– Giết!
Cương thi Diêm Xuyên quát to.
– Ta nói, ta nói!
Phần Mộ Tiên Vương kêu lên.
Ầm!
Phần Mộ Tiên Vương vừa dứt lời, vẫn bị cương thi Diêm Duyên đánh bay ra ngoài.
Trong nháy mắt nhân thân Diêm Xuyên đã xuất hiện ở trước mặt hắn.
– Ngươi rốt cuộc đã chịu mở miệng rồi sao?
Nhân thân Diêm Xuyên lạnh lùng nói. Tiếp đó hắn đưa tay bắt lấy Phần Mộ Tiên Vương, ném về phía thế giới Đại Thiện.
Ầm!
Cương thi Diêm Xuyên thu đại đạo Minh Hà lại, trong nháy mắt cũng xông xuống thiên địa phía dưới.
Bọn họ rời đi, lưu lại bên trong vô cực vô số cường giả vẻ mặt hết sức đau lòng. Hai Diêm Xuyên này quá mức hung tàn.
– Sư tôn, Diêm Xuyên trưởng thành, quá khoa trương đi?
Liên Thần cười khổ nói.
Đông Phương Bất Bại khe khẽ thở ra một hơi, quay đầu nhìn về phía thế giới Đại Thiện.
Lúc này quần hùng thế giới Đại Thiện quan sát cảnh tượng như vậy đều trợn tròn mắt.
Lúc trước mình còn muốn ngăn cản Diêm Xuyên sao? Với tình trạng của hắn bây giờ, mình còn có thể ngăn cản được sao? Đây không phải là muốn chết sao?
Thế giới Đại Thiện, cương vực Bất Tử.
Đệ tử của bộ tộc Phần Mộ thị có rất nhiều người đều bị trọng thương.
Mỗi người đang lăn lộn trong Tiên Vương Điện đổ nát.
– Trưởng lão, thương thế của bọn họ quá nặng!
Một đệ tử Phần Mộ thị khổ sở nói.
Phần Mộ Lân Cốt hít sâu một cái nói:
– Hừ, Diêm Xuyên vô tri, dám đến Phần Mộ thị ta gây sự. Có gia chủ ở đây, hai người Diêm Xuyên bọn họ, bất kỳ ai cũng đừng hòng chiếm được. Các ngươi cứ chờ đấy. Gia chủ sẽ báo thù cho các ngươi!
– Vâng, gia chủ nhất định sẽ báo thù cho chúng ta!
Một đám đệ tử Phần Mộ thị vô cùng tự tin nói.
Đúng vào lúc này, trên tinh không có một điểm đen xông thẳng xuống.
Trong nháy mắt điểm đen đã đến cương vực Bất Tử.
Ầm!
Điểm đen kia dường như rơi xuống dưới, trong nháy mắt đã tạo thành một hố cực lớn trong cương vực Bất Tử.
Dưới va chạm cực lớn, trong nháy mắt cương vực Bất Tử chia năm xẻ bảy. Biển xương bay lên trời. Bốn biển dâng lên những trận sóng thần.
Ầm ầm ầm!
Núi lửa ở xung quanh dưới va chạm cực lớn này, bắt đầu phun trào.
Một đám đệ tử Phần Mộ thị nhất thời biến sắc. Bọn họ lại nhìn thấy hai Diêm Xuyên đang lạnh lùng đứng ở giữa không trung, nhìn xuống cái hố lớn phía dưới.
Trong hố sâu, thân ảnh Phần Mộ Tiên Vương chậm rãi leo ra.
– Gia… gia chủ?
Phần Mộ Lân Cốt khó có thể tin được cả kinh kêu lên.
Có thể như vậy sao? Gia chủ bị người ép tới mức đập xuống đất?
Diêm Xuyên? Diêm Xuyên ném gia chủ xuống sao? Gia chủ đã thất bại rồi?
Không!
Một đám con cháu Phần Mộ thị không thể nào tiếp nhận được cảnh tượng khó tin này. Tại sao lại như vậy? Không phải như vậy chứ? Gia chủ là vô địch mới đúng.
Mọi người lo lắng kêu lên.
Phần Mộ Tiên Vương leo ra hố lớn, mặt lộ ra một tia thù hận nhìn về phía hai Diêm Xuyên đang đứng giữa không trung.
Ánh mắt của hai Diêm Xuyên vẫn vô cùng lạnh lẽo.
– Nhanh, thả Miêu Miêu và Điệp Hậu ra!
Nhân thân Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Phần Mộ Tiên Vương leo ra khỏi hố sâu, mặc kệ núi lửa bạo phát xung quanh. Hắn hít sâu vài hơi.
– Đã muộn rồi, Diêm Xuyên!
Phần Mộ Tiên Vương lạnh lùng nói.
– Sao?
Giọng nói của nhân thân Diêm Xuyên phát ra đầy tức giận.
– Hừ, hai thân thể với tu vi thập bát trọng thiên, ta không phải là đối thủ của các ngươi. Nhưng nếu như bất luận là một người nào trong số hai ngươi lại không phải là đối thủ của ta. Hai thập bát trọng thiên sao? Ha ha, ta cũng còn có một thập bát trọng thiên. Đại Đạo Tôn đã hoàn toàn luyện hóa. Nàng đã nghe theo hiệu lệnh của ta. Trận chiến đấu vừa nãy, ta muốn ngươi phải trả giá đắt!
