Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 2196: Giờ Phút Này



Sở Nam gật đầu, không biết ý của Thiên Nhiên. Cấm vụ cuồn cuộn, chờ Sở Nam gật đầu thì biết hắn đã động lòng, nếu không thì sát khí làm cho người ta sợ hãi sẽ tiếp tục tàn phá.

Thật ra ‘âm dương dung’ không tính là độc, rất dễ giải, chỉ cần âm dương điều hòa là được. Nhưng Cấm Vụ bắt đúng điểm yếu của Sở Nam, tuyệt đối sẽ không làm chuyện đó ngay tại chỗ, không vài giây sau hắn sẽ đồng ý.

Cấm Vụ cười nhạt nói:

– Ta chính là uy hiếp ngươi, ngươi lại có thể như thế nào?

– Người đàn ông của ta sao có thể bị uy hiếp!

Giọng của Thiên Nhiên như lốc xoáy đánh vào khói xám đen dày đặc. Cấm Vụ thấy Thiên Nhiên hôn Sở Nam. Hai đôi môi dính vào nhau Sở Nam liền hiểu ý mới nãy Thiên Nhiên hỏi. Mặc dù trong lòng Sở Nam cảm thấy kỳ kỳ, nhưng đã dựng bình chướng, cách ly Cấm Vụ, khiến gã không nghe, không thấy.

Cấm Vụ nhìn thấy hình ảnh đột ngột này thì ngu ra. Cấm Vụ nắm chắc Sở Nam làm không được, lại không ngờ Thiên Nhiên luôn mắt cao hơn đầu chủ động nhào tới muốn âm dương hòa hợp.

Nếu đổi làm cô gái khác thì Cấm Vụ không làm ra chiêu này được, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Thiên Nhiên thì gã không nghĩ nàng như phụ nữ bình thường. Nhưng Cấm Vụ không ngờ sự việc cuối cùng hỏng trong tay Thiên Nhiên.

Cấm Vụ bất giác nhớ tới một câu nói:

– Lòng của đàn bà như kim dưới đáy biển.

Tương đối với Cấm Vụ buồn bực thì bên trong bình chướng lại là xuân ý dạt dào!

Mới bắt đầu Sở Nam còn muốn khuyên nhủ, nói là trong một canh giờ hắn có thể cứu Cấm Vụ ra, khiến gã đưa giải dược. Nhưng Sở Nam mới nổi lên ý nghĩ thì nhớ tới Thiên Nhiên nói mấy chữ ‘người đàn ông của ta’, lại nghĩ nàng mười năm làm con tin, lòng mềm nhũn. Sở Nam cảm thấy nói những lời đó quá giả tạo, sẽ tổn thương lòng Thiên Nhiên.

Thế là thiên lôi câu động địa hỏa, củi khô bốc lửa.

Đối với Thiên Nhiên thì cũng là như vậy. Cấm Vụ không đoán sai, nhưng gã sai ở chỗ đối diện Thiên Nhiên không phải người khác mà là Sở Nam, người đàn ông trong lòng nàng.

Hôn môi, vuốt ve, cơ thể nóng bỏng toát ra dụ hoặc vô tận. Sở Nam không ngờ dưới lớp vỏ ‘thôn nữ’ là phong cảnh xinh đẹp khiến người mê say.

Tiếng thì thầm vang lên, tình nồng ái ý, khúc nhạc tình yêu.

Đợi khi nước chảy thành sông, hai người cá nước thân mật.

Âm cùng dương, tương dung!

Trong khoảnh khắc, Sở Nam cảm có năng lượng khổng lồ là dị thường sinh ra từ thế giới trong người tuôn tới các góc cơ thể, còn có huyền mà lại huyền huyền bí tại bên trong.

Ngay sau đó, năng lượng ở trong thân thể vòng chín vòng lại tiến vào người Thiên Nhiên. Sở Nam sâu sắc cảm giác được năng lượng cũng xoay vòng trong người nàng, biến thành mỗi tấc da thịt, mỗi góc. Cũng là chín vòng, sau đó năng lượng quay về cơ thể Sở Nam.

Năng lượng quay về, Sở Nam lập tức cảm giác năng lượng thay đổi, biến càng tinh thuần, càng thêm cường đại, hơn nữa đối với ý nghĩa huyền ảo mơ hồ thì hắn hiểu thêm một chút. Thế giới trong người sức sống bừng bừng dào dạt.

Trong một thoáng Sở Nam nghĩ tới lời Cấm Vụ đã nói:

– Các ngươi âm dương tương dung, tuyệt đối là đại hảo sự.

Thiên Nhiên cũng nghĩ tới hơn mười năm trước Cấm Vụ nói:

– Nếu như hắn cùng ngươi thì hắn sẽ phát sinh một lần lột xác! Lột xác này có ích rất lớn với hắn.

Lúc ấy Thiên Nhiên không hiểu Cấm Vụ có ý gì, bây giờ nàng đã biết, chính là âm dương tương dung, hơn nữa nàng lờ mờ cảm giác cái gì là lột xác.

Bởi vì giờ khắc này trái tim họ gắn bó, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi; bởi vì giờ khắc này, bọn họ âm dương tương dung!

