Dị Giới Thú Y

Chương 52: Trị liệu (Thượng)



Gầm ~~ Sau vài phút khi uống xong bình Sinh Mệnh Tinh Hoa, Long Hoàng chợt thấp giọng gầm một tiếng, sau đó ngẩng mặt lên trời, dùng hai tay đánh mạnh vào bụng mình, phụt ~~ một hỗn hợp chất lỏng màu xanh biếc cùng máu màu hoàng kim từ miệng Long Hoàng phun ra!

Sở Thiên đau lòng nhìn máu của Long Hoàng, cơ hồ sắp chảy cả nước mắt, lãng phí quá! Máu của Xích Diễm đã có thể khiến mình miễn dịch với lửa rồi, vậy máu của Long Hoàng chắc chắn còn có nhiều chỗ tốt hơn nữa? Phá gia chi tử! Lãng phí quá…

“Thuốc của ngươi vô dụng!” Long Hoàng lau khóe miệng của mình, lạnh lùng nhìn Hách Nhĩ Hi nói: “Nó chỉ khiến bệnh tình ta nặng hơn!”

“Bệ hạ! Ta thật sự không biết…” Hách Nhĩ Hi vội vàng cúi gập người xuống, kinh sợ giải thích với Long Hoàng: “Bình Sinh Mệnh Tinh Hoa này tuyệt đối là thật, Tinh Linh tộc chúng ta không dám trêu đùa với thân thể của ngài…”

“Khục khục, được rồi! Không cần nói nữa.” Tuy đa phần Sinh Mệnh Tinh Hoa đều bị nhổ ra, nhưng vẫn còn một phần trong cơ thể, Long Hoàng ho mạnh một trận liên hồi, sắc mặt vàng vọt, sau đó ôm ngực, trầm giọng nói: “Sinh Mệnh Tinh Hoa không có vấn đề gì, các ngươi không sai, là vấn đề ở bệnh của ta!”

“Bệ hạ, có phải sau khi tiềm lực sống của ngài bị kích phát, trong họng giống như có rất nhiều thứ gì đó phải không?” Sở Thiên nheo mắt tiến lại gần, tác dụng phụ của Sinh Mệnh Tinh Hoa đã chứng minh phần nào phán đoán của hắn, vậy Sở Thiên bây giờ đã nắm chắc năm phần về bệnh tình của Long Hoàng! Năm phần? Với Sở Thiên mà nói là quá đủ rồi, cho nên Sở Thiên bắt đầu ván cược của mình, một ván cược lớn với vật đánh cược là vận mệnh của Khải Tát và của chính bản thân!

“Ngươi làm sao biết được?” Long Hoàng kinh ngạc nhìn Sở Thiên, đã không ít các Tế Tự và cường giả trong thời gian này đều không thể phán đoán chính xác bệnh tình của mình, nhưng Sở Thiên trong phút chốc lại nói được thay đổi của cơ thể bản thân, cường giả có thể tạo ra được thần tích quả nhiên khác với người thường!

“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!” Sở Thiên lại làm bộ dạng một tên thần côn chuẩn mực, trải qua một thời gian dài luyện tập, dáng vẻ thần côn bây giờ mà Sở Thiên ngụy tạo đã không hề có sai khác gì so với khí chất của An Đông Ni, nhìn thấy dáng vẻ của Sở Thiên, không những Long Hoàng thầm khen ngợi trong lòng, mà Mai Lâm cũng sững sờ không ngớt!

Nhưng Sở Thiên lại không trực tiếp trả lời câu hỏi của Long Hoàng, ngược lại phối hợp với ngữ khí cùng vẻ mặt thần côn của mình, chậm rãi nói: “Ta đã có cách chữa trị cho bệ hạ rồi, có điều, xin bệ hạ hãy biến lại chân thân trước!”