Phần Mộ Tiên Vương lạnh lùng nói.
Phần Mộ Tiên Vương vung tay về phía Tiên Vương Điện trước kia.
Tại một nơi đổ nát nào đó, có một quang điểm mười chín màu nhẹ nhàng bắn ra. Quang điểm kia nhanh chóng phóng to. Trong nháy mắt quang điểm đã hình thành một lối vào không gian.
– Đại Đạo Tôn, theo ta xuất chiến!
Phần Mộ Tiên Vương quát lạnh nói.
Yên lặng!
Bên trong không gian kia lại không có bất cứ động tĩnh gì.
– Cái gì? Đại Đạo Tôn, còn không đi ra? Theo ta xuất chiến!
Phần Mộ Tiên Vương lại quát to.
Yên lặng!
Không gian kia vẫn không có động tĩnh gì.
– Giở trò quỷ gì vậy? Phần Mộ Tiên Vương, không phải ngươi đã phát điên rồi chứ?
Nhân thân Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Phần Mộ Tiên Vương cũng biết có chuyện không ổn. Hắn lại nhanh chóng bay vào trong cửa không gian kia.
– Người đâu? Đại Đạo Tôn đâu?
Phần Mộ Tiên Vương cả kinh kêu lên.
Trên trời cao Diêm Xuyên đã không nhịn được nữa.
– Phần Mộ Tiên Vương, ngươi đang đùa với ta sao?
Nhân thân Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
– Không! Đại Đạo Tôn không còn ở đây nữa sao? Ta đã đặt các nàng ở đây mà! Tại sao lại không còn? Tại sao lại không còn chứ?
Phần Mộ Tiên Vương khó có thể tin được cả kinh kêu lên thành tiếng.
– Ầm!
Phần Mộ Tiên Vương đưa tay ra, ầm ầm phá tan cánh cửa không gian. Tất cả cảnh tượng bên trong đều hiện ra trước mắt mọi người.
Xương khô rậm rạp, một tế đàn lớn tỏa ra từng trận hào quang mười tám màu.
Nhưng bên trên tế đàn lại không có thân ảnh của Miêu Miêu và Điệp Hậu.
– Còn không chịu thành thực sao?
Cương thi Diêm Xuyên hừ lạnh một tiếng, đạp không xông thẳng tới.
Tiếp đó, cương thi Diêm Xuyên ầm ầm đánh một quyền vào trên người Phần Mộ Tiên Vương.
Ầm!
Trùng kích cực lớn, nhất thời khiến cương vực Bất Tử lại bốc lên một trận.
– A!
Dưới sư âm của trùng kích, vô số con cháu Phần Mộ thị liên tục kêu lên thảm liên tục.
Phần Mộ Tiên Vương ngăn cản cương thi Diêm Xuyên.
Ầm!
Nhân thân Diêm Xuyên đột nhiên xuất hiện, ầm ầm đánh bay Phần Mộ Tiên Vương ra ngoài.
Ầm ầm ầm!
Ba người chiến đấu lại xông vào tinh không.
– Phần Mộ Tiên Vương, nếu ngươi không thành thật, vậy hãy để cho ta đánh ngươi đến lúc hiện nguyên hình đi!
Nhân thân Diêm Xuyên quát.
Ầm!
Cương thi Diêm Xuyên, nhân thân Diêm Xuyên đồng thời vồ xông về phía Phần Mộ Tiên Vương tấn công.
– Ta không có. Ta đặt các nàng ở bên kia. Các nàng đã ở nơi đó. Chắc chắn các nàng đã bị người khác trộm đi rồi!
Phần Mộ Tiên Vương bi thương phẫn nộ gào thét.
Lần trước, hắn mưu tính Đại Thế Tôn, kết quả bị Minh Hà lão tổ nhặt lấy chiếm tiện nghi.
Lần này thảm hại hơn. Hắn mưu tính Đại Đạo Tôn, không chỉ lại bị người khác lượm tiện nghi, còn khiến lửa giận của Diêm Xuyên dẫn tới trên người mình.
– Ha, ngươi nói ta tin sao?
Ầm!
Lúc này nhân thân Diêm Xuyên làm sao tin tưởng được lời Phần Mộ Tiên Vương nói. Nhân thân Xiêm Xuyên chỉ cho là hắn làm vịt chết còn mạnh miệng.
Bởi vậy so với lúc trước càng không muốn chút lưu tình.
Ầm!
Cương thi Diêm Xuyên ra tay cũng cực kỳ tàn nhẫn. Cục diện lại nghiêng về một bên chà đạp.
– Diêm Xuyên, ngươi điên rồi sao?
Phần Mộ Tiên Vương bi thương phẫn nộ kêu.
– Điên ư? Hừ, thời điểm ngươi bắt Miêu Miêu, Điệp Hậu, tại sao không nói mình đã phát điên rồi? Ngươi nói, cũng phải làm cho ta tin tưởng được chứ? Đợi ta luyện hóa ngươi lại nói sau!
Diêm Xuyên trong cơn giận dữ nói.
Ầm ầm ầm!
Phần Mộ Tiên Vương bi thương phẫn nộ bị hai người liên tiếp đánh, chém.