Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 79: Chết chắc rồi



Giọng Hoắc Phong quanh quẩn thật lâu trong không gian.

Long Kình Thiên cười lạnh.

Xung quanh truyền đến từng tiếng xé gió.

Lúc trước Long Kình Thiên phá đất dưới núi, hút đi linh mạch, lại giết chết đệ tử Cổ gia và Thiết gia, rồi đấu cùng Hoắc Phong gây ra tiếng động không nhỏ, dẫn đến các đệ tử phía xa lục tục đến.

Rất nhanh, hơn mười bóng người đi tới hiện trường.

– Đó là Cổ Thừa! Trời ạ, ra chuyện gì? Đệ tử Cổ gia nhưng lại bị người giết, còn treo trên cây?

– Còn nữa, nhìn kia, nằm trên mặt đất là Thiết Bất Động, các đệ tử Thiết gia đều chết tại đây!

– Đó… Đó… Là Hoắc Phong? Hoắc Phong của Võ Thần Điện, hắn là đại chấp sự, một trong đệ tử dẫn đội Võ Thần Điện lần này. Theo quy tắc thì Hoắc Phong không được tiến vào Ma Vực, nhưng sao hắn có mặt ở đây?

– Hơn nữa còn bị người đánh bại!

Khi các đệ tử chạy đến nhìn tình hình trước mắt thì kinh ngạc đứng ngây ra đó, rồi họ ngoái đầu nhìn một bóng người duy nhất đứng sừng sững.

Các đệ tử đa số là môn phái như Thông Thiên Kiếm Môn nên không biết Long Kình Thiên.

Lại có mấy người chạy tới.

– Đó không phải là Long Kình Thiên sao?

– Long Kình Thiên? Đệ nhất so tài đệ tử tinh anh lần này, Long Kình Thiên đó sao?

– Từ nãy đến giờ thứ hạng của Long Kình Thiên không ngừng rớt xuống, thì ra là bận giết đệ tử Cổ gia và Thiết gia!

– Không ngờ đệ tử Cổ gia và Thiết gia do Long Kình Thiên giết chết!

– Nhưng… Không lẽ Hoắc Phong cũng bị hắn đánh bại? Không thể nào, Hoắc Phong là võ tôn cường giả!

Đệ tử chạy đến ngày càng nhiều, nghị luận, náo động, giật mình, không dám tin.

Hoắc Phong biểu tình cực kỳ khó xem, từ dưới đất giãy dụa đứng lên, thân hình lắc lư.

Mãi đến bây giờ Hoắc Phong vẫn không tin nổi, không thể chấp nhận việc gã bị một đệ tử tinh anh đánh bại!

Long Kình Thiên chậm rãi đi hướng Hoắc Phong, lạnh lùng nói:

– Lời ở Vô Ẩn phong thánh cảnh ngươi còn nhớ không?

Hoắc Phong ngây ra, rồi cười to, biểu tình dữ tợn, kích động, không để ý hình tượng phun ra cục đờm. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Hoắc Phong gằn giọng nói:

– Ta phi! Tiểu tử, cóc kẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Nói cho ngươi biết, Mộ Dung Thiến là người đàn bà của Lôi Hạo Hiên sư huynh, một đệ tử tinh anh không xứng xách giày cho Lôi Hạo Hiên sư huynh!

– Ở trong mắt Lôi Hạo Hiên sư huynh thì ngươi không là thứ gì cả!

– Lão tử hối hận lúc trước tại sao không giết chết ngươi!

Hoắc Phong ngoài mạnh trong yếu rít gào.

Đệ tử xung quanh nghe ngờ nghệch.

Long Kình Thiên, Lôi Hạo Hiên, Mộ Dung Thiến, họ có nghe chuyện của ba người này.

Long Kình Thiên ánh mắt lạnh lùng nói:

– Hối hận? Mọi chuyện nên kết thúc.

Long Kình Thiên nói xong giơ lên hai tay, trong tay lôi điện vàng, đen quấn quanh, chớp mắt biến to thành hai đoàn lôi cầu lớn.

Trên lôi cầu là lửa bừng bừng.

Lực lượng có tính hủy diệt phát ra.

Cái đuôi sau lưng Long Kình Thiên lắc lư.

– Chết đi!

Mắt Long Kình Thiên lóe sát ý, lóe người đi tới trước mặt Hoắc Phong, hai tay bỗng đẩy ra.

Hoắc Phong giật mình biến sắc mặt, tử vong, tuyệt vọng, kinh khủng, hoảng loạn, muốn bay đi trốn. Nhưng hai đoàn lôi cầu vàng và đen to lớn định nhấn chìm gã.

Mắt thấy hai đoàn lôi cầu vàng và đen định đánh bay Hoắc Phong thì bỗng từ không khí xuất hiện một bàn tay khổng lồ. Trong ánh mắt kinh ngạc của các đệ tử, bàn tay khổng lồ nhẹ nhàng vỗ xuống dưới, hai đoàn lôi cầu vàng và đen to lớn bị nó đập tan.

Bàn tay khổng lồ lập lại vỗ hướng Long Kình Thiên.

Long Kình Thiên bay người né, cả mặt đất rung động.

