Những Kỳ Án Ghê Rợn Nhất Thế Giới

Chương 51: Bella trong cây du núi



Đã 76 năm trôi qua, bí ẩn về vụ án Bella trong cây du núi vẫn khiến người ta phải rùng mình ám ảnh và điều gì đã khiến nạn nhân đã bị giết hại, chúng ta vẫn không cách nào biết được cho dù là nhiều năm trôi qua.

1. Xác chết bí ẩn trong cây du núi

Chuyện kể rằng, vào một buổi chiều tháng 4 năm 1943, cậu bé Bob Farmer cùng một vài người bạn treo lên một cây du già ở đất cũ của lãnh chúa Cobham. Những đứa trẻ vô tư này hoàn toàn không biết rằng mình sắp châm ngòi cho một bí ẩn kéo dài hàng thập kỷ.

Bên trong thân cây đã chết và thối rỗng, những đứa trẻ tìm thấy một hộp sọ người chỉ còn sót lại vài chiếc răng và búi tóc. Đầu tiên chúng cho rằng đó là xương sọ của một loài động vật nào đó. Tuy nhiên, tất cả nhanh chóng phát hiện ra đây là sọ người. Điều này khiến những đứa trẻ vô cùng sợ hãi vì biết rằng mình đã xâm phạm vào vùng đất của một ai đó. Vì vậy, chúng lặng lẽ đặt hộp sọ trở lại hốc cây và thỏa thuận rằng không ai được tiết lộ phát hiện khủng khiếp này với người khác.

( hình ảnh sọ người bí ẩn được tìm thấy )

Thế nhưng, bí mật lại quá sức chịu đựng đối với Tommy Willetts – người ít tuổi nhất. Cậu đã kể chuyện cho bố mẹ và họ tìm gặp cảnh sát để trình báo.

2. Những tình tiết của vụ án

Kết luận của pháp y

Trong quá trình khám nghiệm hiện trường, cảnh sát tìm thấy bộ xương người cùng một chiếc giày, nhẫn cưới bằng vàng, quần áo.

Kết quả giám định pháp y cho thấy đây là xương của một phụ nữ khoảng 35 tuổi, chết cách đây ít nhất một năm rưỡi ( tính từ lúc phát hiện )đặt thời gian tử vong vào hoặc trước tháng 10 năm 1941, do ngạt thở. Người phụ nữ này được xác nhận đã từng sinh con một lần. Ngoài việc biết được tuổi của nạn nhận, các chuyên gia còn cho rằng người phụ nữ này cao khoảng 1m52, tóc màu nâu xỉn, răng hàng dưới khấp khểnh.

Các nhà điều tra cũng suy luận rằng cơ thể cô có thể được được đặt ở đó ” vẫn còn ấm” sau khi giết.

Điều khiến nhiều người lạnh gáy là các nhà điều tra cho rằng cô được đặt vào cây du núi này khi vẫn còn sống và sau đó mới chết ngạt trong thân cây này. Bàn tay phải của пạп nhâп sau đó cũng tìm được ở khu vực lân cận, đồng thời trong miệng nạn nhâп, người ta cũng tìm thấy một mảnh vải taffeta.

Dù có kết quả xét nghiện ADN từ răng và tóc, cảnh sát vẫn không thể xác định được danh tính nạn nhân. Thời điểm đó, chiến tranh thế giới thứ hai đang giai đoạn cao trào, cản trở phần nào việc điều tra vì nhiều người ra trận hoặc di cư đến nơi khác.

( hình ảnh bộ quần áo trên người nạn nhân được vẽ lại )

Vị trí nơi thi thể được tìm thấy

Worcestershire nằm cách sân bay quốc tế Birmingham 40 phút, cách thành phố Manchester và Heathrow khoảng 2 giờ lái xe. Ở đây có hệ thống giao thông công cộng rất phát triển như tàu hỏa, xe bus hoặc xe khách …

Dòng chữ bí ẩn

Giáng sinh năm đó, người dân Birmingham lại được phen lạnh gáy khi những dòng chữ bằng phấn bắt đầu xuất hiện trên phố với nội dung ” Who put Bella in The Wych Elm ” – ” Ai đã đặt Bella vào gốc cây du núi ? ” – nghe như một câu hỏi u ám hay một lời tra khảo. Những hình vẽ graffiti bí ẩn bắt đầu xuất hiện khắp làng với một câu hỏi ám ảnh. Dòng chữ được viết in hoa bằng phấn trắng.

