Cho dù không muốn thừa nhận, nhưng quả thực hắn không thể tự khống chế mà động tâm với Nicole.
Nhưng hắn cũng biết rõ, Nicole là một con ác long, cho dù nàng đáng yêu, lại động lòng người thì nàng cũng chỉ là ác long.
Hắn đã từng liều mạng muốn rời khỏi nàng, sau khi thành công chạy khỏi Đảo Ác Long, suốt hai năm, hắn buộc mình không được trở về tìm nàng.
Nhưng Nicole lại xuất hiện lần nữa, khiến tâm hắn không thể bình tĩnh được.
Vừa rối rắm vì nàng chỉ là ác long, vừa khát vọng cùng nàng ở bên nhau.
Nhưng điều thực sự khiến hắn hạ quyết tâm ở lại bên cạnh nàng là bởi vì Nicole đã nói với hắn câu:
“Ngươi là bảo vật ta thích nhất.”
“Cho nên, ngươi phải rời khỏi ta thật xa, bằng không ta sẽ tiếp tục cầm tù ngươi, khiến ngươi vĩnh viễn cũng không thể rời khỏi ta..”
Cho dù nàng là ác long thì lòng nàng cũng thật dịu dàng.
Có thể trời sinh hắn lạnh lùng đến động lòng, Nicole có sức hấp dẫn không gì sánh kịp, cho dù nàng không phải loài người.
Mà hiện giờ, dường như hắn phát hiện được cách biến nàng thành loài người..
Biển xanh trời xanh, ánh nắng tươi sáng, thời tiết đẹp.
Một đám ác long đang nói chuyện phiếm, nhắc đến Nicole, đều nhịn không được thở dài.
Gần đây Nicole rất ít ra cửa, sợ bị loài người kia mê hoặc đến nỗi đầu óc choáng váng. Không nghĩ đến Nicole uy vũ khí phách như vậy, lại là con rồng háo sắc.
Lúc lão Long hái thuốc, nghe được nhóm ác long nói chuyện, sắc mặt hơi đổi, chẳng qua hắn chưa nói gì.
Về đến nhà, lão Long nhìn thấy Nicole ngồi dưới đất, vẻ mặt nàng đầy ưu sầu.
Lão Long lấy thảo dược cất kĩ, quay đầu lại nhìn về phía Nicole: “Cả ngày ngươi cứ tránh ở chỗ ta thế này cũng không phải cách..”
Nicole chỉ vào thân thể uy vũ của mình, bất mãn mở miệng: “Ở chỗ của ngươi, ta mới có cơ hội biến thành hình rồng.”
Chỉ cần bị Đái Nạp nhìn thấy Nicole biến thành hình rồng, hắn sẽ bắt cái đuôi của nàng, giữ chặt, không chịu buông tay.
Mặc dù Đái Nạp lớn lên đẹp, nhưng cũng không thể quá đáng như vậy! Đái Nạp căn bản không biết bắt cái đuôi có ý nghĩa như thế nào?
Lão Long khuyên nhủ: “Vậy vì sao ngươi không đuổi hắn về Nhân giới?”
Nicole cúi đầu: “Ngoại trừ việc hắn bắt cái đuôi của ta thì cũng không có khuyết điểm gì.”
Nicole chợt ngửi được mùi hương của Đái Nạp, sắc mặt biến đổi, vội muốn chạy trốn, nhưng Đái Nạp đã ngăn ở cửa.
Nicole vội tránh ở sau lưng lão Long, đôi mắt lạnh như băng của Đái Nạp nhìn chằm chằm lão Long và nàng.
Lão Long đạp Nicole một cái: “Ánh mắt hắn thật dọa người, ngươi tránh xa ta một chút.”
Nicole vội ôm ác long, mở miệng nói: “Lão Long, chúng ta có mấy trăm năm cảm tình, ngươi giúp ta nghĩ ra cách khiến hắn đừng bắt cái đuôi của ta nữa.”
Lão Long nói: “Ngươi trực tiếp nói cho hắn, bắt đuôi của rồng, chính là muốn có ý ** với rồng. Ta cảm thấy hắn sẽ không bắt nữa.”
Nicole và lão Long vẫn luôn thì thầm nói cái gì, nhưng Đái Nạp chỉ có thể nghe được một trận âm thanh thân mật, lập tức sắc mặt khó coi mấy phần.
Hắn bước gần về phía Nicole vài bước, vẫy gọi Nicole, để Nicole đi tới.
Nicole vội cầm cái đuôi của mình lên, giấu đi.
Lão Long thoáng nhìn Nicole, lại liếc nhìn gương mặt đầy sát khí của Đái Nạp, bỗng nhiên mở miệng nói với Đái Nạp: “Ta có thể nói chuyện với ngươi không?”
