12 Chòm Sao (Song - Giải) - It's Time To Go

Chương 15: Cuộc hôn nhân nhảm nhí



Trải qua kỳ thi học kỳ thì đã sang tháng Giêng năm mới. Tết Dương lịch, cả thế giới được nghỉ ngơi vào ngày đầu tiên của năm mới… Tuy nhiên, có một số người phải làm việc rất vất vả để mua vui cho người khác. Nghệ sĩ là như thế… Sau ánh đèn hào nhoáng của sân khấu, sau tiếng reo hò ngưỡng mộ của khán giả, sau vẻ kiêu sa quý phái trên sân khấu lộng lẫy,… họ lại trở về là những con người bình thường. Biết buồn đau, mệt mỏi và cần được yêu thương đến chừng nào. Cự Giải, Song Tử và Nhân Mã cũng như vậy. Mỗi người có một tính cách khác nhau nhưng có cùng một ước mơ cháy bỏng. Cả ba cùng tham gia một sự kiện chào mừng năm mới. Nhân Mã xuất hiện quyến rũ với chiếc váy dạ hội đỏ kiêu sa, phần ngực áo dạng yếm khoe ra đôi vai trần và tấm lưng mượt mà, trắng nõn. Đôi giày cao gót 12 phân cùng màu đính đá thật sang trọng, nâng niu đôi chân thon dài. Mái tóc (giả) màu đen thẳng, phần đuôi được uốn xoăn nhẹ. Khuôn mặt sắc sảo với những nét đẹp tân thời càng trở nên xinh đẹp hơn nhờ sự trợ giúp đắc lực của son phấn. Bộ trang sức đá Ruby kết hợp hoàn hảo với bộ váy của Nhân Mã. Không thể nào phủ nhận được gì khi Nhân Mã là người nổi bật nhất ở sự kiện năm nay.

– Chào em, Cự Giải! – Nhân Mã nở một nụ cười thân thiện.

– Em chào chị! – Cự Giải lịch sự đáp lại, không quên cúi đầu nhẹ để thể hiện sự tôn trọng người lớn tuổi hơn mình – Hôm nay trông chị… rất lộng lẫy!

– Trông em cũng thật xinh đẹp!

– Vâng, em cảm ơn chị!

Đúng như lời Nhân Mã, Cự Giải cũng lộng lẫy không kém gì cô. Cự Giải vận một chiếc váy dạ hội màu trắng pha hồng nhạt, kiểu đuôi cá, chiếc váy cúp ngực và trễ vai, khoe ra bờ vai tròn nõn nà, mong manh. Đôi giày cao gót hiệu Gucci màu trắng kem đơn giản nhưng không hề rẻ làm tăng chiều của Cự Giải lên 7 phân, tăng độ dài cho đôi chân vốn không-hề-ngắn của Cự Giải. Mái tóc dài mượt được để ở trạng thái tự nhiên nhất, kẹp thêm một chiếc kẹp nơ đính pha lê lấp lánh. Khuôn mặt Cự Giải trang điểm nhạt, tự nhiên nhất có thể nhưng vẫn rất cuốn hút của tuổi 17… à không, 18 của cô bé. Cự Giải không đeo trang sức rườm rà, trên cổ chỉ có một sợi dây chuyền bạc mảnh với mặt là cỏ bốn lá, bông tai hạt đơn giản. Điểm nhấn của bộ trang phục là chiếc vòng tay hết sức độ đáo bên tay trái. Chiếc vòng tay bằng bạc, có bề rộng chừng 2 cm, được khắc những hoa văn uốn lượn tuyệt đẹp. Mặt dưới được khắc chữ “Cự Giải” rất nghệ thuật. Mặt trên đính một viên kim cương trắng lớn, xung quanh là những viên kim cương nhỏ tỏa ánh lung linh. Nhưng đó chưa phải là điểm độc đáo nhất. Trên những ngón tay thon dài của Cự Giải, ngón trỏ được đeo chiếc nhẫn có mặt đá màu xanh-Saphia, ngón giữa được đeo chiếc nhẫn có màu đỏ-Ruby và ngón áp út được đeo chiếc nhẫn có màu vàng-Tôpha. Ba chiếc nhẫn được nối với chiếc vòng bằng ba sợi xích nhỏ xíu và dĩ nhiên cũng được làm bằng bạc. Rất ấn tượng!!!