“Được! Ta nhận lời ngươi!” Khiến Long Hoàng cấp mười trở lại hình dáng Cự Long là một chuyện vô lý, bởi vì Á Lợi Tư Thác Đức chỉ khi nào gặp phải kình địch mới lộ ra hình dạng vốn có của mình, nhưng Long Hoàng đã bị vẻ ngoài thánh khiết trang nghiêm của Sở Thiên lừa gạt, thêm vào đó là lời gợi mở của La Ân và chuyện của A Mạt Kỳ, cho nên hắn nghe theo lời đề nghị của Sở Thiên, biến về nguyên dạng Cự Long hoàng kim của mình.

Cũng không phải lớn lắm, chỉ tương đương với Boeing 747 thôi, Sở Thiên thầm đánh giá đánh giá, nhưng ngoài miệng lại nói với Long Hoàng đang lơ lửng trên bầu trời: “Bệ hạ! Ngài có thể mở rộng miệng, để ta vào thân thể của ngài không?”

“Ha ha! Vào thân thể của ta ư? Ngươi không sợ ta ăn mất nhà ngươi sao?” Long Hoàng bị lời đề nghị của Sở Thiên làm cho buồn cười, người khác đều sợ mình ăn mất, nhưng hôm nay lại có Phất Lạp Địch Nặc này, dám chủ động yêu cầu được vào trong miệng của mình.

“Phất Lạp Địch Nặc, cho dù là Long Hoàng bệ hạ không muốn ăn ngươi, vậy sức mạnh bên trong ngài vẫn có thể làm ngươi tan chảy đấy!” Mai Lâm nghi hoặc nhìn Sở Thiên, trong lời nói bao hàm ý trách cứ: “Sao ngươi có thể mạo hiểm tính mạng của mình vậy chứ?”

Pháp Thần Mai Lâm tại sao phải quan tâm cho mình vậy? Sở Thiên không hiểu bản thân rốt cuộc có chỗ nào khiến Mai Lâm nhìn vừa mắt, có điều hắn không có thời gian để nghĩ những điều này, canh bạc vẫn tiếp tục: “Bệ hạ yên tâm! Ta chỉ là muốn kiểm tra họng của ngài một lát thôi! Sẽ không tiến sau vào bên trong cơ thể ngài!”

“Vậy được, ngươi vào đi!” Long Hoang từ trên không hạ xuống, cúi thấp đầu, phục hàm xuống đất, sau đó mở to chiếc miệng rồng khổng lồ của mình.

“Ngươi chờ một chút!” Sở Thiên vừa định vào, Mai Lâm bỗng gọi hắn lại, sau đó rút chiếc pháp trượng màu xanh da trời từ sau lưng ra, nhắm vào Sở Thiên: “Ta tạo thêm cho ngươi pháp thuật hộ thân!”

“Đừng! Tuyệt đối không được!” Vừa nhìn thấy Mai Lâm định ấn pháp hộ thân lên người mình, Sở Thiên vội hét lớn, sau đó nắm một chiếc răng rồng còn to hơn người mình, hấp tấp chạy vào trong miệng của Long Hoàng. “Ài!” Sở Thiên chốc lát đã biến mất, Mai Lâm chỉ còn cách thu hồi lại pháp trượng, thở dài một tiếng, lẩm bẩm nói: “An Đông Ni, hài tử này sao tính khí lại giống ông như vậy…”

Nguy hiểm quá! Kế hoạch xém chút là đổ bể! Sở Thiên tuy biết Mai Lâm có ý tốt mới tăng phòng hộ cho mình, nhưng, cũng không thể để bà ấy phá hoại kế hoạch mình dày công tạo ra chứ?

