Một đêm không mộng. Sáng hôm sau, vì vừa trải qua một đêm mưa bão, thời tiết ngày hôm nay trong lành mát mẻ, mùi đất tự nhiên sộc lên mũi, Tiết Nhiên Ly rất yêu thích mùi hương từ đất trời này.
Cốc… Cốc…
Có tiếng gõ cửa từ phía ngoài, Tiết Nhiên Ly nhìn đồng hồ chỉ mới có 6 giờ 30, trong lòng thập phần khó hiểu ai lại tìm cô sáng sớm thế này.
Đến khi mở cửa tiếp khách, trong lòng Tiết Nhiên Ly đánh rung lên hồi chuông cảnh báo. Không ổn rồi…! Là mẹ của Mã Thiệu Huy.
– Con là Tiết Nhiên Ly có phải không?
Tiết Nhiên Ly đơ người, đôi mắt nai nhìn chăm chăm vào người phụ nữ trung niên quý phái, và mang dáng vẻ như một đoá hoa ly xinh đẹp và thanh lãnh.
Cô biết rất rõ người phụ nữ đang đứng trước mặt mình, cho dù không phải vì bà là mẹ bạch nguyệt quang, mà còn là vì trên báo thường xuất hiện tin tức của bà. Bởi bà vừa là dâu hào môn nhà họ Mã, vừa là người mang cốt cách đại tiểu thư nhà họ Chu, dòng họ giàu thứ hai ở Tây Đô.
Còn vấn đề vì sao bà ấy lại biết cô thì chắc có lẽ… Do Tiết Chính đã bày trò trước. Ông ta thực sự tham muốn giàu sang bằng cách bán con gái mình như vậy sao?
Giữ phép lịch sự, Tiết Nhiên Ly mời phu nhân Mã vào trong ngồi, chiếc ghế đẩu nhỏ đã được cô dùng khăn lau sạch trước khi đưa cho Chu Hồng Ngân ngồi.
Nhìn thấy dáng vẻ chu đáo, ân cần của Tiết Nhiên Ly, Chu Hồng Ngân mỉm cười nhẹ nhàng, đáy mắt hiện rõ sự hài lòng.
Tuy thân xác căn nhà nghèo nàn nhưng bên trong không tệ đến mức ngay cả một ấm trà, một lạng lá trà cũng không có.
Tiết Nhiên Ly nhanh chóng đưa cho Chu Hồng Ngân tách trà bình dị nhưng vẫn giữ được mùi thơm thanh nhẹ.
Trước tiên nhấp chút nước trà làm mềm cổ họng, Chu Hồng Ngân trên tay cầm tách trà, mắt thì vẫn luôn dõi theo từng cử chỉ của cô gái trẻ trước mặt.
Dáng vẻ ngồi thẳng lưng, hai tay đặt gọn trên bàn gỗ, cả người thanh tịnh, mắt nhìn thẳng một hướng chứ không phải đảo mắt qua lại như những người hay bị run sợ trước áp lực từ giới nhà giàu.
Quả nhiên có cảm giác khác biệt so với tính cách người nhà nghèo.
Tiết Nhiên Ly không hề biết rằng, chỉ với tư thế ngồi nghiêm chỉnh cũng có thể khiến cho mẹ Mã Thiệu Huy đánh giá mình thêm nhiều điểm cộng.
Để không làm gián đoạn thời gian hai bên, Chu Hồng Ngân lên tiếng trước để phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng này:
– Tài xế Tiết đã nói với tôi về cô, có việc này tôi rất cần sự giúp đỡ từ cô Tiết.
– Thưa bà Mã, tôi biết bà đang muốn nói gì. Nhưng rất lấy làm tiếc, tôi không thể….
Chu Hồng Ngân thoáng nét đượm buồn trên khuôn mặt thanh tú. Bà quên đi mình là phu nhân có gia thế, Chu Hồng Ngân tiến tới chỗ Tiết Nhiên Ly ngồi, giây sau liền quỳ phịch xuống.
Tiết Nhiên Ly giật mình, cô vội vàng khụy người xuống đỡ bà ấy đứng dậy. Chu Hồng Ngân nhất quyết không chịu, nước mắt cứ thế thi nhau chảy xuống làm cho Tiết Nhiên Ly hoảng sợ và khó ứng xử.
– Bà mau ngồi dậy đi, chúng ta sẽ nói tiếp.
Dứt lời, Chu Hồng Ngân chầm chậm đứng dậy, Tiết Nhiên Ly đỡ bà ấy về ngồi lại chỗ cũ, bàn tay khô ráp vỗ nhẹ vào hai đầu gối, cô cố gắng phủi sạch đi vết dơ bẩn dính trên đầu gối cao quý của bà.
Chu Hồng Ngân thuận thế đưa tay bắt lấy tay cô, bà ôm chặt lấy nó, giọng run rẩy cầu xin:
– Chỉ cần cô kết hôn với con trai tôi, thì tôi sẽ cho cô mọi thứ, tiền tài, danh vọng tôi đều có thể cho được.
– Tại sao bà cứ phải nhất quyết cho anh ấy tái hôn?
