12 Chòm Sao Và Khoảng Thời Gian Cấp 3 Vui Vẻ

Chương 9: Chương 7



Tối đó, Song Tử cùng Xử Nữ bắt đầu thực hiện nhiệm vụ đi tìm hiểu gia cảnh của các học sinh trong lớp. Và sau đây chính là ba căn nhà cuối cùng.
Căn đầu tiên: Nhân Mã.
Cốc cốc…
“Ai vậy?” Bà chủ nhà mập mạp tóc xoăn ra mở cửa. Bà ta mặc một chiếc đầm ngủ màu đỏ đậm trông rất kỳ hoặc, mặt trang điểm đậm, tay đeo vòng vàng nhiều đến nỗi nhìn loé cả mắt.
“Cho cháu hỏi, phòng của Nhân Mã là phòng số mấy ạ?” Song Tử lễ phép gật đầu rồi nở một nụ cười hiền.
“Cái con bé đó! Hai chị em nhà nó tháng rồi chưa trả tiền, hai tuần trôi qua mà vẫn im lặng, tao định ngày mai đuổi nó đi đây!”
“Họ nợ bao nhiêu vậy?” Xử Nữ nhíu mày.
“Tổng cộng là 1tr4. Có nhiêu đó mà rườm rà mãi.” Bà ta chống hông, vểnh cái môi đỏ chót lên làm Song Tử cô liên tưởng tới cục thịt bò còn sống, chưa qua chế biến.
“Cháu trả cho họ.” Song Tử mỉm cười, đưa cho bà ta một xấp tiền. “Đây là tiền tháng trước và cả tháng này. Cháu biếu bác 3tr luôn nhé, để bác uống trà.” Song Tử cười tươi, điệu bộ cực kỳ ưu ái nắm lấy tay bà chủ nhà.
“Đúng là không nên đụng vào con gái.” Xữ Nữ nghĩ thầm, đoạn lại quay sang bà ta. “Hai người họ ở phòng số mấy ạ?”
“26.” Bà chủ nhà cười tươi rói, tay mân mê xấp tiền của Song Tử, không quên nhìn Xử Nữ đá mắt một cái làm cậu nổi cả da gà.
Cốc cốc…
“Ra ngay đây!”
Cạch!
“A! Hội phó…” Thiên Bình mở cửa, mắt mở to. Đây không phải là giáo viên mới và Hội phó của trường cô hay sao? “Mời mọi người vào.”
“Em là em gái của Nhân Mã à?” Song Tử ngồi xuống ghế, nhận ly nước từ tay Thiên Bình.

“Vâng ạ, cô đến đây có chuyện gì không? Chị hai lại gây chuyện nữa sao?”
“Không, cô hôm nay đến chỉ để hỏi em vài câu thôi. Ba mẹ em đâu?”
Thiên Bình mím môi, thở dài. Cô hết nhìn Song Tử, lại nhìn sang Xử Nữ. Cậu chỉ ngồi đó, không có ý định tham gia.
“Ba mẹ em ly dị rồi. Từ đó chúng em dọn ra ở riêng… Cô đừng nói chị Mã Mã là em nói nhé, không thì chị ấy lại la em…” Thiên Bình cụp mắt, quá khứ trong cô lại ùa về.
“Ồ… Em là Thiên Bình, Thư ký của…..”
Rầm!
Vừa dứt lời, tiếng cửa đột ngột mở mạnh làm Song Tử và cả Thiên Bình giật thót.
“Cô đến đây làm gì? Số tiền kia là sao?” Nhân Mã từ đâu xông vào, ánh mắt không hề có thiện chí nhìn cả ba người trong phòng.
“Nhân Mã, em bình tĩnh cái đã, nghe cô nói…”
“Em không cần cô thương hại! Tiền thuê nhà em có thể kiếm được. Cô làm như vậy chính là khinh thường em!”
“Nhân Mã!” Xử Nữ nãy giờ im lặng bây giờ mới chịu lên tiếng. “Cô vừa mới bị đuổi việc thì tiền đâu mà trả?” Cậu khẽ gằn giọng, hừ, làm ơn lại thành mắc oán.
“Việc đó…”
“Mã Mã! Tại sao lúc trước chị nói chị sắp nhận lương? Chị nói dối em sao?”
“Bình Nhi, chị không…”
“Em ghét chị!” Thiên Bình cố giấu đôi mắt đỏ hoe, chạy vội vào phòng đóng cửa thật mạnh, để lại Nhân Mã bất lực ngồi phịch xuống ghế.
“Nhân Mã à, cô chỉ là giúp em tạm thời thôi, không phải là thương hại đâu. Lần sau em có tiền cô sẽ đòi lại mà.” Song Tử cười nhẹ, hai tay đặt lên vai Nhân Mã.
“Trước mắt thì cần phải giải quyết vấn đề tiền bạc của hai chị em cô đã, sau đó rồi tính tiếp.” Xử Nữ khoanh tay trước ngực, lưng dựa vào tường.
“Mọi người… Em xin lỗi…” Nhân Mã thở dài.
“A đúng rồi! Cô biết một quán ăn gần nhà, nơi đó đang tuyển người làm thêm. Chúng ta đi thôi. Mau lên! Thiên Bình, cô đi nhé! Chị em cũng đi luôn nè! Nhớ ra đóng cửa, đi mau, đi mau!”
Nói rồi, Song Tử đẩy Nhân Mã và cả Xử Nữ cùng đi.
Hoàng Đạo quán…
“Ai trông như Cự Giải…” Xử Nữ nheo mắt nhìn vào phía trong, nơi một cậu nhóc đang loay hoay bưng thức ăn. “Cự Giải?”
“A! Hội phó!” Nghe tiếng gọi, Cự Giải khẽ dừng lại, đặt chiếc đĩa dơ trên tay xuống bàn rồi bước đến chỗ Xử Nữ.
“Đi thôi Mã Mã, chúng ta đi đăng ký.” Song Tử kéo Nhân Mã đi, để lại không gian trống cho cả hai nói chuyện.
“Cậu làm thêm ở đây sao?”
“Vâng ạ, vì em còn mẹ ở nhà phải chăm sóc nên…”
“Ừ, không có gì, làm việc tiếp đi.”