( hình ảnh dòng chữ trên tòa tháp cao chót vót )

Cảnh sát vẫn im lặng trước những động thái đó, đồng thời âm thầm điều tra. Nhiều người đoán già đoán non rằng, người đã viết những dòng chữ ” Ai đã đặt Bella vào cây du núi ” là người biết về danh tính nạn nhân.

Đây là lần đầu tiên nạn nhân được gọi bằng một cái tên chính thức. Điều này chứng tỏ chủ nhân của bức vẽ có thể quen biết với người phụ nữ xấu số, hoặc cũng có thể đây chính là hung thủ trong vụ giết người man rợ, theo cảnh sát.

( hình ảnh tranh vẽ Bella trong cây du núi của một họa sĩ )

Hành động này thể hiện hắn ta đang cố tình chế giễu cảnh sát bằng cách gửi thông điệp thách thức. Cái tên Bella cũng dần trở nên nổi tiếng khiến mọi người đều dần mặc định đó chính là tên của nạn nhân, và cảnh sát cũng bắt đầu sử dụng cái tên đó.

Nhờ những bức vẽ graffiti liên tục xuất hiện, bí ẩn về vụ án giết người không bị chìm vào quên lãng

Cho đến những năm 1970, câu hỏi gây ám ảnh này được sơn lên những bức tường trong lâu đài của công tước Wychbury Obelisk ở công viên Hagley. Đôi khi những bức vẽ này biến mất nhưng ngay sau đó sẽ có một bức vẽ mới thay thế như thể luôn có người trong ngôi làng nhỏ muốn bí ẩn đó được sống mãi.

( dòng chữ được viết trên tòa tháp cao chót vót ở Hagley, một ngôi làng nhỏ thuộc Worcestershire ở Anh )

Ngày nay, du khách khi tới Worcestershire đến thăm ngôi làng đều có thể tận mắt nhìn thấy dòng chữ này.

3. Những giả thuyết về vụ án

Gái điếm mất tích

Một nạn nhân đã được báo cáo mất tích cho cảnh sát vào năm 1944, đó là một gái điếm ở Birmingham. Trong báo cáo có nói rằng cô gái này tên Bella, làm việc trên đường Hagley, đã biến mất khoảng ba năm trước. Tuy nhiên do không có dữ kiện điều tra khác nên cảnh sát địa phương vẫn không thể xác định được rằng cô gái mất tích năm 1941 có phải chính là Bella trong cây du núi hay không.

Đối với giả thuyết này một vài thành viên trên một diễn đàn bên nước ngoài cho rằng trên thi thể nạn nhân tìm thấy một chiếc nhẫn cưới và nạn nhân cũng từng có con => nạn nhân có thể có gia đình => nạn nhân không thể là một gái điếm được ( cũng có lý )

Giả thuyết của Una Mossop

Vào năm 1953, địa phương nhỏ bé này lại được một phen chấn động khi tròn 10 năm sau ngày Bella trong cây du núi được tìm thấy, một người Phụ пữ tên Una Mossop đã khai báo rằng em họ của mình – Jack Mossop – đã cùng một người Hà Lan tên Van Ralt đặt một người phụ пữ vào trong cây du núi nọ, hai người đã làm thế khi đang say гượu. Jack đặt cô vào một cái cây rỗng trong rừng với hy vọng rằng vào buổi sáng cô sẽ thức dậy và sợ hãi khi nhìn thấy lỗi của mình. Jack Mossop bị giam trong một bệnh viện tâm thần Stafford, bởi vì anh ta có những giấc mơ lặp đi lặp lại về một người phụ nữ đang nhìn chằm chằm vào anh ta từ một cái cây.

Câu chuyện nhanh chóng bị bác bỏ khi Jack Mossop là một bệnh nhân tâm thần trước thời điểm Una khai báo được vài năm.

Liên quan đến phù thùy, phép thuật và mê tín

Margaret Murray, một nhà nhân chủng học khẳng định vụ án này có liên quan đến thuật phù thủy.

Bà cho rằng việc cắt bỏ bàn tay và nhốt cơ thể vào trong một thân cây rỗng là một trong những truyền thống cổ xưa, nghi thức đó gọi là Bàn tay vinh quang, sau khi thực hiện nghi thức Bella có lẽ bị giết bởi những kẻ đã thực hiện.

Ý tưởng của bà khiến báo chí địa phương phấn khích và khiến các nhà điều tra liên kết vụ án này với một vụ giết người có vẻ do nghi lễ của một người đàn ông tên là Charles Walton, ở Lower Quinton gần đó.

