– Giờ thì, ngồi xuống!
Vừa nói, Xử Nữ vừa ấn Sư Tử ngồi xuống ghế. Dù khó chịu ra mặt, nhưng Sư Tử chỉ khoanh tay trước ngực, hứ một cái rồi quay mặt đi. Cứ mỗi lần cô định rời khỏi là y như rằng bị tụi nó giữ lại.
Chuyện là, bọn con gái chẳng biết đang mưu tính điều gì, mà tụi nó ngay lập tức lôi Sư Tử ra khỏi lớp. Đi được nửa đường, Nhân Mã mới ghé tai nói nhỏ gì đó có Cự Giải ngây thơ, rồi bé Giải cũng hùa theo, kéo Sư Tử đang mặt hầm hầm đi. Và địa điểm dừng chân chính là căng tin trường.
Căng tin của Học viện UTX hoàn toàn khác so với căng tin của trường học bình thường. Nơi này khá rộng và đủ chỗ cho tất cả học viên. Bàn gỗ và ghế sofa trang nhã, được sắp xếp đẹp mắt. Mấy bức tường dán giấy dán tông màu xanh nhạt cho cảm giác mát mẻ thoải mái. Còn có cửa sổ nhìn ra sân trường nữa. Quầy bán đồ ăn rất đầy đủ với những món ăn thức uống cực ngon. Có thể nói, đây là cái căng tin mà hầu hết ai cũng muốn đến một lần. Trông chẳng khác nào một quán cà phê cả, nhưng to hơn nhiều. Trên mỗi chỗ bàn ghế, các học viên vừa ăn uống vừa trò chuyện vui vẻ.
Nhưng, tạm dẹp chuyện nội thất sang một bên đã.
Vừa nhìn thấy bọn con gái lớp S, mọi người trong căng tin bắt đầu xì xào và nhìn tụi nó bằng ánh mắt ngưỡng mộ. Rồi họ chú ý đến cô gái lạnh lùng đang bị kéo đi. Qua cách gọi và nói chuyện giữa họ, các học viên mới biết đó là Vũ Sư Tử, cô nàng học sinh chuyển trường bí ẩn không có mặt ở buổi lễ khai giảng.
Sư Tử chúa ghét nơi ồn ào náo nhiệt, nên cô không hề thích căng tin một chút nào. Kể cả những lần đi dự hội nghị của Tập đoàn hay mấy buổi tiệc sang trọng của giới thượng lưu, biết bao lần Sư Tử cố nhịn mà trưng ra bộ mặt lịch sự vui vẻ chứ. Ngay lúc này đây, Sư Tử chỉ muốn rời khỏi nơi ồn ào này ngay lập tức. Nhưng mấy cái ánh mắt kia, nhìn chằm chằm vào cô khiến Sư Tử chẳng thế nhúc nhích, đồng thời lại rất bực bội.
Ngồi bắt chéo chân, hai tay khoanh trước ngực, dựa lưng vào ghế, Sư Tử đảo đôi mắt lạnh của mình ra ngoài cửa sổ, rồi bắt đầu cất giọng cao ngạo đầy khó chịu.
– Vậy, rốt cuộc là mấy người các người muốn bày trò gì? Nên nhớ là tôi không rảnh như mấy người!
Kim Ngưu thật sự rất sợ bộ mặt lạnh lùng của Sư Tử đến run người. Nó khiến cô nhớ lại lần đầu gặp Thiên Yết với Song Ngư, nhưng cô nàng này còn lạnh hơn họ gấp trăm lần. Tuy nhiên, Kim Ngưu vẫn cố cười thật tươi.
– Bọn mình là bạn cùng lớp, nên tớ nghĩ chúng ta nên thân thiết một chút!
– Vớ vẩn! – Sư Tử nói không chút thương tiếc, cô nhìn Ngưu bằng nửa con mắt – Không phải nụ cười đó của cậu đang rất gượng ép sao?
Nhận thấy bầu không khí căng thẳng, mấy đứa còn lại không hẹn mà cùng quay qua nhìn nhau, nhăn mặt. Song Tử chợt nói, tay xua xua.