Chỉ thấy một thủ ấn to lớn đập vào mặt đất chỗ ban đầu Long Kình Thiên đứng, sâu mấy thước, cây cối xung quanh bị vỗ thành gỗ vụn.

Các đệ tử thấy vậy thì hít ngụm khí lạnh, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một bóng người xuất hiện trên bầu trời. Bóng dáng chắp tay sau lưng đứng, uy nhiếp cực kỳ mạnh mẽ đè ép bốn phương.

Hoắc Phong nhìn thấy bóng dáng đó thì mặt mừng rỡ kêu lên:

– Lôi Hạo Hiên sư huynh!

Người đến chính là Lôi Hạo Hiên.

Lôi Hạo Hiên hừ mũi một tiếng.

Đệ tử xung quanh kinh kêu.

– Là Lôi Hạo Hiên sư huynh!

– Không ngờ Lôi Hạo Hiên sư huynh đích thân đến đây.

Lôi Hạo Hiên đứng trên không trung nhìn Long Kình Thiên, rồi hừ lạnh nói với Hoắc Phong:

– Phế vật, không giết được một đệ tử tinh anh, khiến ta phải tự thân ra tay!

Hoắc Phong nghe vậy cúi đầu, không mở miệng.

Lôi Hạo Hiên ngoái đầu lại, lạnh lùng nhìn Long Kình Thiên:

– Long Kình Thiên, ngươi lấy hạ phạm thượng, dám ra tay với đại chấp sự. Bắt đầu từ bây giờ Long Kình Thiên không còn là đệ tử Võ Thần Điện, cũng bị tiêu trừ tư cách rèn luyện ở Ma Vực lần này.

Long Kình Thiên cười phá lên:

– Lấy hạ phạm thượng?

Long Kình Thiên biết ý Lôi Hạo Hiên nói đến chuyện hắn đánh bại Hoắc Phong.

Hoắc Phong là đại chấp sự của Võ Thần Điện.

Long Kình Thiên ngừng cười, lạnh nhạt nói:

– Không phải là đệ tử Võ Thần Điện? Lôi Hạo Hiên, ngươi không có tư cách quyết định có tiêu trừ tư cách rèn luyện ở Ma Vực lần này của ta hay không. Võ Thần Điện và năm phái quy định trong rèn luyện ở Ma Vực lầnn ày chỉ có đệ tử tinh anh và chân truyền của lục phái được tiến vào Ma Vực. Nhưng có con chó không nhìn quy định của lục phái, tiến vào Ma Vực thì có tội gì?

Lôi Hạo Hiên sắc mặt âm trầm, cười lạnh nói:

– Quy định của lục phái? Thế thì sao? Lôi Hạo Hiên ta làm việc chưa bao giờ biết cái gọi là quy tắc. Ta chính là quy củ! Hiện tại, quỳ xuống nhận tội cho ta!

Lôi Hạo Hiên nói xong đôi tay bỗng vỗ hướng Long Kình Thiên.

Chỉ thấy một chưởng ấn đen to lớn đánh tới trước mặt Long Kình Thiên, che trời lấp đất, gió mây biến sắc.

– Toái tinh bạo!

– Đại la chưởng!

– Vạn thú nhất kích!

Hai tay Long Kình Thiên giơ lên, liên tiếp oanh kích, mỗi một kích uy lực tuyệt luân.

Ầm ầm!

Từng tiếng nổ điếc tai vang từ bầu trời, bị khí kình cường đại trùng kích, thân hình Long Kình Thiên liên tục lùi, đến ngoài mấy ngàn thước mới dừng lại.

Lôi Hạo Hiên vẫn khoanh tay đứng.

Tuy Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu hợp thể, nhờ vào thực lực thất cấp của nó đánh bại Hoắc Phong. Nhưng Lôi Hạo Hiên cùng là đế cấp, đã là đỉnh thất tầng đế cấp, nửa bước đã bước vào thánh cấp thì cách biệt quá lớn.

Lôi Hạo Hiên đánh ra một kích xong cười nhạt nói:

– Mới rồi ta chỉ dùng nửa phần lực lượng, không tới một phần. Tiểu tử, ta sẽ khiến ngươi nhấm nháp mùi vị sống không bằng chết.

– Quỳ xuống cho ta!

Lôi Hạo Hiên lại đánh ra một chưởng, uy lực mạnh hơn gấp đôi, không gian kêu vù vù.

– Lôi Hạo Hiên sư huynh đánh bại cả thánh cấp cường giả, hắn mà ra tay thì Long Kình Thiên chết chắc rồi.

– Lôi Hạo Hiên ra tay với một đệ tử tinh anh, thật mất mặt.

– Hừ, ngươi thì biết cái gì? Đây gọi là bá khí! Chỉ có Lôi Hạo Hiên mới dám không nhìn quy tắc lục phái, mấy người khác có dám không?

– Long Kình Thiên lấy thân phận đệ tử tinh anh đánh bại võ tôn Hoắc Phong, thiên phú như vậy sau này trưởng thành chắc chắn là một Lôi Hạo Hiên khác, cố tình đắc tội Lôi Hạo Hiên sư huynh chết tại đây.

Xung quanh có nhiều đệ tử kinh thán, lắc đầu, tiếc thay cho Long Kình Thiên.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.