Rầm. Âm thanh đập bàn, đập chén vang liên tục trong căn nhà nhỏ cũ kỹ. Cũ đến mức mái nhà che còn chẳng thể lành lặn, nước mưa từng giọt rơi lách tách xuống chậu nước đặt giữa căn nhà.
Tiếng cãi vã tranh luận không ngừng từ hai giọng nói khác biệt nhau. Một giọng nói trầm khàn khó nghe, một giọng nói nhẹ nhàng dễ nghe nhưng tốc độ rất nhanh.
Tiết Nhiên Ly ngước mắt nhìn lên cái trần nhà cũ kỹ của mình, cô cố gắng nén nước mắt vào sâu trong lòng, bụng lấy hơi một chút rồi nói tiếp:
– Cha, con không chấp nhận kết hôn.
Chát…!
Âm thanh giòn tan phát lên, cùng lúc hoà nhịp với tiếng sấm rền vang trời kinh người. Đúng lúc này căn nhà sát vách đập lên tiếng “thùng thùng”.
– Có để cho người khác ngủ nữa không vậy? Chết tiệt!
Hàng xóm là người phụ nữ thô kệch, ăn nói cũng cọc cằn, tiếng xung đột từ nhà Tiết Nhiên Ly ảnh hưởng đến giấc ngủ hàng xóm, cho dù trời bên ngoài đang mưa gió ầm ầm nhưng cũng chẳng thể lấn át nổi tiếng tranh chấp truyện ra từ nhà cô.
Tiết Nhiên Ly biết mình sai nên im lặng bình tĩnh, đôi mắt mở to trừng mắt nhìn người đàn ông tuổi trung niên, mái tóc màu hạt tiêu, dáng vẻ đầy đặn, điển hình là có bụng bia rõ rệt.
Còn ông ta chỉ tay thẳng vào mặt Tiết Nhiên Ly, giọng nói khàn đặc, có điều âm thanh nhỏ hơn ban đầu:
– Mày là con tao, cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, cấm cãi.
– Thôi đi, kể từ khi ông vứt bỏ tôi ở chỗ này, thì cũng là lúc tình cha con giữa hai bên đã kết thúc. Cũng chính là ông… Là ông đã tự mình nói ra hai chữ “Đoạn Tuyệt” với tôi.
Người con gái mang dáng vẻ xinh đẹp mềm mại, tuy nhiên ẩn sâu bên trong lại tự khoác lên cho mình chiếc áo giáp cứng cáp, bất khả xâm phạm.
Tiết Nhiên Ly mặc kệ ông ta, cho dù có bị đánh trúng một cái đánh, hai cái tát, hay các hành động đập phá đồ đạc của cha mình, thì cô luôn có những quy tắc không thể thay đổi, và nhất định sẽ không bao giờ chen chân vào gia đình của người khác.
Nói rõ hơn, chính là việc Tiết Chính thúc ép Tiết Nhiên Ly đi làm vợ kế cho người con trai duy nhất nhà họ Mã.
Có lẽ mọi chuyện đã đi quá xa so với những gì Tiết Nhiên Ly từng cầu nguyện.
Hiện tại, nơi sinh sống của Tiết Nhiên Ly là ở Tây Đô. Thành phố Tây Đô cũng là nơi phân biệt rõ ràng cấp bậc của xã hội.
Ở đầu thành phố, địa điểm giao nhau giữa các thành phố xa hoa lân cận khác, những con người có gia thế hiển hách đã xây dựng đất đai và nhà cửa từ nhiều đời, là nơi ở mà người thường có muốn chạm tới cũng khó chạm đến được.
Trái ngược với bậc thượng lưu, thì cuối đoạn đường thuộc thành phố Tây Đô, những hộ dân cư nghèo nàn, đến cả công việc, chỗ ở còn chẳng cố định được sinh sống.
Hãy tưởng tượng xem, Tây Đô là một con dốc cao, thì phía đỉnh dốc hướng tới ánh sáng cao vời, còn ở cuối dốc, những đáy bậc thấp kém không ánh sáng nào chiếu lọt vào được, muốn leo lên dốc phải tốn rất nhiều sức lực và trả giá rất nhiều thứ.
Hiển nhiên người bị cha mẹ ruồng bỏ như Tiết Nhiên Ly là người sống ở nơi thấp kém nhất ở Tây Đô. Trái ngược hoàn toàn với cô, thì dòng họ lâu đời và giàu có nhất Tây Đô là họ Mã.
Hai năm trước, cậu chủ duy nhất nhà họ Mã đã ly dị người vợ chung chăn gối suốt 12 năm của mình, người vợ đó cũng là người bạn gái bên cậu chủ nhà họ Mã trong khoảng thời gian họ học chung cấp 3. Có thể nói là tình yêu vượt giai cấp, đi từ đồng phục học sinh đến váy cưới.
Mọi người truyền tai nhau nói rằng người vợ cũ của cậu chủ họ Mã đã từng giải cứu thế giới ở kiếp trước, khi cô ta có thể tiến vào hào môn nhà họ Mã.
Nhưng rồi việc ly hôn của hai người bùng nổ đã tốn không ít giấy mực của các cánh nhà báo, trên mạng xã hội cũng ngập tràn tin tức liên quan đến vấn đề này.
Các cô gái đã từng luôn ao ước gả cho cậu chủ họ Mã cười khinh thường cô vợ cũ, họ cho rằng cô ta không xứng và đã bị ghét bỏ.
Buồn cười thay, mọi vấn đề đều trái ngược hoàn toàn, và Tiết Nhiên Ly là người hiểu rõ mọi chuyện hơn ai hết.