– Chiếc vòng đẹp quá, cộng sự! – Song Tử đột nhiên xuất hiện, nâng nhẹ bàn tay trái của Cự Giải và hôn như một quý ông Pháp.

– Tớ sẽ coi nó là một lời khen! – Cự Giải hờ hững đáp lại, đồng thời nhẹ rút tay về.

– Thì thật là thế mà! – Song Tử nhẹ nhàng nói rồi quay sang Nhân Mã – Chào chị xinh đẹp! – Song Tử cũng hôn tay Nhân Mã như Cự Giải, mỉm cười như một chàng hoàng tử lịch lãm.

– Hôm nay trông em thật đẹp trai! – Nhân Mã cười tươi.

Song Tử cảm thấy hài lòng vì lời khen đó, cậu vui vẻ ra mặt. Song Tử diện bộ vest màu nâu, trông chững chạc như một quý ông. Nhưng không vì thế làm mất đi vẻ tinh nghịch của cậu nhóc. Đôi giày da nâu cực hợp với bộ vest, làm Song Tử càng thêm lịch lãm và hại mắt người khác. Mái tóc nâu được vuốt ngược ra sau trông thật quyến rũ. Với nụ cười luôn dán trên mặt, Song Tử luôn làm cho mọi người thấy dễ chịu. Không như “ai kia”!

Cự Giải thấy Song Tử và Nhân Mã nói chuyện vui vẻ, cô nhóc cảm thấy mình hình như dư thừa. Hai tay nhẹ nhàng xách váy, quay gót đi với tâm trạng không mấy dễ chịu. Song Tử và Nhân Mã nhìn theo… Song Tử thì lấy làm khó hiểu, Cự Giải lại giận chuyện gì chăng? Nhân Mã thì quá hiểu thái độ đó, cô bé đang ghen! Tuy rằng không nói ra mặt, cũng chẳng có biểu cảm gì nhưng Nhân Mã vẫn đoán được. Có lẽ Cự Giải chưa nhận ra mình đang dần có cảm tình với Song Tử.

Cự Giải về nhà với tâm trạng không hề tốt. Xử Nữ giúp em gái nâng váy để cô bé di chuyển dễ dàng hơn, Xử Nữ lo lắng hỏi.

– Em có chuyện gì hả?

– Không! Em không sao! – Cự Giải nói – Em đi tắm!

Xử Nữ biết thừa chuyện gì đang xảy ra, cái thái độ này của Cự Giải bắt đầu xuất hiện từ khi cô bé gặp Song Tử và tất nhiên… cả Nhân Mã. Xử Nữ đang yêu nên cô hiểu rất rõ. Cô cũng nổi điên khi thấy Thiên Bình thân thiết với một cô gái khác. Đó là ghen, là sự chứng minh cho tình yêu. Cự Giải có lẽ chưa nhận ra rằng mình đã thích Song Tử. Chuyện chủ tịch muốn hỏi cưới Cự Giải mà Thiên Bình nói lúc trước làm Xử Nữ rất phân vân.
Không biết mọi chuyện có thật như vậy không?

Nếu có thật thì cô và Cự Giải phải làm gì?

Liệu Cự Giải và Song Tử có chấp nhận không?

Hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu Xử Nữ làm cô thấy mệt mỏi. Tạm gác lại mọi chuyện, phải nghỉ ngơi cái đã. Hôm nay cô cũng đã quá mệt mỏi rồi. Nghĩ vậy, Xử Nữ bước về phòng, cẩn thận lấy những thứ trong túi xách ra. Chiếc điện thoại cảm ứng bỗng reo lên bài hát “Sweet Lip” của Cự Giải. Xử Nữ vui vẻ nhìn cái tên “Anh yêu” được hiển thị trên màn hình. Cô nhanh chóng nhấc mấy.

– Em đây!

(Em về tới nhà chưa?)

– Rồi, anh về tới nhà chưa?

(Vừa về tới! Hôm nay em mệt lắm không?) – Giọng Thiên Bình tràn đầy sự quan tâm.

– Vâng, anh cũng mệt lắm rồi đó, tắm rửa rồi ngủ sớm đi! – Xử Nữ nhẹ nhàng nói.

