Con Đường Giải Oan Của Nữ Pháp Y

Chương 102: Rắn độc 12



Lái xe từ nhà tù trở về cục thành phố, Yến Quy đang suy nghĩ về câu nói cuối cùng kia của Lý Dũng. Ma túy biến con người thành nô lệ, Yến Quy đã nghe T mô tả điều này, hai người gần như nói không khác gì nhau.Chuyến này Yến Quy đến đây, tuy không thu được tin tức hữu ích nào, nhưng nàng càng suy đoán chắc chắn rằng Đào Tư Thành vẫn còn sống, mặc dù nàng hoàn toàn không có bằng chứng.Không đúng……Trong đầu Yến Quy lóe lên một tia sáng, đột nhiên nghĩ tới một chuyện quan trọng. Nàng đạp chân ga tăng tốc, sau khi đỗ xe vào trong bãi đậu xe của cục thành phố, nàng không xuống xe mà gọi điện thoại cho Trần Băng trước.Nhưng trước khi gọi cho bà, nàng lại tạm thời đổi sang gọi cho Lý Vân Trường.”Cô Yến.””Đến phòng kiểm nghiệm kiểm tra hệ thống xem, có thể tìm thấy DNA của Đào Khiêm trong đó không.”Nàng đột nhiên đưa ra yêu cầu như vậy, Lý Vân Trường sững sờ hai giây, vừa đứng dậy đi về phía phòng kiểm nghiệm, vừa hỏi: “Đào Khiêm là ai?””Nạn nhân trong một vụ án giết hại cả nhà 20 năm trước, cậu tra lại một chút, vợ ông ấy tên là Từ Bội Dung, trong vụ án giết cả nhà này có bốn người đã chết.”Lý Vân Trường nhanh chóng đến phòng kiểm nghiệm, nhập tên Tào Khiêm và Từ Bội Dung vào hệ thống, hệ thống tìm kiếm trong vài giây, khi thanh tiến trình đạt 100%, trên màn hình hiện ra thông tin của một vụ án cũ.”Tìm được thấy rồi, có một hồ sơ về vụ án này, cũng có dữ liệu DNA của Đào Khiêm mà cô nói.””Thật tốt quá.” Trong lòng Yến Quy cảm thấy may mắn, giọng điệu thậm chí còn có chút vui mừng: “Trong vụ án của Tô Liệt, một tàn thuốc được tìm thấy ở hiện trường anh em nhà họ Lam bị sát hại Cậu đối chiếu DNA trên tàn thuốc với DNA của Đào Khiêm.”Lý Vân Trường vốn dĩ không hiểu gì, nhưng nghe nàng nói như vậy, cậu đã phần nào hiểu ra. Cậu nhớ tàn thuốc đó, lúc trước Yến Quy từng nhắc đến, có thể là T có mặt ở hiện trường.Lý Vân Trường không khỏi hưng phấn, lập tức nói: “Tôi đối chiếu ngay, sáng mai đi làm sẽ có kết quả!””Ok. Nhớ, đừng cho ai biết.”Lý Vân Trường sửng sốt một hồi, mặc dù không biết tại sao, nhưng cậu cũng không nói lời nào mà đồng ý ngay.Sau khi cúp điện thoại, Yến Quy ngồi trong xe sắp xếp lại suy nghĩ, nhân tiện bình tĩnh lại.Bây giờ thấy được kết quả đối chiếu ADN, nếu T là Đào Tư Thành, có thể nói đây là một bước nhảy vọt trong vụ án. Theo suy đoán của Yến Quy ở giai đoạn hiện tại, Lý Dũng không phải là hung thủ thật sự, mà là người chịu tội thay trong vụ án giết hại cả nhà họ Đào 20 năm trước, nhưng ông ta lại cam tâm tình nguyện làm người thế tội, nguyên nhân cụ thể thì bây giờ vẫn chưa rõ. Nếu Lý Dũng không phải hung thủ thật sự, vậy Đào Tư Thành, người mà ông ta luôn miệng khẳng định đã chết, sẽ trở thành nghi phạm lớn nhất. Có lẽ Đào Tư Thành đã giết cha mẹ mình và cha mẹ hai người bạn của anh ta, vậy động cơ của anh ta là gì?Bây giờ Yến Quy rất hứng thú với chuyện của Đào Tư Thành, nàng muốn biết chuyện gì đã xảy ra với T và tại sao hắn lại trở nên như vậy, kết quả đối chiếu ADN này quyết định xem bây giờ nàng có nên điều tra sâu về chuyện của Đào Tư Thành không.