Thiên Nhiên hiểu ra thì có ngại ngùng, có kiêu ngạo, kiêu ngọa là nàng thuộc về hắn, thể dịch âm của nàng cũng là của hắn, mọi thứ của nàng không chút giữ lại thuộc về hắn.

Bốn mắt nhìn nhau, Thiên Nhiên ôm chặt Sở Nam.

Chu thiên tuần hoàn từ chín cái lên mười tám, rồi ba mươi sáu vòng, bảy mươi hai vòng, một trăm mấy vòng, vô hạn tuần hoàn như vô cùng vô tận.

Năng lượng này như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, lớn đến thế giới trong người vận chuyển, chính là “Thiên địa Càn Khôn” vận chuyển. Trong trạng thái huyền diệu này, Sở Nam phát hiện trung tâm thứ mười một, mười hai, mười ba…

Một cái lại một cái trung tâm hiện ra trước mắt Sở Nam.

Đối với biến hóa này dù Sở Nam cảm giác thật sự rõ ràng, nhưng hắn không tỉnh táo lại được. Lúc trước có trải qua dị thường nhưg vậy, chỉ là lần đó dị thường so với lần này thì thật là bé nhỏ không đáng kể.

– Cũng bởi vì là dịch âm chi thể sao?

Dứt lời Sở Nam không nghĩ nữa, chỉ ôm chặt Thiên Nhiên, nghiêm túc cảm nhận biến đổi lạ lùng này, cảm nhận tình yêu của nàng.

Sở Nam nghĩ:

– Ta có thể mở thế giới trong người cho Thiên Nhiên không?

Sở Nam nghĩ tới lúc Thủy Tinh Quan mở thế giới trong người cho hắn, Sở Nam không có nắm chắc, bởi vì lần đó có quá nhiều tính ngẫu nhiên. Sở Nam không thể khiến Thiên Nhiên mạo hiểm. Suy nghĩ ỹ niệm, Sở Nam có quyết định.

– Nhất phong nhất lực, nhất âm nhất dương, cộng thêm năng lượng thế giới trong người của ta, cho dù không thể mở ra thế giới trong người thì cũng có thể khiến đan điền của nàng xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất.

Nghĩ tới liền làm, Sở Nam dẫn một ít năng lượng tiến vào đan điền của Thiên Nhiên. Khiến Sở Nam mừng rỡ là những năng lượng vận chuyển chu thiên không chỉ không có ngăn cản hắn hành động mà còn chia một phần đi theo hắn.

Sở Nam nghiêm túc làm.

Thiên Nhiên cảm giác được Sở Nam hành động, nàng không có ra tiếng. Thiên Nhiên yêu Sở Nam cho nên nàng tin tưởng hắn.

Hoàn toàn dung hòa khiến Sở Nam thuận loại hoàn thành cách nghĩ của mình. Nhưng tới nửa dường thì Sở Nam cmar giác thiếu một phân đoạn, chau mày suy tư, lập tức hiểu thiếu ở đâu.

Sở Nam dịu giọng nói với Thiên Nhiên:

– Hãy thử đem thần niệm của nàng hòa cũng linh hồn, ngoài ra nếu tinh thần lực của nàng cũng mạnh thì dung vào luôn đi.

– Ừm.

Thiên Nhiên nghe lời làm theo. Sở Nam cẩn thận cảm nhận mọi thứ của nàng. Giờ phút này trạng thái âm dương tương dung khiến Sở Nam cảm giác rõ ràng, hắn chuẩn bị sẵn sàng tùy thời hỗ trợ. Bởi vì lúc trước Sở Nam tương dung ba người thì cực kỳ gian nan, nguy hiểm.

Không lâu sau, Sở Nam vẻ mặt kinh sợ, bởi vì hắn phát hiện rõ ràng Thiên Nhiên đem linh hồn, thần niệm, tinh thần lực ba cái tương dung mà không bị cản trở chút gì, rất là suôn sẻ, như là nó nên như vậy.

Trong lúc hai người đại chu thiên tuần hoàn đã hơn một vạn cái, huyền ảo kia càng rõ ràng hơn. Trong thế giới trong người, cuộn tranh chữ ‘đạo’ tỏa ánh sáng.

Khi linh hồn, thần niệm, tinh thần lực của Thiên Nhiên cực kỳ hoan mỹ dung hợp cùng một chỗ thì đan điền của nàng được Sở Nam cải tạo, xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất. Năng lượng tuôn vào thân thể Thiên Nhiên khi chu thiên tuần hoàn cũng xoay tròn quanh đan điên.

Lại qua một lúc, Sở Nam hoàn thành cải tạo. Không đợi Sở Nam thở phào thì phát hiện đan điên của Thiên Nhiên tự nhiên diễn biến, chu thiên sau thay đổi rõ ràng hơn chu thiên trước.

– Đây là vì cái gì?

Sở Nam nghĩ không ra, lúc trước cải tạo giúp Mộng Nhi không xuất hiện tình huống như vậy. Sở Nam nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể đem dị trạng này quy kết thành Thiên Nhiên là ôm phong mà sinh, là dịch âm chi thể, càng vì hiện tại bọn họ âm dương tương dung.

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.