạo Hiêm có chút không vui.
Kiều Ninh thấy sắc mặt Trần Hạo Hiên có chút không đúng, liền cho rằng cô đã làm sai khiến đối phương không vui.
Nhưng mà, nghĩ kỹ lại, cô hình như chưa làm ra chuyện gì, làm sao có thể khiến hắn không vui.
Thật khó phục vụ.
“Chúng ta là vợ chồng hợp pháp.”
“Ừm?”
Cô nhìn anh với ánh mắt hơi khó hiểu.
Cô không hiểu anh đang muốn nói gì.
” Gọi chồng.”
Nghe đến đây, mặt cô đỏ bừng.
Phạm quy a.
Điều này… quá thẳng thắn đi.
Không phải là quá nhanh?
“Anh ăn mì đi…”
Nói xong Kiều Ninh chạy lên lầu.
Kiều Ninh ôm chặt lấy trái tim đang nhảy “thình thịch thình thịch”
Choáng ngợp…
Aaaaaa, giúp!!!
…
Trần Hạo Hiên nhìn bát mì trên bàn thơm phức.
Anh chưa ăn gì vì chán ăn, lúc này ngửi thấy mùi thơm của mì, trong lòng đột nhiên có chút đói bụng.
Mì chín kỹ, trứng chiên hơi vàng.
Tuy nhiên, nó không ảnh hưởng đến hương vị.
Khi Kiều Ninh đi xuống lầu, Trần Hạo Hiên đã ăn xong, quay lại ghế sofa làm việc.
Kiều Ninh cầm bát đũa mang vào phòng bếp rửa sạch.
Cô nghe thấy người đàn ông ngoài phòng khách nói:
” Mì rất ngon!’