+) Về nghi thức Bàn tay vinh quang : ( ai mà xem phim Harry Potter chắc cũng đã từng nghe qua nghi thức này )

Đây là một truyền thuyết nổi tiếng trong giới đạo chích châu Âu thời xưa.

Bàn tay Vinh quang ( Hand of Glory ) thực chất là một bàn tay khô của người chết, được những tay trộm mang theo bên mình như một tấm bùa may mắn mỗi khi thực hiện một phi vụ nào đó.

Theo những lời đồn thổi, thì Bàn tay Vinh quang thực sự có những đặc tính ma thuật giúp cho chủ sở hữu có thể đạt đến đỉnh cao vinh quang của ngành đào tường khoét vách ví dụ như:

– Cầm theo Bàn tay Vinh quang khiến tên trộm có thể nhìn trong bóng tối hoặc khiến hắn trở nên vô hình

– Được sử dụng để làm một cây đèn thắp sáng, lửa sẽ không bao giờ tắt

– Có khả năng mở được mọi ổ khóa cho dù phức tạp nhất, kiên cố nhất

– Mỗi khi giơ ra có thể ru ngủ chủ nhà hoặc làm bất động những kẻ nhìn thấy

Một lợi ích quan trọng nữa, khi lấy các ngón tay trên Bàn tay Vinh quang để làm nến thắp sáng, nếu tất cả các ngón tay đều bắt lửa thì tức là mọi người trong ngôi nhà mà tên trộm đang đột nhập đều đã ngủ say, và một khi các ngọn lửa còn sáng thì tức là chưa có ai tỉnh dậy. Và đương nhiên, khi thắp lửa mà có một ngón tay không sáng thì tức là có người trong nhà đang thức, hoặc có thể là số lượng người trong ngôi nhà đó ít hơn số ngón tay (ít hơn 5). Điều này là vô cùng quan trọng và có thể là yếu tố mấu chốt giúp những tên trộm có làm ăn trót lọt hay không khi biết được số người có trong nhà, đã ngủ hay còn thức.

Vậy bàn tay Vinh quang được tạo ra như thế nào ?

Đầu tiên phải là 1 kẻ to gan lớn mật, dám mang theo một bàn tay người chết trong người

Bàn tay được dùng để tạo ra thứ bùa này phải là tay của một tên trộm hoặc một tên tội phạm vừa bị treo cổ. Thông thường người ta sẽ chọn lấy bàn tay phải, nhất là của những kẻ bị treo cổ vì tội giết người, vì quan niệm cho rằng bàn tay phải thường sẽ khéo léo hơn ( cũng có những kẻ thì cho rằng nên chặt lấy bàn tay trái để làm bùa sẽ tốt hơn, vì tay trái phù hợp với những việc làm sai trái ).

Bàn tay phải được lấy vào lúc nửa đêm, tốt nhất là trong khoảng thời gian diễn ra nguyệt thực. Máu phải được rút ra hết, sau đó phải đem bàn tay ngâm với một thứ dung dịch đặc biệt gồm muối và ớt trong 2 tuần, sau đó vớt ra đem phơi khô trong nhiều tháng. Trong toàn bộ quá trình chế tạo Bàn tay Vinh quang, tên trộm còn phải thực hiện những nghi thức và đọc những câu thần chú cần thiết. Thứ dầu để thắp sáng những ngón tay này cũng không hề tầm thường mà phải làm từ mỡ và tóc của người đã chết.

Tuy nhiên, theo truyền thuyết, cũng có một số phương pháp để các chủ nhà có thể sử dụng để ngăn ngừa và vô hiệu hóa ma thuật của thứ bùa hắc ám này bằng cách bôi lên cửa ra vào và cửa sổ một hỗn hợp gồm mật của mèo đen, mỡ của gà mái trắng và máu của một con cú, và nhất định phải được bôi vào ngày nóng nhất của mùa hè, nếu không sẽ không linh nghiệm.

Nạn nhân là đặc vụ, điệp viên bí mật của chính phủ ?

1.

Một giả thuyết xuất phát từ một tài liệu được giải mật MI5 về Josef Jakobs – người cuối cùng bị giết trong vào ngày 15 tháng 8 năm 1941. Một đặc vụ của Abwehr, anh ta nhảy dù xuống Cambridgeshire năm 1941 nhưng bị gãy mắt cá chân khi hạ cánh và sớm bị bắt bởi Home Guard.

