Yến Kinh Khuê Sát

Chương 43-2: Hồng nhạn tổn thương 5



Hôm nay Hình Cửu Niên đã quá gắng sức.

Bất quá bởi vì trong lòng phấn khởi, hiện tại tinh lực vẫn dồi dào, lúc nói chuyện với Triệu Thụy cũng không có chút nào mỏi mệt.

Hắn thấp giọng nói: “Kim gia cô nương này cũng bị bóp chết sau đó mới treo lên xà nhà, nhưng lần này thủ đoạn hung thủ rất dứt khoát, vết thương trên cổ nàng cũng rất rõ ràng, chỉ có hai dấu vết, một cái là vết bầm khi còn sống bị bóp cổ, trước cổ còn hình thành một vết lằn ngang, cái còn lại là vết dây hằn lúc treo cổ lên xà nhà sau khi chết, bởi vì lúc treo lên người đã tắt thở, cho nên vết dây kia hiện ra màu trắng cùng dấu uốn lượn.”

Vết thương rõ ràng, cũng đã nói lên khi hung thủ sát hại Kim nhị tiểu thư, thủ đoạn dứt khoát lưu loát, không hề do dự.

Tạ Cát Tường nghĩ nghĩ, hỏi Hình Cửu Niên: “Nếu hai người bị cùng một người sát hại, có thể suy đoán rằng trước đó hung thủ sát hại Ngô Chu thị để luyện tập, sau đó mới ra tay với Kim nhị tiểu thư hay không? Phương pháp và cách thức đối phương giết người đều có tiến bộ, có thể thấy ‘việc luyện tập’ trước đó đã có hiệu quả.”

Đối với loại sát thủ liên hoàn, hoặc nói là giết người thành tính này, Tạ phụ tích lũy kinh nghiệm trong việc điều tra nhiều năm, chậm rãi rút ra được chút manh mối.

Đối với nữ nhi, hắn cũng dốc túi truyền dạy, không hề giấu giếm.

Kinh nghiệm Tạ Cát Tường dùng để phá án hiện tại, đại đa số đều đến từ chính phụ thân nàng, số ít còn lại do đi theo các vị đại nhân Cao Đào Tư mới dần dần đúc kết lại được.

Bởi vậy, căn cứ manh mối hiện có, kết luận và suy đoán nàng đưa ra cũng thật hợp tình hợp lý.

Nhưng Hình Cửu Niên lại lắc lắc đầu: “Nếu vẫn chưa nghiệm thi, lời nói Tạ nha đầu ngược lại cũng có lý, nhưng vừa rồi mới kiểm tra sơ bộ, kết luận vị Kim nhị cô nương này còn chết sớm hơn cả Ngô Chu thị.”

Câu nói này, trực tiếp khiến Tạ Cát Tường sửng sốt.

“Cái gì, Kim nhị cô nương chết trước?”

Hình Cửu Niên rất thận trọng gật gật đầu.

Hắn dẫn hai người xuyên qua cửa trong của từ đường, trong khung cảnh tranh sáng tranh tối, một thân ảnh đỏ thẫm an an tĩnh tĩnh nằm trên giường tre.

Hình Cửu Niên thấp giọng nói: “Kim gia chú trọng việc này, không chịu để tiểu thư nằm trên mặt đất, đành phải tìm giường tre tới dùng tạm, hơn nữa……”

Hình Cửu Niên dừng một chút, bình đạm nói: “Kim gia chỉ đồng ý kiểm tra sơ qua thôi, không đồng ý kiểm tra kĩ lại lần nữa, thi thể cũng không thể mang ra khỏi Kim gia, chỉ có thể phái người trông coi.”

Như thế đúng như Tạ Cát Tường dự kiến, cô nương chưa thành thân trong gia đình phú quý, cho dù đã chết cũng cần giữ thể diện như khi còn sống.

Nhưng Tạ Cát Tường quan tâm vẫn là thời gian tử vong: “Hình đại nhân, thời gian tử vong đối với vụ án này rất quan trọng.”

Hình Cửu Niên cũng hiểu ý nàng, liền nhẹ nhàng xốc ống tay áo trên cánh tay Kim nhị cô nương lên.

Cánh tay Kim nhị cô nương đã có một mảng lớn thi đốm, Hình Cửu Niên dùng tay ấn xuống, vết thi đốm kia hoàn toàn không nhúc nhích, chứng tỏ thời gian Kim nhị cô nương tử vong ít nhất đã quá sáu bảy canh giờ (12 – 14 tiếng).

Hơn nữa thân thể nàng cũng có vẻ cứng đờ, thời gian tử vong khẳng định còn sớm hơn thời gian Ngô Chu thị tử vong vào sáng nay, muộn nhất là đêm khuya hôm qua, sớm nhất cũng không quá chiều hôm qua.