Đang tự hỏi thì có người gõ cửa xe, Yến Quy quay sang thấy Cố Dĩ Di đang đứng bên ngoài, mái tóc xoăn dài búi vào mũ huấn luyện, mặc bộ đồng phục huấn luyện mùa hè và trên trán lấm tấm mồ hôi, trông rất chín chắn và quyến rũ.Yến Quy đẩy cửa xe xuống xe, lấy khăn tay nhẹ nhàng lau mồ hôi cho cô: “Huấn luyện xong rồi?”Cố Dĩ Di híp mắt gật đầu, hắng giọng: “Đến giờ nghỉ trưa rồi, buổi chiều còn phải kiểm tra thể lực. Chị về khi nào? Sao lại không vào?””Đợi em trên xe, nghĩ đến em sẽ về sớm, cùng nhau ăn cơm trưa.”Yến Quy khóa xe lại, cùng Cố Dĩ Di đi vào cục, trên đường đi thì gặp Ôn Chất Bân vừa đi huấn luyện về, anh ấy dẫn theo vài đặc công cao to, vừa thấy hai người họ liền chào hỏi.”Đội trưởng, pháp y Yến. Đến nhà ăn à?”Yến Quy lạnh lùng gật đầu.Cố Dĩ Di nói: “Đang định đi. Buổi trưa mọi người nghỉ ngơi thật tốt, chiều còn kiểm tra thể lực, đừng quên.”Có một đội viên trong đội biết Cố Dĩ Di, làn da ngăm đen, cười rộ lên một hàng răng trắng sáng: “Đội trưởng, ăn cùng nhau đi!”Cố Dĩ Di còn chưa lên tiếng, Ôn Chất Bân đã vòng tay qua cổ đội viên kia, kéo cậu ta sang một bên, trầm giọng nói: “Sao lại không có mắt nhìn như vậy! Không thấy đội trưởng muốn ăn cơm cùng pháp y Yên à? Cậu định qua đó làm bóng đèn sao!””Đội trưởng, chị đừng để ý tới bọn họ, chị và pháp y Yến cứ tận hưởng thế giới riêng của hai người đi!”Các đội viên trong đội lập tức phản ứng ngay, đổi lại lời nói, liên tục nói: “Đúng đúng đúng, đội trưởng và pháp y Yến cứ tận hưởng thế giới riêng của hai người đi!”Cố Dĩ Di không biết nên cười hay nên khóc, cười đá Ôn Chất Bân một cái, mắng: “Cậu có mắt nhìn nhỉ!”Ôn Chất Bân khịt mũi, thang máy vừa mở liền lôi mấy đội viên chạy mất dép. Nhà ăn của cục thành phố ở dưới tầng hầm, Cố Dĩ Di và Yến Quy cùng nhau đi lấy đồ ăn, sau đó tìm chỗ trống để ngồi xuống.”Hôm nay đến sở tỉnh thuận lợi chứ?”Yến Quy gật đầu: ” Rất thuận lợi.”Hai người vừa nói vừa ăn, một lúc sau, Nhậm Du Nhiên bưng một khay đồ ăn đến, cô ấy ngồi xuống bên cạnh Cố Dĩ Di và than thở: “Hôm nay thật nóng quá! Thời tiết quỷ quái này, hai ngày trước mưa lớn làm đông cứng cả người, hôm nay nhiệt độ lại cao như ở nhà tắm hơi.”Trong cục chỉ có mỗi cô ấy là người duy nhất bỏ qua thế giới riêng của hai người Yến Quy và Cố Dĩ Di mà chạy đến làm bóng đèn, và cũng chỉ có cô ấy dám làm như vậy.Nhậm Du Nhiên mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay màu trắng của sĩ quan cảnh sát cấp cao, lúc đến đây