“Anh chỉ muốn dành hết tình thương cho em và sáu đứa nhỏ” Đế Bắc Lâm nói.
Đế Anh Thy hết nói nổi: “Anh không muốn có con của mình sao?”
“Sáu đứa nhỏ còn không phải à? Anh Thy cảm thấy anh ba dư thừa rồi?”
“… Em không có!” Đế Anh Thy lắc đầu. “Em vừa do dự!”
“Không phải em do dự!”
“Vậy là gì?”
“Em thấy sợ suy nghĩ của anh!” Đế Anh Thy chắc chắn không dám nói là cảm thấy anh quá rảnh rỗi rồi đấy, mau tìm một người vợ sinh mấy đứa con cho bận rộn đi!
“Nhà họ Đế chúng ta không cần người ngoài chen vào, cứ vậy đi” Đế Bắc Lâm bày tỏ quan điểm.
Đế Anh Thy biết các anh trai rất yêu thương cô và sáu đứa nhỏ, bởi vì chúng mang dòng máu của người nhà họ Đế, nhưng những người khác thì rất khó tiếp nhận. Huống hồ lúc trước Tư Hải Minh còn làm những chuyện điên rồ kia với cô nữa …
Anh ba nhìn như dễ nói chuyện nhất nhưng thật ra cũng vô tình không thua gì anh cả, anh hai đầu.
“À, đúng rồi, Diệp Thiên Thanh có thai rồi” Đế Anh Thy nhớ tới chuyện này nói.
Đế Bắc Lâm híp mắt.
“Thật ra cô ấy không muốn ly hôn, vẫn có tình cảm với chồng của cô ấy, sau đó lại mang thai. Cho nên càng không thể ly hôn
Đế Anh Thy nói. “Em vẫn cảm thấy tên kia không xứng với cô ấy, nhưng mang thai rồi còn nói gì nữa” . Chuyên trang đọc truyện ( trumtruye n. OR G )
Đế Bắc Lâm lạnh lùng, nhớ tới lời người phụ nữ kia say rượu nói ra tối hôm đó là có thể nhìn ra cô ta có tình cảm với tên đàn ông kia.
Cả con cũng có rồi.
“Diệp Thiên Thanh nói chuyện trị mặt chờ từ từ. Vậy chờ lúc cô ấy muốn làm thì làm đi! Đúng lúc anh có thể kín tiếng một chút, chuẩn bị cho tốt đừng để khu Tây Nam nghi ngờ”
Đế Bắc Lâm không nói gì, đôi mắt lóe lên tia sắc lạnh.
Ngày hôm đó Diệp Thiên Thanh uống thuốc ngay trước mặt mình, cho nên đứa bé là của tên kia?
Diệp Thiên Thanh tắm rửa xong từ trong phòng tắm đi ra thì bị bóng đen trong phòng làm cho hoảng sợ, cô che ngực, tim đập thình thịch nhìn người đang ngồi trên sofa.
Đế Bắc Lâm đảo mắt qua dừng trên khuôn mặt chằng chịt sẹo của Diệp Thiên Thanh. Diệp Thiên Thanh tự ti quay mặt đi, cảm giác ánh mắt của Đế thần y còn sắc hơn dao, giống như muốn cắt da cô ra vậy.
“Là con của ai?”
Diệp Thiên Thanh quay mặt sang hướng khác, nói: “Là của Tần Chinh. Chẳng lẽ anh đang nghi ngờ gì ư? Ngày đó tôi uống thuốc anh cũng thấy mà! Trừ phi thuốc của anh có vấn đề.”
Cô kiềm chế cảm giác sắp sụp đổ, hy vọng có thể lừa gạt anh ta.
Đế Bắc Lâm cũng cho rằng người phụ nữ này không dám giở trò gì sau lưng mình, nhưng anh vẫn xuất hiện ở đây.