Chân Không Chấn đối đầu Hỏa Mãng Sát!
Chân không cầu do chấn động tạo thành lại một lần nữa nghiền nát không khí, giống như một mũi tên xé gió lao vào trong Hỏa Mãng Sát.
Hai luồng lực lượng cực mạnh va chạm với nhau tạo ra vụ nổ cực kì mãnh liệt. Đường Thiên chỉ cảm giác một luồng sức mạnh như muốn dời non lấp bể ập tới trước mặt. Do cả người đang ở giữa không trung không có chỗ mượn lực nên hắn chỉ có thể co tay để bảo vệ những chỗ yếu hại.
Sóng không khí đánh tới trong nháy mắt, cổ họng Đường Thiên tức thì dâng lên vị máu tươi, hắn không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn. Sau khi Khổng tước rời đi làm cụ trang không được đầy đủ thì bất kể là sức tấn công hay phòng ngự đều giảm đi rất nhiều.
Toàn thân Đường Thiên giống như chiếc lá bị làn sóng khí thổi đi chừng bảy tám thước.
Bỗng một tiếng quát như sấm động chợt vang lên bên tai hắn.
Lại một con hỏa mãng to lớn màu đỏ đang nhào tới từ phía dưới rất nhanh, tư thế cực kỳ hung ác. Hỏa Nham Quang vừa rồi đã có chút kinh nghiệm, biết rõ chân lực Đường Thiên có điểm cổ quái nên lần này cẩn thận bày ra mấy tầng chân lực hòng ngăn trở luồng chân lực cực kỳ quái dị của Đường Thiên.
Hỏa Nham Quang vững vàng tập trung vào Đường Thiên đang không cách nào ổn định thân hình giữa không trung, khóe miệng khẽ nhếch cười gằn.
Cuối cùng cũng kết thúc… Đúng là đổ ngu xuẩn không biết tự lượng sức mình!
Ngọn lửa từ quyền của Hỏa Nham Quang vụt biến thành cự mãng khổng lồ. Thân thể cự mãng xòe ra, bằng tốc độ cực kỳ nhanh lao về phía Đường Thiên mang theo một luồng gió nồng nặc mùi máu tanh. Một quyền này chính là sát chiêu mà Hỏa Nham Quang chuẩn bị từ lâu. Lúc này Đường Thiên đang ở giữa không trung không có cách mượn lực, muốn ngăn cản chiêu này căn bản không có khả năng.
Sở dĩ tên gia hỏa này có thể ngăn cản hỏa mãng sát của hắn chỉ là nhờ có thứ chân lực cổ quái của mình thôi.
Ngoại trừ thập bát đồng nhân thì đã lâu lắm rồi Đường Thiên không bị dồn đến tình trạng chật vật như thế này. Chân lực của Hỏa Nham Quang tuy cũng chỉ là ngũ giai nhưng lại là ngũ giai đỉnh trong khi Đường Thiên chỉ vừa đột phá ngũ giai không lâu, mới là ngũ giai sơ cấp mà thôi. Mà so sánh về mặt vũ kỹ thì Hỏa Nham Quang càng mạnh hơn hắn, Chấn quyền chỉ đạt mức tứ giai, sát chiêu của nó không sai biệt lắm đạt tới mức của vũ kỹ ngũ giai bình thường. Mà Hỏa mãng quyền của Hỏa Nham Quang là vũ kỹ ngũ giai hàng thật giá thật, sát chiêu Hỏa Mãng Sát đã có uy lực tương đương với vũ kỹ lục giai rồi.
Nếu không phải Đường Thiên luyện thành Hạc thân và Thiên Long Kình, nếu không phải hắn có cụ trang hẳn Hỏa Nham Quang đã sớm dựa vào ưu thế mà giành chiến thắng rồi.
Khổng tước trên đỉnh đầu hắn vỗ cánh, cụ trang trên người Đường Thiên không những không đầy đủ mà vẻ lộng lẫy cũng ảm đạm đi rất nhiều.
Nhưng mà…
Nhìn lửa từ Hỏa mãng quyền hung hăng lao về phía mình Đường Thiên lại bỗng nhếch mép cười.
Ngươi quả thật rất mạnh nhưng mà ca có thể chịu thua sao?