Đêm qua Tiết Nhiên Ly có nghe lời giải thích từ Tiết Chính, nhưng bản thân cô vẫn là không tin, cho đến khi từ chính miệng Chu Hồng Ngân nói ra.
Tiết Nhiên Ly ngồi thẫn thờ trên ghế đẩu nhỏ khác, hai ngón tay cái xoắn xít vào nhau. Trí óc một mớ hỗn loạn.
Sơ lược vấn đề lại, nếu như không sinh ra một người con khác cho Mã Thiệu Huy, thì anh sẽ chết. Số phận của anh dính phải chòm sao Thái Tuế, thầy bói nói rằng cần phải có một đứa con nối dõi khỏe mạnh để áp chế đi khí lực của chòm sao sát tinh này.
Càng nghĩ càng thấy bấn loạn.
Chu Hồng Ngân nhìn thấy Tiết Nhiên Ly trầm tĩnh, bà sợ cô khó chấp nhận việc giao cả đời cho người mình chưa từng tiếp xúc và không yêu.
Có điều Chu Hồng Ngân vẫn sẽ không bao giờ biết được rằng, ngoại trừ bà ra, thì trên thế giới này vẫn còn có một Tiết Nhiên Ly yêu con trai mình bằng cả trái tim hèn mọn.
Thời gian ngưng đọng đôi chút, tiếng chuông báo thức từ điện thoại Tiết Nhiên Ly kêu lên, cô giật mình quay trở về thực tại.
Đã sắp tới giờ đi học. Tiết Nhiên Ly nói:
– Cho tôi chút thời gian suy nghĩ có được không?
Chu Hồng Ngân như bắt được vàng, vẻ mặt căng thẳng được giãn ra:
– Được, vậy một tuần có thể không?
– Có thể.
Nói xong, Tiết Nhiên Ly tiễn Chu Hồng Ngân ra ngoài. Trước đầu khu xóm nghèo nàn được nổi bật bởi chiếc xe sang trọng đặt ở phía trước.
Tiết Chính từ ghế tay lái vội vàng mở cửa đi xuống, sau đó theo bản năng quen thuộc cung kính chào Chu Hồng Ngân và mở cửa xe cho bà ấy.
Đóng cửa xe, Tiết Chính quay đầu nhìn đứa con gái mà mình đã cãi vã đêm qua sau thời gian dài gặp lại. Ông thở dài, vẻ mặt đầy phiền muộn khó có thể hiểu được.
Vẻ mặt khác biệt này không thể rơi vào mắt Tiết Nhiên Ly được, bởi vì khi vừa nhìn thấy ông ta, cô tỏ ra thái độ thờ ơ xoay người rời đi.
Bước chân lưu loát trở về căn nhà cũ thân thuộc của riêng mình. Tiết Nhiên Ly chuẩn bị sách vở đến trường Đại học thuộc hàng Top ở Tây Đô.
Ở Tây Đô phân biệt rõ ràng chế độ giàu nghèo và cả học thức. May mắn Tiết Nhiên Ly tuy không giàu có, nhưng cô có trí óc.
Từ nhỏ để được sự chú ý của gia đình, cô luôn dốc hết 200% sức lực trong việc học tập. Lúc thi đại học, bản thân cũng có thể đậu vào được ngôi trường danh giá có tiếng ở Tây Đô.
Trường Đại Học Đô Thiên có thể có nhiều người không giỏi nhưng họ giàu, còn người thuộc tầng lớp dưới một khi đã vào được đây thì tương lai sẽ có thể thay đổi ngoạn mục về đời sống sau này. Xem như là một bước để đổi đời.
Bởi vì là trường danh giá nên cho dù có các quý tử, tiểu thư không có đầu óc thì nhà trường vẫn sẽ mời các giảng viên chuyên nghiệp về giảng dạy. Điều kiện học tập lại vô cùng tốt.
Tiết Nhiên Ly theo học ngành Y, hiện tại cô đã ở gần cuối năm thứ tư, sắp tới sẽ tham gia thực tập và viết luận án tốt nghiệp. Chỉ cần qua được thời điểm đó, về sau sự nghiệp và gia cảnh của cô sẽ thay đổi hoàn toàn.
Có điều mọi khát vọng của cô đã bị khựng lại một bước….
Khi vào lớp học, cô gặp người bạn thân nhiều năm – Lý Nguyệt Vãn. Cô bạn nhìn sắc mặt Tiết Nhiên Ly không tốt cho lắm, khác biệt với dáng vẻ hoạt bát mọi lần nên liền hỏi thăm:
– Có chuyện gì sao?
Tiết Nhiên Ly chưa bao giờ thổ lộ mọi cảm xúc của mình cho người khác nghe, cho dù có là bạn thân đi chăng nữa. Đặc biệt là việc trái tim cô vẫn luôn đem lòng đơn phương một người không thể yêu.
– Không có chuyện gì cả.
Tiết Nhiên Ly cười khẽ lắc đầu. Thấy cô bạn nói không sao, Lý Nguyệt Vãn không nhắc đến nữa mà chỉ ngồi luyên thuyên về vấn đề học tập.