Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 1236: Xúi giục La Hi



La Hi nhìn Triệu Húc Hàn, không quá tin tưởng, vươn tay tới, nắm chặt tay Long Bân.

Long Bân nháy mắt đã bùng nổ khí tức, La Hi cũng theo sát bộc phát ra, Kỷ Hi Nguyệt trực tiếp dùng đôi tay đột nhiên đè lại cái bàn đang run rẩy, đối mặt với trận thế quá lớn, một bàn bữa sáng báo hỏng.

Tiêu Ân lập tức trừng lớn đôi mắt đánh giá bọn họ, hai mắt đều phải sáng lên.

Khí tức hai người càng ngày càng mạnh, Triệu Húc Hàn cũng duỗi tay đè lại cái bàn, Long Bân và La Hi xác thật bốn mắt nhìn nhau, dáng vẻ đều rất hung ác, hình như là một trận đánh giâ chân thật.

Thật ra hai người chỉ nắm tay mà thôi, đây là người luyện khí công và người bình thường khác nhau.

Một tay đã tác động kinh mạch toàn thân vận chuyển, toàn bộ khí công đều chảy ra bên trong bàn tay, thế tất muốn đánh bại đối phương.

Nhưng từ từ, vẻ mặt La Hi thay đổi, trở nên hoảng sợ, đỏ lên, mà khóe miệng Long Bân gợi lên một mụn cười tà tứ.

“Khá đủ rồi!” Kỷ Hi Nguyệt nói với hai người.

Hai người đồng thời thu lại khí công, La Hi khiếp sợ nhìn Long Bân. Long Bân đắc ý nói: “Tôi không nói dối mà! Tôi đã mạnh hơn anh! Đây đều là công lao của đại tiểu thư. Sau này chúng ta đều đi theo đại tiểu thư và cậu chủ thì thực lực sẽ càng ngày càng cao, cũng không cần sợ các nguyên lão. Vốn dĩ bọn họ làm vậy là có điểm không biết cảm ơn, lòng lang dạ sói, anh không cảm thấy hả?”

“Ừm ừm, Triệu gia bồi dưỡng bọn họ, giờ tại bọn họ ngang nhiên muốn làm chủ luôn. La Hi, anh sẽ không muốn làm người vong ân phụ nghĩa vậy chứ?” Kỷ Hi Nguyệt liếc mắt nhìn La Hi.

“Đương nhiên sẽ không!” La Hi lập tức nói ra, ngồi xuống, sắc mặt cũng hơi tái nhợt, là bị Long Bân đả kích.

Kỷ Hi Nguyệt lập tức gắp miếng thịt, nói: “Không làm là tốt, đó chính là người phía chúng tôi! Tôi không hy vọng một ngày kia sẽ giết anh đâu, tới tới tới, chúng ta kích chưởng vi thệ!”

Nói rồi Kỷ Hi Nguyệt đứng lên vươn một bàn tay trắng nõn ra, Triệu Húc Hàn cũng đứng lên, trực tiếp đặt trên mu bàn tay cô, Tiêu Ân vội vàng đặt trên mu bàn tay Triệu Húc Hàn, Long Bân cũng vươn tay tới.

Cuối cùng bốn người nhìn về phía La Hi, La Hi hơi bối rối.

“Nhanh lên, thẹn thùng gì nữa, tôi còn phải đi làm. Đêm nay tôi muốn bắt Tần Hạo, anh có đi hay không?” Kỷ Hi Nguyệt lập tức nói to.

La Hi ngước mắt nhìn về phía cô, thấy Kỷ Hi Nguyệt giận anh ấy, vội vàng vươn tay đặt trên mu bàn tay Long Bân, nói: “Đi! Nhất định đi!”

Anh ấy thích đi theo lúc Kỷ Hi Nguyệt tìm tin tức và phá án tử, đặc biệt rất có nhân tình.

“Gia, thật tốt quá, sau này năm người chúng ta chính là người một nhà. Tuy rằng gia đình này sẽ càng lúc càng lớn, nhưng chúng ta phải đồng tâm hiệp lực, không thể làm ra việc khiến mọi người đau lòng. Còn nữa, chúng ta phải giúp gia chủ bình định, đến lúc đó Triệu gia cũng sẽ trở nên càng thêm có nhân tình. Đúng không anh Hàn?”

Triệu Húc Hàn cười gật đầu, trong đôi mắt đều là sự cưng chìu, nói: “Em nói cái gì cũng đúng, anh nghe em.”

“Anh Hàn, anh nói thế không được đâu. Người ta còn tưởng rằng em có dã tâm, muốn làm gia chủ đó.” Kỷ Hi Nguyệt vội vàng khinh bỉ anh.

“Em làm hay anh làm có gì khác nhau đâu, dù sao người tiếp theo nhất định là con trai chúng ta làm.” Triệu Húc Hàn nhướng mày.

Khuôn mặt nhỏ của Kỷ Hi Nguyệt đỏ bừng, nói: “Anh, anh nghĩ đến thật xa, lỡ đâu em sinh không được con trai thì sao?”

“Con gái cũng được, giống em cổ linh tinh quái, ai dám không phục!” Triệu Húc Hàn duỗi tay phát qua mũi cô, ngay sau đó nhìn ba người đàn ông khác, hỏi: “Các anh nói xem đúng không?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.