Cha cô, Tiết Chính là tài xế nhà họ Mã, ông đã làm cho họ được 14 năm. Và cậu chủ nhà họ Mã, Mã Thiệu Huy cũng chính là người mà cô đã tiếp xúc 14 năm và yêu đơn phương suốt tận 12 năm.
Mã Thiệu Huy và vợ cũ quả thực có quen biết từ cấp 3, nhưng cũng chỉ dừng ở mức bạn bè bình thường.
Đến khi anh học năm nhất Đại Học thì hai người mới yêu nhau và tiến tới hôn nhân trong chớp nhoáng.
Xem như thời gian chính xác bọn họ yêu đương và kết hôn với nhau là 9 năm.
Và cô cũng biết Mã Thiệu Huy sẽ không bao giờ là kẻ ruồng bỏ người vợ đã bên mình 9 năm này.
Cả đất nước sẽ không bao giờ biết rằng, người đàn ông huy hoàng Mã Thiệu Huy lại là kẻ đáng thương bị người vợ cũ ghét bỏ và tự mình ly dị.
Đã hai năm kể từ sự kiện đặc biệt diễn ra, Mã Thiệu Huy một lòng tập trung vào công việc, anh từ người đàn ông ấm áp hay cười đã biến thành kẻ không ai có thể đụng vào.
Vợ không còn, bên cạnh anh chỉ còn đứa con trai bị tật ở chân bẩm sinh. Việc này chưa từng được tiết lộ ra bên ngoài, cho nên các cánh truyền thông đều cho rằng Mã Thiệu Huy ly dị vợ là vì cô ta là “cây độc không trái”.
Tiết Nhiên Ly cũng không biết nguyên nhân gì mà người cha đã bỏ mặc cô nhiều năm, tự dưng trở về căn nhà tồi tàn hiện tại để tìm cô. Hoá ra là vì ông ta muốn cô đi làm vợ kế cho Mã Thiệu Huy.
Đây là chuyện khôi hài nhất mà cô từng nghe trong suốt 24 năm cuộc đời.
Cuộc cãi vã giữa hai cha con Tiết Chính và Tiết Nhiên Ly ngay lúc này vô cùng căng thẳng. Cuối cùng, Tiết Chính thở dài, ông ta ngồi xuống cái ghế đẩu cũ đã bị mục vài chỗ.
Lần này giọng điệu của Tiết Chính có phần hoà nhã hơn đôi chút:
– Chẳng phải con yêu thầm nó sao, đây là cơ hội tốt dành cho con.
Trong lòng đánh lên hồi chuông cảnh báo. Việc Tiết Nhiên Ly yêu thầm Mã Thiệu Huy là việc cô đã giấu kín suốt nhiều năm, ngay cả người bạn thân thiết nhất cô cũng đã giấu diếm. Không lý nào người cha từng bỏ rơi mình lại biết rõ điều này.
Như nhìn thấu được dao động trong lòng Tiết Nhiên Ly, Tiết Chính thở dài một hơi:
– Con là con gái của ta, lẽ nào ta còn không nhìn ra sao….
Ông ta vừa dứt lời, Tiết Nhiên Ly ngồi sang góc khác, cô dùng tay chống gối để ôm đầu. Não mạch bên trong rối loạn nhiều suy nghĩ khác nhau.
Tiết Chính nói tiếp:
– Cha nghe người nhà họ Mã nói, nếu không thể tìm được vợ mới và sinh ra người thừa kế nối tiếp Mã Thiệu Huy thì số phận của cậu ta chỉ có con đường chết.
– Nói bậy, trên đời làm gì có chuyện tâm linh như thế. Còn Mã Du thì sao? Thằng bé chẳng phải là con của anh ta sao?
– Thằng nhóc đó chỉ là đứa tật, làm sao có thể nối dõi cho Mã Thiệu Huy?
Tiết Nhiên Ly cười khẩy xem thường lời nói thừa thãi của cha mình, có muốn cô cưới vào hào môn thì cũng đừng nên lấy lý do hài hước như thế.
Nhưng khi nhìn đến sắc mặt Tiết Chính mang nét nghiêm trọng, bất giác trái tim cô như bị ai đó cào cấu.
Người con trai mà cô yêu trên người luôn mang theo ánh hào quang rực rỡ, ngay cả tên anh cũng mang hàm ý nối tiếp hào quang, lý nào chỉ vì vài ba lời nói của người thầy tướng số mà vạch ra được số phận sau này của anh chứ.
Phía bên ngoài trời dần tạnh mưa, bầu trời đêm tĩnh mịch trở lại. Âm thanh trong nhà nhỏ cũng bất ngờ ngưng đọng theo, ngoại trừ tiếng lách tách vài giọt từ trên mái nhà nhiễu xuống chậu nước.
Hai cha con im lặng với nhau 15 phút, Tiết Chính nhìn đồng hồ trên tay, thấy thời gian đã trễ liền đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Vì làm tài xế cho nhà họ Mã, nên ông cũng đã dọn đến sống cùng với những người làm việc trong nhà họ Mã.
Tiết Nhiên Ly đưa mắt nhìn bóng lưng rời đi của Tiết Chính, đợi ông ta đi khuất, Tiết Nhiên Ly đứng dậy đi tới cửa nhà và khóa chặt nó.
Ngày mai Tiết Nhiên Ly vẫn còn tiết học lúc sáng, nhìn đồng hồ lúc này thật sự rất trễ, cô đành mang theo tâm tình muộn phiền đi vào giấc ngủ.