Nguy hiểm cực độ khiến Đường Thiên chăm chú dị thường. Chỉ một thời gian ngắn lòng hắn đã bình tĩnh trở lại, bình tĩnh không có lấy một tia rung động, phẳng lặng như gương.
Hỏa diễm từ võ hồn cấp bạch ngân trong cơ thể Đường Thiên dường như cũng cảm nhận được nguy hiểm liền vô thanh vô tức bùng phát.
Thế giới xung quanh đột nhiên như dừng lại, tất cả mọi vật xung quanh càng lúc càng trở nên rõ ràng.
Con mắt Đường Thiên như phủ một tầng sương màu bạc, một màu bạc đầy lạnh lẽo. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Theo trực giác của mình, hắn không ngừng hướng về phía trước kéo với một biên độ kinh người,
Bảy lần… Tám lần… Chín lần…
Hỏa mãng càng lúc càng gần, miệng mở lớn như chậu máu, cặp mắt rắn lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Đường Thiên.
Đường Thiên không hề né tráng, cặp mắt bạc nhìn thẳng vào mắt rắn.
Mười lần!
Đường Thiên chỉ cảm thấy cả người chấn động rồi thế giới xung quanh đột nhiên trở nên hết sức rõ rành, rành mạch.
Đó là một cảm giác rõ ràng đến kỳ diệu mà từ trước đến giờ hắn chưa từng có. Rõ ràng đến mức hắn thậm chí có thể cảm nhận sự biến hóa của mỗi tia khí lưu nhỏ bé xung quanh thân thể. Chúng có một quỹ đạo phức tạp nhìn qua tưởng như hỗn loạn đang va chạm kịch liệt với nhau. Đường Thiên thậm chí có dự cảm theo thời gian chờ cho thực lực của hắn càng cường đại hơn nữa thì những tia khí lưu nhỏ bé nhìn qua không chút nguy hiểm này đều có thể cho hắn sử dụng được.
Một cảm xúc khó có thể lý giải được lan tỏa khắp thân thể hắn, thế giới này…
Hỏa Nham Quang là người đầu tiên cảm giác được có chỗ không đúng. Hắn nhìn qua có vẻ lỗ mãng nhưng thực tế là điển hình của loại người ngoại thô nội tế ( ngoài thì thô bỉ trong thì tinh tế đó các đạo hữu à ).Mặc dù có thân phận cao quý như thế nhưng lại nguyện ý khổ công tu luyện, hết lần này tới lần khác che giấu dã tâm của mình rất kỹ, hắn không hề đơn giản như người khác vẫn tưởng tượng.
Lửa từ Hỏa mãng quyền đã tiến tới trước người Đường Thiên, ở cự ly ngắn như thế thì khả năng Đường Thiên tránh được là không thể.
Vậy mà trong lòng Hỏa Nham Quang lại sinh ra một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.
Cảm giác giác nguy hiểm đột nhiên xuất hiện này khiến Hỏa Nham Quang nghĩ đến vỡ đầu cũng không hiểu Đường Thiên còn thủ đoạn gì để lật ngược thế cờ. Chân lực hay vũ kĩ của Đường Thiên đều đã bị hắn nắm được.
Nhưng mà…
Hắn chăm chú nhìn Đường Thiên, mong từ trên người Đường Thiên nhìn ra chút manh mối của thứ khiến hắn cảm thấy bất an.
Bỗng nhiên khi chú ý tới vẻ mặt Đường Thiên thì hắn không khỏi ngẩn người ra.
Trên mặt Đường Thiên thế mà … thế mà lại lộ vẻ mỉm cười….
Thằng này bị đần sao ?
Hỏa Nham Quang chợt giật mình, sắc mặt đại biến, cuối cũng hắn cũng hiểu vì sao mình cảm thấy bất an. Biểu hiện của Đường Thiên quá bình tĩnh, không có chút kinh sợ, bình tĩnh như thể hắn không gặp phải bất kỳ uy hiếp nào.
Tên gia hỏa này rốt cục muốn làm trò gì …
Trong lòng Hỏa Nham Quang càng thêm bất an.
Hỏa mãng càng lúc càng đến gần, sóng nhiệt nhào tới mặt Đường Thiên khiến lông mày hắn khẽ nhăn nhưng Đường Thiên giống như không quan tâm tới.
