“Tin khẩn, câu lạc bộ kịch xin thông báo, trong vở kịch diễn ngày thành lập trường sắp đến, vì một số lí do nên một thành viên trong vai diễn không thể diễn tiếp được. Bạn nào có khả năng hoặc thích thì có thể đến phòng hội trường để tham gia cùng chúng mình nhé.”
“Vở kịch lớn đợt này có sự cố rồi.” Cô gái mắt hí nhìn vào tờ giấy được dán lên bảng thông báo, sau đó quay sang nhìn cô bạn đeo kính vừa mới đọc nội dung trên tờ giấy, nói tiếp: “Cậu có muốn thử vai không?”
Cô gái đeo kính bên cạnh với vẻ mặt không đổi, tay nâng nhẹ kính, thản nhiên nói: “Không rảnh.”
……
Giờ ra chơi, khung cảnh xung quanh trường đặc biệt náo nhiệt, nơi đâu cũng thấy người người xuất hiện.
Vài người trong đội kịch trên tay cầm tờ giấy mà chạy đôn chạy đáo tìm người để diễn trong vở kịch trường lần này.
Dù nhận được sự nhiệt tình từ những người trong đội kịch nhưng không ai đồng ý nhận vai diễn cả, ai cũng một mực lắc đầu từ chối.
Có vài người cũng thích thú mà xem thử vai diễn, nhưng khi biết vai diễn đó là gì thì liền lắc đầu từ chối.
Chẳng ai thích đóng một vai phản diện, ác độc cả.
Thật ra thì cũng có vài người đến hội trường để xin casting thử nhưng chẳng ai đạt yêu cầu.
Có người thì ngoại hình không đạt tiêu chuẩn, có người thì không thể diễn được… Vì vậy giờ đây, cả câu lạc bộ kịch phải gấp rút tìm nhanh người.
Mặc dù vai diễn này không phải là một trong các nhân vật chính, nhưng thiếu nó thì thật không thể được.
Trong dàn người chạy đôn chạy đáo đó, tất nhiên là không thể thiếu Phùng Bảo Bình – Chủ nhiệm câu lạc bộ kịch của trường.
Cô cũng không khác những người trong câu lạc bộ bao nhiêu. Với tất cả sự xinh đẹp, nổi tiếng và sự yêu quý của mọi người dành cho mình nhưng dù có nói cỡ mấy thì cũng không thể lôi kéo được ai.
Trước sự bất lực của bản thân thì đột nhiên từ sau lưng liền vọng lên một giọng nam.
“Chị dâu.”
Chỉ nghe giọng thôi thì cô cũng biết đó là ai, Bảo Bình liền đánh mắt ra đằng sau, đưa đôi mắt xinh đẹp nhìn cái người trước mặt.
Cậu thiếu niên trước mặt thấy cô như vậy thì mặt mày cũng không biến sắc, ung dung nói: “Không ai chịu diễn hết à?”
Nói xong, cậu còn đưa cho cô chai nước, Bảo Bình cũng không khách sáo mà cầm lấy, vừa vặn đầu chai vừa thở dài.
“Không một ai cả.”
Cậu thiếu niên kia nghe vậy liền ồ lên một tiếng, hai tay bỏ vào túi quần, dáng người thẳng tấp mà nhìn Bảo Bình uống nước, cậu nói tiếp: “Có nhan sắc dùng để làm gì hả? Lấy nó làm vũ khí để tấn công đi.”
Bảo Bình ngừng uống nước, đáp: “Đây là vai nữ, chị phải đi tìm nữ chứ có tìm nam đâu mà dùng mỹ nhân kế”
Cậu con trai trước mặt vẫn thản nhiên nói: “Thì chị dụ mấy bọn nam kia đi, xong rồi tới ngày diễn thì cho chúng nó đội tóc giả, hóa trang thành nữ. Quá hoàn hảo!”
Bảo Bình nghe cậu thiếu niên trước mắt nói vậy thì ngán ngẩm lắc đầu, sẵn tiện có chai nước trong tay thì không thương tiếc cầm lấy đánh thẳng vào đầu cậu, nhăn nhó nói: “Sư Tử, em đàng hoàng cho chị nhờ đi, riết rồi chơi với cái hội toàn mấy ông Nhân Mã, Song Ngư là thấy không tốt rồi.”
Sư Tử nghe vậy liền bật cười, đột nhiên từ trong đầu liền xuất hiện hình ảnh của một người con gái. Nghĩ đến vậy, nụ cười trên môi càng đậm hơn, cậu liền nói với Bảo Bình:
“Này chị dâu.”
Bảo Bình: “Chuyện gì?”
