Editor: Tường An
“Ngươi cũng vậy”, Mộ Như Nguyệt nhìn về phía tôn giả áo xám, hỏi: “Nhưng sao ngươi lại xuất hiện ở đây?”
“Cảm nhận được đại lục sắp gặp phải nguy cơ, ta liền chạy đến đây, hẳn là chưa muộn đi, tốt xấu gì ta cũng là một phần tử của đại lục, trong tình huống này sao có thể khoanh tay đứng nhìn? Mặc dù lực lượng nhỏ bé không đáng kể, ta cũng sẽ tận lực.”
Tôn giả áo xám vừa dứt lời, cách đó không xa, vô số lực lượng truyền tới, làm bọn họ tâm thần chấn động.
Hơn nữa, trong đó có một cỗ lực lượng vô cùng cường đại, dù không bằng ma thú chí tôn, nhưng ở đây phỏng chừng cũng chỉ có Dạ Vô Trần có thể so được.
Tôn giả áo xám dường như cảm nhận được cái gì, thân thể đột nhiên cứng ngắc, chậm rãi quay đầu lại, vừa nhìn thấy nữ tử dẫn đầu liền không thể dời mắt.
Là nàng, thật sự là nàng…
Chuyện này không thể nào!
Nàng đã chết, làm sao có thể xuất hiện ở đây được?
Thân thể tôn giả áo xám run rẩy, ánh mắt kích động.
“Vương!”
Tư tế từ phía sau Hoa phu nhân chạy ra, quỳ một chân trước mặt Dạ Vô Trần, cung kính nói: “Bởi vì ma thú chí tôn xuất hiện, linh khí ở địa ngục và đại lục trở nên tương đồng, cho nên chúng ta mới có thể rời khỏi địa ngục để đến đây.”
Dạ Vô Trần khẽ gật đầu, cũng không nói thêm lời nào.
Kẻ địch lần này cường đại đến mức bản thân Dạ Vô Trần cũng cảm thấy không thể đối kháng.
Nhưng, hắn tuyệt đối không thể thua, bởi vì phía sau còn có thê nhi của hắn.
“Hoa… Hoa Nhi, thật sự là ngươi sao?”
Tôn giả áo xám kích động đến mức nói năng lộn xộn, hắn không ngờ khi còn sống có thể gặp được nàng.
“Hiện tại ta không có thời gian nói chuyện với ngươi, Nguyệt Nhi, chỉ có một biện pháp có thể đối phó ma thú chí tôn!”
Hoa phu nhân đứng trước mặt Mộ Như Nguyệt, sắc mặt nặng nề.
“Chỉ có trận pháp diệt thế mới có thể đối phó hắn!”
Trận pháp diệt thế!
Mộ Như Nguyệt đã từng nhìn thấy nó trong sách luyện trận pháp của Hoa phu nhân.
Trận pháp này dùng người để bày trận, sáng tạo ra một trận pháp diệt thế cường đại nhất, ngay cả cường giả chí tôn cũng không thể thoát khỏi cái chết! Chẳng qua, vì phải dùng người để bày trận, nên nếu muốn luyện trận pháp diệt thế thì không thể thiếu nàng!
“Muốn luyện trận pháp này cần có tinh thần lực cường đại, ta không có khả năng luyện chế thành công, chỉ có ngươi có thể làm được, nhưng trước hết, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ…”
Mộ Như Nguyệt ngẩng đầu nhìn Hoa phu nhân: “Ta tin tưởng năng lực của mình.”
Nếu phải dùng sinh mệnh nàng đổi lấy mạng những người khác, nàng cam nguyện.
“Nguyệt Nhi.” Dạ Vô Trần giữ chặt tay Mộ Như Nguyệt, nhíu mày nói: “Luyện chế trận pháp kia sẽ có hậu quả gì?”
“Vô Trần”, Mộ Như Nguyệt chậm rãi đẩy tay Dạ Vô Trần ra, quay đầu nhìn dung nhan tuấn mỹ của hắn, ánh mắt nhu tình tha thiết, “Chàng có tin ta không?”
Tin, làm sao hắn có thể không tin nàng?
Hắn chỉ không dám để nàng mạo hiểm thôi.
Dạ Vô Trần không thể tưởng tượng nổi, mất đi nàng, hắn sẽ ra sao.
Cho dù dùng tính mạng của toàn bộ người ở đại lục này cũng không cách nào giải tỏa được nỗi đau trong lòng hắn…
“Vô Trần, chờ ta, ta sẽ sống sót trở lại bên cạnh chàng, bởi vì ở nơi này, ta có rất nhiều vướng bận! Có điều, chàng phải chờ ta thật lâu, thật lâu…”
Mộ Như Nguyệt nở nụ cười khuynh quốc khuynh thành, động lòng người…
“Bây giờ chàng giúp ta ngăn cản kẻ địch, ta bắt đầu luyện chế trận pháp!”
__________________________