[Hp][Tomdra] Chúa Tể Hắc Ám, Xin Hãy Tha Cho

Chương 89: Chương 88



Tin tức biết được từ chỗ Hagrid càng làm Draco thêm khó hiểu, rõ ràng là Dobby biết về Kẻ-Chớ-Nói-Tên, vậy nghĩa là Tom thật sự đã trở thành Voldemort, nhưng tại sao Tom lại đi làm việc chung với Dumbledore sau khi tốt nghiệp? Nếu làm việc cùng với Dumbledore thì trở thành Chúa tể Hắc Ám kiểu gì?
Càng suy nghĩ thì càng loạn, sự việc kỳ lạ một cách bất ngờ……
Draco thờ thẫn quay về hầm, sau đó cậu đụng phải ngực của một người ở chỗ quẹo của hành lang và người này là cái người mà cậu không hề muốn thấy mặt nhất vào giây phút này.
Giáo sư Kirke đặt tay lên vai Draco, hắn hơi khom lưng xuống như muốn quan sát kỹ vẻ mặt của Draco.

Bọn họ cách nhau thật sự rất gần, gần đến mức muốn chạm mũi vào nhau, Draco thậm chí còn cảm nhận được hơi thở của người kia trên mặt mình.
“Ồ, ra là trò, Draco.” Giáo sư Kirke gian xảo nhìn mặt Draco một cách chăm chú, “Thầy còn tưởng là học sinh Slytherin đều khá cẩn thận, nhưng xem ra trò là ngoại lệ à? Hay là—-“
Giáo sư Kirke dừng lại đột ngột, hắn nhìn Draco một cách ẩn ý và đứng thẳng dậy dưới cái nhìn căm tức của đối phương, “—- hay là trò không thể nào nhẫn nhịn được nữa nên chuẩn bị lao vào ngực thầy?”
Con mịa nó lao vào ngực! Thằng cha giống hệt Tom này rốt cuộc muốn làm cái gì đây hả!
Draco nghiến răng thầm oán, gương mặt nhợt nhạt hơi đỏ lên.

“Giáo sư Kirke, chào buổi tối.” Dứt lời, Draco lùi ra sau hai bước và tránh xa giáo sư Kirke, chẳng hiểu sao, cậu luôn cảm thấy ánh mắt của người đàn ông này nhìn mình có hơi quái quái, giống như dã thú đang chăm chú nhìn con mồi của mình.

Tuy Draco cực kì không muốn so sánh bản thân như thế, song không có từ nào giống như từ này có thể miêu tả được cái ánh nhìn bá đạo này cả.
“Chào buổi tối, Draco.” Giáo sư Kirke lười nhác chào hỏi với Draco, trong lúc đó, ánh mắt của hắn vẫn luôn dán lên người Draco, điều này làm cho Draco không khỏi muốn bỏ chạy.
“Giáo sư, em phải về phòng ngủ, đã khuya rồi.” Draco thật sự không chịu được cái ánh mắt quái dị kia, đặc biệt là khi chủ nhân của ánh mắt đó lại trông cực kì ngứa đòn, cậu rất sợ mình sẽ không kiềm chế được và để lại mấy vết bầm tím trên gương mặt đẹp trai kia.

Chỉ cần nghĩ tới chuyện Tom Riddle dùng Lời nguyền Độc Đoán của mình, Draco đã hoàn toàn không kiềm chế được cơn giận.
“Tất nhiên, đi đêm chẳng phải là thói quen tốt gì cả.” Giáo sư Kirke cong môi.
Tuy giáo sư đồng ý với lời của Draco, nhưng chân của hắn giống như bị mọc rễ, không hề di chuyển dù chỉ nửa bước, Draco muốn quay về hầm thì nhất định phải vòng qua người của giáo sư Kirke.
“……” Nghiến răng thêm một lần và trước khi sự kiên nhẫn của mình hoàn toàn bị tiêu biến, Draco lựa chọn đi đường vòng.