( hình ảnh Josef Jakobs )

Trên người anh ta được tìm thấy một bức ảnh có chủ đích là người yêu của anh ta, một ca sĩ và nữ diễn viên người Đức tên Clara Bauerle. Jakobs nói rằng cô đang được đào tạo thành một điệp viên và nếu anh ta liên lạc, cô có thể đã được gửi đến Anh sau anh ta. Tuy nhiên, không có bằng chứng nào cho thấy Clara Bauerle đã nhảy dù xuống Anh, và một số nhân chứng mô tả rằng Clara Bauerle cao khoảng 6 feet, trong khi Bella cao 5 feet.

Vào tháng 9 năm 2016, đã xác định rằng Clara Bauerle đã chết ở Berlin vào ngày 16 tháng 12 năm 1942.

=> Cho nên giả thuyết này đã được loại bỏ

2.

Có người cho rằng nạn nhân là gián điệp người Hà Lan có tên Clarabella Dronkers, người đã chuyển thông tin mật cho Đứс Quốc Xã và bị chính phủ Hà Lan thanh trừng vì tội рhảп bộі. Và cái tên Bella trong những dòng chữ bí ẩn kia cũng được trích ra từ tên thật của người này. Hiện giả thuyết này vẫn chưa được chứng thực

4. Lý luận Bayes

Lý luận Bayes là gì ?

Là một kiểu mà trong đó các quan sát hay bằng chứng được dùng để cập nhật hoặc suy luận ra xác suất cho việc một giả thuyết có thể là đúng.

Suy luận Bayes sử dụng các khía cạnh của phương pháp khoa học, trong đó có việc thu thập các bằng chứng nhất quán hoặc không nhất quán với một giả thuyết nào đó. Khi các bằng chứng tích lũy, mức độ tin tưởng vào một giả thuyết thay đổi. Khi có đủ bằng chứng, mức độ tin tưởng này thường trở nên rất cao hoặc rất thấp. Do đó, theo lý thuyết, đây có thể được coi là một cơ sở lôgic thích hợp cho việc phân biệt các giả thuyết mâu thuẫn nhau – các giả thuyết với mức độ tin tưởng cao được chấp nhận là đúng; các giả thuyết với độ tin tưởng rất thấp nên bị coi là sai và loại bỏ.

Nôm na như một dạng tính xác suất. Mọi người có thể search gg để tìm hiểu thêm về cách tính của phương pháp này. Nếu dùng tốt lý luận Bayes này rất nhiều vụ án bí ẩn không lời giải đáp mà bạn có thể áp dụng và tìm ra được câu trả lời đúng hay gần đúng. Tôi thì bó tay rồi, tại ngu Toán =))

Hình ảnh dưới đây là tôi tìm được trên một bài viết mà tác giả đã áp dụng lý luận Bayes :

( link : http://www.eecs.qmul.ac.uk/~norman/projects/bella/Bella.pdf )

Vụ việc liên quan đến nhiều giả thuyết chưa biết được kết nối và nhiều mẩu thông tin không chắc chắn có liên quan và do đó phù hợp để phân tích bằng cách sử dụng một kỹ thuật xác suất được gọi là Mạng Bayess. Mạng Bayes (BN) là một mô hình kết hợp tất cả các loại thông tin liên quan khác nhau lại với nhau để tính xác suất của tất cả các giả thuyết chưa biết. Trong trường hợp Bella, một mô hình BN đã được phát triển bằng một phương pháp được đề xuất gần đây cho các trường hợp pháp lý dựa trên việc áp dụng một số lượng nhỏ các mô hình lý luận lặp lại. Khi tất cả các kiến ​​thức có sẵn về trường hợp đã được đưa vào mô hình, dưới dạng các giả định xác suất trước đó, các xác suất sau sau được xác định:

99% nguyên nhân cái chết là hình sự

97% rằng Bella không phải là người Anh

93% rằng Bella vẫn còn sống khi được đặt trong cây

33% rằng Jack Mossop có liên quan đến cái chết của cô ấy

25% rằng Bella là gián điệp

16% cho rằng cô là gái mại dâm.

Mặc dù không có cách nào khả thi để xác nhận chính thức

5. Nhận dạng của nạn nhân

Một nhóm từ Đại học Liverpool John Moore, đứng đầu là Giáo sư Caroline Wilkinson – một chuyên gia về mô tả sọ người từ quá khứ cùng với trợ lý nghiên cứu Sarah Shrimpton đã mô hình hóa hình ảnh của Bella từ những bức ảnh chụp từ hộp sọ và xương trong cây du núi rỗng tuếch.