⏳️nhamy111: túm cái quần lại thì thời gian tử vong là từ chiều hôm qua đến khuya hôm qua nhan, tui ghi chú cho bà nào còn đang ngồi sắp xếp thời gian như tui bi giờ không cần phải nghĩ nữa 🤣

Tạ Cát Tường cũng rất thận trọng, còn Triệu Thụy như đang suy tư gì, nói: “Nhưng tử trạng của hai người này thật sự quá mức tương tự, nếu nói chỉ là trùng hợp thì căn bản cũng không thể tin nổi.”

Bóp cổ chết sau đó treo lên, từ đường, áo cưới, trang điểm đậm, thậm chí ngay cả giày mang trên chân hai người cũng đều giống nhau như đúc.

Tạ Cát Tường nhẹ nhàng sờ sờ đôi giày thêu đang mang trên chân Kim nhị cô nương, thấp giọng nói: “Cỡ giày giống như đôi giày trên chân Ngô Chu thị, nhưng chân Kim nhị cô nương nhỏ hơn chân Ngô Chu thị rất nhiều, cho nên đôi giày nàng mang rất vừa vặn.”

Mấy người không xem xét thời gian tử vong trước, cũng không xem xét giữa hai án mạng này có gì liên quan, chỉ đơn giản xem xét bộ áo cưới đang mặc trên người Km nhị cô nương này.

Xiêm y nữ tử, Hình Cửu Niên và Triệu Thụy không hiểu lắm, đối với hoa văn thêu trên áo cũng là cái biết cái không, Tạ Cát Tường khom lưng sờ soạng áo cưới trên người Kim nhị cô nương, cuối cùng đưa ra kết luận.

“Bộ áo cưới này và bộ áo cưới sau khi Ngô Chu thị chết được thay giống nhau như đúc, hoa văn thêu trên đó đều là long phượng trình tường💥, vạt áo đều là hải lan văn, nút áo dùng chính là kết cát tường💥, vải cũng đều dùng vải lụa đỏ.”

Lụa đỏ cũng không quý, người nhà bình thường miễn cưỡng cũng có thể mặc được, phần lớn các cửa hàng bán trang phục đều bán áo cưới chất liệu này, ngày đông ngày hè mặc đều phù hợp.

Tạ Cát Tường xem xiêm y xong, lại đi nhìn mũ phượng, nói: “Mũ phượng cũng giống nhau, đều là mũ phượng kết hoa bình thường nhất, trên bề mặt chỉ dùng đá xanh và rất ít chỉ bạc, các phần màu đỏ vốn có đều dùng lụa màu đỏ xoắn thành, đều không phải đá quý.”

“Ta có thể khẳng định, hai bộ áo cưới này đều của cùng một cửa hàng trang phục.”

Lúc này Triệu Thụy mới nói: “Một khi đã như vậy, cứ tạm điều tra đồng thời hai vụ án này trước đã, nhìn xem hai vụ án có liên quan nào có thể tra ra được chân tướng không.”

Tạ Cát Tường nghĩ nghĩ, nói: “Kim nhị cô nương chết trước Ngô Chu thị, có thể phỏng đoán bởi vì Kim nhị cô nương là tiểu thư khuê các, tay không có bao nhiêu sức lực, khi nàng bị bóp cổ cũng tắt thở rất nhanh, cho nên hung thủ mới giết nàng nhanh gọn hơn hay không?.”

Hình Cửu Niên như suy tư gì, hắn cúi đầu nhìn nhìn vết thương trên cổ người chết, nhưng không đưa ra kết luận.

Tạ Cát Tường kiểm tra lại lần nữa, đột nhiên nói: “Có ba vết xước trên lớp váy dưới áo ngoài.”

Mấy người ngồi xổm xuống nhìn, phát hiện chỗ làn váy của Kim nhị tiểu thư xác thật có vết xước, bất quá chỉ là vết xước rất nhẹ, sợi tơ chỉ hơi hơi bong lên, không nhìn kỹ cũng không thấy được.

Đây cũng là một manh mối.

“Hình đại nhân, làm phiền ngài lại tiến hành kiểm tra sơ bộ lần nữa, sau đó lại kiểm tra bên trong từ đường này, nhìn xem vết xước trên làn váy của nàng cũng có manh mối tương ứng hay không,” Triệu Thụy thấp giọng nói, “Chúng ta không thể mang người về Cao Đào Tư, thừa dịp hiện tại Kim gia còn đang nhân nhượng, ngươi nhìn xem vị Kim nhị cô nương có phải cũng……”

Lời còn lại, Triệu Thụy không cần nói tiếp, nhưng Hình Cửu Niên cũng đã ngầm hiểu.