– T-Thôi nào các cậu! Bọn mình đến đây để ăn mà!
Thấy vậy, bọn gái nhìn nhau rồi cùng đứng dậy, rủ nhau đi mua đồ ăn. Lúc này, chỉ còn Sư Tử với Kim Ngưu ngồi chéo nhau.
Trong khi Sư Tử vẫn không rời mắt khỏi bầu trời ngoài cửa sổ, Kim Ngưu lại bối rối không biết phải mở lời thế nào, đến mức đôi mắt chực nước. Sư Tử nhìn thấy, nhưng không mấy để tâm.
– S-Sư Tử! À thì, cậu thấy đó, tớ… ừm,
– Đừng có ấp a ấp úng! Muốn gì thì nói đại đi!
– À, tớ muốn… cậu, tớ… chúng ta, cả mọi người nữa, sẽ—
– Đồ ăn về rồi đây!
Tiếng nói từ xa vọng lại của Nhân Mã tinh nghịch khiến Kim Ngưu giật nảy mình. Sư Tử thở dài chán nản, cô cũng không quan tâm đến điều Ngưu muốn nói là gì.
– S-Sao nhanh vậy? – Kim Ngưu quay sang hỏi.
– Mọi người nhường bọn tớ mua trước, nên không cần xếp hàng! – Cự Giải ngây thơ nói.
Bọn họ ngồi xuống ghế, đặt lên bàn mấy cái “chiến tích” của mình. Một cái pudding cho Song Tử, một cái bánh mì kẹp cho Cự Giải, một vài cái sandwich cho Xử Nữ với Nhân Mã, một tô cơm trộn cho Sư Tử và đương nhiên là bánh của Kim Ngưu, cùng với mấy ly nước coca. Vừa nhìn thấy đồ ăn, Kim Ngưu với Song Tử lập tức quên hết mọi thứ, nhào vào bóc ăn. Nhưng vừa chạm vào bánh, thì đã bị Xử Nữ khẽ tay một cái, liền rụt lại. Đó cũng là lúc họ nhìn thấy vẻ mặt của Sư Tử hiện giờ.
Sư Tử nhìn chằm chằm chỗ đồ ăn mà bọn họ mua về. Đôi mắt băng lạnh thoáng tia khó chịu, hai bờ môi cứ run lên. Cô nàng khẽ thở dài một cái rồi quay đi.
– Nè, sao vậy Sư Tử? – Xử Nữ lên tiếng hỏi – Cậu không thích à?
– Không ăn.
Bọn họ quay sang nhìn nhau khó hiểu. Cứ như con nít từ chối ấy nhỉ? Nhưng mà, đây toàn là món ngon thôi mà, ngay cả người khó tính như Xử Nữ còn không cưỡng lại được, mà Sư Tử sao thế. Mặc kệ Sư Tử và những người khác, Nhân Mã chợt xúc một muỗng cơm trộn và đút vào miệng cô.
Bị bật ngờ, khiến Sư Tử không còn cách nào khác mà phải nuốt xuống. Nhân Mã cười tươi nhìn cô.
Bụng Sư Tử bắt đầu nhộn nhạo rất khó chịu. Muỗng cơm trộn vừa rồi lại trào lên cổ họng thay vì trôi tuột xuống, khiến Sư Tử phải dùng tay bụm miệng lại, ngăn mình nôn hết ra.
– S-Sư Tử, cậu ổn chứ? – Kim Ngưu thấy lạ, cô ngập ngừng hỏi.
Thấy biểu hiện kì lạ của Sư Tử, không chỉ Nhân Mã hay Xử Nữ thôi, mà cả mấy đứa còn lại cũng chạy ngay đến chỗ ngồi Sư Tử, không ngừng hỏi han. Nhất là Kim Ngưu, khuôn mặt cô chứa đầy sự lo lắng cho cô bạn chuyển trường.
Sư Tử hất hết tất cả mấy bàn tay của bọn con gái một cách giận dữ. Cô chạy nhanh ra khỏi ghế rồi chạy ra cửa căng tin. Do đang trong tình trạng khó chịu, Sư Tử chạy mà vô tình đụng phải một ai đó. Kim Ngưu lập tức chạy lại, đỡ Sư Tử đến nhà vệ sinh.