“Em có thể đề xuất một người được không?”
“Là ai? Ai hả?”
……
Xử Nữ nãy giờ chỉ vì một bài toán rắc rối mà bỏ cả giờ ra chơi, cắm cúi mà suy nghĩ cách giải.
Đây là bài tập mà thấy toán ở lớp học thêm Xử Nữ giao về nhà. Nếu thầy không nổi hứng nói muốn kiểm tra bài tập về nhà thì giờ đây cô cũng không phải ngồi mà làm nãy giờ.
Đang mải cắn bút suy nghĩ thì cậu bạn cùng lớp của cô vừa vào lớp. Thấy cứu tinh đã đến, cô liền gọi cậu bạn tới chỗ mình.
Cậu bạn đó nghe Xử Nữ gọi thì cũng đi đến, khó hiểu nhìn cô.
“Hữu Nam, cậu giải giúp mình bài này với.”
Cậu bạn có tên là Hữu Nam đẩy gọng kính, mắt chăm chú nhìn bài toán trong vở Xử Nữ, sau đó lại nói: “Bài toán này hơi bị phức tạp đấy.”
Xử Nữ cũng đáp lại: “Cậu cũng thấy khó đúng không, mình giải nãy giờ không ra.”
Hữu Nam lúc này mới dời mắt ra khỏi cuốn sách rồi nhìn vào Xử Nữ, nở nụ cười: “Nể tình cậu từng là crush của tôi nên tôi giúp đấy.”
Xử Nữ nghe vậy liền không suy nghĩ mà liếc cậu, tay còn tạo thành nắm đấm rồi vờ đánh vào bả vai cậu.
Đúng như lời Hữu Nam nói, Hữu Nam trước đó từng thích cô, còn từng tỏ tình nhưng không thành công. Cảm thấy không thể theo đuổi được nên cậu đành dừng lại.
Thật ra thì ngoại hình cậu ta rất hút mắt, gọn gàng, sạch sẽ, trắng trẻo, trông rất thư sinh. Học tập thì trong lớp không nhất cũng nhì nhưng có tốt đến đâu thì trong quá trình theo đuổi Xử Nữ, cô một chút cũng không ngó ngàng đến đoạn tình cảm này của cậu.
Sau đợt tỏ tình thất bại của Hữu Nam, không biết vì sao mà Xử Nữ cùng cậu ngày càng thân thiết hơn. Và đến tận giờ cũng có thể xem đây là bạn nam trong lớp thân nhất của cô.
Hữu Nam cuối cùng cũng bắt tay vào giải bài, đang làm thì đột nhiên ngẩng lên nhìn Xử Nữ, cất tiếng: “À quên, lúc nãy có một đàn chị xinh đẹp đến tìm cậu đấy.”
Xử Nữ khó hiểu nhìn cậu, sau đó liền nhìn ra hành lang thì thấy một bóng dáng quen thuộc đứng trước cửa phòng học.
Quay lại nhìn Hữu Nam, cô bất ngờ mà vung đấm đánh vào bả vai cậu, “Là Phùng Bảo Bình đó, người ta là nhất trong các nữ thần của trường đó trời, vậy mà cậu cũng không nhớ tên.”
Hữu Nam xoa xoa bả vai bị cô đánh lúc nãy, không nhanh không chậm đáp lời: “Biết cậu là đủ rồi, cần gì biết những người khác.”
Xử Nữ không thèm nói với cậu, cô liền đứng lên rồi ra hành lang để gặp Bảo Bình.
Vừa ra khỏi lớp, Bảo Bình liền thấy Xử Nữ thì mặt mày hớn hở mà chạy đến.
Tính ra thì cả hai cũng khá thân thiết với nhau, một người là bạn gái của Nhân Mã, còn một người thì là em gái của Song Ngư. Mà hai cậu chơi chung với nhau nên Xử Nữ không ít lần cũng được gặp gỡ và đi chơi với Bảo Bình.
Hai người gặp nhau thì liền cười giỡn vài ba câu, cuối cùng mới vào vấn đề chính.
Sau một hồi nghe Bảo Bình kể rõ ngọn ngành mọi chuyện, Xử Nữ nghe xong chỉ biết trợn mắt, sững sờ.
“Ai đề xuất em vậy? Em làm gì biết diễn đâu?”
“Là Sư Tử đấy, thằng nhóc bảo em diễn hay lắm, tốt lắm nên đề xuất em với chị. Nhưng thú thật, xét về ngoại hình thì em là chuẩn nhất với tiêu chí rồi đấy.”
