“Nếu cô lại dám nói với tôi bằng giọng điệu này, tin hay không thì tùy, tôi sẽ bảo Trịnh Thiến đuổi cô.”
“Khi đó, tôi sẽ bắt cô phải quỳ xuống cầu xin anh buông tôi buông tha và cầu xin tôi đừng bảo Trịnh Thiến đuổi cô.”
Nghe vậy, Kiều Ninh mỉm cười.
Tốt lắm, những gì Tuyết Nham vừa nói thành công chọc giận Kiều Ninh.
“Vậy để xem chị Thiến sẽ đuổi ai.”
Nói xong, Kiều Ninh gọi cho Trịnh Thiến nói chuyện.
Cô thừa biết kết quả cuối cùng.
Trịnh Thiến là người của Trần Hạo Hiên, Trịnh Thiến sẽ không làm gì cô, và người thiệt thòi nhất chính là Tuyết Nham.
Mà Tuyết Nham cũng tràn đầy tự tin.
Sau tất cả, cô ta mới là người được Thanh Vũ nâng đỡ.
Còn Kiều Ninh chỉ là một nữ nghệ sĩ lỗi thời.
Tất cả những ai sáng suốt đều biết Trịnh Thiến sẽ chọn ai.
Ngay sau đó Trịnh Thiến đã đến.
Tuyết Nham thấy Trịnh Thiến tới, như nhìn thấy người chống lưng, cô ta vội vàng chạy tới chỗ Trịnh Thiến ngay lập tức, giả vờ ủy khuất nói:
“Chị Thiến, chị nhìn này, đây là tất cả những điều tốt đẹp mà Kiều Ninh đã làm.
Tuyết Nham nói rồi chỉ mặt đỏ bừng.”
“Kiều Ninh chỉ muốn em bước lên thảm đỏ với một cái tát vào mặt, như thế sẽ làm rất mất mặt Thanh Vũ.”
Nghe vậy, Trịnh Thiến liếc mắt nhìn Tuyết Nham, vết tát màu đỏ tươi, xem ra người đánh cô ta quả thật ra tay rất mạnh.
Nhưng Trịnh Thiến nào biết, trước khi cô ấy đến đây Tuyết Nham đã tự tay tát thật mạnh vào mặt mình để đổ oan cho Kiều Ninh.
Thật tiếc là bây giờ Trịnh Thiến không có ý định quan tâm đến Tuyết Nham.
Cô ta đương nhiên cũng nhận thấy điều này.
“Chị Thiến, chị phải làm chủ cho em!”
Trịnh Thiến vẫn phớt lờ Tuyết Nham mà thay vào đó là quan tâm Kiều Ninh.
“Em có ổn không?”
Trịnh Thiến nhìn Kiều Ninh với vẻ mặt lo lắng.
Tuyết Nham bị tát không quan trọng, quan trọng là Kiều Ninh có ổn không, suy cho cùng, kim chủ vàng đứng sau Kiều Ninh chính là Trần Hạo Hiên, và người đó là người mà Trịnh Thiến không thể động tới.
Mặc dù, cô ấy không biết mối quan hệ giữa Trần Hạo Hiên và Kiều Ninh là gì, nhưng Trịnh Thiến vẫn biết rằng Trần Hạo Hiên rất coi trọng Kiều Ninh.
“Em ổn.”
Kiều Ninh mở miệng phun ra hai chữ.
Hai chữ này rốt cuộc cũng khiến Trịnh Thiến trong lòng thoải mái.
Không sao rồi, Kiều Ninh vẫn ổn.
“Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
Trịnh Thiến quay đầu lại hỏi Vương San – trợ lú chả Kiều Ninh.
Vương San mở miệng nhưng chưa kịp nói An Kỳ đã lên tiếng.
“Kiều Ninh này cướp chuyên gia trang điểm của Tuyết Nham, Tuyết Nham kêu tôi qua kêu thợ trang điểm về. Vậy mà Kiều Ninh còn thốt ra những lời điên rồ và yêu cầu Tuyết Nham phải quỳ xuống van xin cô ta thì mới sẵn lòng giao thợ trang điểm cho Tuyết Nham. “
“Ngoài ra, cô ta còn tát Tuyết Nham.”
