Y là sát thủ vang danh khắp thiên hạ, không một sát thủ nào tay lại phát run trước khi giết người cả. Sát thủ thì phải sát nhân. Hắn giơ tay, đè lên kiếm của y, ổn định tay y. Y cắn chặt môi, chặt đến nỗi gần như tứa máu. Y nhớ lại lần đầu gặp hắn. Cũng tại nơi này, những cánh ra hoa trong khu rừng này rơi không xe ngừng, không ý ngừng, rơi như mưa. Y lấy tay đè lên phần bụng vẫn đang chảy máu, máu màu đen, y chỉ còn một chút hơi tàn, đã cùng đường mạt lộ. Mà hắn tay xách theo một hộp thuốc, những cánh hoa bám trên thân áo màu trắng tựa ánh trăng non, đi về phía y.
Có lẽ do mạng của y vẫn chưa đến hồi kết thúc, nên mới có thể gặp được đi thiên hạ đệ nhất thần y. Y nhờ giết người mà nổi danh, hắn nhờ cứu người mà nổi danh. Y vốn tưởng rằng diêm vương đã chuẩn bị sẵn sàng để tước đi cái mạng của y ra rồi, thế nhưng hắn lại có thể mang ngươi từ quỷ môn quan quay lại. Mạng y không nên kết thúc. Hắn chăm sóc y suốt một về tháng, giúp y trừ sạch chất kịch độc trong cơ thể. Nụ cười của hắn luôn luôn ôn hòa, động tác của hắn luôn luôn ưu nhã. Ánh mắt hắn nhìn y và nhìn những xe người khác luôn luôn giống nhau, rất bình lặng, rồi lại mơ hồ mang theo một điều gì đó khác biệt, nhưng ra nó khác ở chỗ nào, y lại không thể nói được
Bình luận