Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 546: Ai Dám Để Nữ Nhi Của Ta Quỳ Xuống!?



Lập tức, đám Kim Long đệ tử kia bị Bàn Tiểu Nhị cùng Ngao Trọng hai người quét bay ngược trở về.

– Tiên Đế hậu kỳ!

Năm tên Kim Long trưởng lão nguyên bản muốn xuất thủ, cảm ứng được khí tức trên người Ngao Trọng lập tức đều biến sắc, tất cả đều ngừng lại.

Đặc biệt là Kim Long trưởng lão Ngao Trọng.

Lúc này, Long Kình Thiên đơn giản nhiếp một cái, đem Ngao Nhã kia túm tới trước mặt.

Ngao Nhã vừa sợ vừa giận.

– Quỳ xuống!

Long Kình Thiên đơn chưởng hư không ấn xuống một cái, chỉ thấy Ngao Nhã kia liền quỳ xuống.

– Lớn mật!

– Nhanh thả Ngao Nhã tiểu thư ra!

Kim Long tộc nhân thấy thế đều nhao nhao hét lên, ngoại trừ Kim Long trưởng lão Ngao Chính ra thì bốn người khác không nhịn được mà giận dữ xuất thủ, hướng Long Kình Thiên đánh tới.

Bất quá, Bàn Tiểu Nhị cùng Ngao Trọng hai người thân hình chợt động một cái liền đem bốn người nhẹ nhàng đánh bay trở về.

Bốn người thân hình liên tiếp lui về phía sau.

– Khấu đầu một vạn cái, ta có thể không giết ngươi.

Lúc này, Long Kình Thiên sắc mặt lạnh lùng mà nhìn Ngao Nhã quỳ trước mặt mình mà nói ra.

– Ngươi, ngươi!

Ngao Nhã hai mắt như muốn nứt ra, sát khí khủng bố mãnh liệt bắn ra, nàng lại bị một Tiên Quân hậu kỳ đỉnh phong nho nhỏ đánh thương, hơn nữa đường đường là một Tiên Đế như nàng mà cũng phải khấu đầu với một Tiên Quân?

Nàng chưa từng thụ qua sỉ nhục như vậy

– Ta muốn giết ngươi!

Ngao Nhã gào lên, toàn thân hào quang chớp lóe, đột nhiên một cỗ lực lượng kinh thiên động trong cơ thể bạo phát ra, vậy mà lại khiến cho nàng từ Tiên Đế sơ kỳ đỉnh phong đột lập tức phá tới Tiên Đế trung kỳ!

Nguyên bản bị Long Kình Thiên cưỡng ép quỳ xuống, Ngao Nhã đột nhiên giãy dụa đứng lên, trong miệng lại phát ra một tiếng long ngâm rung trời, hai tay hào quang lóe lên, hóa thành long trảo, hướng Long Kình Thiên đánh tới.

– Chết, chết cho ta!

Nàng quát lên.

Nàng đã hoàn toàn lâm vào trạng thái điên cuồng.

Long Kình Thiên thấy đối phương có thể thoát khỏi sự áp chế của mình thì cũng có chút ngoài ý muốn, bất quá nhìn đối phương đánh tới thì lại lạnh lùng cười. Đợi đối phương đánh tới trước mặt thì mới duỗi một ngón tay ra, một chỉ này của Long Kình Thiên vô số tinh quang tán xạ bốn phía, một chỉ này của long thật giống như một vì sao nổ tung ra vậy.

– Toái Tinh chỉ!

Lập tức, một chỉ của Long Kình Thiên liên tiếp xuyên thủng hai móng của đối phương, Ngao Nhã kia kêu thảm một tiếng, trong miệng điên cuồng phun ra máu tươi, bụm lấy hai móng mà liên tiến lui về phía sau, hoảng sợ muôn dạng mà nhìn Long Kình Thiên.