Đối phương là giáo sư, không thể nổi giận vì hắn lớn lên giống Tom được, hắn là do Dumbledore mời tới, tuyệt đối không phải là Chúa tể Hắc Ám, nhịn đi!
Giờ khắc này, Draco cũng không có che giấu thái độ của mình, sau đó cậu gật đầu một cách khô khốc với giáo sư Kirke và đi vòng qua bên cạnh hắn, ngay khi Draco sắp sửa tránh khỏi giáo sư Kirke, cậu đột ngột bị giữ lại và bị ôm lên bởi hai cánh tay bằng một lực không hề nhẹ khiến cả cơ thể cậu bị lơ lửng giữa không trung.
Còn chưa kịp hiểu rõ chuyện quái quỷ gì, Draco đã nghe được giọng nói của giáo sư Kirke truyền đến tai mình.
“Thầy bỗng nhớ ra, bài luận môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám của Slytherin còn chưa chấm xong, thầy thấy em hẳn thấy vinh dự lắm khi được giúp đỡ thầy.”
“……!Giáo sư, em mới có năm nhất!”
Draco hơi giãy giụa nhưng sức lực của giáo sư Kirke đem so với Draco mới học năm nhất thì tốt hơn nhiều, kết quả là dưới tình huống giãy giụa vô ích, Draco bị giáo sư Kirke ôm về hướng phòng làm việc như một con búp bê vải.
“Giáo sư Kirke, có thể giải thích một chút, thời gian này ngài định ôm con đỡ đầu của tôi đi đâu?” Một thanh âm trơn trượt vang lên ở đằng trước.
Draco đang vật lộn với cánh tay dính trên người mình thì nghe được giọng nói quen thuộc, cậu cứng nhắc ngước lên nhìn thì quả nhiên thấy được giáo sư Snape – Viện trưởng của bọn họ.

Chuyện này thật sự quá ư là tuyệt vời, vào thời điểm xấu hổ kiểu này lại bị giáo sư Snape thấy, Draco đã có thể dự đoán rằng cậu sẽ được một lá thư cảnh cáo từ ba mình vào giờ ăn sáng của ngày mai.
Nhưng mà……!Giống như có cái gì đó sai sai…..!Mới nãy giáo sư Snape gọi mình là gì?
“Severus, chào buổi tối.” Giáo sư Kirke không hề có ý định thả Draco ra, thậm chí còn xoa đầu Draco một cách mờ ám.

“Ta định dẫn Draco đi giúp ta giải quyết ít bài luận của Slytherin năm nhất, cậu biết đấy, thời gian của ta luôn rất hạn hẹp.”
Draco xin thề rằng lúc giáo sư Kirke gọi tên của giáo sư Snape, cậu thấy mặt của giáo sư đã đơ ra một lúc, tuy thời gian chẳng thể gọi là dài.
“Con đỡ đầu của tôi trông không tự nguyện gì cả.” Snape lạnh lùng nhìn qua Draco vẫn còn cứng người tại chỗ và nhắc nhở giáo sư Kirke.

