Cô – Linh Vũ – 17 tuổi. Ở thế giới hiện tại. Không bạn bè, không tình thân, không ước mơ, không cảm xúc,… Cô nhếch miệng cười nhạt giơ ngón giữa với cả thế giới. “Thật tẻ nhạt “. Không học được liền bỏ học, lúc rảnh thì ở nhà cày game, đọc truyện,… Cuộc sống của cô chính là như vậy. May mắn có một chủ tiệm nhận cô làm thêm mới có tiền mà kiếm ăn. Một đứa mồ côi như cô thì ai quan tâm?!
Cô luôn cảm thấy trống rỗng. Nếu có thể ước cô ước mình trở thành một nhân vật phụ trong tiểu thuyết thôi cũng được, nhưng phải nhà giàu, quyền lực và xinh đẹp nữa. Sau đó cô sẽ lật tung cái tiểu thuyết đó lên xứng với boss phản diện! ” he.. he.. ” Linh Vũ cười khúc khích. Không nhận ra cô đang đi giữa đường. * píp píp* ” Đồ điên tự nhiên cười giữa đường! Mau tránh ra! ” Một vị trung niên say rượu liên tiếp bóp còi
Ông ta ấn nhầm phanh thành tăng tốc. Linh Vũ cả người cứng đờ chỉ thấy đèn ôtô chiếu sáng chính mình. Cô nheo mắt ‘ Cuối cùng tử thần cũng đã đến đón mình rồi sao? ‘Chó má! Đếch báo trước để người ta chuẩn bị tâm lý! Tạm biệt đồ ăn vặt. * Rầm * kõn kẹt
Bình luận