(Em cũng vậy, ngủ ngon! Hôn em!)
– Ngủ ngon!

Xử Nữ tắt máy, hai mắt cô nhắm nghiền lại cảm nhận sự hạnh phúc đang lan tỏa trong tim. Tình yêu là như thế đấy… làm cho người ta lâng lâng trong hạnh phúc, khiến người ta chìm đắm trong nó, rồi làm cho người ta đau khổ. Vậy mà con người vẫn muốn yêu và được yêu…

Trong màn đêm, chiếc Lamborghini màu trắng sang trọng đỗ trước một căn biệt thự. Từ trong chiếc xe đó, hai người con trai bước ra. Một người vận bộ vest nâu trẻ trung, người còn lại vận bộ vest đen quý phái. Không ai khác là Song Tử và Thiên Bình. Song Tử thở hắt ra… trốn mấy năm nay, rốt cuộc cũng không thể trốn được nữa. Cái ngày mà Song Tử chán ghét sắp đến, cái ngày cậu trở về với thân phận một cậu ấm của tập đoàn tài chính Moon. Một thân phận làm bao nhiêu kẻ phải thèm muốn, trừ cậu.
– Anh chắc đã kể mọi chuyện với chị Xử Nữ? – Song Tử cất tiếng hỏi, giọng nói nghiêm túc đến nghẹt thở, khác hẳn sự vui đùa của vài tiếng trước.

– Anh xin lỗi! – Thiên Bình khẽ nói, nói ra bí mật của gia tộc là điều cấm kỵ.

– Thật ra anh nói trước cũng tốt! Sau này đằng nào chị ấy cũng là vợ anh! Giữa người một nhà không nên có bí mật!

– Song Tử, còn Cự Giải… Em có thích con bé không? – Thiên Bình nói thẳng vào trọng tâm vấn đề.

– Chuyện đó quan trọng lắm sao? Đằng nào một khi ba em đã muốn cậu ấy làm con dâu thì mọi chuyện đâu thể thay đổi! – Song Tử nhếch môi cười.

– Nếu em yêu Cự Giải, hai đứa sẽ hạnh phúc! – Thiên Bình nói.

– Chỉ tiếc rằng… người em yêu không phải là cậu ấy! – Song Tử nói rất nhẹ nhàng nhưng cũng dứt khoát – Em nghĩ mình có tình cảm với người con gái khác rồi!
– Thật tệ khi nói ra điều này! Nếu em không yêu Cự Giải, hãy tìm cách hủy hôn… Đừng hủy hoại cuộc đời con bé! – Thiên Bình nhìn thẳng vào mắt Song Tử.

– Em sẽ cố…

Song Tử vừa dứt lời, cánh cổng sắt nặng nề được mở ra. Người quản gia đứng tuổi kính cẩn nói.

– Thiếu gia, mừng cậu trở về!

– Chú Phong vẫn khỏe chứ? – Song Tử hỏi một câu xã giao quen thuộc.

– Tôi vẫn khỏe, cảm ơn cậu! Lão gia đã đợi cậu và biểu thiếu gia khá lâu rồi! – Quản gia Phong khẽ nhìn đồng hồ trên tay như muốn thúc giục Song Tử và Thiên Bình nhanh chóng vào gặp chủ nhân của ông ta.

– Đi thôi!

Cộc… cộc…

Từng tiếng bước chân lọt vào căn phòng sang trọng mang nét cổ điển của kiến trúc phương Đông và hiện đại của kiến trúc phương Tây. Nguyễn Nhất Nam kiên nhẫn gõ từng nhịp lên mặt bàn gỗ nâu sang trọng. Khuôn mặt không giấu được sự vui vẻ khi sắp gặp được đứa con trai quý tử sau suốt năm năm tên nhóc quỷ này tìm mọi cách tránh mặt. Ở tuổi tứ tuần, Nguyễn Nhất Nam vẫn tràn đầy phong độ, về điều này, công lớn nhất phải kể đến Lý Minh Ngọc-người vợ tuyệt vời của ông và người mẹ thần tượng của Song Tử.
– Con chào cậu! – Thiên Bình cúi đầu lễ phép.

– Trông ba có vẻ thư thái nhỉ? – Song Tử không màn đến phép chào hỏi lịch sự, từ tốn bước đến chiếc ghế dài trong bộ bàn ghế màu vàng đồng rồi nằm dài xuống.