Đầu Long Hoàng chỉ khoảng bảy , tám thước nhưng Sở Thiên đang đứng trên chiếc lưỡi mềm mại của Long Hoàng loay hoay cả ngày trời mới đến được vùng yết hầu, nhìn thấy trong cổ họng có một cục thịt máu đang rữa nát, Sở Thiên mỉm cười, “Bệ hạ! Ta có thể chữa được bệnh của ngài! Nhưng ngài đừng lên tiếng! Nếu đồng ý bây giờ ta sẽ chữa cho ngài, thì ngài hãy gật đầu!” Không để Long Hoàng lên tiếng là có lý của nó, Sở Thiên hiện giờ đang ở trong cổ họng của Long Hoàng, chỉ cần Á Lợi Tư Thác Đức lên tiếng, vậy thì chỉ có hai kết quả, hoặc là Sở Thiên bị ăn mất, hoặc là bị phun bắn ra ngoài như nước miếng…

Một trận dao động dữ dội truyền lại, Sở Thiên biết Long Hoàng đã đồng ý, bèn yên tâm cả gan dò xét khối thịt bị thối rữa, thực lực của Long Hoàng quả thực vô cùng ghê gớm, nền khoa học kỹ thuật hiện đại trên trái đất cũng không thể ngăn chặn sự lan truyền của bệnh này, vậy mà hắn lại có thể ép nó về một vị trí, điều này không những giảm được không ít đau khổ, đồng thời nó còn giúp Sở Thiên thuận tiện để chữa trị hơn.

“Bệ hạ, ta bắt đầu chữa trị đây, có lẽ sẽ rất đau! Mong ngài chịu đựng!” Sở Thiên không thể không nhắc nhở Long Hoàng trước, nếu không, nếu Long Hoàng không chịu được kêu lên thảm thiết, vậy Sở đại thiếu gia cũng khó tránh khỏi đi gặp nữ thần Sinh Mệnh rồi!

“Đúng rồi, bệ hạ, còn một chuyện nữa…” Sở Thiên đã chuẩn bị đầy đủ các dụng cụ, vừa định ra tay, lại nghĩ ra một chuyện quan trọng nhất, “Xin bệ hạ hãy giải trừ tất cả phòng hộ của cổ họng! Sau khi làm xong báo cho ta!” Đây dù gì cũng là thân thể của Long Hoàng, nếu không được Long Hoàng phối hợp cùng, thì ngay cả khi gọi A Mạt Kỳ trợ giúp, Sở Thiên cũng đừng hòng chạm được đến da thịt của Á Lợi Tu Thác Đức.

Lần này Long Hoàng không còn trả lời nhanh như các lần trước, dù gì Sở Thiên cũng đang ở nơi trọng yếu nhất của hắn, nếu hắn giải trừ phòng ngự, mà Sở Thiên lại có chút ý đồ xấu nào, vậy thì ma thú cấp mười đầu tiên trên đại lục bị nhân loại giết chết sẽ xuất hiện. Thấy Long Hoàng không phản ứng gì, Sở Thiên cũng hiểu sự lo lắng của hắn, “Ha ha, bệ hạ yên tâm, ta cũng đang ở trong miệng ngài, nếu ta muốn hại ngài, vậy thì ta cũng không trốn thoát được!”

Long Hoàng cuối cùng đã chọn cách tin tưởng Sở Thiên, hoặc nói là hắn tin vào năng lực tiên tri của lão bằng hữu La Ân, chỉ một cái gật đầu nhẹ lại khiến Sở Thiên trong miệng cảm thấy như trời đất rung chuyển vậy.

Á Lợi Tư Thác Đức đã đồng ý, Sở Thiên cũng bắt đầu phẫu thuật, đầu tiên là lấy mấy Băng hệ quyển trục còn sót lại trong chiếc ma pháp nhẫn, sau đó lại cầm một Hỏa hệ quyển trục, tuy hình dạng bé nhỏ nhưng uy lực khôn lường, cuối cùng là con dao phẫu thuật tinh xảo của mình.

Ném mạnh Băng hệ quyển trục vào vị trí đang thối rữa, cả vùng bệnh nhanh chóng đã đóng băng, Sở Thiên dùng con dao phẫu thuật đào một lỗ nhỏ trên mặt băng, sau đó cắm một Hỏa hệ quyển trục vào đó. Như vậy, một quả bom ma pháp đã được hình thành trong cổ họng của Long Hoàng.

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.