Thế Giới Hiện Thực

Chương 56



Trong nhã gian ở Quán Ba cây chổi

Nhã gian trong quán ba cây chổi đều xếp bàn tròn, nên không có cảm giác chính thức giống như ở nhà, đó là lý do các thiếu gia tiểu thư của các gia tộc thích nơi này. Những người trẻ tuổi ở nhà bị bó trong đống lễ nghi, nên đến quán ba cây chổi thư giãn là chuyện họ thích nhất. Còn có người hỏi vì sao họ không đến quán đầu heo? Vậy thì phải so sánh hoàn cảnh của hai quán. Tuy rượu ở hai quán đều đặc sắc, nhưng quán đầu heo không chú trọng vào sự riêng tư của khách hàng, lại còn bẩn, nên các tiểu quý tộc không vui.

Đầu tiên, Lucius gọi Whiskey, rồi đưa thực đơn cho Narcissa đang ngồi cạnh. Narcissa gọi mấy món bình thường thích ăn, thuận tiện gọi luôn món cho Lucius và An. An thấy vậy, đôi mắt hơi lóe lên.

Lúc ba người chờ đồ ăn bưng lên, Whiskey mà Lucius gọi được bưng lên trước. Lúc phục vụ bưng ly rượu đến chỗ Narcissa, nhân lúc mọi người không chú ý, hơi run tay làm đổ ly rượu lên váy Narcissa, váy Narcissa bị loang đỏ một mảng.

An lo lắng cho Narcissa: “Cissy, em mau đến nhà vệ sinh rửa sạch đi!”

“Được, hai người chờ trong này, em đi nhà vệ sinh một chuyến.” Narcissa an ủi phục vụ sắc mặt trắng bệch, sau đó nhìn Lucius một cái ý bảo cô ra ngoài. Narcissa cảm thấy chắc chắn An có chuyện muốn nói với Lucius, nên mới bảo cô rời đi, nếu không, chỉ cần một bùa chú “Scourgify” đã giải quyết xong việc rồi.

An xác định Narcissa hiểu ý mình nên mới ra ngoài, nhìn về phía Lucius đang nhìn cửa, ho khan một tiếng ý bảo Lucius hoàn hồn.

“Lucius, nếu ta đoán không nhầm, cậu không muốn ta đi cùng Cissy đến?”

“Sao có thể chứ, có thể mời chị đến là vinh hạnh của ta.” Vì không có Narcissa ở đây, khẩu khí của Lucius có hơi có lệ.

“Thật sao? Vậy ta yên tâm rồi ~ vừa rồi ta còn lo ta quấy rầy “Ước hẹn” của cậu và Cissy cơ.” An nhìn Lucius bưng ly Whiskey uống một ngụm rồi mới chậm rãi nói ra ý của mình.

“Phụt… Khụ khụ… Khụ khụ……” Lucius nghe ra thâm ý của An, sặc rượu.

“Lucius, cậu không sao chứ?” An quan tâm vỗ lưng Lucius, lại bị Narcissa nhìn thấy.

“Hai người… ?” Không hiểu sao Narcissa lại thấy cảnh này chói mắt như vậy.

“À, vừa rồi Lucius uống nhanh quá.” An giải thích cho Narcissa.

“Vậy sao, hai người vừa nói gì vậy?” Narcissa biết hỏi về chuyện người khác vừa nói là không đúng, nhưng hình ảnh chói mắt vừa rồi không ngừng hiện lên trước mắt cô. Cô không tự chủ hỏi, tuy vừa hỏi xong cô đã hối hận.

“Chị đang hỏi Lucius chị đi cùng đến, cậu ta có mất hứng không.” An bưng ly rượu lên nhấp một ngụm rồi giải thích.

“…… Có gì mà mất hứng, ha ha, đúng rồi, đồ ăn sao còn chưa được bưng lên? Lâu như vậy rồi?” Lúc An nói rõ, Narcissa cũng cảm thấy không thoải mái, cứng ngắc chuyển đề tài.

“Oh ~ Lucius thấy em đi lâu vậy không về nên bảo phục vụ chờ em về mới bưng lên.” Lúc nói câu này, An cẩn thận nhìn chằm chằm biểu cảm trên mặt Narcissa, nhìn ra cô đang vui vẻ, tuy rằng rất nhanh đã bị che dấu.

“Vậy bảo phục vụ bưng nhanh lên thôi, đi chơi cả buổi nên hơi đói rồi.”

Hai chị em không ai chú ý tới Lucius đang thay đổi sắc mặt liên tục một bên. Thực ra lúc này Lucius cũng hiểu Narcissa có tình cảm với anh, nhất thời, anh không biết nên biểu đạt vui vẻ hay cũng có thể nói là phấn khích của mình như thế nào. Nếu không có An ở đây, có lẽ Lucius đã tỏ tình với Narcissa ngay lúc này rồi.