( hình ảnh khuôn mặt nạn nhân được dựng lại )

Hình ảnh của Bella sau đó đã được tiết lộ trong một cuốn sách mới được xuất bản bởi nhà xuất bản Stourbridge Andrew Sparke và được viết bởi tác giả Halesowen Pete Merrill và con trai Alex 15 tuổi của ông, Thi thể của Bella được cho là đã được đặt trên cây vào năm 1941 nhưng cuốn sách đưa ra giả thuyết rằng cô có thể ở đó từ đầu năm tháng 7 năm 1936

( bản vẽ mô tả thi thể của Bella khi được tìm thấy trong cây du núi, của Rik Rawlings. Hình ảnh của Pete Merrill / APS Books )

6. Ngoài lề

Một câu chuyện creepy đã lấy cảm hứng từ vụ án kỳ lạ này

Bella là một câu chuyện rùng rợn kể về một cô bé với người bạn tưởng tượng của mình.

Cassandra là một cô bé sáu tuổi rất nhút nhát và ít nói. Cô bé không bao giờ chơi cùng những đứa trẻ khác và chỉ yêu thích con búp bê của mình. Khi cha mẹ cô quyết định chuyển đến một thành phố mới, Cassandra thực sự đã rất khó khăn để nói lời tạm biệt với khu phố và trường học cũ.

Cha mẹ cô rất lo ngại về những sự thay đổi, nhưng họ hy vọng con gái họ cuối cùng cũng sẽ học được cách thích nghi với môi trường mới. Ngôi nhà mới của bọn họ là một căn biệt thự cũ có một khu vườn rất rộng. Nhhưng ở khu vực này không có bất kỳ đứa trẻ nào cùng tuổi với Cassandra. Và cô bé không người bạn nào để chơi cùng, điều đó càng khiến Cassandra trở nên cô đơn và sống thu mình hơn.

Trong khu vườn rộng lớn có một cây du già, và cha của Cassandra đã xây cho cô một ngôi nhà trên cây. Cassandra đã đưa con búp bê của mình lên đó và giành nhiều giờ liền ngồi ở đó một mình.

Nhưng nhiều ngày trôi qua, cha cô nhận thấy hành vi của cô càng ngày càng trở nên kỳ lạ. Cô bé thậm chí không hề nói chuyện với cha mẹ mình và lúc nào cũng ẩn mình trong ngôi nhà cây, tự nói chuyện một mình và điều đó khiến họ trở nên lo lắng.

Khi họ hỏi cô đang nói chuyện với ai, Cassandra nói rằng đó là một người bạn tưởng tượng, có tên là Bella. Cha mẹ cô cũng không suy nghĩ nhiều về người bạn tưởng tượng này, bởi vì ở tuổi của Cassandra, trẻ con đã được cha mẹ mình phổ biến về những người bạn trong tưởng tượng.

Nhưng hàng đêm, Cassandra luôn luôn bị ám ảnh bởi những giấc mơ kỳ lạ và cô bé thường khóc trong lúc ngủ. Một đêm, mẹ của Cassandra nghe được tiếng bước chân ở hành lang, và bà lo sợ đó có thể là một tên trộm. Bà đánh thức chồng dậy và nài nỉ ông đi xem chuyện gì đã xảy ra. Và ông nhìn thấy Cassandra đang lang thang xung quanh ngôi nhà. Ông tưởng rằng Cassandra đang mộng du, nhưng điều khiến ông lo ngại đó là đôi mắt của Cassandra đang mở to và và con ngươi của cô bé dường như thu ngược vào trong đầu. Khi ông cất tiếng gọi tên cô bé thì cô choàng tỉnh, tỏ ra hoang mang và bối rối vì không biết chính mình đang ở đâu.

Hành vi của Cassandra càng trở nên khác thường và vào ban đêm, cha mẹ cô sẽ tìm thấy cô đang đi lang thang càng lúc càng xa hơn. Họ lo sợ cô bé có thể sẽ thoát ra ngoài và có thể bị xe hơi đâm phải.

Bọn họ quyết định đưa cô đến một phòng khám giấc ngủ nơi họ có thể theo dõi những rối loạn trong giấc ngủ và điều trị chứng mộng du cho con gái mình. Nhưng điều kỳ lạ là sau khai đêm tại phòng khám, không có bất cứ điều gì bất thường xảy ra, ngược lại, Cassandra ngủ ngon suốt cả đêm.