An Kỳ bóp méo sự thật nói.
Nghe đến đây, Kiều Ninh không khỏi thở dài. Khả năng bóp méo sự thật này quả thực rất tuyệt vời.
“Xin lỗi cô ấy!!!”
Trịnh Thiến nói.
Nghe vậy, Tuyết Nham sống lưng thẳng tắp, vẻ mặt tự hào nhìn Kiều Ninh.
Vẻ mặt của cô ta như muốn nói với Kiều Ninh rằng: Xem này, tôi đã nói Trịnh Thiến nhất định sẽ đứng về phía tôi.
Vương San muốn nói điều gì đó, nhưng bị Kiều Ninh ngăn lại.
Thấy Kiều Ninh vẫn im lặng, An Kỳ liền nói cới cô một cách tự hào:
“Cô không nghe nói rằng chị Thiến nói cô xin lỗi Tuyết Nham à?”
Hừm, một nữ nghệ sĩ lỗi thời cũng dám so sánh bản thân cới Tuyết Nham của chúng ta, thậm chí còn không nghĩ tới mình là người như thế nào.
“Tôi yêu cầu Tuyết Nham xin lỗi cô ấy.”
Trịnh Thiến quay đầu, lạnh lùng nhìn Tuyết Nham.
Kiều Ninh cướp chuyên gia trang điểm của Tuyết Nham?
Kiều Ninh cần gì phải như vậy?
Chuyên gia trang điểm của Kiều Ninh được Trần Hạo Hiên đặc biệt mời. Kỹ năng trang điểm của họ là hàng đầu. Kiều Ninh cần gì phải giật lấy chuyên gia trang điểm của Tuyết Nham?
Rõ ràng là không thể xảy ra chuyện vô lý đó.
Mặc dù thời gian hợp tác của Trịnh Thiến cùng Kiều Ninh rất ngắn nhưng tính cách của cô vẫn rất rõ ràng.
Kiều Ninh vốn luôn hiền lành dịu dàng không gây gổ với người khác, sao lại có thể chủ động gây chuyện, chắc chắn Tuyết Nham đang muốn gây rắc rối cho Kiều Ninh.
Nghe vậy, An Kỳ vẫn đang cao ngạo nhìn nhưng trong giây tiếp theo, sau khi cẩn thận cân nhắc xem Trần Hạo đã nói gì, vẻ mặt của cô ta lập tức đông cứng lại.
Biểu cảm của Tuyết Nham và An Kỳ có thể nói là giống hệt như lệnh copy và paste.
“Không phải là cô nên yêu cầu Kiều Ninh xin lỗi tôi ư?”
“Tại sao tôi phải xin lỗi cô ta, rõ ràng là lỗi của cô ta.”
Tuyết Nham khó hiểu nói.
Tại sao Trịnh Thiến lại yêu cầu cô xin lỗi Kiều Ninh trong khi rõ ràng cô là nạn nhân!?
????
Cô ta tức giận, không nói không rằng bỏ đi.
********
Kiều Ninh trông gần như đã hoàn thiện, cô đi thay trang phục để lên thảm đỏ.
Khi đến cửa phòng chờ, cô dừng lại và giơ tay tát Tuyết Nham một cái.
“Cái tát này mới là do tôi làm.”
Vì Tuyết Nham vu khống cô tát cô ta.
Nói xong, Kiều Ninh ra khỏi phòng chờ.
Tuyết Nham che mặt, nơi bị tát nóng như lửa đốt.
Cô ta không thể tin được Kiều Ninh lại dám bắt nạt cô ta như thế này, lại còn ngạo mạn như vậy trước mặt Trịnh Thiến.
Hơn nữa, vừa rồi Trịnh Thiến đối với Kiều Ninh rất coi trọng, không phản bác bất cứ điểm nào.
Làm sao mà Kiều Ninh – một nữ nghệ sĩ lỗi thời lại được Trịnh Thiến coi trọng chứ???