Lão Long nói tiếng người, Đái Nạp có chút sửng sốt, nhàn nhạt mà mở miệng: “Được.”
Lão Long bảo Nicole đi ra ngoài trước, để hắn một mình nói chuyện với Đái Nạp.
Nicole nháy mắt ra hiệu cho lão Long, để hắn thuyết phục Đái Nạp, bảo hắn đừng bắt cái đuôi của nàng nữa.
Nicole và lão Long “Mặt mày đưa tình” khiến sắc mặt Đái Nạp càng không tốt.
Sau khi Nicole rời khỏi, lão Long đi thẳng vào vấn đề nói: “Ngươi ở lại bên cạnh Nicole là có mục đích gì?”
Đái Nạp vẫn luôn giữ vẻ mặt khó chịu đối với lão Long, hắn nhàn nhạt mở miệng: “Bởi vì muốn ở lại bên cạnh nàng.”
Lão Long: “Điều gì đã thay đổi suy nghĩ của ngươi? Không phải ngươi vẫn luôn muốn thoát khỏi nàng sao?”
Đái Nạp trầm mặc trong chốc lát, trả lời: “Cũng không phải muốn thoát khỏi nàng, chỉ là muốn thoát khỏi Đảo Ác Long.”
Lão Long nhìn hắn: “Cho nên, ngươi muốn mang Nicole đi à?”
Đái Nạp: “Chỉ cần nàng đồng ý..”
Lão Long cười nhạo một tiếng: “Vậy ngươi đành phải thất vọng, Nicole vĩnh viễn sẽ không rời khỏi Đảo Ác Long, vĩnh viễn sẽ không rời khỏi chúng ta.”
Đái Nạp cắt ngang lời nói của lão: “Ta biết điều đó, không cần ngươi nhắc nhở.”
Lão Long ngẩn người, nhìn Đái Nạp bằng ánh mắt phức tạp.
Đái Nạp dừng một chút, “Nếu không có việc gì, ta đi trước.”
Lão Long vội mở miệng: “Nếu Nicole chịu bất kì tổn thương gì, ta sẽ giết ngươi.”
Bước chân Đái Nạp dừng một chút, “Ừm.” Hắn nhàn nhạt trả lời.
Nicole ở ngoài hang động, đang nói chuyện phiếm với một chú rồng nhỏ, vẻ mặt tiểu ác long sùng bái nhìn Nicole, ôm đùi Nicole không ngừng cọ cọ, nói: “Nicole, chờ ta trưởng thành, ta muốn kết hôn với ngươi!”
Nicole kiêu ngạo ngẩng đầu lên: “Vậy ngươi phải nhanh chóng mạnh mẽ lên, Nicole ta chỉ kết hôn với rồng hùng mạnh nha!”
Nicole còn chưa nói xong, bỗng cái đuôi bị ai nắm một cái, cả người giống như là bị điện giật, lập tức biến thành hình người.
Tiểu ác long ôm đùi người Nicole, hai con ác long mắt to trừng mắt nhỏ.
Đái Nạp kéo chân Nicole trở về, hung hăng trừng mắt liếc nhìn tiểu ác long một cái.
Hắn cởi áo khoác che Nicole kín mít, mở miệng: “Đi thôi, về nhà đi.”
Vẻ mặt Nicole bất mãn, nhưng nhìn thấy diện mạo xinh đẹp động lòng người của Đái Nạp, nàng miễn cưỡng nhẫn nhịn.
Trên đường về nhà, Đái Nạp nhìn thấy Nicole cau mày, hắn không nhịn được duỗi tay vuốt phẳng mày nàng.
Hắn nói: “Ta không thích ngươi tức giận.”
Nicole trừng hắn: “Vì sao ngươi nắm đuôi của ta, ngươi định cùng ta ** sao?”
Thật là đáng ghét vô cùng, khiến nàng tức giận rồi còn bày ra vẻ mặt vô tội.
Xưa nay chưa từng có ai dám nắm cái đuôi nàng, nếu không phải thấy hắn lớn lên đẹp, nàng sớm đã đánh hắn tơi bời một trận.
Đái Nạp ngẩn người, “** cái gì?”
Trán Nicole nổi gân xanh: “Ngươi bắt cái đuôi ta, cũng giống như ta bắt ** của ngươi, có hiểu không? Đây là có ý thỉnh cầu **!”
Đái Nạp: “…”
Nicole: “Đỏ mặt cái gì? Ngươi bắt nhiều lần như vậy, không phải rất sảng khoái hay sao?”
Đái Nạp: “…”
Nicole: “Về sau đừng bắt.”
Đái Nạp: “…”