Sau đó họ tiếp tục đưa cô đến một nhà tâm lý học, nhưng ông cũng không thể giúp được gì. Vị bác sĩ chỉ xác nhận cho bọn họ biết rằng con gái họ có một người bạn tưởng tượng tên là Bella. Đối với các nhà tâm lý học thì hiện tượng đó rất phổ biến, và đặc biệt khi Cassandra không có bất cứ người bạn nào. Ông khuyên họ nên để Cassandra làm quen với những người bạn mới và dành thời gian với cô nhiều hơn.

Cha mẹ Cassandra làm theo lời bác sĩ và giành thời gian nói chuyện với cô nhiều hơn. Những ngày sau đó, cha Cassandra liên tục tìm thấy con gái mình lang thang trong vườn vào ban đêm, còn ban ngày thì cô bé dường như càng trở nên ốm yếu và sức khỏe ngày càng cạn kiệt.

Một đêm nọ, cha cô tỉnh dậy khi nghe bước chân ai đó bước xuống cầu thang. Khi ông đi kiểm tra thì nhìn thấy Cassandra đang mở cửa và tiến ra vườn. Đôi mắt của cô trợn ngược. Ông quyết định không đánh thức Cassandra dậy và đi im lặng theo sát phía sau.

Khi cha cô nhìn thấy con gái mình mở cửa nhà kho và lấy ra một cái rìu, ông cảm nhận được một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Cassandra nhấc chiếc rìu trong bàn tay nhỏ bé và bắt đầu bổ vào cái cây. Cha cô cẩn thận tiến tới gần và nghe cô đang tự thì thầm với chính mình:

” Tôi có thể ra khỏi đây ! “

” Cassandra, tỉnh dậy ! “

Cassandra không hề nghe thấy. Cha cô quan sát và nhận thấy cô bé như đang phải vật lộn để tiếp tục bổ từng nhát rìu vào thân cây. Cơ thể nhỏ bé của Cassandra đang run rẩy với cái lạnh, nhưng dường như cô không thể tự tỉnh dậy. Người cha hoàn toàn bất lực và không biết mình phải làm gì.

Bella. Có phải cha cô ấy vừa gọi không?

Cô bé quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào ông. Đôi mắt cô bé dường như đang cầu xin sự giúp đỡ và vài giây sau, Cassandra ngất lịm đi. Ông bế cô lên, đưa cô trở lại giường và Cassandra một lần nữa mở mắt ra. Cô bé run rẩy nhìn xung quanh như thể cố gắng để hiểu mình đang ở đâu.

Sáng hôm sau, vào lúc bình minh, người cha đi ra vườn và nhặt chiếc rìu lên. Đứng bên cạnh cái cây, ông cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng mình. Ông muốn chấm dứt tất cả, ông vung rìu lên và chặt vào gốc cây. Ông vẫn tiếp tục chặt cho đi khi lớp vỏ cây bong ra ngoài và lộ ra thân cây rỗng ruột bên trong.

Ông chăm chú nhìn qua một cái lỗ và trông thấy một thứ gì đó màu trắng ở bên trong. Khi nắm lấy nó, ông đã kinh hoàng khi phát hiện đó là một hộp sọ người. Ông lập tức chạy vào nhà nói với vợ mình và bọn họ lập tức báo cảnh sát.

Chưa đầy hai mươi phút sau, một chiếc xe cảnh sát và một nhân viên điều tra đến và bọn họ tìm thấy một bộ xương người nằm bên trong thân cây. Sau khi điều tra thêm, họ xác định đó là hài cốt của một cô gái 18 tuổi sống ở trong thị trấn. Cô gái đó đã mất tích từ vài năm trước và không một ai biết chuyện gì đã xảy ra với cô. Tên cô gái đó là Bella. Hộp sọ của cô bị vỡ cùng với một dụng cụ cùn. Họ bắt người chủ cũ của ngôi nhà phải đối diện với bằng chứng về tội lỗi của mình và ông ta đã thú tội. Ông ta nói rằng chính ông đã giết cô gái đó và giấu xác cô trong vườn, nghĩ rằng không ai có thể tìm thấy cô.

Sau khi hài cốt được chôn cất, Cassandra không bao giờ nói chuyện với người bạn tưởng tượng của mình một lần nào nữa. Điều đó có nghĩa sau khi sự mất tích bí ẩn của Bella đã được sáng tỏ và kẻ giết người đã bị bắt, linh hồn của cô cuối cùng đã có thể an nghỉ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.