Người Sư Tử đụng phải là Song Ngư. Chẳng qua là cậu và mấy tên con trai thấy mấy cô nương lâu quá nên đi tìm. Ai ngờ vừa bước vào căng tin, đã bị Sư Tử đụng phải. Vừa định phản lại bằng giọng khó chịu, thì Song Ngư nhìn thấy vẻ mặt không ổn mấy của Sư Tử, trong lòng nổi lên sự lo lắng cho cô bạn kiêu kì.
oOo
S
ư Tử nôn hết mọi thứ trong bụng ra bồn cầu, trong khi Kim Ngưu đang không ngừng vuốt lưng cho cô. Sau khi gạt nước, Sư Tử mệt mỏi đi ra bồn rửa rửa mặt. Cô hất nước lên mặt không thương tiếc, rồi đứng đực ra trong vài giây.
– Cậu không sao chứ? Có cần đến phòng y tế không?
Nhìn sang bên cạnh, Kim Ngưu với đôi mắt to tròn, nhìn Sư Tử đầy lo lắng kèm chút hoảng sợ. Sư Tử đảo mắt một chút, rồi quay lưng lại, cô ngồi thành bồn rửa mặt, thở hồng hộc mệt mỏi.
– Dùng khăn tay của tớ này!
Sư Tử lúc đầu không định lấy, nhưng Ngưu cứ dúi vào tay cô, khiến cô không thể từ chối. Sư Tử dùng nó để lau mặt, rồi bỏ vào túi áo vest.
– Sau khi giặc sạch sẽ, tôi sẽ trả lại cậu.
– Ừm, cậu bị gì vậy? Trông cậu xanh xao lắm!
– Đừng bận tâm, chỉ là tôi…
Sư nhi nhìn sang Kim Ngưu lần nữa. Lần này, vẫn là đôi mắt to tròn ngấn nước đó, sự lo lắng ngập ngừng trong vẻ chờ đợi. Đảo mắt mấy cái, Sư Tử mới nói tiếp.
– Mà thôi.
– Cậu không muốn nói cũng chả sao, miễn Sư Tử không sao là tớ mừng quýnh rồi!
Nhìn vẻ mặt đáng yêu đầy thánh thiện kia, như trút được nỗi lo lắng của Kim Ngưu khiến Sư Tử cảm thấy lạ. Trong trái tim băng giá nổi lên sự ấm áp. Đây chính là, tình bạn sao? Tình bạn, cái thứ tình cảm mà cô luôn nghĩ thật vớ vẩn tầm thường, mất thời gian đến ngu ngốc. Không xa hoa, không lộng lẫy, không kiêu sa đắt tiền, nhưng lại cho người ta cảm giác ấm áp. Tất cả, tất cà, tất cả những người muốn làm bạn với Sư Tử, tất cả bọn họ đều vì tham danh vọng, tham của cải, vật chất và địa vị của Sư Tử. Tình bạn thật sự tồn tại? Cô không tin, nhưng..
Cô gái tên Kim Ngưu này, à không, cả lớp đặc biệt nữa, liệu họ, Sư Tử có thể tin vào họ không. Tin vào thứ gọi là tình bạn, như cô tin cậu. Sư Tử bất giác cười nhẹ, nụ cười chưa từng xuất hiện kể từ ngày hôm đó.
– Cậu cười!
– Hả?
– Cậu vừa mới cười! Sư nhi cười nhìn đẹp hơn nhiều!
– Sư nhi?
– A, xin lỗi! – Nhận thấy nhìn hố, Kim Ngưu vội bịt miệng
– … Không sao.
– Vậy tụi mình về lớp đi, chắc mọi người lo lắm!
Trước khi Sư Tử kịp lên tiếng, cô đã bị Kim Ngưu nắm tay kéo vội đi. Lẽ ra Sư Tử sẽ giật lại tay mình, nhưng cô lại để mặc Kim Ngưu muốn làm gì thì làm. Có lẽ vì trong đầu cô lúc này lại đang suy nghĩ vài chuyện khác.