Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1401: Linh thần Phục Hy



Không phải hai Diêm Xuyên không tin, mà lúc này cho dù hắn tin tưởng cũng không có tác dụng. Miêu Miêu và Điệp Hậu đã đi đâu rồi?

Hiện tại lửa giận đầy bụng cần được phát tiết. Nếu Phần Mộ Tiên Vương đã đắc tội ta, vậy ngươi phải chịu đựng ngọn lửa giận này gột rửa.

Trong vô cực, cuộc đại chiến lại bắt đầu.

Ở trong Thiên Ma Giới, Phục Hy, bộ tộc Nhân Xà, Xà Tinh Tinh, Mạnh Dung Dung lại đi đến một tế đàn lớn.

Bên trên tế đàn, lúc này đang có một chùm sáng kim sắc. Bên ngoài chùm sáng, là sáu mươi bốn quẻ của Phục Hy hình thành một cái lưới lớn, bao vây chùm sáng kim sắc ở bên trong.

– Sư tôn, đây là cái gì?

Mạnh Dung Dung không hiểu nói.

– Đây là mệnh cách của Đại Đạo Tôn!

Phục Hy thản nhiên nói.

– A? Diêm… Diêm Xuyên đang muốn tìm Miêu Miêu, Điệp Hậu. Hai nàng là bị sư tôn bắt sao?

Mạnh Dung Dung kinh ngạc nói.

– Không sai. Lúc này, ta muốn nạp lấy cảnh giới của nàng, thực hành đại kế! Mạnh Dung Dung, Xà Tinh Tinh, ta cần các ngươi trợ giúp!

Phục Hy trịnh trọng nói.

– A?

Mạnh Dung Dung có chút không biết phải làm sao.

– Vâng!

Xà Tinh Tinh hưng phấn đáp lại một tiếng.

– A!

Phục Hy mở miệng.

Đột nhiên, một lực hút nuốt trên tế đàn mệnh cách Đại Đạo Tôn vào trong miệng Phục Hy. Trong mệnh cách, chính là quang ảnh mơ hồ của Miêu Miêu và Điệp Hậu.

– Không nên!

Mạnh Dung Dung kinh ngạc kêu lên, nhưng đã không còn kịp nữa. Phục Hy đã nuốt mệnh cách của Đại Đạo Tông vào trong miệng.

Tiếp theo, Phục Hy ngồi trên tế đàn.

Bản thân Phục Hy chính là trạng thái người khổng lồ. Khi hắn ngồi lên trên tế đàn, thật giống như một ngọn núi.

Nhưng mới rồi, Phục Hy lại đồng thời nuốt Miêu Miêu và Điệp Hậu.

– Ta dùng sáu mươi bốn quẻ ngăn cản khí tức mệnh cách của Đại Đạo Tôn. Nhưng khí tức này sẽ lập tức bị lộ ra. Mệnh Số sẽ nhanh chóng phát hiện điện. Xà Tinh Tinh, Mạnh Dung Dung, tiếp đó, linh thần của ta sẽ thoát khỏi thân thể, bao vây tinh khí vô tận. Thân thể của ta sẽ nhanh chóng khô héo phong hoá. Dưới tình trạng này, cực kỳ hung hiểm. Ta cần các ngươi nguyên thần xuất thể, sống nhờ vào thân thể của ta, không ngừng thu vô số Thiên Ma, để bổ sung thân thể bị phong hóa của ta!

Phục Hy trầm giọng nói.

– A? Thiên Ma sao?

Mạnh Dung Dung hơi sững sờ.

– Không sai, Thiên Ma cho ta thân thể. Nó đã trở thành đồ bổ đối với ta. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến những năm qua ta để bộ tộc Nhân Xà điều phối Thiên Ma. Đến lúc đó, tất cả đệ tử bộ tộc Nhân Xà đều sẽ thao túng Thiên Ma ở khắp nơi, bổ khuyết cho thân thể ta!

Phục Hy trầm giọng nói.

– Vâng!

Tất cả bộ tộc Nhân Xà lên tiếng trả lời.

– Thân thể không sao, ta sẽ không sao!

Phục Hy trầm giọng nói.

– Vâng!

Phục Hy nhìn về phía Mạnh Dung Dung và Xà Tinh Tinh.

– Mạnh Dung Dung, Xà Tinh Tinh, ta hi vọng các ngươi có thể quên đi được mất của cá nhân, nỗ lực vì muôn dân. Thân thể của ta, một người không có cách nào khống chế được. Nguyên thần của ngươi rời khỏi thể tất nhiên không phải là hoàn toàn. Ta cần các ngươi dùng năng lượng hóa thân thể, hoàn toàn chuyển hóa thành nguyên thần thể!

Phục Hy trầm giọng nói.

– Vâng!

Hai nàng lên tiếng trả lời.

Phục Hy vung tay lên, lực lượng cuồn cuộn xông thẳng vào hai nàng.

Ầm ầm ầm!

Trong chớp mắt thân thể hai nàng giống như bị hòa tan, dần dần xuất hiện một thân thể trong suốt màu vàng. Thân thể chậm rãi hòa tan vào trong thân thể trong suốt màu vàng này.

– Ta xuất thể, các ngươi nhập thể! Nhớ kỹ, thân thể của ta không bị tiêu diệt, ta cũng sẽ không chết!

Phục Hy trầm giọng nói.

