Tôn Noãn Tịch chằn chọc trên chiếc giường mà không tài nào ngủ được! Tại sao chứ! Chỉ trong 1 buổi tối thôi mà sao lắm chuyện thế này?
Cô mỗi khi nhắm mắt lại xuất hiện hình ảnh của Lục Triển Bách. Hức, tuyên bố chủ quyền có cần gay gắt như vậy không?
Tôn Noãn Tịch trên giường lật qua lật lại như con sâu. Thân nằm trên giường mà đầu óc cứ quay quay sang bên kia. Cô thực sự muốn biết bây giờ anh ấy làm gì, đã ngủ chưa?
Tôn Noãn Tịch cười cười rồi nụ cười tắt phụt đi. Cô lại nhớ đến một đám’ bạn gái ‘ của Lục Triển Bách.
Cơn điên thật sự bốc lên đến não. Cô không ngần ngại mà phi thẳng xuống giường, tức tốc trong nháy mắt đã xuất hiện ở phòng của Lục Triển Bách.
Cô đấy chính thức tróc gian!
Lục Triển Bách từ khuôn mặt vuông góc với máy tính quay ra phía cô mỉm cười.
Nụ cười của anh ấy ấm áp suýt nữa làm cô quên mất chủ đích của mình nửa đêm nửa hôm đi sang nhà ‘ bạn trai’
Cô tiến gần đến trước mặt anh.
– Mới xa có 2 tiếng mà đã nhớ anh rồi?
Lục Triển Bách nở nụ cười ‘ đểu ‘ đến mức không thể tả nổi!
– Em đến đây để tróc gian!
Cô hùng hổ xông sang bên này chứng tỏ có một việc về anh đã làm cô bất bình!
– Tróc gian? Anh có gian đầu mà tróc!
Anh vội vàng đứng dậy.
Anh không muốn một lý do cỏn con mà khiến ‘ thiên đường ‘ của anh vừa mới tạo lập được 2 tiếng đã thành một địa ngục!
– Anh! Anh cóc mấy người bạn gái! Em cho anh 3 phút để nói!
Lục triển Bách lúc này mới biết, hóa ra cô ghen bóng ghen gió!
– Anh chưa từng có bạn gái!
Tôn Noãn Tịch vẫn giữ thái độ như nãy, gân cổ lên cãi cho bằng được!
– Anh nói dối! Đồ nói dối, anh hẹ hò với mấy người lận! Mau nói nhanh!
– Em tin mấy cái ‘ báo lá cải ‘ đấy làm gì! Anh thề có trời đất biết anh chưa từng có bạn gái! Anh chỉ trung thành trong 4 tháng rưỡi qua nghĩ về em!
– Anh lại nói dối, chính mắt em nhìn thấy anh cùng… Ưm..
Trong đêm nay cô dã 2 lần bị cưỡng hôn rồi đó! Cô thật muốn ninh Lục Triển Bách ra làm canh!
Hắn nhẹ nhành luồn lưỡi vào miệng cô quét sạch sẽ! Tên này! Thật muốn chém hắn!
Lục triển Bách hôn xong không để cho 1s qua đi liền giải thích!
– Anh chưa có người yêu chỉ là mấy người đó đến tìm anh! Mấy người đó đến làm phiền anh nên anh phải nói rõ cho bọn đó hiểu! Em phải tin anh!
– Mấy người đó đến tìm anh mà anh không biết phản đối gay gắt mà lại huyên thuyên cùng mấy người ấy ở công viên, ở quán cà phê?! Anh thật biết giải thích mà!
– Em phải tin anh! Đây anh cho em xem! Đây là số tin nhắn anh đã từ trối họ!
Lục Triển Bách mở một tập tin, bên trong đó chính là những tin nhắn mà mấy cô gái đó cô cưa đổ Lục Triển Bách!
Tôn Noãn Tịch xem xong cảm thấy ái ngại về thái độ gay gắt của mình! A nhục quá mà!
Lục Triển Bách nhìn vẻ mặt xụ của Tôn Noãn Tịch vui vẻ véo má cô!
– Em xem! Em không tin anh!
– Em… Xin lỗi!
Lục Triển Bách ôm Tôn Noãn Tịch chặt hơn nữa.
– Nhưng em nhìn thấy anh cười với bọn họ!
– Tịch! Em thấy anh cười với người khác là anh thích người khác sao? Kiểu ghen của em quá đặc biệt rồi!
Tôn Noãn Tịch bỗng chốc giật mình. Cô ghen? Cô ghen sao?
Hóa ra đây là cảm giác ghen sao? Hèn chi anh ấy thấy cô đi cùng Dương Phong liền tốn cả một tuần theo dõi! Nhưng cô không thể đồng ý mình ghen được. Mất mặt quá!
– Em không ghen!
– Em ghen rõ ràng luôn nè.
Lục Triển Bách nhìn khuôn mặt đỏ lự của cô, hihi đáng yêu chết mất!
Tôn Noãn Tịch chính thức vì anh mà ghen nhảy dựng nóc nhà! Sao lại không vui cho được!
– ————————–
Oa mn ơi! Mn thật tích cực a, có qua 1 buổi chiều đã lên 1 trăm phiếu rồi! Cảm ơn mn, bây giờ truyện chúng ta cần lượt like gấp a, đủ 350 lượt like mk ra chap nha.