Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 80: Chủ Nhân, Ta Đến Chậm



Đương nhiên, cũng có không ít kẻ vui sướng khi người gặp họa.

Dù sao đây là chuyện của Võ Thần Điện, đệ tử Thông Thiên Kiếm Môn vui vẻ thấy đệ tử Võ Thần Điện tàn sát lẫn nhau.

Long Kình Thiên thấy Lôi Hạo Hiên đánh tới một chưởng thì biểu tình bình thản, trong ánh mắt kinh ngạc của các đệ tử, há mồm hút, giống như tuyệt thế mãnh thú miệng khổng lồ nuốt trăng, khí lưu không gian xung quanh cuồng bạo.

Chớp mắt không khí bị Long Kình Thiên nuốt vào trong người.

Long Kình Thiên hút xong lại phun ra mười mấy âm phù khó hiểu:

– Úm, bát, la, cáp, mật…

Chỉ thấy những âm phù này hóa thành chữ to như núi lớn, màu đỏ rực, xoay tròn như là một đại trận, va chạm với chưởng ấn của Lôi Hạo Hiên.

Đây chính là tiểu tiên thuật ở Tiên Giới, phần sơn mật âm.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Tiếng nổ không ngừng vang lên.

Đệ tử phía xa cảm thấy màng tai như bị xuyên thấu, đau óc cực kỳ đau đớn, bay ngược ra sau.

Từng đợt khí lãng khủng bố như sóng thần quét bốn hướng, phá hủy mọi thứ.

Long Kình Thiên cảm thấy có lực lượng mạnh mẽ đánh vào, thân thể rung lên, bay ngược ra ngoài. Cửu Vĩ Thiên Miêu hợp thể với Long Kình Thiên cũng tách khỏi người hắn.

Cửu Vĩ Thiên Miêu kinh kêu:

– Đại ca, không sao chứ?

Long Kình Thiên ổn định thân hình, biểu tình bình tĩnh nói:

– Không sao.

Mặc dù Lôi Hạo Hiên là đỉnh đế cấp nhưng chưa ra hết sức, chút lực công kích này không tổn thương được hắn.

Lôi Hạo Hiên thấy một kích khác của gã chỉ đẩy lùi được Long Kình Thiên chứ không tạo ra tổn hại nặng thực chất thì nhíu mày. Lôi Hạo Hiên nhìn ra được phòng ngự cơ thể của Long Kình Thiên rất mạnh, vượt qua sức tưởng tượng của gã.

– Không ngờ cơ thể của ngươi mạnh hơn thực lực bản thân ngươi nhiều như vậy.

Lôi Hạo Hiên cười lạnh nói:

– Nhưng dù cơ thể ngươi có mạnh hơn cũng vô dụng, ở trước mặt ta, muốn giết người của ta trước giờ không ai thoát khỏi lòng bàn tay ta.

Lôi Hạo Hiên đột nhiên đổi giọng, nói:

– Long Kình Thiên, bây giờ ta lại cho ngươi một lựa chọn, chỉ cần ngươi quỳ xuống thề trung thành, đi theo ta thì ta sẽ không giết ngươi.

Cửu Vĩ Thiên Miêu cười phá lên, ánh mắt trào phúng nói: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

– Tiểu tử, chỉ bằng vào ngươi sao? Chủ nhân của ta là viễn cổ thần vương chuyển thế, thứ giống như ngươi không có cả tư cách bưng trà, rót nước cho chủ nhân ta!

– Thế nhưng còn muốn khiến chủ nhân của ta đi theo ngươi?

– Đầu ngươi bị lừa đá chắc?

Giọng của Cửu Vĩ Thiên Miêu quanh quẩn trên không trung thật lâu.

Các đệ tử xung quanh nghe vậy thì đơ ra, biểu tình quái dị.

Đầu bị lừa đá?

Lôi Hạo Hiên thiên phú mạnh nhất trước giờ của Võ Thần Điện mà bị người chỉ ngay mặt nói là đầu bị lừa đá?

Lôi Hạo Hiên ngây ra, biểu tình âm trầm, cười khan sau đó là cười phá lên, cười to tiếng.

Lôi Hạo Hiên vừa cười vừa nói:

– Viễn cổ thần vương chuyển thế? Ha ha, viễn cổ thần vương chuyển thế?

Hoắc Phong đứng bên cạnh thấy vậy cũng cười hùa theo.

Lôi Hạo Hiên nói với Hoắc Phong:

– Con mèo thần kinh này nói chủ nhân của nó là viễn cổ thần vương chuyển thế?

Lôi Hạo Hiên chỉ vào Cửu Vĩ Thiên Miêu, cười to.

Hoắc Phong cười giả tạo hùa theo nói:

– Làm ta cười chết sặc, ta thấy không bằng nó nói là viễn cổ chủ thần chuyển thế cho rồi.

Phía xa đệ tử các phái nghe vậy cũng phì cười.

– Ai mà không biết nói khoác, nhưng con mèo này hơi ngu đi? Nói xạo vớ vẩn như vậy mà cũng nói được.

– Đúng vậy dù thiên phú của Long Kình Thiên có tốt hơn cũng không thể là viễn cổ thần vương chuyển thế.

