Thế Giới Hiện Thực

Chương 55



Thái độ của Lucius lúc đưa Narcissa về quảng trường Grimaud có phần khó hiểu. Không chờ cô bảo Lucius rời đi, Lucius đã nói trước.

“Cissy, anh đã đi dạo cùng em một ngày, anh có thể mời em dùng bữa tối không?” Lucius rất nghiêm túc, làm Narcissa định kiếm cớ từ chối lại ngượng ngùng không nói.

“Em có thể biết địa điểm dùng bữa chứ?” Narcissa thử hỏi.

“Quán Ba cây chổi, anh vốn định mời em đến nhìn qua cuộc sống nhàn nhã của phù thủy, nhưng lại bị Sirius và Regulus phá rối.” Nói đến hai bánh bao nhỏ, Lucius rất bất đắc dĩ.

“Ha ha, vậy a, vậy anh phải chờ em một lát, em phải chuẩn bị cho hai đứa em trước, sau đó thay trang phục, nếu anh có thể chờ, em nghĩ em sẽ không để ý dùng bữa tối cùng anh.” Narcissa hoạt bát nói với Lucius, ném Amy đang ngáp dài trong lòng mình sang cho anh, rồi dẫn Sirius và Regulus về phòng.

Trong quảng trường Grimaud, chỉ có An không biết kế hoạch của Bella ở nhà, nên khi Narcissa chuẩn bị xong sắp đi ăn tối cùng Lucius thì thấy An đang đến nhà ăn dùng bữa.

“Hi, An.” Narcissa chào An một tiếng.

“Hi, Cissy, em vừa về hay định ra ngoài thế?” An nhìn hướng Narcissa đi và trang phục cô mặc, nghi hoặc hỏi.

“À, Lucius mời em dùng bữa tối, em đang định ra ngoài.” Narcissa giải thích.

Narcissa đang định đi vòng qua An thì đột nhiên nhớ chị đang chuẩn bị tới nhà ăn, mà dường như không còn ai khác ở nhà, có lẽ chị ấy phải ăn một mình, nghĩ đến cơ thể nhỏ bé cô độc của chị trên chiếc bàn ăn cực lớn của nhà Black, đột nhiên mời An – chuyện làm Lucius và chính cô rối rắm rất lâu.

“An, Lucius mời em dùng bữa tối, em nghĩ anh ấy sẽ không để ý nếu em dẫn theo một người, chị có muốn đi cùng em không?” Xem ra Narcissa không dự đoán được hôm nay Lucius sẽ tỏ tình với cô, nên rất tự tin mời An.

“Chị sẽ không quấy rầy hai người?” An mơ hồ cảm giác được Lucius đang theo đuổi em gái nhỏ nhà mình. Hơn nữa, hôm nay hai người đi dạo một ngày, An nghĩ chắc Lucius đã nói rõ cho Narcissa rồi, nên chị khá do dự.

“Không đâu, An, sao chị lại nghĩ như vậy chứ? Chị cũng là bạn của Lucius mà!” Narcissa thấy An hỏi vậy, kinh ngạc hỏi lại.

“Em và Lucius có mâu thuẫn gì sao?” An thấy Narcissa hỏi lại, cảm thấy chuyện có lẽ khác xa so với tưởng tượng của chị, nên dè dặt cẩn trọng hỏi Narcissa.

“Bọn em? Vẫn tốt lắm mà, em không ngờ Lucius lại quen thuộc Hogsmeade như vậy, dẫn bọn em dạo khắp nơi.”

“Bọn em?”

“Uhm, còn có Sirius và Regulus nữa mà.”

“……”

“Đúng rồi, An, chị có muốn đi cùng bọn em hay không?” Narcissa ngẩng đầu nhìn thời gian, hỏi lại.

“Nếu em chắc chắn chị không quấy rầy hai người, chị rất vui khi đi cùng hai người. Nếu không, chị đi thay quần áo trước, em hỏi ý kiến Lucius?” An đề nghị.