Tất cả Kim Long tộc nhân bốn phía cũng đều khiếp sợ mà nhìn Long Kình Thiên.

Ngao Nhã sử dụng chính là bí pháp của Kim Long nhất tộc, kích phát long mạch lực lượng tại chỗ sâu nhất trong cơ thể, tạm thời gia tăng lên Tiên Đế trung kỳ, vậy mà vẫn không phải là đối thủ của Long Kình Thiên!

Mà Long Kình Thiên chỉ là Tiên Quân hậu kỳ đỉnh phong!

Là Tiên Quân hậu kỳ đỉnh phong hàng thật giá thật!

Ngao Nhã bị Long Kình Thiên lần nữa đánh lui, sát ý trong hai mắt theo đó giảm đi không ít, thần trí cũng từ điên cuồng dần tỉnh táo lại.

– Ngươi, rốt cuộc là ai!? Text được lấy tại Truyện FULL

Ngao Nhã kinh sợ nói.

– Quỳ xuống, ta có thể không giết ngươi.

Long Kình Thiên nhìn đối phương, lạnh lùng nói ra.

– Ngươi!

Ngao Nhã kinh hoảng, liên tiếp lui về phía sau, sợ Long Kình Thiên lần nữa cách không bắt lấy nàng, lần nữa để nàng quỳ xuống mà theo phản xạ chạy tới núp sau lưng mấy vị Kim Long trưởng lão.

– Ai dám để nữ nhi của ta quỳ xuống!

Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng gầm giận dữ vang lên giữa thiên địa, theo sóng âm cuồn cuộn như tiếng sấm, một cỗ uy áp kinh khủng từ phương xa ập tới.

Nghe thanh âm gào thét này, Ngao Nhã thần sắc nguyên bản sợ hãi liền trở nên vui mừng hẳn lên.

Lúc này, hai bóng người lóe lên, hai người lăng không xuất hiện, là hai trung niên. Hai người đứng đó mà mang lại cho chúng nhân tại hiện trường vô tận áp bách, kể cả Vạn Hải lão tổ Ngao Trọng vừa mới tấn chức Tiên Đế hậu kỳ.

– Phụ thân, sư phụ!

Ngao Nhã thấy người tới liền đại hỉ, kêu lên.

– Bái kiến hai vị thái thượng trưởng lão!

Chúng Kim Long trưởng lão cùng với chúng đệ tử toàn bộ cung kính lễ bái, nói.

Người tới chính là Kim Long nhất tộc thái thượng trưởng lão, Hình điện Ngao Cảnh, Truyền Công điện Ngao Viên, một là phụ thân, một là sư phụ của Ngao Nhã.

Ngao Cảnh quét mắt nhìn qua đám người Ngao Chính, mở miệng nói.

– Tất cả đứng lên đi!

Đợi đám người Kim Long nhất tộc đứng hết dậy, hắn lại mở miệng hỏi Ngao Nhã.

– Ngao nhi, chuyện gì xảy ra? Là ai to gan như vậy, dám tổn thương nữ nhi bảo bối của ta!?

Dứt lời, hàn quang trong hai mắt bắn về phía đám người Long Kình Thiên, cuối cùng ánh mắt liền rơi xuống người Ngao Trọng.

Thì ra, hắn cho là mới vừa rồi đã đả thương Ngao Nhã chính là Ngao Trọng, cũng không trách như vậy, bởi vì theo thực lực bên ngoài, Ngao Trọng chính là Tiên Đế hậu kỳ a!

Ngao Viên cùng tới đây cũng đều nhìn về phía Ngao Trọng.

– Phụ thân, là hắn, thương thế của ta là hắn làm!

Ngay lúc Ngao Cảnh, Ngao Viên nhìn về phía Ngao Trọng thì Ngao Nhã đột nhiên chỉ Long Kình Thiên, nói ra.