– Thiên Bình ngồi đi con! Song Tử, năm năm không gặp, con đã lớn rất nhiều nhỉ? Đẹp trai và phong độ hơn ba nghĩ! – Nhất Nam gật đầu tỏ vẻ hài lòng – Nhưng con tránh mặt ba là ý gì đây?

– Ba phải là người hiểu rõ hơn ai hết chứ? – Song Tử nhếch môi.

– Song Tử, con nên học hỏi Thiên Bình ở sự lễ phép! – Một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp bước vào phòng. Không ai khác chính là Lý Minh Ngọc.

– Chào mẹ! – Song Tử giơ tay lên.

– Con chào mợ! – Thiên Bình đứng dậy, lễ phép chào.

– Thiên Bình, cứ ngồi đi con! – Minh Ngọc vui vẻ nói rồi ngồi đối diện Song Tử, Nhất Nam bước đến ngồi bên cạnh vợ. Song Tử cũng ngồi thẳng dậy, bắt đầu một cuộc nói chuyện nghiêm túc.
Bầu không khí cứ như cô đặc lại, ngột ngạt đến khó chịu. Bốn người cứ im lặng nhìn nhau. Song Tử vốn không phải là kẻ kiên nhẫn, cuối cùng đành lên tiếng trước.

– Con cần một lời giải thích cho việc ba mẹ chọn Cự Giải!

– Cô bé rất xinh đẹp, thông minh! Gia thế trong sạch và có cùng đam mê với con! – Minh Ngọc mỉm cười.

– Chỉ thế thôi? – Song Tử nhíu mày khó hiểu.

– Ừm, đây là ngoại lệ của gia đình ta đấy! Ba nghĩ Cự Giải rất hợp với con! Cô bé có một khí chất sang trọng và cao quý hiếm có, rất phù hợp để trợ giúp con trong tương lai. – Nhất Nam nói thêm.

– Đúng là ngoại lệ thật! Con cứ nghĩ ba mẹ sẽ tìm một tiểu thư của một Tập đoàn hay công ty lớn nào đó! Ba mẹ rất biết cách làm con bất ngờ! – Song Tử lơ đễnh nói – Nhưng con KHÔNG THÍCH Cự Giải! – Nhấn mạnh.
– Song Tử, mẹ thấy con rất thân với Cự Giải mà! – Minh Ngọc tỏ vẻ khó tin.

– Mẹ cho người theo dõi con? – Song Tử quay qua Thiên Bình – Là anh?

– Không, không phải là anh! – Thiên Bình toát mồ hôi.

– Tay trợ lý mới là con chuột! – Nhất Nam thay lời vợ – Ba mẹ đã “chấm” Cự Giải rồi!

– Ba mẹ có nghĩ Cự Giải sẽ đồng ý? Ba mẹ có nghĩ đến con và Cự Giải sẽ phản đối không? Hay ba mẹ có nghĩ đơn thuần rằng con không thích Cự Giải? Tiến tới hôn nhân không tình yêu và hoàn toàn không có một chút lợi lộc nào vốn có của một cuộc hôn nhân liên doanh? Ba mẹ đã biết rõ Cự Giải bao nhiêu mà đòi con cưới cô ấy khi Cự Giải còn chưa đủ 18 tuổi? – Song Tử phẫn nộ nói.

– Song Tử… bình tĩnh nghe mẹ nói… Ba mẹ đã điều tra Cự Giải kỹ lưỡng. – Minh Ngọc đưa cho Song Tử một tập tài liệu.
Song Tử mở ra, đọc những thông tin trên đó. Cũng không có gì mới mẻ lắm ngoài những gì cậu nhóc đã biết, nhưng ở dòng chữ cuối cùng, Song Tử ngạc nhiên đến tột độ. “Phạm Vũ Cự Giải được ông Phạm Duy Khánh và bà Vũ Hồng Loan nhận nuôi vào ngày…”. Lát sau, Song Tử lấy lại được sự bình tĩnh, cậu nói.

– Cậu ấy là con nuôi của nhà họ Phạm, thân thế thật sự không rõ ràng! Lại càng không thể là lý do để ba mẹ muốn con cưới cậu ấy! – Song Tử bày tỏ quan điểm.