“Vậy cũng được ạ, em chờ chị ở phòng khách nhé?” Narcissa suy nghĩ, cảm thấy đề nghị của An rất đúng. Cô bảo An là cô chờ chị ở phòng khách rồi cùng đến chỗ Lucius.

Lucius thấy Narcissa thay một bộ quần áo mới, ánh mắt hiện lên tia kinh diễm. Anh đứng dậy đón Narcissa, nhưng anh chưa nói gì, Narcissa đã nói một câu làm anh rất buồn bực.

“Lucius, em mời An cùng nhau ăn cơm, anh không để ý chứ?” Narcissa không thấy kinh diễm trong mắt Lucius, rất tự nhiên đề nghị Lucius.

“…… Đương nhiên… Không.” Lucius khó khăn nhả từng từ, nhưng là trên mặt anh là ý cười có vẻ ôn hoà, tuy nó không chạm tới đáy mắt.
“Rốt cuộc anh có đồng ý hay không?” Narcissa không nghe rõ câu trả lời của Lucius, hỏi lại một câu.

“Đương nhiên, anh vinh hạnh khi mời được hai vị tiểu thư nhà Black cùng dùng bữa.” Chỉ trong chớp mắt, Lucius đã điều chỉnh lại tốt biểu cảm. Anh không muốn thay đổi biểu cảm đâu, nhưng đối với Narcissa lúc này, nếu anh không làm vậy, anh sợ anh không nhịn được ôm vai cô nói rõ toàn bộ suy nghĩ trong lòng của anh mất!

“Ha ha, Lucius lời nói của anh rất dễ nghe nha, chẳng trách trong Hogwarts có nhiều nữ sinh bị anh mê hoặc như vậy.” Narcissa nghe Lucius nói xong đã đùa lại.

“Oh ~~ vậy đó là vinh hạnh của anh.” Mặt nạ của Lucius nứt một vết, độ cong nhỏ bé nơi khoé môi run rẩy.

“Phì…” Tiếng cười đột nhiên vang lên bên tai hai người.

Nghe được tiếng cười, hai người không hẹn mà cùng nhìn qua, sau đó thấy An đã thay trang phục xong đứng nhìn hai người. Narcissa không hiểu sao mặt đỏ lên, sau đó giả vờ như bình thường nói với An: “An, chị thật là, đến rồi cũng không nói một tiếng!”
“Oh? Thì ra chị chưa nói gì à ~~” Giọng An còn nhuốm ý cười.

“Khụ khụ… Các nữ sĩ, ta nghĩ, chúng ta không có nhiều thời gian, xin hỏi đã có thể xuất phát chưa?” Lucius nhìn thấy Narcissa đỏ mặt, tâm tình buồn bực lại tốt lên rất nhiều, lên tiếng giải vây cho Narcissa.

“Đương nhiên!” An thâm ý nhìn thoáng qua Lucius rồi nói.

Lucius lấy khoá cảng thông với Hogsmeade(anh cố ý chuẩn bị) ra, Narcissa và An đưa tay cầm khoá cảng, sau đó Lucius niệm một câu: “Hogsmeade!”. Chớp mắt, ba người đã xuất hiện trước cửa Hogsmeade.

Narcissa dùng khoá cảng mấy năm đã quen với cảm giác choáng váng lảo đảo mà nó mang đến. Cô đứng yên chờ cảm giác không khoẻ qua đi, ngẩng đầu hỏi Lucius, “Tiếp theo chúng ta đi đâu?”

“Quán Ba cây chổi, anh đã đặt phòng ở đó.” Lucius nói.
“Được rồi, vậy mời Malfoy đại thiếu gia hướng dẫn du lịch ngay nha!” Narcissa vui đùa nói.

Lucius hơi ngây người, sau đó khom người, tỏ vẻ đây là vinh hạnh của anh, đi trước dẫn đầu. Đương nhiên nếu chúng ta xem nhẹ đôi tai hơi đỏ lên của anh.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.