– Vâng!

Hai nàng lên tiếng trả lời.

Ầm!

Thân thể Phục Hy run lên bần bật. Tiếp theo, cả người Phục Hy đều giống như biến thành bức tượng điêu khắc vậy, lộ ra vô số vết rạn.

Vù!

Trên đỉnh đầu Phục Hy từ từ có một vật màu kim sắc hình người chậm rãi bay ra. Bên trong vật kim sắc trong suốt kia bao quanh mệnh cách của Đại Đạo Tôn.

Vù!

Trên đỉnh đầu Phục Hy xuất hiện một vòng sáng mười chín màu.

– Đây là?

Nguyên thần Mạnh Dung Dung kinh ngạc nói.

– Linh thần của Vương đã đạt tới thập cửu trọng thiên. Lại thêm vào cảnh giới của Đại Đạo Tôn, dĩ nhiên là thiên hạ vô địch!

Xà Tinh Tinh giải thích nói.

Ầm!

Linh thần của Phục Hy đột nhiên thoát thể ra.

Thân thể Phục Hy lại nhanh chóng phân hoá, khô héo.

– Mạnh Dung Dung, nhanh!

Xà Tinh Tinh kêu lên.

– Vâng!

Ầm!

Mạnh Dung Dung, Xà Tinh Tinh nhanh chóng tiến vào trong thân thể của Phục Hy.

Trong nháy mắt, tại con mắt thân thể của Phục Hy, lần lượt xuất hiện hình bóng của Mạnh Dung Dung và Xà Tinh Tinh.

– Thiên Ma nhập thể!

Trong ánh mắt thân thể Phục Hy, quang ảnh của Mạnh Dung Dung, Xà Tinh Tinh thôi thúc thân thể. Thân thể Phục Hy mở miệng nói.

– A!

Tiếp đó thân thể há miệng hút vào. Vô số Thiên Ma tràn vào trong miệng.

Một đám bộ tộc Nhân Xà nhanh chóng bắt đầu có hành động.

Bọn họ thao túng tất cả Thiên Ma ở bốn phương tám hướng.

Thiên Ma khuấy động, lao về phía thân thể Phục Hy. Mạnh Dung Dung, Xà Tinh Tinh lợi dụng thân thể Phục Hy, luyện hóa những Thiên Ma này, để bảo vệ thân thể của Phục Hy.

Ầm ầm ầm!

Vô số Thiên Ma bị nhấn chìm trong thân thể của Phục Hy.

Linh thần Phục Hy lại bay khỏi Thiên Ma giới, tiến về phía trong vô cực.

– Vù!

Phục Hy thẳng đến vô cực nơi sâu xa.

Rắc!

Sáu mươi bốn quẻ bên trong linh thần Phục Hy bỗng nhiên sụp đổ. Mệnh cách Đại Đạo Tôn cũng không còn bị ràng buộc.

Từng khí tức Đại Đạo Tôn từ bên trong mệnh cách toả ra.

– Ta đây ở đâu đây?

Khí tức của Đại Đạo Tôn truyền đến.

– Đại Đạo Tôn, ta chính là Phục Hy. Ta mượn mệnh cách, cảnh giới của ngươi, giúp ta giết chết Mệnh Số!

Phục Hy trịnh trọng nói.

– Nạp cảnh giới của ta sao?

Giọng nói của một nữ tử mang theo một sự nghi hoặc.

– Ý của ta, bây giờ truyền cho ngươi, ngươi xem thế nào?

Phục Hy vừa bay, vừa nói.

Bay một hồi, nữ tử bỗng nhiên thở dài nói:

– Phục Hy? Bộ tộc Nhân Xà, sáng tạo thật lớn!

– Thế nào?

– Ngươi bắt đầu từ kỷ thứ nhất cũng đã mưu tính, gần như đã làm được. Ít nhất ở phương diện này, ta không bằng ngươi. Cảnh giới của ta cung cấp cho ngươi sử dụng, xem ngươi thành công, hy vọng muôn dân thiên hạ có thể giữ được mạng!

Giọng nói của Đại Đạo Tôn có phần thương xót.

– Ta sẽ cố gắng hết sức!

Phục Hy linh thần lên tiếng trả lời.

Ầm!

Phục Hy tiếp tục nhanh chóng bay về phía xa.

Một phía khác của vô cực.

Hai Diêm Xuyên đang chà đạp Phần Mộ Tiên Vương xui xẻo.

Phần Mộ Tiên Vương liên tục kêu lên những tiếng thảm thiết:

– Ta không có lừa ngươi!

– Ngươi gạt ta!

Nhân thân Diêm Xuyên kêu lên.

– Ta thật không có lừa ngươi. Ta đã để Miêu Miêu, Điệp Hậu vào không gian kia. Ta thật sự không lừa ngươi. Đó là sự thật, là sự thật!

Phần Mộ Tiên Vương rên rỉ nói.

– Ta biết đó là sự thật!

Cương thi Diêm Xuyên vừa đánh vừa nói.

– A?

Phần Mộ Tiên Vương bị trúng một đòn nghiêm trọng ở trên mặt, nhưng tư duy có phần theo không kịp?

– Ngươi biết?

– Ta chính là muốn đánh ngươi!

Cương thi Diêm Xuyên nói tiếp một câu.

– Phụt!

Phần Mộ Tiên Vương phiền muộn muốn hộc máu.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.