“Không ngờ cậu mợ lại điều tra được chuyện này!” – Thiên Bình nghe xong thì như có một dòng điện chạy dọc sống lưng.

– Con đọc cái này luôn đi, mục mẹ đã khoanh đỏ đấy! – Minh Ngọc lại đưa cho Song Tử hai tờ báo.

Song Tử miễn cưỡng nhận lấy. Đọc những thông tin trên hai tờ báo, Song Tử lại thêm lần nữa ngạc nhiên. Thiên Bình thấy vẻ mặt kỳ lạ của Song Tử nên nhìn vào tờ báo… Lâm Ma Kết – cậu ấm của bệnh viện Lâm Gia – em trai Nhân Mã đăng tin trên báo tìm em gái thất lạc, sinh trùng ngày với Cự Giải. Chưa hết, Đoàn Thiên Yết – Tiểu thư của tập đoàn Rose cũng đăng tin tìm em gái sinh đôi, và cũng trùng ngày sinh với Cự Giải. Như hiểu ra điều mà ba mẹ ám chỉ, Song Tử nhíu mày lại. Hôn nhân liên doanh thì cuối cùng cũng quay lại bản chất của nó.
– Ba mẹ nghĩ Cự Giải là một trong hai cô gái mà hai gia tộc danh giá này đang tìm kiếm, và muốn con cưới Cự Giải sớm, trước khi họ nhận lại nhau để mối liên kết trở nên chặt chẽ? – Là một câu hỏi hay khẳng định nhỉ?

– Phải! – Nhất Nam gật đầu.

– Cậu, mợ… con có chuyện muốn nói… – Thiên Bình lên tiếng.

– Nói đi con!

– Cậu mợ, có lẽ có hiểu lầm hoặc trùng hợp gì đó thôi. Cự Giải là con nuôi của Phạm gia thì không sai. Nhưng Xử Nữ nói rằng ba mẹ cô ấy đã mua Cự Giải từ một người đàn bà lỡ có thai với nhân tình và bị ruồng bỏ. Con nghĩ… nên hủy bỏ cuộc hôn nhân này. Con tin Phạm gia cũng không chấp nhận cuộc hôn nhân do chúng ta đơn phương định đoạt này đâu! – Thiên Bình nói, một cảm giác tội lỗi len lỏi trong tim anh. Anh đã không giữ lời hứa được với Xử Nữ.
– Thiên Bình, anh đã biết Cự Giải là con nuôi của Phạm gia từ trước? – Song Tử tức giận hỏi, nhận lại là cái gật đầu của Thiên Bình.

– Song Tử! – Nhất Nam nhắc nhở con trai mình –Thiên Bình, chuyện này cậu mợ biết rồi!

– Ba đã biết?

– Cậu đã biết?

– Ừm, nhưng hai con hãy nghĩ kỹ lại mà xem… Cự Giải có một thần thái rất cao quý, hơn người. Một thần thái hoàn toàn tự nhiên, mẹ biết là Phạm gia tuy không quá giàu có nhưng cũng là gia đình gia giáo. Nhưng để có được thần thái đó thì phải là bẩm sinh mà có, tập luyện thêm mới được như hôm nay. Hơn nữa, mẹ đã từng gặp Đoàn phu nhân và Lâm phu nhân, Cự Giải đều có nét giống với hai người này. Ba mẹ tin rằng phán đoán của mình không sai!

– Ba mẹ chỉ đoán mà lại dồn con vào một cuộc hôn nhân mơ hồ như vậy? Một cuộc hôn nhân lãng nhách, nhảm nhí! Cứ như một cuộc đánh cược… Cuộc đánh cược này nếu thua thì sẽ phá hủy cuộc đời của con và cả Cự Giải nữa!!! – Giọng Song Tử càng lúc càng trở nên giận dữ, hai tay siết chặt thành hai nấm đấm.
– Song Tử, ba mẹ đã nhịn con nãy giờ rồi! Con yêu con bé cũng được, ghét cũng được! Tóm lại con phải cưới nó! – Giọng Nhất Nam cũng trở rất tức giận.

– TÔI SẼ KHÔNG ĐỂ AI ĐỊNH ĐOẠT CUỘC ĐỜI TÔI!!! – Song Tử gằn từng tiếng rồi bỏ đi.