Khi Ngô Chu thị chết đã có thai một hai tháng, nếu có liên quan đến hài tử, như vậy chỉ sợ Kim nhị cô nương cũng đã có thai. Nhưng nàng chưa thành thân, lời này không thể nói trước mặt trưởng bối nhà người ta, nên chỉ có thể khéo léo một chút.

Hình Cửu Niên đồng ý, lại dẫn Ân Tiểu Lục đi bận rộn, Triệu Thụy quay đầu qua, phát hiện Tạ Cát Tường vẫn con đang xem xét Kim nhị cô nương.

Giờ phút này, ánh mắt Tạ Cát Tường dừng trên khuôn mặt Kim nhị cô nương.

Bởi vì bọn họ còn chưa lại đây nhìn thi thể, cho nên Hình Cửu Niên vẫn chưa lau đi lớp trang điểm đậm trên mặt Kim nhị cô nương, Tạ Cát Tường đang xem chính là khuôn mặt được trang điểm đậm này.

Trong mắt Triệu Thụy, trang điểm của Kim nhị cô nương không khác gì Ngô Chu thị.

Đều là gương mặt tái nhợt, môi đỏ thẫm, khóe môi bị cưỡng ép giương lên thành một độ cong, phảng phất như người chết đang cười.

Nhưng Tạ Cát Tường lại nhíu mày, nhìn thế nào cũng cảm thấy quái quái: “Trang điểm này không tốt bằng Ngô Chu thị.”

Triệu Thụy rất cổ động: “Sao lại không tốt? Theo ta thấy đều là giống nhau, căn bản không có gì khác.”

Tạ Cát Tường trừng hắn một cái, chỉ vào lớp phấn nền trên mặt Kim nhị cô nương nói: “Nữ tử đều thích dùng phấn nén, cuối cùng đều thích áp một lớp dầu hoa nhài hoặc là hương lộ, như vậy phấn sẽ không dễ bay, sẽ rất mịn màng tinh tế, nhưng phấn trang điểm trên mặt Kim nhị cô nương lại có chút khô ráp, huynh nhìn xem da chỗ khóe mắt đều lộ ra hết đây này.”

Trang điểm có tốt hay không, chỉ nữ nhân mới có thể nhìn ra được.

Triệu Thụy nói: “Ý của muội là, trang điểm này không được tốt bằng Ngô Chu thị? Vậy có phải khi ở Kim gia, hung thủ đang rất vội vàng hay không?”

Bởi vì Kim nhị cô nương là thiếu nữ nhu nhược, giết nàng rất đơn giản, khẳng định cũng thay đổi xiêm y cho nàng rất nhanh, nhưng từ đường Kim gia không thể kém hơn từ đường ở chân núi của Ngô thị, cho dù người hầu rất ít lui tới, nhưng rốt cuộc cũng vẫn có người.

Một khi vội vàng, trang điểm tự nhiên không thể tốt được.

Tạ Cát Tường nhìn chằm chằm khuôn mặt Kim nhị cô nương trong chốc lát, đang muốn với tay lau lớp trang điểm cho nàng, bất quá tay nàng mới vừa duỗi ra ngoài, đã bị Triệu Thụy ngăn cản.

“Không cần muội làm những việc này,” phiến quạt thép trên tay Triệu Thụy nhẹ nhàng đè trên cổ tay mảnh khảnh của Tạ Cát Tường, “Để Ân Tiểu Lục lại đây lau.”

Ân Tiểu Lục tai thính mắt tinh, nghe được nửa âm tên mình, liền tung tăng chạy tới hầu hạ Triệu đại nhân.

Hắn có chút thủ pháp lau mặt người chết, chỉ quét ngang quét dọc một chút, khi nhắc tay lên, gương mặt thanh tú của Kim nhị cô nương lập tức lộ ra ngoài.

Tạ Cát Tường nhìn chằm chằm mặt nàng, trong lòng luôn cảm thấy có chút không đúng: “Bộ dáng nàng và Ngô Chu thị không giống.”

Hai người đều rất thanh tú, đối với nữ tử mà nói đều có thể xứng với chữ đẹp, nhưng hình dạng khuôn mặt hoàn toàn bất đồng, một người mặt tròn, mi thon dài, môi phấn mỏng, một người mặt trái xoan, mày lá liễu, môi cánh hoa, nếu buộc phải nói có chỗ giống, thì có thể nói mắt hai người đều là mắt thon dài, không phải là mắt hạnh to tròn như Tạ Cát Tường.

