Tội ác đôi khi đến từ những con người mà chúng ta không ngờ đến. Một người nhìn bề ngoài hiền lành nhưng bên trong lại là con quỷ đến từ địa ngục.
Tất cả mọi người gật đầu sợ hãi. Đúng là bệnh tâm lý có thể giết người mà chẳng cần lý do. Ly nhìn thấy cả đám đang sợ hãi thì mỉm cười.
“Không đáng đang sợ như vậy đâu. Tôi chỉ đang thắc mắc là ông ta bị ám ảnh cưỡng chế chứ đâu có hoang tưởng mà bị cho uống nhiều thuốc như vậy. Việc bệnh nhân tâm lý có những hành động như vậy cũng cần có người hướng dẫn hoặc là gợi ý mới dẫn đến bệnh tình nặng như vậy.”
Điều mà Ly cung cấp khiến cho mọi người rơi vào trầm tư. Điều này có nghĩa có kẻ lợi dụng việc chữa bệnh tâm lý sai khiến những kẻ khác làm việc cho mình.
Vụ án vừa được khép lại mọi người cũng đều thổn thức. Đây có thể là lời cảnh tỉnh cho tất cả các bậc cha mẹ nhưng điều đó cũng không liên quan lắm đến hội chó độc thân của phòng hình sự. Mọi người vẫn làm việc của bản thân mình, ai có việc người ấy làm. Hương sau khi bàn giao hết hồ sơ vụ án lại cày đầu vào ngồi chơi game hoặc xem phim cung đấu. Minh thì lại đi khắp cả tòa nhà rủ mọi người chơi cá cược. Anh ta lợi dụng cái may mắn trời ban kiếm được đống đồ ăn vặt đang ngồi nhàn nhã một góc vừa ăn vừa xem mấy cái gameshow giết thời gian.
Phong đang ngồi nghiền ngẫm những gì mà Ly nói. Có vẻ nhưng quá cao siêu anh vẫn còn đang thẩm thấy từng lời nói một. Có lẽ người bận rộn nhất của cả phòng hình sự là Sinh. Anh ta đang ngồi sắp xếp lại những chứng cứ thu thập được ở trong vụ án của Hiền. Thực ra cũng chẳng có nhiều nhưng điều mà cho Sinh hứng thú là hình con mắt nằm trong hình tam giác. Biểu tượng này khá lạ nên Sinh đang lật mở hết những quyển sách về tín ngưỡng xem nó có ý nghĩa gì. Sinh tìm thấy biểu tượng này bên dưới ván giường của Khánh. Nhưng ngoài cái này ra cũng chẳng có tín ngưỡng gì liên quan nên anh cũng không rõ đây là tín ngưỡng hay chỉ là một trò đùa ác ý.
Bỏ qua văn phòng hình sự, quay trở lại người nhà nạn nhân. Vừa an táng cho Hiền xong. Bà Lý còn đang cầm ảnh của con sợ đau buồn thì bị ông Hoàng tát cho một cái. Ông ta bắt bà phải thu dọn đồ đi khỏi đây ngay lập tức. Bà Lý không chịu bị ông Hoàng đánh và bắt phải đi. Trong lúc thu dọn hành lý ông Hoàng còn lẩm bẩm: “nó đến rồi, nó đang trả thù bọn tao.”
Hai người nhanh chóng thu dọn hết những đồ giá trị rồi nhanh chóng chạy ra sân bay. Khi Dung và Lam đến nhà bàn giao một số công việc liên quan đến hợp đồng thì đã là hai ngày sau. Cô gõ cửa mãi vẫn không thấy ai mở cửa. Hàng xóm thấy thế đã cho cô biết vợ chồng này đã xách vali bỏ đi từ lâu bảo bán nhà cho ai đó.
Dung khó hiểu gãi đầu: “Sao tự nhiên lại bán nhà nhỉ? Mà còn bao nhiêu việc chưa giải quyết xong mà?” “Có thể là quá đau lòng chăng?” Lam trả lời. Mà cũng đúng, cái kẻ người đầu bạc tiễn người đầu xanh ai mà chẳng đau lòng.
Lam giục Dung về văn phòng còn giải quyết chuyện khác. Nhưng Dung cứ có cảm giác vợ chồng ông Hoàng đi quá vội vàng. Ít nhất cũng phải giải quyết hết công việc đã chứ? Nhưng cô cũng chỉ là phận làm công ăn lương nên cũng chẳng có quyền can thiệp. May mà họ đã thanh toán hết phí luật sư, họ đi đâu cô cũng chẳng cản được.
Đi ngược lại sự sợ hãi và bàng hoàng ra đi vội vàng của nhà ông Hoàng thì tại một căn phòng bí mật. Một người tự xưng là bác sĩ lại vô cùng thong dong. Cô ta quay lưng lại với anh sáng ay nghe điện thoại, tay kia đùa nghịch những lọ thuốc.
“Yên tâm đi. Bọn nó đâu biết được. Tất cả đều nằm trong lòng bàn tay cả rồi.” Tiếng cười thanh thúy và đáng sợ đó cứ vang vọng trong căn phòng u tối như tiếng cười mời gọi của những oan hồn dưới địa ngục.
Trong căn phòng tối chỉ có ánh đèn mờ mờ. Một con rối gỗ có một mắt, 1 tay, 1 chân, mái tóc màu đen mắt trợn tròn nằm trong một hình tam giác được một người cầm – tay của một người đàn ông. Anh ta đeo găng tay cẩn thận miết theo con rối cười thần bí với hai người đứng xung quanh bàn gần đó.
Con rối được cầm lên soi dưới ánh nến mờ mờ, Anh ta cười một tiếng thích thú sau đó anh nhúng con rối vào một chậu máu rồi nhấc lên, từng giọt máu nhỏ xuống sàn nhà tí tách.
Những giọt máu lạnh lùng rơi xuống mặt bàn nở rộ ra những đóa hoa. Hai người còn lại chắp tay trước ngực miệng lẩm bẩm như đang đang thực hiện một nghi thức cầu nguyện nào đó. Khi mà cra ba đang thành kính bỗng nhiên có một người hớt hải chạy vào lo lắng nói: “Không xong rồi. Nó xuất hiện giết người rồi.” Cả ba người sững sờ giật mình sợ hãi ném con rối gỗ đi.
Phong đang ngồi gãi đầu gãi tai tìm kiếm hết tất cả những người có học vị bác sĩ tâm lý trong nước. Anh luôn có dự cảm sắp tới sẽ có một chuyện gì đó kinh khủng xảy ra.
Xong vụ án thứ 2. Hai vụ án đầu chỉ để mọi người khởi động, những vụ án sau sẽ còn li kì và khủng khiếp hơn. Mong các bạn đón đọc nhé!