– Song Tử… – Nhất Nam và Minh Ngọc gọi với theo nhưng Song Tử giả vờ không nghe, mở cánh cửa gỗ bằng cách thức bạo lực nhất có thể.

RẦM…

– Con xin phép! – Thiên Bình nghĩ mình cũng nên “chuồn”là vừa.

– Con hãy khuyên nhủ nó giúp cậu mợ! – Nhất Nam vỗ vai Thiên Bình, anh gật đầu rồi nhanh chóng chạy theo Song Tử.

Song Tử cởi bỏ chiếc áo vest, kéo chiếc caravat ra khỏi cổ rồi ném lên giường, chiếc áo sơ mi cũng không tha. Cậu nhóc muốn giải tỏa sự tức giận của mình. Cự Giải là một cô gái tốt, chuyện này không có gì để bàn cãi, cho dù cô bé có khó chịu như thế nào thì Cự Giải vẫn là một cô gái ngoan hiền đúng chuẩn. Nhưng thật sự người Song Tử cảm thấy bị cuốn hút lại là Nhân Mã. Tuy Nhân Mã lớn hơn Song Tử hai tuổi, nhưng vẻ đẹp nóng bỏng của cô ấy là không thể cưỡng lại. Nhân Mã và Song Tử lại có nhiều điểm tương đồng về tính cách: phóng khoáng, hướng ngoại và rất giỏi ăn nói. Với thân thế là đại tiểu thư của Lâm Gia, người được chọn nên là Nhân Mã mới đúng. Song Tử không hề có ý xem thường Cự Giải. Nhưng mọi chuyện cứ như một cuộn len bị những con mèo làm rối. Thật nhức đầu!
Cốc… cốc…

– Song Tử, anh nói chuyện với em một chút được không?

– Anh vào đi! – Song Tử ngồi xuống giường, thở hắt ra.

Thiên Bình bước vào, anh ngồi cạnh Song Tử, nói những gì anh đang nghĩ.

– Song Tử, anh biết em thích Nhân Mã!

– Thì sao chứ? – Song Tử không có chút gì gọi là ngạc nhiên.

– Song Tử à, Xử Nữ đã nói với anh, Cự Giải có lẽ đã có tình cảm với em, chỉ là con bé chưa nhận thôi. Hãy suy nghĩ kỹ và đừng làm gì tổn thương Cự Giải. Cô bé không biết gì về những dự định của nhà ta cả. Cự Giải là em của Xử Nữ, anh cũng coi Cự Giải như em gái của mình vậy! Anh hy vọng em hãy cân nhắc thật kỹ chuyện này. Anh nói vậy em hiểu chứ? – Thiên Bình nói.

– Em phải làm gì đây? Em biết làm sao đây Thiên Bình? – Song Tử ôm đầu, chuyện này làm cậu nhóc thấy mệt mỏi.

– Hãy xin cậu mợ cho em thêm thời gian để tìm hiểu Cự Giải, cũng để xác định tình cảm của em. Em thích ai, Nhân Mã hay Cự Giải… Cũng để xác định được Cự Giải có thích em hay không. Nhân Mã có thích em hay không? Em biết đấy, con gái một khi bị tổn thương sẽ rất sâu sắc, nhưng đau ngắn hơn đau dài. Nếu em không yêu, cũng đừng dây dưa… chỉ làm cho nhau đau khổ. Theo anh thấy Nhân Mã cũng rất thích em đấy!
– Sao anh biết? – Song Tử ngạc nhiên.

– Anh và Xử Nữ đang yêu nhau, anh hiểu rất rõ những cảm xúc của một người đang yêu. Ánh mắt mà Nhân Mã nhìn em cũng giống như ánh mắt anh nhìn Xử Nữ. Nhưng không ổn cho lắm!

– Em không hiểu ý anh! Sao lại không ổn chứ?

– Đàn ông nhìn người phụ nữ mình yêu, trong ánh mắt sẽ rất phức tạp… Có ham muốn, trân trọng, ích kỷ và sở hữu. Phụ nữ thì nhìn người đàn ông của mình bằng ánh mắt hy vọng, đa nghi, chờ mong, ích kỷ. Nhân Mã nhìn em như anh nhìn Xử Nữ… Em biết không? Nếu có một ai đó dám để tâm đến Xử Nữ thì anh sẽ muốn đập cho tên đó một trận. Nhân Mã chắc chắn sẽ không để yên cho tình địch.