Ngao Cảnh, Ngao Viên không khỏi nhìn về phía Long Kình Thiên, khẽ giật mình, Tiên Quân hậu kỳ đỉnh phong!?

– Là, là hắn vừa rồi đánh trọng thương ngươi hay sao?

Ngao Cảnh hỏi, hiển nhiên sự tình một Tiên Quân đả thương nữ nhi hắn thực sự khiến hắn khó mà tin được.

Ngao Viên cũng thế.

– Đúng vậy, chính là hắn, hắn mới vừa rồi còn để nữ nhi quỳ xuống, còn bắt nữ nhi khấu đầu một vạn cái, bằng không thì sẽ giết!

Ngao Nhã hằm hằm nhìn Long Kình Thiên, nói đến đây nàng lại quay đầu về phía Ngao Cảnh, Ngao Viên hai người, nói.

– Phụ thân, sư phụ! Các người phải làm chủ cho Nhã nhi!

Ngao Cảnh nghe xong hai mắt bắn ra hàn mang mãnh liệt, nhìn chằm chằm vào Long Kình Thiên, đột nhiên cười lên, nói.

– Được! Tiểu tử, đây chính là lần đầu tiên có người dám tại Kim Long thành đả thương Kim Long đệ tử, hơn nữa còn để nữ nhi của ta quỳ xuống, khấu đầu một vạn cái!

– Ngao Cảnh huynh, cùng bọn hắn nói nhiều vậy làm cái gì, trực tiếp giết bọn chúng, vậy là được rồi!

Ngao Viên một bên mở miệng cười lạnh, nói ra.

– Giết? Cứ như vậy giết bọn hắn đi, há lại dễ dàng như vậy?

Ngao Cảnh cười lạnh, nói.

– Trước đem bọn chúng bắt lại, mang về Hình điện nói sau.

Nói đến đây, hắn nhìn Long Kình Thiên, nói.

– Tiểu tử, ta cho các ngươi một cơ hội, chỉ cần các ngươi có thể tiếp được của ta một chưởng, ta có thể tha các ngươi không chết!

Ngao Cảnh nói xong liền nhìn về phía Bàn Tiểu Nhị, Ngao Trọng, Hoắc Cương, Thành Tiêu bên cạnh Long Kình Thiên. Thì ra, hắn muốn năm người liên thủ, tiếp một chưởng của hắn.

Bàn Tiểu Nhị hai mắt co rụt lại, đang muốn mở miệng thì Long Kình Thiên đột nhiên giơ tay ngăn lại, nhìn đối phương mà lạnh lùng nói ra.

– Hai người các ngươi xuất thủ một lượt đi.

Ngao Cảnh, Ngao Viên hai người giật mình.

Ngao Cảnh cười lạnh, nói.

– Đối với các ngươi, còn chưa cần tới hai người chúng ta xuất thủ!

Long Kình Thiên quay đầu lại, nói với bốn người Bàn Tiểu Nhị, Ngao Trọng, Hoắc Cương, Thành Tiêu.

– Các ngươi không cần ra tay, bảo vệ tốt năm người Hứa Vũ Quân.

Ngao Cảnh, Ngao Viên hai người biến sắc, nổi giận, hiện tại bọn hắn mới minh bạch ý tứ vừa rồi của Long Kình Thiên là gì, là Long Kình Thiên một mình đối chiến hai người bọn hắn!?

Ngao Cảnh giận quá hóa cười, đột nhiên hướng Long Kình Thiên đánh tới một chưởng.

– Kim Long Đại Minh Luân Phong chưởng!

Chỉ thấy, dưới một chưởng này phong vân biến sắc, một đầu Kim long phá không mà ra, ánh sáng chói lóa, vô số phong bạo hóa thành một cái cự luân hướng Long Kình Thiên cuồn cuộn oanh tới.

Long Kình Thiên thấy thế không lùi mà tiến, phi thân lên đánh ra một chưởng, hướng đối phương nghênh tiếp.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.