Lúc này, Draco đã nghe rõ ràng được cách gọi của giáo sư Snape dành cho mình, con đỡ đầu, không sai……!Cho nên giáo sư Snape là cha đỡ đầu của mình? Vụ này xảy ra từ hồi nào vậy? Sao cậu lại không biết? Hình như trước kia giáo sư Snape đâu có làm cha đỡ đầu của cậu?
“Tân sinh luôn rất ngại ngùng……” Giáo sư Kirke nheo cặp mắt đỏ tươi lại và ôm Draco vào ngực mình.
Giáo sư Kirke vừa dứt lời, Draco lập tức thấy giáo sư Snape chậm chạp cúi đầu nhìn mình làm cậu hoảng hốt một cách khó hiểu, giống như làm chuyện xấu xong bị bắt quả tang.
“Coi ra con đỡ đầu của cậu không phản đối lời của ta.” Giáo sư Kirke cười khẽ, “Vậy hôm nay trò ấy sẽ ở trong phòng làm việc của ta, bài luận năm nhất có hơi nhiều, e rằng không thể giải quyết xong trước giờ giới nghiêm.”
Snape rốt cuộc cũng thôi nhìn Draco, ông bất mãn hừ mũi, “Vậy thì cứ dẫn thằng bé đi đi, còn phần con, con đỡ đầu của ta……”
“Đừng có gây phiền phức cho giáo sư Kirke, con sẽ không muốn biết được hậu quả đâu.” Rít lên uy hiếp xong, giáo sư Snape sải chân đi về hầm, Draco chỉ có thể nhìn thoáng qua tà áo chùng bay phấp phới của giáo sư Snape.
Cậu quả thật không tin được những gì mình đã nghe, ôi, mẹ kiếp quỷ thần ơi.

Rõ ràng mình mới là đứa bị ép buộc đi chấm bài luận gì đó, tại sao lại phải chịu bị uy hiếp? Đã vậy cái uy hiếp đó còn đặc biệt xuất phát từ cái người gọi là cha đỡ đầu.
“Nếu cha đỡ đầu của trò đã đồng ý.” Giáo sư Kirke cúi đầu và thoáng nhìn qua Draco đã thẹn quá hóa thành giận, sau đó chậm rãi thả cậu ra khỏi ngực mình.

“Đuổi theo Draco, thầy thấy em sẽ không muốn ngồi cả buổi tối để giúp thầy chấm bài đâu.”
Draco không đáp lại, thực tế thì cậu đang cố ngăn mình không chế giễu giáo sư Kirke, cậu không muốn đá quý của Slytherin bị giảm vì tội chế giễu giáo sư, không thì giáo sư Snape sẽ rất là vui mừng khi dành hẳn một cuộc trò chuyện riêng tư với cậu.
“Vào đi Draco.” Giáo sư Kirke đọc mật khẩu với bức chân dung trên phòng làm việc của mình, hắn đi vào phòng đầu tiên, Draco thì đi theo sau hắn.
Đây là một phòng làm việc rất bình thường, đem so với các giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám khác mà Draco biết thì rất bình thường, nó không có kiểu cách gì cả.

Đằng sau bàn làm việc là hai cái giá sách rất lớn, trên đó chất đầy nhiều loại sách pháp thuật, giữa căn phòng là hai ghế sô pha cỡ lớn và một cái bàn trà, ở góc phòng là vài cái vạc cùng bình thủy tinh.
Giáo sư Kirke vào phòng xong liền ngồi sau bàn làm việc, hắn lục kiếm thứ gì đó trên bàn một lát và lôi ra một đống giấy dê đã được cuộn lại sẵn, trông cỡ ít nhất cũng hơn ba mươi cuộn.
“Đây là nhiệm vụ tối nay của trò, thầy nghĩ chúng không có vấn đề gì với trò cả.” Giáo sư Kirke híp mắt và chăm chú nhìn Draco một lúc, “Đừng có đứng mãi ở đó nữa Draco, bây giờ, qua đây hoàn thành nhiệm vụ của trò đi.”
Tuy cực kì không muốn lắm nhưng Draco vẫn di chuyển tới bàn làm việc và mang từng cuộn giấy da lên bàn trà, cậu vô thức quên đi chiếc ghế đặt cạnh bàn làm việc.
Giáo sư Kirke chỉ đơn giản nhìn Draco một cách ẩn ý, không hề nhắc nhở gì.
Phòng làm việc trở nên yên lặng, ngoại trừ tiếng mở cuộn giấy dê ra thì chỉ còn mỗi tiếng ma sát do viết lên giấy.