Lời Bảo Bình nói không sai, nhân vật trong vai diễn này là con và là chị gái của hai nhân vật phản diện trong vở kịch. Nhưng khác với hai người họ, người chị này cực kỳ xinh đẹp, thích yên tĩnh và ít nói.
Vai diễn này cũng có thể xem là theo phe ác, nhìn thì có vẻ bình thường nhưng cũng nhiều lần tiếp tay cho hai mẹ con kia hãm hại nữ chính. Vì vậy, Bảo Bình không thể lượt bỏ đi nhân vật này được.
Nhìn lại Xử Nữ, nếu chỉ xét về ngoại hình và khí chất thì quả thật quá hoàn hảo đi.
“Xử Nữ à, giúp chị đi mà, sáng giờ chị tìm người đóng thế mà chẳng ai đồng ý hay phù hợp cả. Em thì rất phù hợp với vai này nên em giúp chị nhé, nể tình chị đi mà.”
Xử Nữ ái ngại nhìn Bảo Bình, cô rất muốn từ chối nhưng không thể từ chối được, Bảo Bình là người chị mà cô cũng rất quý mến nên thật sự thì cô quá đắng đo trong việc này.
“Nhưng em thật sự không biết diễn.”
“Vai này dễ lắm, ít lời, còn không hoạt động gì nhiều. Nên nó phù hợp với em lắm.”
Nghe Bảo Bình kể về nhân vật này thì cô cũng đủ biết mình sẽ diễn như thế nào cho nhân vật người chị này rồi.
Với một người như Xử Nữ , tất nhiên sẽ chẳng thiết tha gì với vở kịch nhưng đối mặt với sự tội nghiệp của Bảo Bình.
Haizzz!! Cuối cùng cô cũng miễn cưỡng mà gật đầu.
Nếu trách thì phải trách tên Lâm Sư Tử kia, tất cả nhờ cậu ta mà cô phải lâm vào hoàn cảnh trớ trêu này.
……
Song Tử hôm nay tâm trạng đặc biệt vui hơn hẳn mọi ngày, đơn giản chỉ là chút nữa cậu và Cự Giải sẽ có một cuộc đi chơi vào tối nay.
Vì tâm trạng vui vẻ nên tạm thời bỏ qua việc nãy giờ đã đứng đợi trước nhà cô đã nửa tiếng đồng hồ.
Một lúc sau Cự Giải mới xuất hiện, mở cửa chạy ra ngoài. Vì đi chơi nên cô có chau chuốt cho bản thân hơn hằng ngày một chút mặc dù hằng ngày cũng chau chuốt rất lâu.
Chiếc váy xinh xắn được cô diện lên người không chỉ tôn lên vóc dáng cân đối nhỏ nhắn của mình mà còn nổi bật với làn da trắng mịn khiến cho người khác không khỏi ghen tị. Khuôn mặt xinh đẹp giờ đây liền nở nụ cười khiến cho Song Tử như lỗi đi vài nhịp trong lồng ngực.
Sau khi Cự Giải đã đứng trước mặt mình, cậu mới hoàn hồn mà cười với cô. Cuối cùng cả hai cũng xuất phát sau gần nửa tiếng đồng hồ Song Tử đứng đợi Cự Giải.
Cả hai hẹn nhau đi xem phim đầu tiên, khi vào rạp, cả hai liền đắn đo không biết phải xem phim gì.
Song Tử nhìn từng bộ phim, thú thật,cậu thích xem những bộ về thể loại khoa học viễn tưởng, hoạt hình hoặc phim hài, miễn cưỡng thì có thể xem những bộ phim tình cảm nhưng ít nhất cũng phải có những yếu tố hài hước đan xen trong đó.
Song Tử nhìn lần lượt những bộ phim, Cự Giải bên cạnh cũng đang suy nghĩ nên xem phim gì.
Song Tử nhìn một lượt thì thấy một bộ phim khá ổn, một bộ phim hài nhưng đan xen nhiều yếu tố tình cảm và giàu tính nhân văn trong đó.
Cậu định nói cho Cự Giải biết thì một giọng nói trong trẻo bên cạnh đã cất tiếng trước: “Hay chúng ta xem phim này đi.”
Ngón tay trắng nõn thon dài chỉ vào một bộ phim, Song Tử nhìn theo thì liền sững cả người, trong lòng liền dậy sóng liên hồi.
Tại sao lại là phim ma??
Dường như Cự Giải vẫn chưa biết vẻ mặt như chết lặn của Song Tử, cô bên cạnh vẫn thao thao bất tuyệt nói: “Bộ này em vẫn chưa coi, sẵn giờ coi luôn đi, anh thấy được không?”
