*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh ôm lấy dáng người nhỏ nhắn của cô,hình như không có anh ở bên cô càng ngày càng gầy anh không khỏi lo lắng chua xót
-Bảo bối 3 năm không có anh bên cạnh để em phải chịu khổ rồi: anh nhớ nhung vuốt mái tóc xoăn nhẹ của cô,cô cười hạnh phúc ôm lấy cổ anh.
—————–
Trên bờ biển bóng dáng hai người trên cát,dáng anh cao gầy còn cô thấp hơn anh,cao chỉ đến ngực anh
-Anh xem kìa sao em có thể thấp như vậy chứ: cô bất mãn nói chỉ vào bóng dáng trên cát sao.
Anh quay sang nhìn cô cười rạng rỡ,ánh hoàng hôn chiếc vào khuôn mặt anh càng lộ ra vẻ đẹp trai và nam tính,anh cúi xuống nhìn cô rồi véo cái mũi nhỏ xinh
-Bảo bối em nhỏ nhắn như vậy,phải cần anh bảo vệ rồi:
-Vậy anh cõng em đi, đi thật là mỏi mà: Linh Nhi nhõng nhẽo nói, cúi xuống xoa đầu gối méo máo
Anh cúi xuống bế cả người cô lên,nhân cơ hội đó hôn vào đôi môi nhỏ nhắn thơm tho của cô nồng nàn.
-Tối
Cô bị anh hành hà đến nỗi đau hết cả người,cũng không thể bước xuống giường để đi được,còn ai đó thì thong dong hưởng thụ
-Thiên Minh anh quá,quá rất quá đáng: cô ở trên giường kêu gào.
Anh chỉ mặc chiếc quần lót màu đen nam tính đứng nhìn cô rồi tỏ vẻ ý cười
-Em bảo anh quá đáng sao: anh giả vờ không biêt chuyện gì sảy ra,ung dung nhìn cô.
-Anh có cần khỏa thân như vậy để em nhìn không hả:
-Đâu có anh có mặc quần áo mà: anh chỉ vào chiếc quần bên dưới,cô càng ngày càng đỏ mặt
-Anh thật là mặt dày: cô hét lên,kéo chăn hết cả người,ai đó đang đứng bên kia cười rất tươi
———————-
-Thiên Minh: cô mơ hồ gọi anh
Anh chẳng biết tối hôm nay có chuyện gì mà đêm rồ chưa thấy về,cô gật gù trên ghế sopa chờ anh về cô có chuyện muốn nói với anh mà.Trong khi đó anh ở công ti đang
tiếp đối tác dự án lớn,bận tối mắt tối mũi không có thời gian gọi điện cho bảo bối ở nhà.
Anh tiếp đối tác đến gần sáng,mới lái xe về,không biết bây giờ cô ngủ chưa. Đèn vẫn sáng anh lấy chìa khóa mở cửa thì thấy cô đang gật gù trên ghế cả người co rúm lại ở góc ghế
-Bà xã ; anh nhẹ nhàng nói
cô mơ hồ thấy anh đang đứng trước mặt cô,cô liền bật dậy
-Anh đi đâu bây giờ mới về hả? còn có cả mùi rượu nữa là sao: cô tò mò và bực mình nói, anh ngồi xuống ngay bên cùng cô,ôm cả người cô vào ngực của mình.
-Bà xã anh xin lỗi,đối tác bên anh họ uống nhiều rượu quá anh phải tiếp khách nên mới về muộn như vậy: anh giải thích,cô ngẩng đầu lên
-Có phụ nữ không: cô trả khảo
-Có, em đừng nghĩ linh tinh,không có chuyện gì xảy ra cả:
Cô cười một tiếng rồi,ngáp một cái dài
-Ông xã,em có thai rồi,được bốn tuần rồi: cô nhỏ nhẹ nói
anh cười hạnh phúc
-Cuối cùng công sức của hai chúng ta không phung phí: anh nói phả hơi nóng vào mặt cô
-Ông xã,anh không bất ngờ sao
-Sao anh lại bất ngờ chứ,anh rất muốn có nhiều đứa con, gái hay trai cũng được chỉ cần là em đẻ ra anh nuôi tất: anh cầm bàn tay cô lên hôn vào bàn tay thon gầy.
-Thiên Minh em rất cảm động: cô nghẹn ngào nói,ôm lấy người anh.
-Cảm động như vậy chắc anh phải làm em vui rồi: anh bế cô lên phòng rồi đóng cửa lại chỉ thấy tiếng gào thét của cô
-Không em đang có thai mà: cô vùng vẫy nói
-Anh sẽ nhẹ nhàng: giọng đầy mị hoặc
-Không em không tin:
sau đó chỉ thấy tiếng rên rỉ hạnh phúc trong đó
| thỏ con mãi mãi bị sói ăn thịt thôi|