Tầm mắt nhanh chóng bị quyền diễm màu đỏ che lấp, nhiệt độ không khí xung quanh tăng mạnh, cả người Đường Thiên như ở trong lò lửa lớn. Sát khí lạnh thấu xương bao phủ toàn thân hắn.
Ngay khi tất cả cho rằng Đường Thiên đã lâm vào cảnh chạy trời không thoát khỏi nắng thì hắn đột nhiên động thân.
Không phải Chân không chấn!
Mà là Thủ nguyệt đao, tay phải như như đao trảm liền ba nhát nhanh như chớp. Ba đạo nguyệt mang lạnh lẽo tựa như ba vầng trăng khuyết bắn vào miệng hỏa mãng.
Mà tay trái hắn thì bắn ra một chùm tia sáng màu đỏ nhanh không kém.
Phách Vương Nộ chỉ!
Hai công kích này nhìn qua dường như phát ra cùng lúc nhưng thực tế vẫn có khoảng thời gian chênh lệch cực ngắn.
Phốc phốc phốc!
Ba vầng nguyệt mang chui vào cái miệng lớn như chậu máu của hỏa mãng giống như trâu đất xuống biển không có bất kỳ phản ứng nào.
Nhưng mà thân thể hỏa mãng lại xuất hiện sự trì trệ cực ngắn không thể phát hiện bởi Phách vương nộ chỉ ngay sau đó đã điểm trúng vào trung tâm của tam giác tạo thành từ ba cái nguyệt mang.
Sắc mặt Hỏa Nham Quang đại biến.
Ba cái nguyệt mang uy lực không lớn nhưng có vị trí cực kì xảo diện, chỗ quyền diễm bị bắn trúng thế mà lại xuất hiện hỗn loạn với phạm vi cực nhỏ.
Phách vương nộ chỉ nhanh đến mức người ta không thể nhìn rõ được.
Đông!
Một âm thanh nặng nề vang lên tựa như một tiếng trống đánh trong lòng Hỏa Nham Quang.
Chiêu Phách vương nộ chỉ này đã được Đường Thiên đưa Thiên long lực vào!
Chùm tia sáng màu đỏ nổ ngay lập tức.
Một hỏa đoàn chói mắt bay ra từ cái miệng đang mở ra của hỏa mãng, đầu hỏa mãng bị nổ mạnh, bắn về phía trước.
Không ổn rồi!
Hỏa Nham Quang chỉ cảm giác chân lực khống chế quyền diễm dường như không thể khống chế được.
Hỏa Nham Quang cực kỳ sợ hãi, rõ ràng chỉ là hai loại vũ kỹ tứ giai tại sao lại có tác dụng như vậy? Nhưng mà lúc này, hắn cũng chẳng có thời gian mà nghĩ nhiều, Hỏa mãng sát có uy lực mạnh mẽ, hỏa mãng do quyền diễm biến thành hung hăng bá đạo nhưng chính vì thế nếu không khống chế được quyền diễm thì lực lượng phản phệ cũng cực kỳ đáng sợ.
Chân lực trong cơ thể Hỏa Nham Quang giống như một con mãng xà đang liều mạng giãy dụa bò lung tung khiến kinh mạch toàn thân đau nhức.
Đáng chết!
Hỏa Nham Quang mắng thầm nhưng khi hắn thấy Đường Thiên bị quyền diễm nuốt hết thì cũng bỏ được tảng đá trong lòng xuống, trên mặt lộ vẻ mừng như điên. Phản kích của Đường Thiên mặc dụ sắc bén nhưng hỏa mãng của hắn đã đến quá gần rồi, gần tới mức Đường Thiên không có thời gian tránh nữa.
Tên gia hỏa này chết chắc rồi!
Quyền diễm của Hỏa mãng sát có nhiệt độ cực cao, có thể tan sắt chảy đồng. Mà đòn trí mạng chân chính là do trong quyền diễm không chỗ nào không có giảo kình. ( Giảo kình: kình lực xoắn )
Mãng xà thậm chí còn có thể quấn giết các loại gấu hổ dã thú mạnh mẽ nhất.
Một khi bị quyền diễm của Hỏa mãng sát cuốn lấy thì hắn hẳn chết không thể chết thêm được nữa.