Song Tử vẫn bất động tại chỗ nãy giờ, một lúc sau mới hoàn hồn trở lại.
Không lẽ giờ cậu phải nói với Cự Giải là mình sợ ma nên không muốn xem bộ phim kia chút nào.
Thâm tâm thì lo sợ liên hồi nhưng không biết tại sao đột nhiên lại gật đầu, còn vui vẻ nói với Cự Giải: “Vậy thì chúng ta xem phim này đi.”
Nói xong thì đã quá muộn. Cô nghe cậu nói vậy thì vui mừng không thôi, còn vui vẻ nói tiếp: “Anh biết không, phim kinh dị, phim ma là thể loại em thích nhất đấy.”
Song Tử khóe môi giật liên hồi, hôm nay vậy là toi rồi, cậu thật sự muốn đánh thật mạnh vào miệng của mình, tại sao có thể dại gái mà đồng ý hàm hồ như vậy.
Cự Giải thì vẫn vô tư mà nói chuyện, sự vui vẻ hiện rõ trên nét mặt, còn Song Tử chỉ biết thất thần mà đi bên cạnh. Cô nói câu nào thì cậu ậm ừ câu nấy, khuôn mặt không còn vui tươi như ban đầu
Một lúc sau, Cự Giải nói muốn đi vệ sinh một chút nên bảo Song Tử đợi mình.
Song Tử nhìn theo bóng dáng nhỏ đã khuất, cậu liền lấy chiếc điện thoại ra, hùng hục gõ phím gửi tin nhắn.
6:00 p.m
Dương Song Tử
Lãnh Thiên Yết!!!
Cậu đâu rồi
Ra đây
Nhanh lên thằng nhãi này.
6:04 p.m
Lãnh Thiên Yết
Ohh!!
Chào Good Boy!
Có chuyện gì à anh?
Dương Song Tử
Sao không nói anh biết là Cự Giải thích xem phim ma nhất?
Lãnh Thiên Yết
Á quên :)))
Xin nhũi xin nhũiiii
Ủa mà anh có hỏi đâu mà biết 🙂
Dương Song Tử
Giờ tính sao đây 🙂
Anh đây sợ nhất là coi mấy cái phim hù dọa người như vậy, mà Cự Giải lại thích xem nữa chớ.
Bao nhiêu cái hình tượng đẹp trai của anh sẽ đổ vỡ từ đây
:(((
Lãnh Thiên Yết
Sao anh đồng ý coi phim ma làm gì?
Dương Song Tử
Anh ngu
Anh dại gái
Anh lỡ miệng đồng ý
Ngu quá!!!
Lãnh Thiên Yết
Ngu thì chết chớ sao giờ :)))
Hahahahahahhahahaha
Dương Song Tử
Còn cười nữa
Chút nữa không lẽ anh sợ quá anh ôm luôn Cự Giải
:(((
Lãnh Thiên Yết
Tội ông anh tôi quá
Nhưng thấy anh như vậy, em thật cười không ngậm được mồm.
Dương Song Tử
Anh sợ quá
Phải làm sao đây
Huhu
Mất mặt trước crush luôn rồi :((
Lãnh Thiên Yết
Thôi ráng gồng lên anh :v
Sợ cũng phải tém tém lại.
Dương Song Tử
Thôi Giải quay lại rồi
Chuẩn bị vô xem đây
Chưa bao giờ đi xem phim mà cực hình như bây giờ
Lãnh Thiên Yết
Cái miệng hại cái thân nè
Dương Song Tử
Anh không hiểu tại sao con người lại tốn tiền xem mấy cái phim chỉ để hù dọa bản thân mình chứ??
Lãnh Thiên Yết
Thôi đi
Giờ anh ghét thì anh chê lên chê xuống.
Dương Song Tử
Chuẩn bị vào rồi nè.
Ai khóc nỗi đau này T.T
Lãnh Thiên Yết
Xem phim thôi mà :)))
Như đi đánh trận vậy ông
Dương Song Tử
Vào trường hợp của anh đi rồi nói
Thôi bye
Lãnh Thiên Yết
Bảo trọng nhé ông anh :))
_ __ _ __ _ __ _ __ _ __ _ __ _ __ _ __ _ __ __
_ Mong mọi người có thể theo dõi truyện và các tình tiết trong truyện . Như vậy sẽ giúp cho mọi người hiểu rõ về nội dung của từng tập và rõ hơn nữa về tính cách nhân vật.
_ Đừng đọc những chap chỉ có cung của mình khi có đất diễn, hãy đọc hết để cảm nhận được nội dung và biết hơn nữa về tuổi thanh xuân của mỗi người…