Có lẽ thời gian Lạc Băng mang thai là thời gian khổ ái nhất với An Chủ Tịch. Giai đoạn đầu Lạc Băng bị nghén rất thê thảm khiến người làm chồng như An Tử Song cũng mất ăn mất ngủ theo. Tìm mọi cách cũng không ngăn được những cơn nghén hành hạ vợ anh. May mắn sao Lạc Triệu thông qua bạn bè tìm được loại thuốc nam là loại thuốc bổ tốt cho thai nhi lại không gây nghén. Vì thế Lạc Băng mới có thể ăn uống bình thường còn ăn tốt hơn trước khi có bé con đều đó khiến An Tử Song vui như được mùa. Nhưng cũng như thế thôi mà anh đã xuống hơn ba ký lô vì lo lắng cho vợ. Dường như ngày nào Lạc Băng bỏ bữa là y như rằng anh cũng không tâm trạng mà ăn gì.
Lạc Băng nhìn anh gầy đi mà tự trách chính mình rồi tủi thân lại khóc. Từ lúc mang thai cô rất hay tủi thân chuyện gì cũng có thể mũi lòng mà khóc được.
Chưa nói đến nghén ” nghiện chồng ” chính là nếu trong bữa ăn hay trong giấc ngủ không có An Tử Song bên cạnh, Lạc Băng liền ăn không ngon và cả khi ngủ cũng không an giấc. Thế là An Tử Song lo lắng liền ôm việc về nhà làm, nhiều lúc anh họp với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nhưng dưới đùi anh là cô vợ nhỏ đang nằm ngủ ngon giấc vô cùng đáng yêu. Mọi người trong phòng họp lâu lâu sẽ thấy chủ tịch nhà họ hơi cúi đầu chẳng rõ nhìn gì nhưng lại nở nụ cười cưng chiều..
Đến tháng thứ tư thì An Tử Song đưa Lạc Băng đi đến bệnh viện siêu âm để biết bé con là trai hay gái. Lúc đầu Lạc Băng không muốn đi vì sợ khi cô mang thai bé gái anh sẽ có chút hụt hẫng nhưng đã bị An Tử Song giáo huấn một trận. Nên cô không dám cãi thêm.
Ai mới nhìn qua cũng sẽ thấy An Tử Song cưng chiều cô hết mực nhưng thật ra lời nói của An Tử Song rất có uy lực và thêm một điều anh cực kỳ cố chấp. Nếu cô không ngoan vẫn có cách chỉnh cô không thương tiếc.
Bất ngờ là kết quả siêu âm chính là Lạc Băng mang song thai mà còn là long phượng.
Lạc Băng bật khóc thật rồi, An Tử Song vội ôm lấy vợ mà dỗ dành. Anh cũng choáng ngợp với tin tức chấn động này.
Lúc hai ra xe trở về, Lạc Băng và An Tử Song bắt gặp người quen.
Tô Triết và Tô Tuyết Giao.
Hai người họ đến bệnh viện giao hoa không rõ bệnh viện sắp tới có tổ chức lễ gì nhưng đặt hoa rất nhiều. Tô Triết là người lái chiếc xe bán tải kia mới chở đủ số hoa cần giao. Không còn quần áo cao cấp, không còn xe sang như ngày nào. Dường như bọn họ đã thật sự trở về và hòa nhập với cuộc sống trước đó. Xem ra cũng không tệ.
Lúc xe Lạc Băng lăn bánh khuất xa, Tô Triết mới dám ngẩng đầu nhìn theo đến khi chiếc xe chỉ còn là một chấm nhỏ.
Anh ta nhìn thấy Lạc Băng từ trong sảnh lớn bước ra mỗi bước chân của cô đều có người đàn ông cao quý kia cận kề. Bên cạnh lúc nào cũng có vệ sĩ bảo vệ. Cô bây giờ là vợ người ta còn sắp làm mẹ. Trên mặt toát lên sự hạnh phúc mà khiến ai nhìn vào cũng ngưỡng mộ.
Ngày đó, sau khi đưa mẹ anh ta rời đi, hai người họ trở về tiệm hoa ngày xưa của bọn họ, may mắn chưa bán cho người ta nếu không cũng không biết còn nơi nào để ở.
Dù trong thâm tâm của mẹ anh ta vẫn không thể nào chấp nhận cảnh sống khổ cực như thế này lại tái diễn trong cuộc đời bà. Nhưng không chấp nhận thì làm sao, bọn họ còn có thể làm được gì nữa đâu. Nhiều lần nhìn mẹ mình đau khổ anh ta cũng đã hạ mình quay lại Ân gia tìm Ân Tố Như vì dù sao hai người họ vẫn chưa ly hôn. Nhưng lại nhận được tin tức cô ta đã ra nước ngoài du học và còn cho người gửi anh ta một tờ giấy ly hôn.
Tại sao bao nhiêu năm cô ta có thể nhẫn nhịn mà bên cạnh anh ta. Thế mà giờ đây khi biết anh ta trở về cảnh nghèo khổ liền muốn chấm dứt cuộc hôn nhân của bọn họ.
Đúng là cuộc đời này, nghèo chính là cái tội mà..
Ân Tố Như thật ra không khấm khá hơn là mấy.Từ lúc sảy thai tinh thần cô ta không còn được như trước. Một phần vì sức khỏe một phần tránh những điều tiếng không hay nên Ân Vũ quyết đưa con gái mình ta nước ngoài một thời gian cho mọi chuyện dần vào quên lãng lúc đó hãy trở về.