Nhưng lúc này nụ cười của Hỏa Nham Quang chợt đọng lại trên mặt.
Ngọn lửa đỏ rực chiếu sáng khuôn mặt Đường Thiên, chúng giống như dung nham dán sát vào người Đường Thiên chỉ cách một tầng không khí. Quanh người Đường Thiên xuất hiện một lồng khí vô hình, đây là tính năng phòng ngự của cụ trang. Nhưng mà cùng với tốc độ tiêu hao nhanh chóng của lồng khí thì cụ trang trên người Đường Thiên cũng xuất hiện những vết rạn nứt.
Mười giây!
Cụ trang Khổng tước không đầy đủ chỉ có thể bảo vệ hắn trong vòng mười giây.
Quyền diễm bao vây lồng khí còn ẩn chứa giảo kình kinh người khiến hắn có cảm giác như đang bị vặn xoắn người trong đầm lầy, gần như không thể nhúc nhích. Những giảo kình này như từng sợi dây vô hình không ngừng bò lên người Đường Thiên.
Chân lực trong người Đường Thiên cũng vận động tới cực hạn, ngọn lửa rực rõ trong mắt dường như cũng được phủ một tầng sương bạc, lộ rõ khí tức lạnh lẽo như băng.
Nhiệt độ cao cùng giảo kình không quấy nhiễu Đường Thiên nữa, hỏa mãng quyền diễm khổng lồ mãnh liệt cũng trở nên rõ ràng lạ thường.
Chân lực phóng ra ngoài tạo thành quyền diễm, từng sợi chân lực đan vào cùng một chỗ như điều khiển ngón tay vậy.
Kết cấu tương đối xuất sắc đấy !
Trong con mắt lạnh lẽo màu bạc của Đường Thiên hiện lên vẻ tán thưởng.
Thân hình bỗng nhiên cử động rồi.
Tay trái trước mặt điểm nhẹ, Phách vương nộ chỉ cùng với Hạc kình bén nhọn như mỏ hạc tạo ra một hố nhỏ trên quyền diễm phía trước.
Gần như cùng lúc xuất hiện một quang cầu chân không trong suốt trong cái hố nhỏ này.
Chân không chấn.
Động tác Đường Thiên nhanh như chớp không có nửa điểm chần chừ do dự cùng lúc hành động.
Năm giây ngắn ngủi.
Đường Thiên đã đặt năm viên Chân không cầu vào trong quyền diễm.
Trong năm giây thực hiện liên tiếp 5 sát chiêu khiến chân lực trong người Đường Thiên cạn kiệt.
Nhưng mà khóe miệng hắn lại lộ rõ vẻ tươi cười.
Ba!
Tiếng nổ của Chân không cầu không lớn, thanh thúy như tiếng thủy tinh vỡ, 5 khỏa Chân không cầu phát nổ cùng lúc!
Thân thể Hỏa mãng cứng ngắc.
5 viên chân không cầu phát nổ giống như 5 cái vòng xoáy có sức hút cực lớn khiến hỏa quyền diễm toàn thân hỏa mãng không tự chủ ầm ầm lao đến.
Quyền diễm hỗn loạn lập tức làm cho chân lực hỗn loạn theo.
Chân lực trong cơ thể Hỏa Nham Quang vốn đang có chút không khống chế được lúc này đã hoàn toàn mất kiểm soát. Kinh mạch Hỏa Nham Quang đau nhức, cỏ họng chợt ngọt, miệng phun máu tươi, té ngửa xuống đất.
Một bóng người cũng lao ra từ trong hỏa mãng. Ngay phía sau hắn hỏa mãng biến thành hỏa cầu nổ mạnh.
Đường Thiên bắt lấy Hỏa Nham Quang, một sợi dây lơ lửng trước mặt hắn, chính là Khổng tước.
Hắn hít thật sâu, bám lấy sợi dây bay lên không trung.
Toàn thân Đường Thiên cháy đen mang theo Hỏa Nham Quang đạp lên đỉnh trụ đèn. Ngay dưới chân hắn là hỏa đoàn ầm ầm nổ mạnh hóa thành vô số ngọn lửa nhỏ trút xuống như mưa.
Trên đỉnh đăng trụ một thiếu niên đã xông qua khói lửa đang ngạo nghễ đứng, ngạo nghễ thiên hạ.