Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 1235: Cảm giác người một nhà



Long Bân lập tức gật đầu, nói: “Đi cùng với đại tiểu thư, tôi cảm giác là người một nhà, rất ấm áp. Các nguyên lão chỉ xem chúng ta là công cụ, nhiệm vụ hoàn thành còn được đi, không hoàn thành sẽ trừng phạt. Tuy rằng có cơ hội trở thành nguyên lão, vậy cũng mất năm tháng dài lâu, cũng không biết có khi nào làm nhiệm vụ sẽ chết không. Tôi chỉ nghĩ mở ra cuộc sống tâm đắc thôi.”

“Đúng rồi, tôi còn có thể giúp các anh tìm kiếm cha mẹ ruột!” Kỷ Hi Nguyệt đột nhiên nghĩ đến điều này, giống như một quả bom tạc vào trong lòng ba người đàn ông.

“Thật vậy chăng? Đại tiểu thư, cô nói thật hả?” Long Bân tức khắc kích động, đôi mắt đỏ lên.

La Hi cũng không thể tưởng tượng, nhìn Kỷ Hi Nguyệt, tựa hồ thật sự không thể tin được. Tuy bọn họ là cô nhi, nhưng trong lòng ai lại không muốn biết cha mẹ của mình là ai, vì sao không cần bọn họ, bọn họ còn có anh chị em khác không. Chỉ cần là người thì đều sẽ hướng tới gia đình.

Cô nhi chứ cũng không phải Tôn Ngộ Không sinh ra từ tảng đá.

“Đương nhiên là thật, các người hỏi Tiêu Ân đi, tôi đã từng nhắc đến.” Kỷ Hi Nguyệt nhìn về phía Tiêu Ân.

Đôi mắt Tiêu Ân hơi ướt, ngay sau đó gật đầu, nói: “Đúng vậy, đại tiểu thư đã từng nhắc tới sẽ giúp những cô nhi chúng ta tìm kiếm cha mẹ, thực hiện một tâm nguyện của chúng ta.”

Triệu Húc Hàn trước nay không biết có một chuyện như vậy, nhưng anh không phản đối.

Ba người đều nhìn về phía Triệu Húc Hàn, Triệu Húc Hàn đột nhiên cười nói: “Tiểu Nguyệt nói thì chính là tôi nói. Cô ấy nói giúp các anh tìm cha mẹ, tôi tự nhiên cũng sẽ không phản đối.”

“Trời ạ, thật tốt quá.” Long Bân rất kích động, lại vừa khóc vừa cười, nói: “Thật ra tôi thật sự rất muốn có cha mẹ làm bạn, nhìn thấy nhà người khác có đủ cha mẹ, cùng đi dạo phố ăn cơm nói chuyện phiếm, tôi thật sự quá hâm mộ. Cảm ơn cậu chủ, cảm ơn đại tiểu thư.

“Đừng vui mừng quá sớm, các anh đều là cô nhi được các nguyên lão thu nhặt về từ mọi nơi, muốn tìm cha mẹ ruột sẽ có khó khăn tương đối cao. Tôi chỉ có thể bảo đảm tôi sẽ bảo người đi tra, nhưng không nhất định sẽ có kết quả tốt.” Triệu Húc Hàn nói.

“Hiểu mà, hiểu mà, cậu chủ có tâm thì tốt rồi, thật tốt quá. Cảm ơn đại tiểu thư!” Long Bân vô cùng cảm kích Kỷ Hi Nguyệt.

“Cảm ơn đại tiểu thư!” Tiêu Ân cũng cười nói.

Kỷ Hi Nguyệt nhếch miệng cười, nhìn về phía La Hi có sắc mặt thực kích động nhưng còn đang khắc chế, nói: “La Hi, thế nào? Tôi đối xử với các anh tốt như vậy, chẳng lẽ anh muốn tương lai có một ngày muốn giết tôi hoặc bị tôi giết? Nhưng tôi không xuống tay được thì phải làm sao?”

Kỷ Hi Nguyệt lộ ra biểu cảm rối rắm, giống như thật sự đang rối rắm chuyện này cuối cùng nên xử lý thế nào mới được.

La Hi lại gấp gáp lắc đầu, sắc mặt hơi hoảng sợ.

“Sợ hãi đi, anh cũng không phải là đối thủ của tôi, cho nên cuối cùng chỉ có thể là tôi giết anh, nhưng tôi không muốn giết anh. Anh nói xem, bảo tôi phải làm sao mới tốt đây?” Kỷ Hi Nguyệt thở dài.

La Hi tức khắc không thể đoán trước mà liếc nhìn xem thường, có người phụ nữ tự cho là đúng vậy hả? Ngang nhiên nói thẳng anh ấy không phải đối thủ của cô, nể mặt nhau chút đi chứ.

“La Hi, giờ tôi đã mạnh hơn anh, sau này đại tiểu thư không xuống tay được, chính tôi sẽ xuống tay.” Long Bân xoa tay, nói.

“Anh mạnh hơn tôi lúc nào?” La Hi khinh bỉ anh ấy.

Long Bân tức khắc nói: “Anh còn không tin. Tôi được đại tiểu thư chỉ đạo, thực lực tăng cao. Ha ha ha, thật nhiều năm không tăng lên, lần này rốt cuộc có tiến bộ, đại tiểu thư chính là ân nhân!”

La Hi sửng sốt nói: “Anh nói thật?”

“Đương nhiên, vươn tay tới, chúng ta so chút thực lực mạnh yếu.” Long Bân vươn tay tới.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.