trán đã đổ đầy mồ hôi.Cố Dĩ Di liếc nhìn cô ấy và hỏi: ” Cậu định đi đâu đây?”Nhậm Du Nhiên uống một ngụm nước đá lớn nói: “Chuẩn bị buổi tối đến câu lạc bộ Thiên Không Lưu Kim làm việc, theo Tiểu Vương của bộ phận kỹ thuật đi chạy thử thiết bị điều khiển trong xe. Thật không may, điều hòa trong xe bị hỏng tạm thời, chúng tôi lại đi tìm người sửa điều hòa suốt cả sáng, nóng kinh khủng.”Yến Quy đứng dậy đi lấy một đĩa dưa hấu về, đặt ở trước mặt hai người đối diện đã chịu nóng cả buổi sáng: “Mau giải nhiệt đi. Chạy thử thế nào? Buổi tối Tiểu Vương đi cùng chúng ta sao?”Nhậm Du Nhiên cắn một miếng dưa hấu, gật đầu: “Tiểu Vương tay nghề tốt, ở trong bộ phận kĩ thuật cũng là người giỏi thứ nhất, thứ hai. Cậu ấy cũng rất lanh lẹ, yên tâm dẫn cậu ấy đi cùng đi.””Được. Còn quần áo thì sao?” Yến Quy nhìn Cố Dĩ Di: “Khi vào nơi đó, Di Di còn phải mặc đồ xinh đẹp phải không?”Nhậm Du Nhiên bật cười: “Tôi tìm Chi Tinh rồi.””Hả?” Cố Dĩ Di nghiêng đầu nhìn cô: “Dáng người của hai chúng tôi không giống nhau lắm.”Nhậm Du Nhiên xua tay: “Yên tâm, tôi biết, hôm qua Chi Tinh trở về, tôi bảo chị ấy mua một bộ đồ có kích thước giống chị ấy mà chị làm đại diện thương hiệu, cục chúng ta sẽ chi trả.”Dù sao cũng là để phá án, cục trưởng Tần luôn rộng rãi trong việc phê duyệt những khoản chi phí này, Nhậm Du Nhiên đã điền vào đơn chi trả trước rồi mới trình lên, cục trưởng Tần vui vẻ phê duyệt.Yến Quy sau khi nghe xong gật đầu: “Được rồi, buổi tối chúng ta sẽ thế này…..”Ba người họ tổng hợp kế hoạch buổi tối ở nhà ăn, sau khi liên tục xác nhận kế hoạch hành động và mục tiêu, cả ba quay trở lại vị trí của mình. Buổi chiều Yến Quy không có việc gì, nàng quay lại cục, xem qua thông tin về vụ án sát hại cả nhà họ Đào xem có thể tìm ra manh mối mới không.Buổi chiều trôi qua nhanh chóng, kiểm tra thể lực của đặc vụ đã kết thúc lúc ba giờ, Cố Dĩ Di giao nhiệm vụ phân loại kết quả kiểm tra thể lực cho Ôn Chất Bân, còn cô thì chuẩn bị hành động vào buổi tối.Sau một ngày tập luyện và kiểm tra thể, cô đổ mồ hôi khắp người, Cố Dĩ Di không thay quần áo trong phòng thay đồ, cô đến văn phòng của Nhậm Du Nhiên lấy quần áo, sau đó trực tiếp lái xe về nhà, Yến Quy đi cùng cô ấy.Về đến nhà liền vào phòng tắm rửa sạch sẽ, rửa trôi hết nóng nực và mệt mỏi trong ngày, sau khi Cố Dĩ Di đi ra, trên người chỉ mặc một chiếc váy ngủ mát mẻ, bộ đồ Hạ Chi Tinh mang đến đã đặt sẵn trên ghế sô pha, Yến Quy cũng ngồi nghiêm túc đọc sách trên sô pha.Cố Dĩ Di nhìn nàng, vừa đi vừa lau tóc, thấy thần thái nghiêm túc và có vẻ thất thần của nàng, không phải đang đọc sách.”