– Ta thấy con mèo ngốc này nghe nói Lôi Hạo Hiên sư huynh là viễn cổ chiến thần chuyển thế nên mới nói câu vớ vẩn này.

Nghe các đệ tử trào phúng, Long Kình Thiên biểu tình thản nhiên.

Ngược lại Cửu Vĩ Thiên Miêu sắc mặt giận dữ, mắt mèo dựng thẳng, lạnh lùng nhìn Lôi Hạo Hiên cười cực kỳ khoa trương và con chó Hoắc Phong bên cạnh gã.

Hình như Lôi Hạo Hiên cười đủ rồi, chậm rãi ngừng lại.

Lôi Hạo Hiên nhìn Long Kình Thiên, ánh mắt khinh thường nói:

– Viễn cổ thần vương chuyển thế? Viễn cổ chiến thần chuyển thế như ta sẽ giết chết viễn cổ thần vương chuyển thế nhà ngươi, ha ha ha ha!

– Chết đi!

Lôi Hạo Hiên nói xong bàn tay tỏa ánh sáng rực rỡ, trên bầu trời gió mây dâng lên, vỗ ra một chưởng. Chỉ thấy bàn tay to này mở rộng gấp hai lần một chưởng trước đó.

Cùng lúc đó, bầu trời bỗng tối sầm.

Thiên địa như chìm trong hắc ám vô tận.

– Hình như là hắc đế chưởng trong truyền thuyết?

– Hắc đế chưởng đã thất truyền mấy trăm năm, không ngờ Lôi Hạo Hiên sư huynh tu luyện thành công.

– Nghe nói mấy trăm năm trước Hắc Đế thi triển ra hắc đế chưởng thì trong phạm vi mấy trăm dặm chìm trong hắc ám.

Chưởng ấn đen to lớn không ngừng đè ép Long Kình Thiên, trướng to ra, lực lượng khủng bố phán tán từ chưởng ấn.

Long Kình Thiên biểu tình bình tĩnh.

Mắt thấy chưởng ấn đen to lớn sắp đập túng Long Kình Thiên thì bỗng có một thanh âm kinh thiên truyền đến:

– Làm càn!

Thanh âm ồm ồm như từ phái chân trời truyền đến, không có tận cùng.

Không gian Ma Vực rung động bất an.

Uy nhiếp cực kỳ khủng bố bao phủ toàn không gian Ma Vực.

Mỗi góc không gian Ma Vực, đệ tử lục phái và vô số ma tộc cực kỳ kinh khủng.

Lôi Hạo Hiên trông thấy một vuốt rồng to lớn từ không khí thò ra.

Lôi Hạo Hiên không thể hình dung móng vuốt rồng này to bao nhiêu.

Vuốt rồng to lớn thò ra từ không trung, nhẹ búng, chỉ thấy hắc đế chưởng ấn to lớn của Lôi Hạo Hiên bị đánh tan.

Tiếp theo vuốt rồng chộp hướng Lôi Hạo Hiên.

Lôi Hạo Hiên biến sắc mặt.

– Cuồng quyền!

– Phệ thần chỉ!

– Bạch đế kim quang trảm!

Long Kình Thiên kinh ngạc bay ngược lại, liên tục oanh kích.

Những võ kỹ này đều là thánh cấp võ kỹ.

Nhưng vô dụng.

Chỉ thấy những quyền ấn, bóng ngón tay, trảm nhẫn đều không thể ngăn cản vuốt rồng to lớn. Những công kích đánh vào vuốt rồng to lớn như kiến lay cây.

Tiếp theo, Lôi Hạo Hiên thấy tầm mắt tối đi, vuốt rồng to lớn vỗ đến.

– Phụt.

Lôi Hạo Hiên bay ngược ra sau, máu bắn tung, chiến giáp, quần áo trên người gã đều xé rách. Khi Lôi Hạo Hiên té xuống đất thì người trần trụi.

Hoắc Phong và đệ tử xung quanh ngây ngốc nhìn hình ảnh này, đứng ngây như phỗng, đầu ngừng xoay chuyển, thật lâu không kịp phản ứng.

Không gian chấn động, vuốt rồng to lớn co rụt lại, một người đàn ông trung niên có hai sừng rồng dài, mặc long bào xuất hiện trên trời.

Người đàn ông trung niên kia xuất hiện, long uy vô biên khiến đám Hoắc Phong kinh sợ, kiềm không được sinh ra ý nghĩ quỳ lạy.

Lôi Hạo Hiên run rẩy đứng dậy, vẻ mặt kinh hoàng nói:

– Tại hạ là Lôi Hạo Hiên thuộc Võ Thần Điện, không biết ở chỗ nào đắc tội vị tiền bối Long tộc này?

Hiện giờ Lôi Hạo Hiên vẫn không liên tưởng ‘tiền bối Long tộc’ trong miệng gã với Long Kình Thiên.

Thực tế đừng nói là Lôi Hạo Hiên, dù là đám Hoắc Phong cũng không nghĩ tới.

Dù sao một người là đệ tử đệ tử tinh anh Võ Thần Điện, rất khó có ai liên hệ hắn với cao thủ Long tộc khủng bố như vậy.

Người đàn ông trung niên quay đầu, lắc người đi tới trước mặt Long Kình Thiên, cung kính nói:

– Chủ nhân, ta đã đến trễ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.