– Tưởng gì, trong mấy bộ phim thiếu gì chuyện mấy đứa con gái giành một người con trai! – Song Tử nhếch môi cười đắc chí.

– Thôi, anh chỉ nói vậy thôi! Em hãy quan sát cả hai người đó, xác định tình yêu của mình. Xác định được thì phải giải quyết thật dứt khoát. Thôi ngủ đi, muộn rồi!!!
Thiên Bình nói xong thì ra khỏi phòng mặc cho Song Tử đang hóa đá. Lát sau, Song Tử mới bừng tỉnh, cậu đưa tay xoa xoa thái dương. Cái gì mà hôn sự, cái gì mà tình yêu, cái gì mà con nuôi,… Rắc rối!!! Song Tử đứng dậy, lấy trong tủ bộ pyjama màu xanh nhạt rồi bước vào phòng tắm. Nước ấm sẽ giúp cậu bình tĩnh hơn. “Không được làm gì khiến Cự Giải tổn thương!” Câu nói ấy cứ vang lên trong đầu Song Tử. Cự Giải hoàn toàn vô tội trong chuyện này. Song Tử thục đầu xuống làn nước… Cậu là một người có thể đóng kịch rất giỏi…

Thiên Yết ngồi trước bàn trang điểm, cẩn thận đan từng lọn tóc mềm mượt lại với nhau. Cô nhìn ngắm gương mặt của mình trong gương… Hai hàng chân mày dài, thanh mảnh, sắc nét. Đôi mắt đen lay láy, to tròn, hai mí thật đẹp. Chiếc mũi cao và thon gọn. Đôi môi cong dày gợi cảm. Làn da trắng mịn đến hoàn hảo. Trên khuôn mặt ấy, hoàn toàn không lộ ra chút khuyết điểm nào. Đan xong mái tóc dài mượt, Thiên Yết đứng dậy, bước tới trước tấm gương lớn rồi chỉnh sửa lại chiếc váy màu kem. Xỏ chân vào đôi giày búp bê cùng màu, cô bé với tay lấy chiếc giỏ xách và nhanh chóng ra ngoài với Bảo Bình.
– Hôm nay trông em thật đẹp! – Bảo Bình tỏ vẻ ngạc nhiên – Anh không nghĩ là em lại chưng diện lâu như vậy?

– Đã lâu rồi em không gặp ba mẹ mà! – Thiên Yết cười thật tươi.

– Ừm, anh cũng đã không gặp hai bác!

– Vâng!

Chiếc xe dừng lại trước nhà hàng Royal, Royal là một trong hệ thống chuỗi nhà hàng của Song Gia. Tọa lạc giữa trung tâm thành phố. Royal là địa điểm thường lui tới của những người có máu mặt trên thương trường, chính trị. Nhà hàng nổi tiếng với những món ăn Pháp ngon miệng và đắt đỏ, dĩ nhiên. Để có thể bước vào Royal, ít nhất phải có được thẻ đồng trong bộ ba thẻ độc quyền của nhà hàng. Thẻ đồng, thực khách sẽ ngồi ở tầng trệt. Hầu hết, những người có được thẻ đồng đều là những doanh nhân giàu có nhưng thế lực chính trị yếu. Thẻ bạc, thực khách sẽ được phục vụ ở tầng hai. Những người trên tầng hai đều là những thương nhân vô cùng giàu có, và có thế lực chính trị vững mạnh. Cuối cùng là thẻ vàng, tầng ba dành cho các chính trị gia, các thương nhân tự nắm được cán cân và tình hình kinh tế thế giới. Chắc chắn một điều, rằng những người đến đây không đơn thuần chỉ để dùng bữa.
Bảo Bình xuống xe rồi vòng ra bên kia để mở cửa cho Thiên Yết. Tay cô đặt vào tay anh, hai người nhẹ nhàng bước vào trong, để lại chiếc siêu xe BMW cho nhân viên bảo vệ xử lý. Bảo Bình và Thiên Yết bước vào bên trong nhà hàng không biết đã thu hút được bao nhiêu sự chú ý từ các vị thực khách. Khách ở Royal vốn là những nhân vật quyền lực, giàu có nên đa phần đều đứng tuổi. Những người trẻ tuổi đi cùng có lẽ là con cháu của họ. Bảo Bình và Thiên Yết được chú ý vì cả hai còn quá trẻ để có thể đặt chân vào thang máy màu vàng.