Đang nghĩ gì thế?”Giọng nói của cô thành công kéo suy nghĩ của Yến Quy lại, nàng ngẩng đầu nhìn cô, thấy cô đang mặc váy ngủ mát mẻ, nhất thời lộ ra vẻ do dự.Cố Dĩ Di: “?”Sao thế, là chuyện gì?Yến Quy ho nhẹ, nói: “Đồ cô Hạ mang đến, em muốn mặc thử trước không?”Cố Dĩ Di không trả lời nàng, cẩn thận suy nghĩ ý nghĩa trong lời của nàng, rồi nói “Chị có muốn xem không?”Yến Quy mím môi, cuối cùng gật đầu.Cố Dĩ Di hiểu ngay, vươn tay chiếc váy đắt đỏ. Tay cô vừa chạm vào váy, lại bị Yến Quy giữ lại.”Chị không muốn xem sao?”Yến Quy lại lộ ra vẻ mặt rối rắm: “Nhưng…… cảm giác cởi ra sau khi mặc vào có chút phiền phức. Váy ngủ bây giờ của em rất thuận tiện.”Cố Dĩ Di sững sờ một lúc, nhiệt độ từ cổ bắt đầu nóng lên, cô vươn tay đánh Yến Quy một cái: “Ban ngày, suy nghĩ cái gì thế!”Yến Quy uất ức nhìn cô, Cố Dĩ Di đột nhiên cảm thấy nàng giống như một con chó lớn, không nhịn được mà đưa tay ra xoa đầu nàng.”Chị à, em mặc cho chị xem được không?”Yến Quy lập tức rơi vào sự dịu dàng của cô, ánh mắt nhìn theo cô, mất hồn mất vía.Gương ở trong phòng ngủ, hai người lần lượt đi vào, Cố Dĩ Di cởi váy ngủ ra và mặc chiếc váy đắt tiền đó vào. Chiếc váy này là kiểu dáng mới của một thương hiệu cao cấp trong mùa hè này. Hạ Chi Tinh làm đại diện thương hiệu này, nàng đã mặc chiếc váy này trong sự kiện ra mắt sản phẩm mới kia.Cố Dĩ Di và Hạ Chi Tinh có dáng người khác nhau, Hạ Chi Tinh rất gầy, dáng người như khung xương.Cố Dĩ Di thì khác, cô cao gần 172, quanh năm tập luyện thể hình, cơ săn chắc, các đường cong lồi lõm đầy đặn hấp dẫn hơn. Tuy nhiên, bình thường chỉ mặc đồng phục cảnh sát và quân phục huấn luyện nên vóc dáng bị chê đi không ít. Bây giờ thay một chiếc váy tôn lên dáng người, những đường cong gợi cảm lập tức lộ ra. Chiếc váy màu đen tuyền, toát lên vẻ quý phái và bí ẩn gợi cảm, gương mặt của Cố Dĩ Di không chê vào đâu được, thậm chí không thua kém gì minh tinh, mặc chiếc váy này càng thêm phần lộng lẫy.Yến Quy thấy cả người nóng bừng, hô hấp cũng gấp gáp hơn, ôm lấy Cố Dĩ Di từ phía sau, nhìn gương trước mặt, không khỏi thốt lên: “Di Di của tôi thật đẹp.”Cố Dĩ Di nắm tay nàng, nghiêng đầu nhìn lại nàng, Yến Quy cúi đầu che lấp môi cô.Một nụ hôn từ nông đến sâu, hôm nay Cố Dĩ Di khiến Yến Quy quá rung động, nụ hôn không đủ để dập tắt ngọn lửa mà cô đã thắp lên.Chỉ tiếc là chiếc váy này vừa mặc vào chưa bao lâu lại phải sớm cởi ra.Cố Dĩ Di ôm Yến Quy, nhẹ nhàng nói: “Đợi chút, buổi tối, phải ra ngoài.””Tôi biết.”Yến Quy rất có chừng mực, không lăn lộn quá lâu, vừa một lần liền buông người trong lòng ra. Dù sao buổi tối vẫn còn có việc, hôm nay Cố Dĩ Di đã tiêu hao nhiều thể lực, lăn lộn vào lúc này cũng không thích hợp.Sau khi kết thúc, Yến Quy dỗ Cố Dĩ Di ngủ, nàng vào bếp chuẩn bị bữa tối, thời gian hành động buổi tối được ấn định là mười giờ, bây giờ còn mấy tiếng nữa, lát nữa Cố Dĩ Di ăn một chút rồi mới đi cũng không làm chậm trễ công việc.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.