“Vâng ạ, chào Hội phó.”
Nói rồi, Cự Giải cúi đầu sau đó lại tiếp tục công việc của mình. Xử Nữ trầm ngâm một chút, nhưng nhanh chóng đã khôi phục về dáng vẻ ban đầu.
—————————–
Mục tiêu thứ hai: Bảo Bình.
Phía xa xa, một căn biệt thự hiện đại dần dần hiện lên trước làm Song Tử trầm trồ khen ngợi.
“Xử Nữ, lần này em chủ trì, cô ngồi nghe thôi.”
“………….. Vâng, sao cũng được………..”
Kính cong… Kính cong…
Cạch!
“Hai người tìm ai?” Một người phụ nữ với dáng vẻ cao quý bước ra.
“Xin lỗi, đây có phải là nhà của Bảo Bình không?” Xử Nữ chầm chậm lên tiếng.
“Ô, cậu bé đẹp trai, đây là nhà của ta, nó chỉ ở nhờ thôi. Hai người vào đi.”
“Vâng ạ…”
Đập vào mắt của cả hai chính là cảnh Bảo Bình đang bận một chiếc áo đã cũ, hì hục, hì hục lau nhà. Trông cứ như là…
“Cinderaqua?” Xử Nữ nghĩ thầm.
“Ủa? Cô? Xử Nữ? Hai người đến đây làm gì?” Bảo Bình tay lau vệt mồ hôi trên trán, sửa lại trang phục một tý rồi tiến lại cả hai.
“Mày lau nhà cho sạch rồi mới được nói chuyện nghe chưa.” Bà cô lúc nãy một tay chống hông, một tay chỉ vào người Bảo Bình.
“Vâng…”
Nói rồi, bà ta hứ một cái quay đi mất.

“Ai vậy? Cô làm người giúp việc cho nhà này à?” Xữ Nữ thắc mắc hỏi, Song Tử cũng gật đầu phụ hoạ.
“Không… Thật ra thì bà ấy là dì của tôi.” Bảo Bình nhỏ giọng, cười gượng.
“Dì sao?”
“Uhm… Hai người ngồi đi. Thật ra chuyện cũng không có gì. Chả là… mẹ tôi sau khi sinh tôi xong thì đã đi Mỹ định cư. Vì dòng họ nói tôi là con lai, không thích nên đối xử vậy đó. Mặc kệ đi, tôi quen rồi.”
“Thật quá đáng mà!” Song Tử đập bàn đứng dậy.
“Bình tĩnh đi, ngồi xuống!” Xử Nữ nghiêm giọng kéo tay Song Tử làm cô nàng giật mình, không dám lên tiếng. Gì chứ Song Tử nàng đây sợ nhất là bị con trai la nha~
“Không sao đâu! Ha ha! Hoàn cảnh em cũng không đến nỗi nào đâu!” Bảo Bình cười lớn. “Hàng tháng ba mẹ vẫn gửi tiền học phí và sinh hoạt về cho em mà. Đáng lẽ em có thể ra ở riêng. Nhưng căn nhà này là do chính mẹ thiết kế nên… em không nỡ bỏ.”
“Cinderaqua, nếu không chịu được thì cứ dọn đi, tôi chắc mẹ cô cũng chẳng vui vẻ gì khi con gái mình bị ngược đãi như vậy đâu.” Xử Nữ lắc đầu, ánh mắt thâm trầm nhìn cô.
“Cảm ơn, nhưng… cậu đang gọi tôi bằng cái tên gì vậy hả?” Bảo Bình chu môi, không khách khí chống hông đứng dậy.
“Cô lại thấy nó khá hợp với em đó Bảo Bối.”
“Hai người… thôi sao cũng được.” Bảo Bình cười cười, lại ngồi xuống ghế. “Tối rồi, để tôi đưa hai người ra cửa, nếu không lại nghe bà ta cằn nhằn, mệt lắm.”
Bảo Bình chun mũi, đoạn cùng Song Tử và Xử Nữ ba người tiến ra ngoài sân.
“Bye nha Bảo Bối!” Song Tử vẫy vẫy tay, bước đi trước.
Xử Nữ suy nghĩ một hồi, đoạn ghé sát vào tai cô, lười nhác cất giọng: “Đến nhà tôi cũng không tồi đâu, Cinderaqua.” rồi quay người đi mất.
Còn cô nàng Bảo Bảo của chúng ta a~ ngại ngùng đứng mãi ở cổng rồi mới chịu vào nhà.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.