– Chắc là gia đình hai người đó có thế lực lớn lắm!

– Còn phải nói sao! Cứ nhìn thần thái của họ là biết!

– Trông hai người đó xứng đôi thật chứ!

Ting…

Tiếng thang máy mở, Thiên Yết và Bảo Bình nhanh

chóng bước ra và vào phòng số một. Trong phòng, có một cặp vợ chồng đứng tuổi đã ngồi đợi sẵn. Đoàn Long và Phương Hạnh Nhân đã chờ đợi khá lâu rồi. Vừa thấy bóng dáng của đứa con gái bé bỏng, Hạnh Nhân đứng dậy.
– Tiểu Yết!

– Mẹ! – Thiên Yết chạy đến ôm chầm lấy mẹ – Con nhớ mẹ quá!

– Vậy không nhớ ba sao? – Đoàn Long giả vờ giận dỗi.

– Đâu có, con nhớ ba lắm chứ! – Thiên Yết cười xòa.

– Con chào hai bác! – Bảo Bình lúc này mới lên tiếng.

– Bảo Bình, Thiên Yết, mau ngồi đi hai đứa! – Hạnh Nhân nói.

Bốn người gọi vài món rồi ăn và nói chuyện rất vui vẻ. Hạnh Nhân bỗng hỏi.

– Tiểu Yết, con có tìm được thông tin gì của em gái con không?

– Dạ, ba mẹ cứ yên tâm! – Thiên Yết nói.

– Con và Thiên Yết đã tìm được hai người có trùng ngày sinh với Thiên Yết, hai cô gái này đều có một bớt son trên lưng! Tụi con đang tìm cách để xét nghiệm ADN của hai người. – Bảo Bình nói thêm.

– Thiên Yết, Bảo Bình, hai đứa có thể cho ba mẹ gặp hai cô bé đó không? Ba mẹ rất muốn gặp. – Đoàn Long gấp gáp nói.
– Ba… ba hãy kiên nhẫn. Lát nữa con sẽ ghé qua chỗ hai bạn ấy để lấy tóc.

Bảo Bình lấy điện thoại ra, mở ảnh của Cự Giải cho ba mẹ Thiên Yết xem rồi nói.

– Cô gái này tên Phạm Vũ Cự Giải, hiện đang là một ca sĩ trẻ khá nổi tiếng. Học chung trường với Thiên Yết. – Lướt sang tấm ảnh của Sư Tử – Còn cô gái này tên là Sư Tử, cũng là học viên của học viên Moon. Nhưng cô ấy đang bị bệnh nặng, hiện đang điều trị ở bệnh viện Lâm Gia. Theo con và Thiên Yết quan sát thì cô bé hình như là bạn gái của Lâm Ma Kết, con trai của viện trưởng Lâm Hoàng.

– Lâm Hoàng? – Đoàn Long nhìn vợ, Hạnh Nhân gật đầu, ông cũng gật đầu với vợ rồi nói – Hai đứa làm tốt lắm!

– Hai cô gái này trông thật nhân hậu và xinh đẹp. Nếu một trong hai là con của mẹ, mẹ nhất định sẽ yêu thương và chăm sóc thật tốt. Bù đắp lại 18 năm xa cách! – Hạnh Nhân sụt sịt nói, nước mắt của bà đã trào ra tự lúc nào.
– Kìa em, sắp tìm được con rồi, em phải vui lên chứ! – Đoàn Long nhẹ nhàng ôm lấy vợ, Thiên Yết cũng nói.

– Mẹ đừng lo quá!

– Ừm, chúng ta ăn tiếp thôi, gọi thêm bánh kem để mừng sắp tìm được Thiên Anh! – Bảo Bình reo lên, mọi người vui vẻ tiếp tục bữa cơm gia đình ấm áp. Không lâu nữa thôi, trên bàn tròn sẽ có thêm một bộ bát đũa… Chắc chắn là như vậy…

To be continued…


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.