Tạ Cát Tường nhỏ giọng giải thích cho Triệu Thụy biết: “Căn cứ theo phụ thân ta nghiên cứu, sở thích của loại hung phạm này đều thống nhất, trên người nạn nhân nhất định có đặc điểm nào hắn rất yêu thích, lộ rõ nhất chính là vẻ bề ngoài, tỷ như ngày trước ở Cẩm Châu có một tội phạm giết người, liên tục giết ba người trẻ tuổi, khóe miệng ba người này đều có nốt ruồi, chính là do điểm này, khiến cho tên sát nhân chú ý.”

Ý của Tạ Cát Tường, Triệu Thụy vừa nghe liền hiểu rõ.

“Muội cũng vừa nói, ý bá phụ là phần lớn bởi vì diện mạo khiến cho tên sát nhân chú ý, cũng có khả năng không phải như vậy, ít nhất, hai người chết này đều là nữ tử, đây cũng coi như là một đặc điểm.”

Triệu Thụy nói như thế, bất quá chỉ để trấn an Tạ Cát Tường, để nàng không cần lo lắng như thế.

Nhưng sao Tạ Cát Tường có thể không lo lắng được?

“Loại hung phạm giết người này một khi đã bắt đầu thì sẽ không có kết thúc, trừ phi hắn bị bệnh hoặc đã chết, không thể lại tiếp tục giết người, thì chuỗi giết chóc này mới có thể dừng lại.”

Tạ Cát Tường sốt ruột chính là điểm này, nàng sợ rất nhanh sẽ xuất hiện người chết tiếp theo.

Nhưng Triệu Thụy lại rất đạm nhiên.

Hắn duỗi tay vỗ vỗ đầu Tạ Cát Tường, thanh âm trầm thấp nặng nề, nhưng lại có ôn nhu người bình thường không thể nghe được.

“Đừng sợ, nếu thật sự xuất hiện sát nhân giết người hàng loạt, bất quá cũng trốn không thoát Nghi Loan Vệ trong thành, chờ điều tra xong chuyện ở Kim gia, ta lập tức gửi sổ con đến Nghi Loan Tư trấn phủ sứ, nhờ hắn tăng mạnh tuần phòng tại Yến Kinh.”

Yến Kinh là vùng đất dưới chân thiên tử, ngoại trừ Hộ Thành Tư, còn có Nghi Loan Tư, Vũ Lâm Vệ, Kim Ngô Vệ bảo vệ xung quanh, tất nhiên không thể sinh loạn.

Được Triệu Thụy an ủi như thế, Tạ Cát Tường hơi nhẹ nhàng thở ra.

“Được rồi,” Tạ Cát Tường nói, “Chúng ta đi ra ngoài dò hỏi nha hoàn Kim nhị cô nương đi.”

Nếu nói mọi thiên kim có gì bí mật, thì người biết rõ nhất chính là nha hoàn cùng ma ma bên cạnh nàng.

Ngô Chu thị tự nhiên không có xuất thân đến bực này, nhưng Kim nhị cô nương lại có.

Chờ hai người đi ra khỏi từ đường, liền nhìn thấy lão đại Kim thị Kim Trạch Long và lão tam Kim Trạch Phong vẫn chờ ở cửa.

Kim Trạch Long là phụ thân ruột của Kim nhị cô nương, mặc dù là đại lão gia tiền tài đồ sộ, lúc này hốc mắt cũng đỏ hoe, có vẻ rất thống khổ.

Triệu Thụy trấn an hắn vài câu, liền nói: “Đối với cái chết của nhị cô nương, Cao Đào Tư khẳng định cần ở lại Kim gia điều tra mấy ngày, bất luận như thế nào, nhất định sẽ trả lại cho Kim gia một công đạo.”

Lời khẳng định này của Triệu Thụy, cho Kim Trạch Long niềm an ủi rất lớn.

Hắn chủ động nắm lấy tay Triệu Thụy, lệ quang lấp lánh trong mắt, nhưng vẫn cố chịu đựng không khóc rống trước mặt người ngoài.

“Đa tạ Triệu đại nhân, xin đại nhân nhất định tra ra chân tướng, đòi lại công đạo cho tiểu nữ.”

Thiếu nữ như đóa hoa quý giá xinh đẹp lụi tàn trong chớp mắt, tâm tình của người làm phụ mẫu sẽ như thế nào, Triệu Thụy và Tạ Cát Tường đều có thể hiểu được.

Ngay cả Triệu đại thế tử mặt lạnh, cũng thấp giọng an ủi vài câu.

Nhưng mà, ngay vào giờ phút này, một quản gia nam dáng vẻ trung niên hoảng loạn chạy vào, hớt hải nói với Kim Trạch Long: “Lão gia, Định Quốc Công gia tới từ hôn.”

Nước mắt trên mặt Kim Trạch Long loang lổ, nhưng vẫn trợn tròn nói lớn: “Cái gì? Bọn họ sao có thể như vậy?!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.