Đồ ăn được bưng lên, ba người chậm rãi dùng hết. Cuối cùng, món tráng miệng được bưng lên. An nói với Narcissa, chị muốn xuống tầng xem còn gì hay không, vậy nên trong phòng chỉ còn Lucius và Narcissa.
“Vừa rồi, anh nói chuyện với An rất vui?” Narcissa lên tiếng trước.

Lucius đang suy nghĩ nên tỏ tình như nào mới không bị Narcissa từ chối, nghe được câu hỏi của Narcissa, chưa nghĩ gì đã trả lời, “Đúng vậy, có khá nhiều đề tài chung.” Chẳng hạn như là em.

Không khí lại trầm lặng. Lucius không chú ý sau khi anh nói “Đúng”, sắc mặt Narcissa trở nên tái nhợt. Lucius suy nghĩ cách tỏ tình tốt nhất xong, nói với Narcissa: “Anh đi xem còn gì không, em dùng món tráng miệng trước đi!” Lucius sốt ruột bước ra ngoài, không biết rằng sắc mặt Narcissa đã tái nhợt, động tác cứng ngắc.

Lucius đến đại sảnh, thấy An đang nói chuyện vui vẻ với một nam sinh như ánh mặt trời. Anh đến chỗ ông chủ quán, giao chiếc nhẫn tượng trưng cho nhà Malfoy cho ông chủ, bảo giấu nó vào trong món tráng miệng sắp bưng lên. Sau đó, Lucius đến chỗ An bảo chị lên rồi về phòng.
Sau khi Lucius đi rồi, Narcissa vô lực nằm lên bàn. Cô không phải cô gái chưa từng yêu, tất nhiên biết cảm nhận lúc này của mình có nghĩa là gì. Cô thích Lucius. Nhưng một màn vừa rồi của Lucius và An luôn xuất hiện trước mắt cô, lời nói của Lucius vang vọng bên tai cô, không ngừng nhắc nhở cô đó là người yêu của chị mình, tuy hai người kia chưa nói rõ với người trong nhà.

Narcissa không muốn trở thành tình nhân của Lucius, cũng không muốn cướp người yêu của An. Cho dù cô có cướp được Lucius, thì lời hứa trân trọng người nhà của cô từ trước tới nay sẽ trở nên vô nghĩa. Cho nên, Narcissa quyết định hôm nay không thể để Lucius và An nhìn ra cô thích anh. Phải biết, An là người mẫn cảm nhất nhà.

“Cissy? Món tráng miệng ở đây không hợp khẩu vị sao?” Lucius về phòng, thấy Narcissa chưa động vào món tráng miệng, tò mò hỏi.
“Không phải, vừa rồi em ăn hơi no, chờ một chút nữa lại ăn. Sao anh lại lên một mình? An đâu?” Narcissa thấy Lucius vừa vào đã giả vờ bình thường hỏi Lucius.

“Cô ấy uống rượu ở dưới không muốn lên.” Lucius nói theo kế hoạch anh vừa thỏa thuận với An.

“Thật à?” Narcissa quyết định ăn bánh ngọt để tránh nói chuyện với Lucius.

“Cốc – cốc—” cửa phòng bị gõ, phục vụ vừa được Lucius dăn bưng món tráng miệng lên, còn có một phần của An.

Narcissa ăn được một nửa, An quay lại phòng, thấy bánh ngọt thì ăn ngay, không chờ Lucius cảm thấy không đúng ngăn cản, An đã bắt đầu ăn.

“Cách….” trong tầm mắt của mọi người, An nhả ra chiếc nhẫn mang gia huy Malfoy.

“Đây là?” An nghi hoặc.

“……” Narcissa thấy cảnh này, trực tiếp đi ra ngoài.

An vô tội nhìn khuôn mặt xanh mét của Lucius, nghe anh giải thích xong thì cười to, đứng lên đồng ý giúp Lucius giải thích cho Narcissa.
—————————————————

Phòng bếp quán Ba cây chổi

“Bin, cậu mang món tráng miệng ngài Malfoy gọi lên rồi chứ?” Bếp trưởng quan tâm hỏi nhân viên phục vụ mang món tráng miệng lên cho Lucius.

“Mang lên rồi, bếp trưởng, ông yên tâm!” Nhân viên phục vụ chắc chắn trả lời, rồi tự nhủ,

“Đúng nha, khai giảng tới Cissy lên năm ba, đúng rồi, Cissy, chị thấy cú mèo Lucius gửi em một tấm thiệp mời chính thức?”

“Đúng vậy, chị thấy?”

“Ừ, lúc em mở thư chị không cẩn thận nhìn thấy.”

“Vậy a, thật ra em cũng buồn bực tại sao Lucius lại gửi thiệp mời chính thức cho em, em nghĩ rất lâu, chẳng lẽ anh ấy có chuyện muốn nhờ em?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.