Draco ngoài việc chửi thầm còn sửa chữa bài luận của một tân sinh Gryffindor nào đó, chữ viết trên đó lộn xộn hết cả lên làm Draco đau đầu.
Thật là một thảm họa! Tại sao cậu phải nghe lời tên Kirke này và ngồi sửa bài luận ở chỗ này hả? Cái quái gì thế!

Mãi cho tới mấy tiếng sau, Draco cuối cùng cũng được giải thoát khỏi mớ bài luận nhìn xấu tới mức không nhìn nỗi, cậu ngước lên, cử động phần cổ đã cứng đơ, khi cậu vừa quay đầu thì thấy giáo sư Kirke ngồi ở sau bàn làm việc đã chìm vào giấc ngủ từ lúc nào.
Trước mặt hắn là một chồng giấy da được chất cao lên, số giấy da đã chấm xong được đặt ở một bên khác.
Draco không thể không thừa nhận, giáo sư Kirke có thể được toàn bộ học sinh ở Hogwarts thích không phải là không có lí do.

Đầu của hắn tựa nhẹ lên ghế, sắc mặt hơi tái nhợt trông không khỏe mạnh lắm, chỗ hốc mắt nếu nhìn kĩ thì còn có cả vết thâm quầng, giống như đã rất lâu không được ngủ ngon.
Âm thầm đặt số bài luận đã chấm xong lên bàn làm việc, Draco hơi ngập ngừng, bây giờ trời đã khuya, không bao lâu nữa là tới giờ giới nghiêm, nếu quay về hầm vào giờ này, e rằng cậu sẽ bị Filch đi tuần tra buổi tối tóm được.
Nhưng giáo sư Kirke bây giờ lại đang ngủ……
Draco thiếu kiên nhẫn “chậc” một tiếng, cậu lấy đũa phép từ trong túi ra, nếu không có sự lựa chọn nào, cậu định biến sô pha thành thứ gì đó đại loại như là giường, cậu không đời nào để bản thân mình chịu khổ.
Có điều, khi đũa phép vừa giơ lên và thần chú còn chưa kịp niệm, đũa phép trong tay Draco bị ai đó giữ chặt lại, thứ đập vào mắt cậu là đôi mắt màu đỏ tươi.
Giáo sư Kirke nhướng mày nhìn cánh tay cầm đũa của Draco, “Chẳng lẽ cha mẹ và cha đỡ đầu của trò không có dạy trò rằng là không được tùy tiện cầm đũa phép chỉ vào người khác à?” Tuy miệng bảo vậy nhưng giáo sư Kirke lại thả tay của Draco ra, cứ như việc chụp lấy tay cậu chỉ là phản xạ có điều kiện.
“Làm ngài phải thất vọng rồi thưa giáo sư, cha mẹ và cha đỡ đầu của em chưa từng dạy em rằng không thể làm như vậy khi đang ở trường học.” Nói tới hai chữ trường học, Draco nhấn mạnh thêm.
Tác giả có lời muốn nói: Có bug hãy cho tôi biết, tôi sẽ nhanh chóng sửa chữa.
TB: Càng ngày càng máu chó _(:3∠)_
Đêm hôm qua tôi đột ngột tỉnh vậy vì cho rằng hôm qua tôi không có cập nhập chương mới, thành ra tôi đã bò dậy vào lúc nửa đêm để xem mục lục thì thấy đã cập nhập rồi……
Tôi quả nhiên là già rồi nên đãng trí à? (﹁ ﹁)
Editor có lời muốn nói: Vì dạo gần đây tôi bận tới mức muốn cầm điện thoại chơi game còn không yên nên việc cập nhập chương mới sẽ không thể liên tục được nhưng mọi người yên tâm, tôi không drop đâu.

Chưa kể tôi còn đang khoái một bộ bên Ao3 và băn khoăn có nên xin per để dịch hay không ==”
Nhìn số từ ở mỗi chương là bằng hai chương quyển này cộng lại làm tôi muốn chùng bước lắm TvT.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.